"Lão đại, đã điều tra ra được rồi ạ."
Mạc Tư Huyền nói nhỏ, âm thanh đủ để hai người nghe thấy mà không làm Hàn Kỳ Âm thức giấc.
Cố Thâm gật đầu ra hiệu cho anh ta nói tiếp.
"Tên đeo kính ban nãy là Boza. Là một tên lính đào ngũ, trước đây từng làm cho cơ quan tình báo, nhưng đã bị sa thải. Còn mấy tên khác cũng đều là lính đào ngũ, bọn chúng đích thực có buôn lậu."
Mạc Tư Huyền lướt vài cái trên máy tính
"Chủ yếu là tên Boza phụ trách liên lạc, hiện giờ hắn đã chết nên manh mối cũng đứt đoạn. Còn có một điều là bọn chúng sau khi nhìn thấy bọn thuộc hạ thì đều rút lui..."
Bàn tay vuốt tóc Hàn Kỳ Âm chợt ngừng lại một chút, cô đang ngủ say nên không hề hay biết gì cả, một tay nhỏ níu chặt lấy áo hắn, mặt áp vào lồng ngực hắn, phập phồng theo từng nhịp thở.
Người đứng sau bọn chúng biết hắn? Càng nắm rõ thực lực của bọn Tư Duệ nên không dám đối đầu mà rút lui. Lúc ở trên thuyền còn giả vờ tốt bụng muốn giúp Hàn Kỳ Âm, thực chất là muốn bắt hắn. Đáng tiếc là bọn chúng không lường trước được rằng đám Tư Duệ có thể tìm thấy hắn sớm đến thế.
"Hóa ra chỉ là bọn hèn nhát không dám lộ diện mà chỉ dám đâm sau lưng. Sợ chúng ta lần được dấu vết nên mới cun cút chạy trốn như chó."
Tư Duệ lại sử dụng ngôn từ không kiêng nể của mình, nếu biết bọn chúng là ai, anh ta thề sẽ bắn cho chúng lỗ chỗ như tổ ong.
Cố Thâm không lên tiếng. Sự việc lần này khiến hắn nhận ra có rất nhiều thế lực đang nhăm nhe nhắm vào hắn. Thế giới ngầm sau cuộc chinh đoạt năm năm trước của hắn đã thay tên đổi chủ, Cố Thâm lật đổ Nam Huyền Dạ để lên làm người đứng đầu, Cố gia và Nam gia từ đó trở mặt thành thù. Nhưng sự việc lần này lại không phải do Nam Huyền Dạ nhúng tay vào, nếu là anh ta thì Cố Thâm đã dễ dàng điều tra ra. Mỗi lần Nam Huyền Dạ hành động đều gióng trống khua chiêng, hơn nữa hành động tấn công ngay trong lãnh thổ của hắn không phải là sự khôn ngoan, Nam Huyền Dạ sẽ không vì một phút bốc đồng mà bỏ cả một hồ cá lớn.
"Hàn Thước. Khang Duật. Thế lực của chúng ta ở bên Trung Quốc đã ổn định chưa?"
Cố Thâm đột nhiên hỏi một câu không liên quan.
Khang Duật lên tiếng trả lời
"Bẩm lão đại. Cơ bản là đã ổn định, chúng ta đã nắm được các vị trí chủ chốt."
"Giám sát thật kỹ."
"Vâng."
Cố Thâm không muốn có bất cứ mầm mống nào, có lẽ sẽ mất một thời gian. Các thành phần chống đối đều sẽ bị hắn xử tử không nhân nhượng, còn những kẻ chịu hết mực phục tùng trung thành thì sẽ có kết quả xứng đáng.
Trong thế giới ngầm này, chưa có một phút giây nào là yên ổn, chỉ có đấu tranh, không ngừng đấu tranh để trở nên mạnh hơn. Còn có rất nhiều chuyện hắn cần phải làm để củng cố thêm quyền lực. còn cả mục tiêu mà hắn nhắm tới...cũng chưa thành công. Từ lúc nghiên cứu đến giờ đều thất bại...
Chưa một thời khắc nào hắn được thả lỏng, chưa một lúc nào hắn được nghỉ ngơi thực sự. Gánh vác cả một gia tộc trên vai là tương lai và sinh mạng của bao con người Cố gia, hắn không được phép nhân từ.
Ánh mắt Cố Thâm di chuyển đến gương mặt của Hàn Kỳ Âm đang áp trên ngực mình, bàn tay nhỏ nắm chặt lấy một góc áo của hắn, ngắm nhìn cô khiến tâm trạng của hắn bình ổn hơn. Sự hiện diện của Hàn Kỳ Âm không biết từ lúc nào đã trở thành không thể thiếu với hắn.
Lúc thấy Mộ Dung Nham ôm cô, hắn đã vô cùng tức giận. Cố Thâm nhớ lại hắn trói buộc, hắn bắt ép cô ở bên mình, hồi trước cô từng không cam lòng, nhưng hắn không quan tâm, thứ hắn muốn thì nhất định phải thuộc về hắn. Câu nói của cô là 'hắn không bao giờ quan tâm đến cảm xúc của người khác' rất đúng. Hắn làm việc chỉ dựa vào quyết định của hắn, trước giờ không hề bận tâm ai nghĩ cái gì, đằng nào bọn họ cũng sẽ phải khuất phục hắn. Nhưng Hàn Kỳ Âm đã khiến hắn phải suy nghĩ lại, nếu như hắn ép cô về thể xác nhưng suy nghĩ của cô lại không muốn, càng dồn ép cô càng vùng vẫy thì đối với hắn sự ép buộc này là vô ích. Cố Thâm vì cô mà thay đổi cách hành xử đã là một bước tiến lớn rồi, muốn hắn nhân nhượng, thay đổi suy nghĩ chịu để ý đến người khác lại càng khó hơn. Nhưng tất cả điều ấy hắn lại làm vì cô, hắn muốn cô toàn tâm toàn ý ở bên cạnh mình, chứ không phải chỉ vì hắn bắt ép mà mới ở bên cạnh hắn.
Ngay từ ban đầu lúc Hàn Kỳ Âm xuất hiện, hắn đã chèn ép cô, bắt cô phải tuân theo mọi thứ của hắn, không cần biết cô cảm thấy thế nào. Càng ngày sự chiếm hữu của hắn đối với cô càng lớn, lớn đến nỗi bản thân cô còn không có tự do bằng đám Tư Duệ.
Cố Thâm đưa tay lên xoa một bên má mềm mại của cô, Hàn Kỳ Âm "ưm" nhẹ một tiếng, dụi dụi vào lồng ngực hắn. Đọc thêⅿ nhiều tru𝘆ện ở == 𝘛 RÙ𝑴𝘛R𝐔YỆ𝘕.𝙫n ==
Nếu cô muốn, hắn sẽ cho cô tự do, nhưng tất nhiên sự tự do ấy vẫn phải nằm trong tầm mắt của hắn...