Độc Tôn Tam Giới

Chương 1277: Tin tức về Tùng Hạc đan 2




- Tam công tử không cần phải làm như vậy, nếu như việc này có thể thành, đối với thế cục trong Lưu Ly vương thành cũng rất có lợi. Đây là chuyện mà chúng ta muốn thấy.
Cũng không phải Giang Trần thích nịnh bợ.
nếu như Bàn Long đại phiệt có thể củng cố vị trí, đối với Vi gia, đối với Giang Trần muốn đặt chân ở Lưu Ly vương thành mà nói, hiển nhiên càng thêm có lợi.
Nếu như để cho Vương Đình đại phiệt trở thành đệ nhất phiệt của Lưu Ly vương thành, mà Bàn Long đại phiệt lại bị đá xuống, đoán chừng kẻ không may kế tiếp chính là Vi gia.
Vi gia gặp nạn, kế hoạch đặt chân ở Lưu Ly vương thành của Giang Trần hắn cũng tan vỡ.
Cho nên về tình về lý, hắn đều phải ủng hộ Bàn Long đại phiệt.
Tùng Hạc đan, chỉ cần hắn tốn một chút thời gian là có thể luyện chế ra. Dù sao đan phương hắn đều nhớ kỹ trong đầu.
Tuy rằng Tùng Hạc đan cao minh, thế nhưng cũng chỉ là đan dược Hoàng cảnh mà thôi, còn chưa đạt tới cấp bậc Chư Thiên.
Đan dược cấp bậc Chư Thiên, dùng thực lực của Giang Trần bây giờ, có lẽ rất khó luyện chế. Cho dù có thử, chỉ sợ cũng phải cố hết sức.
Thế nhưng mà đan dược Hoàng cảnh, Giang Trần tự biết mình ít nhất cũng có chín thành nắm chắc.
Lúc quan trọng, cho dù hắn mượn tên tuổi tiền bối dị nhân kia, tự mình luyện chế một khỏa Tùng Hạc đan, đó cũng là chuyện không thành vấn đề.
Chỉ là thứ như Tùng Hạc đan, Giang Trần cũng biết liên quan quá lớn. Loại đan dược này một khi bị tiết lộ ra ngoài, tuyệt đối sẽ khiến cho giới đan dược chấn động, tuyệt đối không phải là chuyện giật gân.
Dù sao cường giả phong hoàng xưng đế mới chính thức là chưởng khống giả của tất cả các vực. Nhu cầu của nhóm người này đối với Tùng Hạc đan mà nói, vô cùng lớn, sẽ khiến cho loại đan dược này trở thành truyền kỳ trong giới đan dược.
- Tam công tử, tin tức về loại đan dược này tuyệt đối phải giữ bí mật. Một khi bạo lộ, hậu hoạn vô cùng.
Giang Trần nghĩ lại, quyết định vẫn nên nhắc nhở thì hơn.
Cơ Tam công tử trịnh trọng nói:
- Cơ mỗ tuyệt đối không tiết lộ. Cho dù sau này có luyện chế ra Tùng Hạc đan, ta cũng không gióng trống khua chiêng tiết lộ ra ngoài.
- Đúng vậy, việc này liên quan quá lớn. Tiết lộ ra ngoài, ta và ngươi tuyệt đối sẽ trở thành đích ngắm cho mọi người.
Viễn cảnh này tuyệt không phải là Giang Trần khoa trương.
Cơ Tam công tử cũng biết Giang Trần nói không sai, săc mặt bắt đầu ngưng trọng.
Sau đó ba người còn nói tới chuyện Vi gia, nói về hai ngày sau sẽ khai trương Thái Uyên các. Cơ Tam công tử cũng vô cùng có hứng thú, vỗ ngực cam đoan đến lúc đó sẽ kéo một đám người tới cổ vũ Vi gia.
Nghe thấy Cơ Tam công tử hứa hẹn như vậy, Vi Kiệt cũng vô cùng cao hứng. Trong lúc vô tình lại giúp Vi gia hoàn thành một chuyện lớn.
Đương nhiên Vi Kiệt cũng biết, hắn chỉ dính ánh sáng của Giang Trần. Nếu như không phải có Giang Trần, Cơ Tam công tử căn bản sẽ không giải trừ hiểu lầm với Vi gia hắn. Chứ đừng nói là sau khi phá bỏ hiểu lầm còn đi chúc mừng Vi gia hắn.
Rời khỏi Nhàn Vân tiểu trúc, ba người tận hứng mà về, trong lòng đều cảm thấy có thu hoạch.
Cơ Tam công tử thì không cần phải nói, sau khi đạt được tin tức về Tùng Hạc đan, tinh thần hắn phấn chấn vô cùng, cảm thấy ý chí chiến đấu tăng lên gấp đôi.
Không sợ khó, chỉ sợ không có hy vọng. Có hy vọng, cho dù khó hơn nữa thì cũng vẫn luôn có một đường hy vọng.
