Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

Chương 3942: Giết hắn!




Một khúc sáo mua đầu người, Bôn Lôi Ma Kiếm giết chết thảm ở Thiên Tinh Các.
Cảnh tượng Lâm Nhất một tay cầm sáo và tay kia cầm đầu Lãnh Ngạo. Nhiên thực sự gây sốc. Đến mức tất cả mọi người đều sững sờ một lúc lâu mới hoàn hồn lại, ngạc nhiên đến mức suýt rớt cả cằm.
Bôn Lôi Ma Kiếm thực sự mất mạng như vậy ư?
Lâm Nhất còn lấy đầu hắn ta ở trong Thiên Tỉnh Các ngay trước mặt mọi người nữa chứ.
Không thể hình dung được mọi người thầm sốc đến mức nào, cũng giống như không ai có thể tưởng tượng được lửa giận trong lòng gã trung niên mập mạp.
Cảnh tượng này giật gân bao nhiêu thì ông ta càng tức giận bấy nhiêu.
"Giết hắn!"
Một tiếng gào thét bỗng vang lên, như thể sấm sét trên trời nổ tung bên tai mọi người. Có không ít người bị thương ngay tại chỗ, bảy lỗ chảy máu, trực tiếp ngất lịm
Bùm! Bùm! Bùm!
Linh trận mấy lớp lung lay muốn đổ bởi tiếng gào thét này. Trên tường nổ tung hết lỗ này đến lỗ khác, vô số đồ vật trang trí thi nhau vỡ nát y hệt thuỷ tinh.”
Nét mặt của mọi người đều tái nhợt, trong mắt ngập tràn sợ hãi, ngẩng đầu nhìn lên.
Nhưng gã trung niên mập mạp đang cầm Thánh khí màu bạc trong tay, sắc mặt tái nhợt, lửa giận bừng bừng, mặt mày nín nhịn sa sầm.
Mọi người đều cảm nhận được sự tức giận và sát ý của ông ta. Vút! Vút! Vút!
Gần như ngay sau khi ông ta vừa dứt lời, những bóng người nhảy vọt lên trời, lần lượt chọc thủng mái vòm của Thiên Tinh Các, đuổi theo công tử Táng Hoa.
Hầu hết những thân ảnh đó đều là cao thủ cảnh giới Tinh Tượng, thậm chí không thiếu tôn giả cảnh giới Thần Đan.
Trận hình này có thể nói lớn đến đáng sợ, cho dù công tử Táng Hoa giết người cũng chưa chắc có thể thoát khỏi Ma vực Thương Huyền này.
Một nhóm cao thủ Thiên Tinh Các cùng ra tay có thể nói cực kỳ hiếm thấy ở Ma vực, e rằng không lâu sau sẽ gây chấn động toàn bộ Thương Huyền Phủ.
"Ngoài hộ pháp ra, những người khác đều đi theo ta!"
Gã trung niên mập mạp cầm trường thương màu bạc trong tay, dẫn đầu đám người còn lại đi theo những người khác truy đuổi Lâm Nhất.
"Các chủ xin dừng bước
Ngay khi gã trung niên mập mạp chuẩn bị rời đi, Sở Thiên Hạo xuất hiện cùng với trưởng lão của Huyền Vương điện. Hắn ta mày kiếm mắt sáng như sao, mặt mày tuấn tú, khoác áo choàng dài, mang khí chất không tầm thường.
'Tên mập vẫy tay ra hiệu cho những người khác đi trước, sau đó cười nhạo. không có ý tốt: “Sở công tử có gì chỉ giáo?"
Sở Thiên Hạo cũng cực kỳ không vui khi thấy Thánh binh của mình bị đối phương nắm chặt trong tay, nhưng không tỏ vẻ gì vẫn bình tĩnh nói: "Thiên Tinh Các là nơi buôn bán, làm ăn phải tuân thủ quy củ, ông chủ Châu nói có đúng không?"
Gã trung niên mập mạp cười nói: "Ngươi nói không sai, xét về quy củ, Thiên Tỉnh Các ta chắc chắn đứng thứ nhất trong Ma vực Thương Huyền. Dù sao Thiên Tinh Các chỉ là nơi buôn bán, ưu tiên quy củ."
Sở Thiên Hạo bình tĩnh nói: "Ta tới đây để đấu giá, có tuân thủ quy củ của Thiên Tỉnh Các không?”
Gã trung niên mập mạp mỉm cười, nói xách mé: "Đương nhiên, ta rất khâm phục sự cao thượng phi phàm của Sở công tử. Ban nấy ngươi trả giá cao nhất cho Thánh binh này, Thiên Tinh Các ta nhất định sẽ đưa nó tới tận tay cho ngươi theo quy định."
