Nhưng Vương Ninh đó bức quá gắt gao, đừng nói đến tấn thăng trở thành đệ tử Lăng Tiêu Kiếm Các, có thể sống trở ra hay không cũng là một câu hỏi khó.
Hiện tại, bất cứ thủ đoạn nào có thể gia tăng thực lực đều phải vội vàng dùng tới. Hắn phải nhanh chóng đột phá Tiên Thiên lục khiếu, thu hẹp khoảng cách với cảnh giới Huyền Võ.
Đan được chìm vào trong nhụy hoa Tử Diên hoa, dược lực hùng hậu mà tinh thuần, dựa theo vận chuyển của Tử Diên Kiếm Quyết lặng lẽ tản phát.
Tu vi có thể nhìn thấy bằng mắt thường đang chậm rãi gia tăng.
Thời gian trôi đi, sau hai canh giờ, Lâm Nhất liên tiếp luyện hóa ba viên Tiên Thiên đan màu trắng bạc.
Khí thế trên người hắn vô hình trung tăng cường lên rất nhiều. Loáng thoáng còn đã chạm tới cánh cửa Tiên Thiên lục khiếu.
"Đan dược cường đại quá".
Lý Vô Ưu bên cạnh chứng kiến mà âm thầm kinh hãi, mặc dù Lâm Nhất đã bị giam trong cảnh giới Tiên Thiên ngũ khiếu đã lâu, nhưng trong hai tiếng ngắn ngủi, dùng ba viên Tiên Thiên đan mà lại sắp đột phá rồi.
Tốc độ tu luyện không thể tưởng tưởng cỡ này cũng khiến hắn ta cảm thấy giật mình.
Vân vê trên tay viên Tiên Thiên màu trắng bạc, Lý Vô Ưu đột nhiên nhìn thấy hình dáng nhỏ xíu phía dưới đan dược: "Đây là Tử Diên hoa sao? Giống thật đấy, không phải, đây không phải là hoa, đây giống với..."
Hình Tử Diên hoa ở phía dưới đan dược khiến Lý Vô Ưu rơi vào trầm tư, một lúc lâu sau trong lòng mới quyết định.
"Đại ca, nếu huynh lừa ta... thì đợi Đại Diễn Tinh Quyết của ta đột phá thành công, huynh coi như xong đời".
Lý Vô Ưu mặt lộ vẻ thấp thỏm lo lắng, có chút ý tứ tráng sĩ quyết đoán, sau đó nhắm chặt mắt lại, cho viên đan dược vào trong miệng.
Sau khi đan được vào miệng, như có một tảng đá rơi xuống bụng vậy, khiến sắc mặt Lý Vô Ưu vui mừng.
Nơi đan điền của hắn ta chính là một mảng tinh đồ, có ba khỏa hằng tinh chói mắt óng ánh. Xung quanh mỗi khỏa hằng tinh có vô số tinh thần tô điểm, tạo thành một vùng tinh hệ. Ba tinh hệ lớn trong tinh đồ cuồn cuộn hơn giống như một đôi mắt đang bùng cháy. Đan dược màu trắng bạc đắm chìm trong đó, vận chuyển theo Đại Diễn Tinh Quyết, dược lực bàng bạc điên cuồng tản phát ra.
Xôn xao!
Trong khoảnh khắc như có rất nhiều tinh thần dưới sự tẩm bổ của dược lực mà nhanh chóng sáng lên.
"Thật sự có loại đan dược thế này ư".
Trong lòng Lý Vô Ưu không khỏi vui sướng, lập tức không còn một chút cố kỵ nào nữa mà bắt đầu điên cuồng vận chuyển Đại Diễn Tinh Quyết.
Ầm!
Lâm Nhất đã luyện hóa 6 viên Tiên Thiên đan màu trắng bạc mở to hai mắt ra, tinh quang trong mắt chợt lóe lên.
Trên người bạo phát ra khí thế kinh thiên, dừng ở Tiên Thiên ngũ khiếu hai tháng, hôm nay cuối cùng cũng đột phá rồi.
Từ đó, Lục đại khiếu huyệt bao gồm Nhãn, Nhĩ, Khứu, Khẩu, Thủ, Túc đều được mở ra. Chỉ còn lại Tâm khiếu cuối cùng là chưa mở.
Phun ra một ngụm trọc khí thật dài, Lâm Nhất siết chặt năm đầu ngón tay, nhất thời có linh nguyên bàng bạc tuôn ra.
