Độc Tôn Tam Giới

Chương 1750: Giang Trần bị người ta khinh bỉ (1)




- Thuận tiện ta cũng nói một câu, mấy vấn đề các ngươi đối diện, đều là nhiệm vụ của những lần Thưởng Kim lôi đài lần trước. Đây cũng là một lần khảo thí nội tình đan đạo của các ng ươi. Thực lực các ngươi sẽ biểu hiện hoàn mỹ trên những đề tài này. Ha ha, trước kia có người muốn nói muốn cạnh tranh cả hai lĩnh vực. Chờ sau khi các ngươi nhìn thấy những vấn đề trên quyển trục này, đoán chừng sẽ không có người ngây thơ như vậy nữa.
Chỗ ngồi của mỗi người đều có ngăn cách trận pháp, làm cho bọn họ không có bất kỳ cách nào câu thông với bên ngoài, điều này cũng ngăn chặn tất cả khả năng có thể ăn gian.
Người nóng vội đã mở ra quyển trục chứa những vấn đề.
Quét mắt nhìn qua những vấn đề trên quyển trục, rất nhiều người lập tức có cảm giác mồ hôi lạnh ứa ra.
Vấn đề từ nhất cấp tới thập cấp, cấp độ rõ ràng, cấp sau so với cấp trước còn khó hơn. Giống như bậc thang vậy, mới đầu nhìn thấy mấy cấp đầu không có chút buồn phiền nào, nhưng mà càng leo lên cao, càng phát hiện ra mỗi khi bước lên phía trước, độ khó sẽ tăng lên rất nhiều.
Đến cuối cùng là cửu cấp và thập cấp, độ khó cơ hồ có thể nói là đột phá tới chân trời.
Bởi như vậy đừng nói là song song vượt qua tuyển chọn hai lĩnh vực, có thể hoàn thành những câu hỏi trong quyển trục này hay không cũng không biết được.
Có ai mà còn có tinh lực cùng lúc đi tham dự tuyển chọn những lĩnh vực khác nữa?
Trong lúc nhất thời cơ hồ tất cả người tham dự tuyển chọn đều âm thầm kêu khổ cuống quít.
Chỉ có một người là ngoại lệ.
Đó là Giang Trần.
Lĩnh vực đan đạo bất kể là Đan Kiền Cung hay là Lưu Ly vương thành, hoặc giả là Đan Hỏa thành hiện tại, cho tới bây giờ Giang Trần chưa từng gặp bất luận chướng ngại vật nào.
Nội dung tuyển chọn lần này cũng thế.
Những vấn đề đầu tiên kia Giang Trần cũng không thèm nhìn qua, mà ánh mắt của hắn trực tiếp nhìn vào vấn đề thứ mười. Vấn đề thứ mười, quả thực đạt tới cấp độ Đan Vương cửu cấp, thậm chí là bán bộ Đan đế, thậm chí còn có thể coi là siêu việt bán bộ Đan đế. Cho dù là Đan đế trong truyền thuyết cũng chưa chắc có thể giải đáp một cách dễ dàng như vậy.
Nhưng mà đối với Giang Trần mà nói, những vấn đề này đều không thành vấn đề.
Giang Trần cũng không chút hoang mang, thời gian tuyển chọn này cũng vô cùng đầy đủ. Ước chừng ba ngày, cũng có thể nói là chỉ cần hoàn thành những đề mục này trong vòng ba ngày, coi như đã hợp cách. Nhưng mà sắp xếp thứ tự cuối cùng lại dựa vào số điểm mà sắp xếp.
Nếu như điểm giống nhau, như vậy người hoàn thành sớm hơn sẽ chiếm ưu thế.
Giang Trần cũng không nóng nội, hắn đem vấn đề này đọc lại một lần. Tổng cộng có ba mươi vấn đề. Nhưng đều phân chung từ nhất cấp tới cửu cấp. Mỗi đẳng cấp đều có ba đề mục.
Độ khó từ đơn giản tới phức tạp, từ phức tạp tới xảo trá. Từ xảo trá tới mức khiến cho người ta im lặng, từng cấp độ đều vô cùng rõ ràng.
Thế Giang Trần như trẻ che, múa bút thành văn, hai thời thần sau, những vấn đề trước cấp sáu đã bị hắn giải quyết toàn bộ.
Những đề mục trước cấp sáu này đối với Đan Vương đẳng cấp cao có đủ nội tình đầy đủ mà nói, tuyệt đối không tồn tại bao nhiêu khó khăn.
Tốc độ đáp đề của mọi người đoán chừng không sai biệt lắm, chỉ cần đạt tới Đan Vương thất cấp, vấn đề cũng không lớn.
Những vấn đề tới thất cấp mới là có chuyện, độ khó tương đối tăng lên rất nhiều.