Nghe vậy, Sở Thiên Hạo hơi nhếch khóe miệng, nhướng mi cười nói: "Ông chủ Châu nói không sai... Nhưng ta phải nói cho ngươi biết thế nào mới là quy củ. Nếu Bôn Lôi Ma kiếm đã chết, dĩ nhiên Thiên Tinh Các của ngươi đã không còn tư cách bán đấu giá Thánh khí này, đồ vật phải trả lại cho chủ cũ của nó."
Mọi người hít hà, Sở Thiên Hạo này cũng là một kẻ tàn nhẫn, hóa ra đây chính là mục đích của hắn ta.
Hắn ta muốn lấy lại Thánh binh mà không tốn một viên Tinh Thần Đan nào. Những gì hắn ta nói cũng có lý. Lãnh Ngạo Nhiên đã chết, dĩ nhiên cuộc đấu giá sẽ không thể tiếp tục. Dù sao từ đầu tới cuối, Thánh binh này không phải đồ
của Thiên Tinh Các, bọn họ không thể tự làm chủ.
Băng không, người chết mà đồ đạc vẫn bị bán đấu giá, sau này sẽ không ai dám làm ăn với Thiên Tinh Các nữa.
Gã trung niên mập mạp lập tức sầm mặt, lạnh lùng nói: "Sở công tử, lẽ nào ngươi nghĩ bây giờ ai cũng có thể trèo lên đầu Thiên Tinh Các chúng ta?"
Nét mặt Sở Thiên Hạo vẫn không thay đổi, bình tĩnh nói: "Không dám, chỉ là quy củ bày ra ở đó."
Gã trung niên mập mạp giận dữ, chửi thẳng: "Mẹ kiếp, ông nói cho ngươi biết quy tắc là gì. Quy tắc là tối nay công tử Táng Hoa nhất định phải chết! Ai giết được công tử Táng Hoa thì Thánh binh sẽ thuộc về kẻ đó. Đây là quy củi "
Chắc hẳn tối nay tên mập này tức giận lắm, chẳng qua trúng bẫy của Lâm Nhất mà thôi. Sở Thiên Hạo này còn ở ra dẻ trước mặt ông ta, khiến ông ta
không nén nổi lửa giận.
Nhưng ngay lập tức, toàn bộ Thiên Tinh Các rung chuyển, cửa phòng riêng của mỗi tầng bị đẩy ra.
"Ai giết Công tử Táng Hoa, Thánh binh sẽ thuộc về kẻ đó hả?” Có người nói với ánh mắt nóng bỏng và không chắc chắn.
"Đúng vậy, chỉ cần ai có thể giết được công tử Táng Hoa, Thánh binh này sẽ thuộc về kẻ đó."
Gã trung niên mập mạp hờ hững liếc Sở Thiên Hạo, lạnh lùng nói: "Ngươi không muốn chỉ Tinh Thần Đan cũng được, chỉ cần giết chết công tử Táng Hoa là được, Bàn quy củ với ta à, ngươi còn non lắm!”
Không hề nghi ngờ, lời nói của ông ta đã gây ra chấn động trong Thiên Tinh Các, từng bóng người lướt ngang qua bầu trời như tia chớp.
Thấy gã mập mạp rời đi, mãi một lúc lâu sau Sở Thiên Hạo mới nén được lửa giận, sắc mặt trở nên lạnh lùng hơn bao giờ hết.
"Thiên Haoj, bây giờ phải làm thế nào?" Một trưởng lão ở bên cạnh hỏi.
Sở Thiên Hạo hơi nheo mắt lại, lạnh lùng nói: "Đi xem thử. Dù thế nào đi nữa, chúng ta cũng không thể để công tử Táng Hoa sống sót rời đi. Đừng để hắn chết trong tay Thiên Tinh Các, cố gắng để hắn mất mạng trong tay chúng ta. Tên nhãi này giả thần giả quỷ nên chết lâu rồi.
Diệp Tử Lăng đi rồi trở về phòng riêng ở Phù Vân Kiếm tông, một đám đệ tử vội vàng nói: "Sư tỷ, Bôn Lôi Ma kiếm đã chết!”
"Ta biết rồi."
Diệp Tử Lăng nhẹ nhàng trả lời, tên đó suýt chết trước mặt nàng ta, toàn bộ phòng riêng bị nổ tung bởi kiếm ý.
Chỉ có cái đầu bay ra ngoài, lúc đó nàng ta đang choáng váng, mãi tới khi
Lâm Nhất xách đầu đối phương lên, nàng ta mới hoàn hồn.
"Sư tỷ, công tử Táng Hoa này là người của Phù Vân Kiếm tông của chúng ta ư? Hiện tại toàn bộ Thiên Tinh Các đang truy đuổi hắn, chúng ta có cần giúp đỡ không?”
Diệp Tử Lăng lẩm bẩm: "Phù Vân Kiếm tông không có người như vậy, nhưng nếu có năng lực thì có thể giúp đỡ. Đi thôi! Chúng ta cũng ra ngoài."
Trong nháy mắt, Thiên Tinh Các vừa rồi còn náo nhiệt lại trở nên vô cùng vắng vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.