Độc Sủng Kiều Thê...Một Đời Yêu Em

Chương 27:




**Được vậy chúng ta đi thôi…**
Kiều Uyển Đình cũng muốn biết cả căn biệt thự này to lớn đến mức nào…
**Ừm mới Vũ tổng dẫn đường…**
Ngay sau đó cô liền lùi lại phía sau làm động tác mời, nhường lại cho Vũ Liên Hách đi phía trước…
**Không phải ai cũng may mắn, có được một hướng dẫn viên đắc giá như tôi đâu đấy…**
Ngay khi vừa lướt ngang Kiều Uyển Đình, Vũ Liên Hách vẫn không quên quay lại nhìn cô đắc ý nói, nụ cười đầy rạng rỡ…
**Vậy thì tôi quá may mắn rồi…**
Kiều Uyển Đình dứt lời liền đi nhanh theo phía sau Vũ Liên Hách…
Còn một chuyện mà Kiều Uyển Đình không bao giờ biết, nếu như Vũ Liên Hách không chịu nói ra…
Đó là căn phòng hiện đại cô đang ở, cũng chính là căn phòng trước đây anh đã ở, vì Kiều Uyển Đình đồng ý dọn đến nên anh đành phải chuyển sang phòng khác, chỉ đợi cô hội đến để được dọn về lại…
Vũ Liên Hách bắt đầu dẫn Kiều Uyển Đình đi khắp các nơi trong căn biệt thự…
**Cả căn biệt thự này được chia làm ba tầng…**
**Tầng một, được chia ra làm đại sảnh, phòng bếp và phòng ngủ cho khách đến chơi…**
**Tầng hai, được chia làm hai phòng chính và ba phòng ngủ cho những người thân thiết trong gia đình, một phòng trống chưa biết để làm gì, nhưng chắc có lẽ sẽ làm phòng chứa đồ chơi cho bọn trẻ sau này…**
Nói đến đây Vũ Liên Hách liền quay lại nhìn Kiều Uyển Đình mỉm cười nói…
Trong khi Kiều Uyển Đình liền cảm thấy hơi ngại ngùng, vội quay sang hướng khác lên tiếng…
**Vũ tổng ngài cũng chu đáo quá rồi…**
**Được rồi chúng ta lên tầng ba đi, chắc chắn em sẽ rất thích…**
**Tầng ba, được xây dựng như một khu nghỉ dưỡng, chính giữa là một cái hồ bơi rất lớn, xung quanh được trồng rất nhiều cây xanh trang trí, phía bên kia được lắp đặt thêm một phòng tập gym, một quầy pha chế nước…**
Ngay cả Kiều Uyển Đình vừa nhìn thấy cũng phải hốt lên đầy kinh ngạc…
**Đây là cách mà nhà giàu tiêu tiền đấy à…**
Nhưng lời nói này Kiều Uyển Đình chỉ nói đủ một mình cô nghe thấy…
Sau đó Vũ Liên Hách trực tiếp kéo tay Kiều Uyển Đình đi đến chỗ vách tường làm bằng kính trong suốt…
Từ trên cao nhìn xuống, khiến cô không khỏi hốt lên đầy bất ngờ…
**Đẹp quá…**
Bên dưới cứ như một tấm vải lụa đào, rực rỡ đầy màu sắc, được trải dài thành nhiều mảng màu khác nhau, mà hương thơm ngan ngát bay theo gió thật khiến người ta cảm thấy thoải mái…
**Đó là hoa hồng đúng không, thơm quá …**
**Đúng vậy…**
Hoa hồng là loại hoa mà Kiều Uyển Đình đặc biệt yêu thích, dù là mang màu gì đi nữa, thì mỗi một loại lại mang một ý nghĩa khác nhau…
**Thích không…**
**Ừm…**
Kiều Uyển Đình thích thú nhìn ngắm, nụ cười rạng rỡ tràn ngập trên khuôn miệng…
**Vì biết em thích nên tôi đã cho người chuẩn bị đấy…**
Ngay khi biết Kiều Uyển Đình đặc biệt thích hoa hồng, Vũ Liên Hách đã sai người dọn hết đám hoa tường vi trong vườn, thay vào đó là hoa hồng…
Mọi thứ đều được chuẩn vô cùng gấp rút, chỉ vỏn vẹn trong vòng ba ngày, từ khâu chăm sóc cho đến nhập hoa từ nước ngoài về…
**Hả…**
Đang vui vẻ, bất ngờ nghe thấy mấy lời thả thính này của Vũ Liên Hách, làm cho Kiều Uyển Đình có chút sượng trân…
**Tôi nói thật đấy…**
Vẻ mặt Vũ Liên Hách quá nghiêm túc, khiến cho Kiều Uyển Đình có chút mất tự nhiên, cười gượng gạo lên tiếng…
**Ừm, hihi…**
Mà Vũ Liên Hách lúc này cũng đã nhận ra, anh liền đổi sang chủ đề khác…
**Uyển Đình em nhìn qua bên kia đi…**
**Hả, cái gì vậy…**
Sau đó Kiều Uyển Đình nhìn theo phía tay của Vũ Liên Hách, lần này khiến cô càng thích thú thêm…
**Đấy không phải là sân golf sau …**
**Đúng vậy, em có muốn xuống đó chơi không…**
**Được, nhưng tôi mặc thế này, ổn chứ…**
Kiều Uyển Đình chợt nhìn lại, trên người cô lúc này đang mặc một chiếc váy trễ vai…
**Không sau, bên dưới đã chuẩn bị sẵn cả rồi, đi thôi…**
Dứt lời anh liền nắm tay cô kéo đi…
Cả hai sau đó thay đổi quần áo phù hợp bước ra sân golf, Kiều Uyển Đình tùy tiện lấy một cây gậy đánh golf bước ra sân…
Đối với cô việc sử dụng cây đánh golf không cần phải quá lựa chọn, vì người đánh hay thì cây nào cũng vậy, còn đánh tệ thì có lựa chọn cỡ nào thì kết quả cũng vậy thôi…
Kiều Uyển Đình rất nhanh đã vào đúng tư thế, không quá chần chừ một cú đánh ăn ngay…
Những lúc thế này, Kiều Uyển Đình cứ như biến thành một con người khác, ánh mắt sắc bén liên tục dùng gậy đánh vào trái banh, mỗi phát trái banh đều lọt ngay vào lỗ…
Càng đánh Kiều Uyển Đình càng phấn khích, giống như bao nhiêu buồn phiền mấy ngày nay đều được cô đánh bay mất…
Mà Vũ Liên Hách lúc này cũng không muốn làm phiền đến việc giải tỏ tâm trạng của Kiều Uyển Đình…
Anh chỉ đứng một bên âm thầm quan sát, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Kiều Uyển Đình cầm gậy đánh golf, đánh đám sát thủ kia bầm dập…
Vũ Liên Hách có thể đoán được, khả năng đánh golf của Kiều Uyển Đình rất đỉnh, ngay lúc này chứng minh anh đã đúng…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.