Độc Tôn Tam Giới

Chương 2812: Tử Xa Mân tới chơi (1)




Hí!
Tất cả mọi người, đều hít một hơi lãnh khí.
Mọi người còn đang thương lượng Yến gia nên lưu người ta hay không, người ta sớm đã có nơi đi rất tốt rồi. Sở dĩ không có đi, chỉ là bởi vì cố kỵ giao tình cùng cảm tình mà thôi.
Nếu như người Yến gia, thật muốn bức bách Thiệu Uyên, người ta căn bản không lo không có chỗ đi. Đi Hạ Hầu gia tộc? Vĩnh Hằng Thánh Địa còn mở rộng đại môn a.
- Yến Vạn Hữu, đây có lẽ là kết quả ngươi muốn nhìn đến a?
Yến Vạn Trọng như có thâm ý liếc nhìn Yến Vạn Hữu, cười nhạt nói.
Yến Vạn Hữu quả thực sững sờ, lại nói:
- Đây cũng chỉ là nghe đồn mà thôi. Tộc trưởng, nếu như tâm của tiểu tử này thật sự không ở Yến gia chúng ta, chúng ta cũng rất khó giữ lại. Nói không chừng, ngay từ đầu tiểu tử này chỉ coi Yến gia chúng ta là bàn đạp. Chỉ chờ có cơ hội, sẽ nhảy đến chỗ cao mà thôi.
- Vậy sao?
Yến gia tộc trưởng thản nhiên nói.
- Tựa hồ Vĩnh Hằng Thần Quốc, thế lực so với Yến gia thích hợp làm ván cầu, cũng không có thiếu a.
Yến Vạn Hữu vẫn mạnh miệng:
- Có lẽ, hắn cảm thấy Yến gia thích hợp làm ván cầu nhất? Chính là nhìn trúng Yến gia chúng ta yếu thế, dễ dàng thừa dịp hư mà vào?
Cái thuyết pháp này của hắn, ngay cả người ủng hộ hắn nhất, cũng thấy có chút ngu xuẩn. Hoàn toàn không có sức thuyết phục gì.
- Tộc trưởng, nói như vậy, Thiệu Uyên này, chúng ta phải đại lực giữ lại a.
- Đúng vậy, nếu quả thật như Vạn Quân trưởng lão nói, đan đạo cùng võ đạo đều xuất sắc như vậy, phương diện Cổ Ngọc lại có tạo nghệ cao siêu, loại thiên tài này, tương lai tuyệt đối là nhân vật dẫn dắt phong vân. Yến gia chúng ta, thật không có lý do gì buông tha hắn.
- Cơ hội ông trời đã cho chúng ta rồi, nếu để cho loại cơ hội này chạy đi, vậy Yến gia chúng ta thực là đáng đời chịu tội.
Trong lúc nhất thời, nhiều Yến gia tộc lão, đều mở miệng tỏ thái độ.
Hiển nhiên, bọn hắn cũng ý thức được, người trẻ tuổi gọi Thiệu Uyên kia, thật đúng là không phải Yến gia bọn hắn có thể tùy tùy tiện tiện buông tha được.
Chỉ cần Yến gia bọn hắn nói một tiếng tiễn khách, người ta trong một phút đồng hồ liền có thể tìm được nhà mới.
Việc cấp bách nhất, không phải nghĩ tiễn bước Thiệu Uyên như thế nào, mà là lưu lại tên thiên tài này như thế nào. Không đơn thuần là lưu lại tên thiên tài này, còn phải lưu lại tâm của tên thiên tài này.
- Tộc trưởng, đáng tiếc Thiệu Uyên kia có đạo lữ rồi. Bằng không thì ta có một tiểu chất nữ, coi như là tài mạo hơn người, gả cho hắn, lại có ngại gì?
- Ha ha, tiểu thiếp của ta sinh ra một nữ, cũng sở sở động lòng người, hôm nay mười ba tuổi, không biết Thiệu Uyên tiểu hữu có để ý không nữa?
Yến gia tộc trưởng im lặng:
- Tốt rồi, chư vị cũng không cần nói những sự tình không thực tế kia. Thiệu Uyên rõ ràng không phải người tham sắc đẹp. Nếu tham sắc đẹp, hắn đã đi Dao Trì Tông rồi. Dao Trì Tông mỹ nữ như mây a.
Yến Thanh Tang bỗng nhiên từ trên chỗ ngồi đứng lên, hữu ý vô ý thở dài:
- Ta ngược lại biết rõ, Thiệu Uyên đối với đường muội Yến Thanh Hoàng, tựa hồ có chút ái mộ. Chính xác ra, là ái mộ tài đánh đàn của nàng a.
Yến Thanh Tang nói đến đây, cũng rung đùi đắc ý, thở dài không thôi, đi ra ngoài.
Yến Thanh Hoàng?
Tất cả mọi người khẽ giật mình, lập tức có người mắng to:
- Yến Thanh Tang, ngươi đừng quấy rối. Ai cũng có thể gả cho Thiệu Uyên, nhưng Yến Thanh Hoàng sao được?