Đối với Đan Vương thất cấp mà nói, sợ rằng cũng phải suy nghĩ thật kỹ.
Bất quá đối với Giang Trần mà nói, vấn đề độ khó thất cấp cũn gchir là cấp bậc đan đạo vỡ lòng của hắn kiếp trước.
Cái gì gọi là vỡ lòng? Chính là tri thức mà tiểu hài tử ban đầu học ở trường học đó.
Trong nháy mắt vấn đề thất cấp lại bị Giang Trần giải quyết.
Độ khó bát cấp lại tăng lenem ột tầng. Bất quá đối với Giang Trần, chỉ đương đương với vấn đề của tiểu hài tử ba tuổi tăng lên thành năm sáu tuổi mà thôi.
Một hơi xông lên, Giang Trần lại đem ba vấn đề độ khó cửu cấp giải quyết toàn bộ.
Vấn đề độ khó cửu cấp, Giang Trần mới ý thức ra tốc độ đáp đề của mình dường như quá nhanh. Lúc này đại bộ phận người vẫn còn đang xoắn xuýt ở vấn đề độ khó thất cấp kia. Một ít người bất quá cũng mới chỉ tiến vào vấn đề độ khó bát cấp mà thôi.
Mà lúc này thời gian một ngày còn chưa có qua.
Giang Trần cũng không có biện pháp mà nhìn quanh bốn phía, cũng không có khả năng đi chú ý tiến độ của những người khác.
- Thứ ta cần hiện tại chính là hiệu ứng rung động. Cũng không cần ẩn giấu thực lực làm gì. Nếu như đã tham dự tuyển chọn, nhất định phải bỗng nhiên tỏa sáng, cần gì phải lo trước lo sau?
Giang Trần nghĩ một lát cũng biết hiện tại hắn không còn đường lui.
Nếu như đã tham dự tuyển chọn, tham gia Thưởng Kim lôi đài, sớm muộn gì cũng phải điệu cao. Hiện tại còn áp chế thực lực làm gì? Còn che dấu thực lực làm cái rắm.
Có thực lực thì cứ việc biểu hiện ra.
Cho nên Giang Trần không chút do dự, tiếp tục đáp ba vấn đề độ khó thập cấp.
Ba vấn đề độ khó thập cấp này tương đối phức tạp, xảo trá. Cho dù đối với Giang Trần mà nói cũng không phải là cố chút kho khăn nào. Thế nhưng lại tốn một chút thời gian đi trình bày và phân tích.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Giang Trần đã đem tất cả vấn đề trên quyển trục đáp xong. Thuận tiện còn kiểm tra hai lần, đảm bảo không có bất kỳ vấn đề gì.
Giang Trần đi con số dự thi của mình đánh lên, lại sử dụng con dấu mà bên Tịnh Phần điện cấp cho hắn, đại biểu cho quyển trục của hắn, người khác muốn đnáh tráo cũng không làm được.
Sau khi Giang Trần hoàn thành đáp đề, khi nộp bài thi sớm thì biểu hiện trên mặt mấy vị giám khảo kia trong khoảng khắc trở nên vô cùng đặc sắc.
Bên Tịnh Phần điện cũng có người làm giám khảo, lại còn có Thanh Phượng Đan Vương bài danh thứ ba mươi sáu trong danh nhân đường ngàn năm, biểu lộ của cả đám vô cùng kinh ngạc, nhìn qua Giang Trần giống như là nhìn một đầu quái vật vậy.
- Ngươi... Ngươi nộp bài sao?
Thanh Phượng Đan Vương ngây người một lát mới hít sâu một hơi nói.
Giang Trần gật đầu một cái vô hại, nói:
- Đúng vậy, nộp bài.
- Nộp bài thi sớm?
Thanh Phượng Đan Vương còn có chút không tin.
- Đúng, ta còn định đi tham dự tuyển chọn lĩnh vực tổng hợp một chút. Hy vọng còn kịp.
Giang Trần cũng không rảnh mà nói chuyện tào lao với Thanh Phượng Đan Vương.
Thanh Phượng Đan Vương im lăng, lại liếc mắt trao đổi với những nhân viên của Tịnh Phần điện, trong mắt đều hiện lên vẻ bất đắc dĩ. Trong lòng mấy người này đều không hẹn mà có cùng ý nghĩa:
- Người trẻ tuổi hiện tại thực sự quá tùy hứng a. Cho dù nhiều tiền cũng không cần phải tiêu sài như vậy a.
Đã tới tham dự tuyển chọn, tốt xấu gì cũng nên chịu đựng hết ba ngày a. Có thể hoàn thành những vấn đề trên quyển trục, cũng có thể kiểm tra thực học của mình một chút. Đây tuyệt đối là một chuyện có lợi ích không nhỏ. Nộp bài từ sớm thì tính làm gì a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.