Chỉ còn một tuần nữa là đến ngày diễn ra buổi đầu thầu…
Mấy ngày hôm nay Vũ lão gia và Vũ Liên Hách luôn giả vờ như mọi chuyện đã thành công, mọi thứ đã sẵn sàng chỉ chờ đến ngày diễn ra buổi đấu thầu…
Nhưng đến lúc tan ca, Vũ Liên Hách và một số người đáng tin cậy khác quay về biệt thự của anh, để tiếp tục hoàn thiện bản thảo…
Bởi vì bản thảo đang được cất giữ trong két sắt là bản chưa thật sự hoàn chỉnh, Vũ Liên Hách là người rất khắc khe trong công việc…
Nên mọi thứ đối với anh phải thật hoàn hảo, không được sai sót dù một chút mili nào cả…
Cảm thấy Vũ Liên Nguyệt rất giỏi về thiết kế, nên anh đã đặc biệt mời cô ấy đến giúp đỡ, lo lắng sẽ bị mẹ kế phát hiện…
Vũ Liên Hách đành diện cớ nói với Vũ Liên Nguyệt đây là dự án của tập đoàn Khuynh Thế, không được tiết lộ ra ngoài, nếu không sẽ tổn thất rất lớn…
Tuy Vũ Liên Nguyệt đang làm ở bộ phận thiết kế thời trang, nhưng đối với những bản thiết kế này cũng không thể làm khó được cô ấy…
Bởi vì chuyên nghành cô ấy học rất đa dạng, có thể là thiết kế thời trang, cũng có thể là thiết kế đồ họa, hay kể cả thiết kế nội thất…
Vũ Liên Nguyệt là một người rất cầu toàn, cho nên mọi thứ cô ấy đều sẽ học một ít, tuy không nhiều nhưng vẫn đủ để chứng tỏ bản thân rất giỏi…
Tất cả mọi người đều đang bận rộn làm việc, chỉ có Kiều Uyển Đình ở bên cạnh là không thể phụ giúp được gì cả…
Vì thế cô đã giúp mọi người chuẩn bị đồ ăn khuya với nước uống, ngày nào cũng như vậy cho đến khi bản thảo thiết kế hoàn chỉnh nhất…
Đến ngày diễn ra buổi đấu thầu, Vũ lão gia cùng một vài nhân viên đi đến chỗ két sắt để lấy hồ sơ đấu thầu…
Nhưng khi két sắt vừa mở ra đã chẳng thấy hồ sơ đấu thầu ở đâu cả, ngay cả Vũ lão gia và tất cả nhân viên có mặt đều bất ngờ không kém…
**Sao lại chẳng có gì hết…**
Tổng giám đốc đứng bên cạnh hốt hoảng lên tiếng, đã sắp đến giờ diễn ra buổi đấu thầu rồi, nhưng lại chẳng thấy hồ sơ đấu thầu đâu cả…
Cũng không còn thời gian để làm lại, khiến ai cũng vô cùng lo lắng, dự án lần này sẽ bị dành mất…
**Hôm trước đích thân tôi đã cất vào đây, bây giờ sau lại không thấy được chứ…**
Cao Chí Minh nhớ rất rõ, buổi chiều hôm ấy khi kiểm tra lại mọi thứ đã đầy đủ, cậu liền cất vào két sắt ngay, sau đó mới cùng với mọi người ra ngoài ăn uống…<code> ***Lập tức báo cảnh sát ngay, tôi không muốn trong tập đoàn Vũ thị này lại xuất hiện nội gián*...** ***Những kẻ phản bội như vậy, phải bị trừng trị thích đáng*...** </code>Ánh mắt chứa đầy tia lửa giận của Vũ lão gia, đang nhìn chằm chằm về phía mọi người đầy dò xét…
Trong khi mẹ kế lúc này lại vô cùng bình tĩnh, đứng một bên xem trò hay diễn ra…<code> ***Nhưng chủ tịch, sắp đến giờ nộp hồ sơ đấu thầu rồi, chúng ta phải làm thế nào đây*...** </code>Phó trưởng phòng bộ phận thiết kế nhìn thấy đã đến giờ nộp hồ sơ đấu thầu, lo lắng lên tiếng…
Bởi cô ấy cũng không khỏi thất vọng, khi bao nhiêu cố gắng của mọi người, suốt gần một tháng nay đều đổ sông đổ biển cả…<code> ***Lần này có lẽ chúng ta phải bỏ lỡ dự án này, mặc dù không muốn nhưng mọi chuyện đã xảy ra như vậy*..** ***Trước mắt vẫn là nên tìm ra được kẻ nội gián trong tập đoàn chúng ta, không có dự án này chúng ta sẽ tìm dự án khác vậy*...** </code>Trước mắt Vũ lão gia vẫn chọn bắt kẻ nội gián trước, những chuyện khác cứ từ từ tính tiếp vậy…<code> ***Dạ chủ tịch tôi sẽ gọi ngay đây*...** </code>Thư kí của Vũ lão gia sau khi nghe thấy vậy, nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi cho cảnh sát ngay…
Bọn họ cũng rất nhanh đã đến để điều tra, tất cả mọi nhân viên đều nằm trong viện nghi ngờ, và dĩ nhiên bọn họ điều bị cảnh sát điều tra…
Tất cả các camera đều được xem lại, nhưng có một điều kỳ lạ là, tại sao các camera đều hoạt động tốt, chỉ có một khoảng thời gian ngắn là bị gián đoạn…
Bên phía cảnh sát đã đặt nghi vấn rằng chính khoảng thời đó, tên nội gián đã lẻn vào lấy trộm hồ sơ đấu thầu…
Bên phía bộ phận an ninh cũng đã từng báo cáo với chủ tịch với vấn đề này, trong khoảng thời gian mất điện đó, bọn họ đã nhanh chóng cho người đi khắc phục sự cố ngay…
Mà hôm đó bên trong vẫn còn khá nhiều người ở lại để dọn dẹp, có lẽ người đó đã lợi dụng khoảng thời gian mất điện đó để lấy cắp hồ sơ đấu thầu…
Nhưng Cao Chí Minh lại không nghĩ vậy, cậu ấy cho rằng người này chắc chắn phải giữ chức vụ cao trong tập đoàn…<code>Bởi vì két sắt của tập đoàn Vũ thị không phải ai cũng biết được mật khẩu, chỉ có những giữ chức vụ cao mới biết được... Mẹ kế cũng đoán được sẽ có người nghĩ ra chuyện này, nên đã tìm một người thân cận để có lý do ngoại phạm... </code>Nhưng làm sao bà ta có thể ngờ được, mọi chuyện đều đã nằm trong lòng bàn tay của Vũ lão gia…