- Đúng vậy, tiểu tử ngươi đừng muốn tai họa Yến gia!
- Phải a? Tiểu tử này cùng Yến Thanh Hoàng đều là Tôn nhi của Vạn Quân trưởng lão. Yến Thanh Hoàng là muội muội của hắn, hắn như vậy là có tư tâm!
Yến gia tộc trưởng có chút phiền não, khoát tay áo:
- Đều câm miệng. Yến Thanh Tang nói cũng không sai, hắn lại chưa nói gả Hoàng Nhi cho Thiệu Uyên. Hoàng Nhi... Ai!
Trên thực tế, Yến gia tộc trưởng cũng biết, Yến Thanh Hoàng ở Yến gia trẻ tuổi, thiên phú tài tình không kém hơn Yến Chân Hòe chút nào.
Nếu như không có Hạ Hầu Tông, Yến Thanh Hoàng tuyệt đối là một mặt cờ xí của gia tộc. Dùng Yến Thanh Hoàng phong hoa tuyệt đại, tuyệt đối có thể điên đảo chúng sinh, để cho trẻ tuổi của Vĩnh Hằng Thần Quốc, đối với nàng quỳ bái.
Chỉ tiếc, tạo hóa trêu người, thiếu nữ này, từ lúc vừa ra đời, đã bị nguyền rủa. Lãng phí nhiều năm như vậy, chỉ sợ vĩnh viễn cũng không có khả năng thoát khỏi.
Trên thực tế, đối với Yến Thanh Hoàng, Yến gia tộc trưởng cũng có chút áy náy. Đây cũng là vì cái gì Yến Thanh Hoàng từ Nhân loại cương vực trở lại, Yến gia tộc trưởng không có bất luận trừng phạt gì.
Đang lúc mọi người nói, bỗng nhiên ngoài cửa có người vội vàng báo lại.
- Tộc trưởng!
- Báo cáo Tộc trưởng, ngoài cửa có Vĩnh Hằng Thánh Địa Tử Xa Mân đại nhân, mang theo tùy tùng cùng vài tên đồng đạo tới bái phỏng.
Tử Xa Mân đại nhân?
Tất cả Yến gia tộc lão, mỗi một cái đều đại biến.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đã tới rồi. Chẳng lẽ Tử Xa Mân này, thật là đến yêu cầu Thiệu Uyên sao?
- Mau mau mời Tử Xa đại nhân.
Yến gia tộc trưởng hạ lệnh, bất quá hắn lập tức cải biến chủ ý, tự mình đứng lên.
- Bổn Tộc trưởng tự mình đi ra ngoài nghênh đón, các vị Thái Thượng, cùng đi chứ?
Tử Xa Mân địa vị lớn như vậy, Yến gia tiếp đãi long trọng một ít, cũng là chuyện đương nhiên.
Những tộc lão này, đều nhao nhao đứng dậy, ai cũng không dám vô lễ. Dù sao, đây chính là Tử Xa đại nhân, là cự đầu của Vĩnh Hằng Thánh Địa.
Tử Xa Mân vẫn ăn mặc nho nhã, bộ dạng tiên phong đạo cốt, thần thái khiêm tốn, không có chút ý tứ vênh váo hung hăng, ngữ khí cũng cực kỳ hòa ái.
- Yến gia tộc trưởng, lão phu đường đột tới chơi, các ngươi không ngại chứ?
- Ha ha, Tử Xa đại nhân tới chơi, Yến gia ta bồng tất sinh huy, mau mau mời vào trong.
Yến gia tộc trưởng cũng cười ha ha, lộ ra cực kỳ vui sướng.
Hai người hàn huyên một hồi, liền đi vào trong.
Sau lưng Tử Xa Mân, còn có vài người. Sau khi vào nhà, Tử Xa Mân giới thiệu thoáng một phát, cái kia đều là nhân vật cự đầu của đan đạo, tại Vĩnh Hằng Thần Quốc, cũng tính là tồn tại thượng đẳng.
Đương nhiên, địa vị của những người này, vẫn không bằng Tử Xa Mân. Cho nên một chuyến này, vẫn là dùng Tử Xa Mân cầm đầu.
Sau khi dâng nước trà lên, Tử Xa Mân cười nói:
- Yến gia tộc trưởng, lão phu liền không vòng vo với ngươi. Lần này tới, là có một việc, muốn thương lượng với ngươi.
- Mời Tử Xa đại nhân chỉ giáo.
Yến gia tộc trưởng cũng khách khí, nhưng trong lòng có chút đề phòng, không phải thật là đến đục khoét nền tảng chứ?
Trong nội tâm những người khác của Yến gia cũng có chút tâm thần bất định. Trước đó bọn hắn thảo luận Thiệu Uyên, cảm thấy hắn đi hay ở, tựa hồ không có ý nghĩa lớn như vậy.
Nhưng mà thấy Tử Xa Mân đến, đột nhiên, bọn hắn lại cảm thấy Thiệu Uyên ở lại trọng yếu phi thường. Thật giống như người khác là tới đoạt bảo bối nhà bọn họ vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.