Độc Tôn Tam Giới

Chương 2039: Chân long hiển thánh




̉n thánh.
Quê quá hóa khùng, Tu La đại đế hừ lạnh một tiếng nói:
- Chân thiếu chủ, ngươi đã biết được hung danh của Hắc Dực long liêu thì phải biết ván này ngươi không có phần thắng nào. Cũng khó mà thay đổi kết quả toàn cục. Bổn đế đã từng nói qua, ngự thú nhất đạo này ngươi không có bất kỳ cơ hội nào.
Nhìn thấy khí thế của Hắc Dực Long liêu kia, hơn tám trăm chư hầu phía dưới đều hít sâu một ngụm khí lạnh. Bọn họ từ trên người Hắc Dực Long liêu cảm nhận được một cỗ khí tức hung ác. Loại khí tức đáng sợ này giống như có thể xé nát tất cả.
Những chư hầu ủng hộ Giang Trần cũng không khỏi toát mồ môi hột thay Giang Trần.
Mặc dù là bên Khổng Tước thánh sơn, đại bộ phận người cũng cau mày, hiển nhiên đối với sự tồn tại của Hắc Dực Long điêu cũng cực kỳ kiêng kỵ, trong lòng lo lắng vạn phần.
Ngược lại Hoàng Nhi và Vô Song đại đế bên này biểu hiện trên mặt vô cùng bình tĩnh.
Trong lúc đó, trong mắt Giang Trần bắn ra một đạo kim quang sắc bén, bắn về phía Tu La đại đế:
- Tu La, ngươi biết vì sao ngươi một mực không có cách nào làm được lão đại của Lưu Ly vương thành hay không?
- Hừ, chuyện cho tới nước này, ngươi còn muốn dùng lời mê hoặc người khác hay sao?
Sắc mặt Tu La đại đế không vui.
- Bởi vì ngươi giống như con cóc ở đáy giếng vậy, vĩnh viễn chỉ thấy một mảnh trời nhỏ trước mặt, vĩnh viễn không biết thế giới này lớn tới bao nhiêu. Chỉ là một đầu Hắc Dực Long liêu đã khiến cho ngươi đắc ý như vậy. Hôm nay ta sẽ cho ngươi kiến thức một chút, biết rõ cái gọi là sơn ngoại hữu sơn.
Ngữ khí Giang Trần đột nhiên lạnh lẽo, cao giọng nói.
Sơn ngoại hữu sơn?
Trong lúc nhất thời, cơ hồ tất cả ánh mắt đều có chút khó hiểu nhìn qua Giang Trần, tất cả mọi người đều muốn nhìn một chút, Chân thiếu chủ này rốt cuộc có con át chủ bài nào còn chưa xuất ra?
Vì sao dưới sự cường thế của Hắc Dực Long liêu hắn ta vẫn luôn trấn định, tự tin như vậy.
Chẳng lẽ, Chân thiếu chủ này thực sự còn có át chủ bài ghê gớm nào còn chưa xuất hiện? Trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều vô cùng trông mong.
Mọi người đều biết, Chân thiếu chủ này cơ hồ có thể nói là người am hiểu sáng tạo kỳ tích nhất Lưu Ly vương thành này. Từng lần, từng lần, hắn đều biến vô số chuyện không có khả năng biến thành khả năng.
Lúc này hắn sẽ mang tới cho mọi người bao nhiêu kinh hỉ nữa đây? Lần này, hắn sẽ lại sáng tạo kỳ thích hay sao?
Tâm tình Tu La đại đế vốn vững vàng như bàn thạch, bởi vì những lời này của Giang Trần rót vào trong đạo tâm của hắn, đột nhiên xuất hiện vết rách khó có thể lấp đầy.
- Rốt cuộc trong hồ lô của tiểu tử này bán loại thuốc gì?
Tu La đại đế bán tín bán nghi, nhưng mà giờ phút này hắn vẫn như trước không cho rằng Giang Trần này có thể triệu hồi ra thú chiến khế ước mạnh mẽ hơn Hắc Dực Long liêu của hắn.
Dùng trình độ và thực lực của Chân thiếu chủ này, nào có đạo lý tiểu tử này lại thu phục được thú chiến khế ước mạnh hơn Hắc Dực Long liêu của hắn? Hung thú cường đại như vậy, một cái tát sẽ chụp chết tiểu tử hắn, làm sao có thể để cho tiểu tử đó thuận lợi thu phục hay sao?
- Tiểu tử này nhất định là điên rồi.
Trong lòng Tu La đại đế tràn ngập hoài nghi, nhưng cuối cùng vẫn cảm thấy tiểu tử này nhất định điên rồi.
Hiển nhiên Giang Trần không có điên. Trái lại giờ phút này đầu óc hắn thanh tỉnh vô cùng, sau khi trải qua trao đổi với Long Tiểu Huyền, trong lòng hắn đã không có bất kỳ khúc mắc nào, cũng không có bất kỳ băn khoăn nào.