"Mở thêm một khiếu nữa, độ dày linh nguyên trong cơ thể đã tăng lên hơn năm thành có thừa... có điều vẫn có chút không đủ, so với cảnh giới Huyền Võ thì cách biệt vẫn còn quá rõ ràng".
Lâm Nhất thở dài, trên mặt không tỏ ra quá vui mừng.
Trừ nhân tài kiệt xuất cảnh giới Huyền Võ dựa vào Phá Huyền đan như Vương Ninh ra, nếu đối mặt với bất cứ nhân tài yêu nghiệt cảnh giới Huyền Võ khác thì tỉ lệ thắng của hắn đều không quá năm phần.
Những lời nói vừa nãy của Lý Vô Ưu đã kích động hắn rất lớn.
Những người này ít thì tu luyện 5-6 năm, nhiều thì trên chục năm, mặc dù nội tình của hắn có đủ, nhưng những thứ cần phải bù đắp vẫn còn rất nhiều.
"Rốt cuộc vẫn nuốt Tiên Thiên đan của ta".
Ánh mắt thoáng nhìn, thấy Lý Vô Ưu đang nhắm mắt tu luyện, Lâm Nhất nở nụ cười thản nhiên.
Chợt thấy, toàn thân Lý Vô Ưu tản phát ra tinh quang nhàn nhạt, thân thể như ngọc, dưới tinh quang đắm chìm trông có vẻ rất thanh nhã trang nghiêm.
Thân thể quả thực trong suốt như ngọc, không nhiễm một hạt bụi nào. Nơi đan điền, thông qua thân thể xuyên thấu như ngọc có thể nhìn thấy một vùng ngân hà đang xoay tròn.
"Đại Diễn Tinh Quyết này xem ra có liên quan rất lớn tới võ hồn của hắn ta".
Xưu!
Tinh quang toàn thân nhập thể, thân thể của hắn ta khôi phục lại bình thường, Lý Vô Ưu mở hai mắt ra, khó giấu được vẻ hưng phấn, vui mừng nói: "Chỉ còn thiếu một chút nữa, chỉ một chút nữa thôi là ta đã mở được Tâm khiếu rồi. Trời ơi, thật sự có loại đan dược này ư".
Khi thấy biểu cảm cười như không cười của Lâm Nhất, hắn ta không khỏi mỉm cười ngại ngùng, ánh mắt lóe lên mạt tinh quang, chà xát hai tay, có vẻ hèn mọn nói: "Huynh, huynh xem đan dược này có thể tặng thêm vài viên cho tiểu đệ không?"
Vài viên?
Lâm Nhất trừng mắt lườm hắn ta, đứng dậy nói: "Miễn đi! Ta cũng chỉ còn lại ba viên thôi, nếu như tâm trạng tốt thì không chừng có thể tặng ngươi thêm một viên nữa".
"Đừng mà...", Lý Vô Ưu vô tâm vô ý, cười nói như lấy lòng.
Ban ngày hai người đều ở trong rừng, cẩn thận đi lại, tranh thủ khổ tu, đêm xuống lại cho Huyết Long Mã ra ngoài liệp sát yêu thú, bổ sung khí huyết, tận hưởng mỹ thực.
Bất tri bất giác, đã nửa tháng trôi qua trong khu rừng rậm u ám này rồi.
Hiện giờ, đám người mới của Lăng Tiêu Kiếm Các đều trở nên cực kỳ cẩn thận trong rừng rậm u ám. Đối đầu lẫn nhau đã đến mức độ cực kỳ kịch liệt. Gần như đều bắt đầu hành động cướp đoạt, nếu không tốc độ tích lũy sao thực sự quá chậm.
Nửa tháng, Lâm Nhất dựa vào hai viên đan dược màu trắng bạc, cộng thêm tích lũy tự thân mà tu vi tiến triển cực nhanh.
Về phần Lý Vô Ưu, dưới tình hình được Lâm Nhất tặng thêm một viên Tiên Thiên đan màu trắng bạc nữa thì đã trực tiếp đột phá cảnh giới Tiên Thiên thất khiếu.
Lúc này.
Từ sâu trong rừng, một con Quỷ Giác Man Ngưu cảnh giới Huyền Võ đang ba chân bốn cẳng lao như điên đuổi theo một vị thiếu niên.