Vi Kiệt thì càng phải nói, có thể xóa tan hiềm khích lúc trước với Bàn Long đại phiệt, xóa đi tâm tình của Vi gia, đây tuyệt đối là tin tức, thu hoạch lớn nhất trong những năm gần đây của Vi gia.
Thu hoạc hcrua Giang Trần cũng không nhỏ, kết bạn với Cơ Tam công tử, cũng có lợi cho việc hắn từng bước mở rộng nhân mạch trong Lưu Ly vương thành này.
Chỉ cần hắn hữu dụng với Bàn Long đại phiệt, địa vị của hắn ở Lưu Ly vương thành ngày càng được củng cố. Dù một ngày kia thân phận có bạo lộ cũng không sao.
Có Bàn Long đại phiệt làm minh hữu, ở Lưu Ly vương thành có thể đứng vững, không cần lo lắng Bất Diệt Thiên Đô và Cửu Dương Thiên Tông tới giương oai.
Mấu chốt nhất chính là kế hoạch dừng chân ở Lưu Ly vương thành của Giang Trần, có được Bàn Long đại phiệt ủng hộ, cũng sẽ trở nên thuận lợi hơn rất nhiều.
Trên đường trở về, tâm tình Giang Trần mặc dù không tệ, thế nhưng cũng không có đắc ý quên mình. Trái lại hắn còn có tâm sự.
Đó chính là Vạn Thọ đan.
Dùng trực giác cường đại của Giang Trần, trên đấu giá hội ngày hôm nay xuất hiện ba khỏa Vạn Thọ đan, tuyệt đối sẽ không đơn giản như bề ngoài.
Ba khỏa Vạn Thọ đan này xuất hiện, ít nhất đã chứng minh Bất Diệt Thiên Đô đã nhúng tay vào trong Lưu Ly vương thành. Mà ba khỏa Vạn Thọ đan này có thể thuận lợi xuất hiện trong Lưu Ly vương thành. Cũng nói rõ Bất Diệt Thiên Đô có người trong Lưu Ly vương thành, thậm chí Giang Trần còn hoài nghi, có lẽ Bất Diệt Thiên Đô đã tìm được chỗ dựa trong Lưu Ly vương thành.
- Chân huynh, hôm nay nhiều việc vui như vậy sao mặt mày huynh còn ủ dột như vậy?
Vi Kiệt hiếu kỳ hỏi.
- Vi thiếu gia, chuyện Vạn Thọ đan hôm nay ngươi cũng nhìn thấy. Ta đoán, ba khỏa Vạn Thọ đan chỉ là hành động ban đầu, kế tiếp Vạn Thọ đan sẽ được tung vào trong thị trường đan dược của Lưu Ly vương thành. Chỉ sợ thị trường đan dược trong phố Thần Nông sau này sẽ càng trở nên náo nhiệt. Hy vọng chuyện sẽ không phát triển tới phương hướng xấu nhất.
Giang Trần thở dài một hơi.
- Lời này là có ý gì?
Nghe ngữ khí nặng nề của Giang Trần, trong lòng Vi Kiệt khẽ động.
Trên đường đi Giang Trần cũng cẩn thận cân nhắc qua việc này, phân tích đi phân tích lại, kết hợp với biểu hiện của đám người Vương Đằng trong đấu giá hội lần này, hắn cảm giác, cảm thấy việc này giống như một âm mưu, hơn nữa cái âm mưu này dường như còn có quan hệ với bản thân hắn.
- Vi thiếu gia, hành động của Vương Đằng ngày hôm nay dường như có chút khác thường đúng không?
Giang Trần nói.
Vi Kiệt sững sờ, nghĩ một lát, thế nhưng cũng không biết Giang Trần nói vậy là có ý gì.
- Vương Đằng vì sao lại để cho Ti Khấu Nam cạnh tranh Vạn Thọ đan kia với Cơ Tam công tử? Hơn nữa ta thấy Vương Đằng làm như vậy không chỉ đơn thuần là kích thích vtct. Cũng không đơn thuần là âm Cơ Tam công tử một vố. Ta cảm thấy, cảm giác hẳn là hắn cố ý làm như vậy, muốn tạo thế cho Vạn Thọ đan.
Ngữ khí của Giang Trần vô cùng ngưng trọng.
Lời này khiến cho Vi Kiệt biến sắc, ngộ tính của hắn rất cao, thoáng cái đã hiểu rõ ý trong lẫn ý ngoài của Giang Trần.
- Chân huynh, ý của huynh là... Vạn Thọ đan này căn bản chính là do Vương Đằng kia bày ra?
Vi Kiệt cả kinh, tin tức này quả thực không nhỏ.
Giang Trần híp hai mắt lại, ngữ khí rét lạnh:
- Hy vọng đây là ảo giác của ta. Thế nhưng mà ta thấy biểu hiện của Vương Đằng, lại cảm giác, cảm thấy việc này không phải là không có khả năng. Chỉ là bố trí của hắn cuối cùng lại bị ta âm thầm phá hư. Tuy rằng hắn không âm được Cơ Tam công tử một lần, thế nhưng bố trí của hắn kỳ thực đã đạt tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.