Ngủ đông, ở ẩn lâu như vậy, Chân Long nhất tộc như Long Tiểu Huyền này nhất định sẽ phải có một ngày một bước lên trời.
Giang Trần đột nhiên ngửa mặt lên trời thét dài, khí thế cường đại đột nhiên không ngừng hút khí lưu chung quanh hư không lại, hình thành một tiếng long ngâm đáng sợ.
Đây là thần thông mà trong thịnh hội Lưu Ly vương tháp Giang Trần đã từng thi triển ra.
Tiếng long ngâm này vang vọng, thủ quyết Giang Trần biến đổi, đột nhiên một đạo quang mang chói mắt từ trong tay hắn bắn ra, tầng mây trên hư không lập tức cuồn cuộn.
Sau một khắc pháp thân của Long Tiểu Huyền điên cuồng cuồn cuộn, khí thế mạnh mẽ tràn ra, hiển hiện trên tầng mây.
Ngao.
Long Tiểu Huyền, pháp thân Chân long hiện lên.
Tiếng long ngâm của Chân long nhất tộc tuyệt đối không phải là thần thông bình thường. Một tiếng long ngâm này phối hợp với tiếng long ngâm của Giang Trần, lập tức tạo thành biển sóng âm đáng sợ, giống như muốn khuấy cho thiên địa này điên đảo lên.
Tiếng sấm vang vọng không ngừng, tầng mây cuồn cuộn.
Chân Long pháp thân, cuồn cuộn trong hư không.
Trong lúc nhất thời toàn trường một mảnh xôn xao, huyết mạch của cơ hồ tất cả võ giả có mặt giống như đột nhiên bị thiêu đốt, trong lồng ngực tràn ngập một cỗ nhiệt huyết.
- Long, là Chân long.
- Không phải chứ? Cương vực nhân loại chúng ta có chân long hay sao?
- Không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được, đây là thú chiến khế ước của Chân thiếu chủ hay sao? Như vậy cũng quá khoa trương a.
- Chân Long nhất tộc chỉ tồn tại trong thần thoại mà thôi. Chân thiếu chủ này không ngờ lại thu phục được một đầu Chân Long làm thú chiến khế ước?
- Trời ạ. Ở trong thần thoại, chỉ có người có số mệnh Chư Thiên mới có thể được gọi là Chân Long thiên tử, Chân thiếu chủ này chẳng lẽ thực sự là Chân Long thiên tử hay sao?
- Thật đáng sợ, thật là đáng sợ. Chân thiếu chủ có số mệnh như vậy không phải là Chân Long thiên tử thì là cái gì? Nực cười, nực cười thay, Tu La đại đế này lại muốn nhảy nhót, mưu toan muốn cướp lấy vị trí của Khổng Tước thánh sơn. Ta thấy hắn điên rồi.
- Chân Long thiên tử, chậc chậc. Chân thiếu chủ, Chân thiếu chủ, ta đã quyết đinh rồi. Đời này ta chỉ ủng hộ Chân thiếu chủ mà thôi.
- Ta cũng vậy, số mệnh của Chân thiếu chủ ngay cả Khổng Tước đại đế bệ hạ cũng phải cam bái hạ phong a. Khó trách thiếu chủ tuổi còn trẻ như vậy mà có thể làm được nhiều đại sự như vậy. Hóa ra đây là thiên tài trời sinh có đại khí vận. Nhân vật bậc này, đợi một thời gian nữa, tất sẽ trở thành người đứng đầu cương vực nhân loại chúng ta.
- Hiện tại coi như ta đã thấy rõ, vì sao Khổng Tước đại đế lại yên lòng ra ngoài như vậy. Hóa ra lão nhân ra mở ra Chư Thiên tuệ nhãn, sớm nhìn ra Chân thiếu chủ là người có đại khí vật.
- Có đạo lý a, Tu La đại đế chỉ là một đạo nan đề mà Khổng Tước đại đế cố ý sắp xếp để khảo nghiệm Chân thiếu chủ.
- Phục, đời này lão tử không có phục qua ai. Đối với Chân thiếu chủ, lão tử đã triệt để phục. Mặc kệ lần này Chân thiếu chủ thắng hay thua, trong lòng lão tử, Lưu Ly vương thành chỉ có một chưởng khống giả là Chân thiếu chủ. Những người khác, hắc hắc, lão tử không chấp nhận.
Chân Long hiển thánh.
Kỳ quan bực này ngay cả những đại đế có mặt ở hiện trường trong lúc nhất thời cũng ngừng thở, nhìn qua cảnh này, một lúc lâu cũng không có cách nào phục hồi tinh thần lại.
Kể cả những khách mời ở khu khách quý kia, biểu lộ trên mặt vô cùng phức tạp, nhìn qua Chân Long hiển thánh trên lôi đài, thật lâu không nói được lời nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.