Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài

Chương 160:




Đường Lạc Lạc lần này hoàn toàn được người của Đường gia mở ra một thế giới mới, bắt cô và Mặc Thiệu Đình ly hôn dọn hết mọi trở ngại cho Đường Phù Dung còn chưa đủ, bây giờ lại còn muốn cô tạo cơ hội cho Đường Phù Dung tiếp cận Mặc Thiệu Đình, có phải còn chuẩn bị muốn cô giúp đem Đường Phù Dung lên đến giường Mặc Thiệu Đình luôn không?
Người của Đường gia rốt cuộc xem cô là cái gì?
Cô chỉ cảm thấy bàn tay nắm lấy điện thoại run bần bật, khoé miệng lộ ra một nụ cười châm biếm.
- Vì vậy, tôi còn phải mai mối cho Đường Phù Dung tiếp cận chồng tôi?
- Lạc Lạc, con là một đứa trẻ hiểu chuyện.
Đường Quý Lễ tận tình khuyên bảo.
- Con nghĩ xem, một người phụ nữ ly hôn như con, sau này sẽ sống những ngày tháng như thế nào, Phù Dung lương thiện không chấp nhặt chuyện cũ, chỉ cần con giúp nó, tương lai nó làm bà Mặc, cũng sẽ không đối xử tệ với con…
Đường Lạc Lạc cảm thấy bản thân nếu cứ tiếp tục nghe, sẽ sắp phát điên mất.
Ý của Đường Quý Lễ là mang chồng cô nhường cho Đường Phù Dung, còn phải giúp Đường Phù Dung tiếp cận Mặc Thiệu Đình, sau cùng Đường Phù Dung được vui vẻ, có lẽ sẽ “tốt bụng” chăm sóc người phụ nữ đã ly hôn như cô…
Thực sự không còn sức để chửi nữa.
Lời của khuyên nhủ của Đường Quý Lễ vẫn liên tục đều đều truyền qua, Đường Lạc Lạc cảm thấy nghe nhiều thêm một giây nữa bản thân sẽ sắp chịu không nổi mất, dứt khoát “ừa” một hai tiếng, thẳng thừng cúp máy.
Sắc mặt Mặc Thiệu Đình vẫn như thường, đang chuyên chú nhìn vào khuôn mặt trắng bệch của Đường Lạc Lạc, thấy cô cúp máy, đôi mắt như nhìn thấu hết mọi thứ, chớp chớp mắt.
- Đây là…
- Là ba em gọi đến.
Đường Lạc Lạc ngập ngừng, cảm thấy chuyện đã đến bước này cũng không giấu Mặc Thiệu Đình được nữa.
- Cũng không sợ anh chê cười, ông ấy gọi điện cho em, muốn em nghĩ cách đẩy Đường Phù Dung cho anh.
Trong mắt Đường Quý Lễ, chỉ có Đường Phù Dung mới là con gái ông ấy thôi, bản thân chỉ là một bàn đạp, dùng để lót đường Đường Phù Dung.
Hai mươi mấy năm nay, Đường Lạc Lạc luôn ôm hy vọng, không muốn nghĩ xấu như thế về người khác, đặc biệt đối phương lại là người thân của mình, nhưng bây giờ, cho dù cho muốn lừa mình dối người, cũng không còn chỗ trống nào nữa.
Cô mệt rồi, cũng không muốn tìm cớ tìm lý do cho người của Đường gia nữa, bọn họ là cặn bã, cặn bã chính gốc luôn.
Mặc Thiệu Đình đứng dậy, đến trước mặt Đường Lạc Lạc, từ đằng sau ôm lấy cô, cô gái được kéo ôm chặt vào lòng có chút run rẩy, anh cúi người xuống hôn nhẹ vào đỉnh đầu cô.
- Đừng buồn, bọn họ không đáng, không phải muốn đưa Đường Phù Dung cho anh sao? Em để cô ấy đến là được.
- Hả?
Đường Lạc Lạc mở to mắt, rất kinh ngạc.
- Để chị ấy đến?
Vừa nãy mới muốn mắng Mặc Thiệu Đình lưu manh, liền nhìn thấy ánh mắt gian xảo chớp chớp với cô.
- Đến lúc đó em sẽ biết.
Đường Lạc Lạc: …
Xem ra, Mặc Thiệu Đình phải đích thân ra tay rồi, chỉ là, người của Đường gia luôn khoác lác mình thông minh, lần này xem như bị phản đòn rồi, không biết nên vui hay buồn cho họ nữa.
… …
Ngày tổ chức cuộc thi thiết kế ngày càng gần kề,chủ đề nóng hổi nhấtcủa phòng làm việc bộ phận thiết kế gần đây, là đặt cược xem quán quân mùa này là ai.
Có lẽ là chịu sự kích thích từ người của Đường gia, dọc đường Đường Lạc Lạc lao tâm khổ tứ, cuối cùng cũng có ý tưởng mới, lúc này vừa suy nghĩ bản thiết kế, vừa nghe các đồng nghiệp líu ríu bàn tán.
- Các người nói xem quán quân thiết kế mùa này là ai.
- Tôi cảm thấy, quán quân mùa trước không phải là một nhà thiết kế ngoại quốc hay sao? Sau khi giành được quán quân hàng loạt thiết kế trực tiếp được đấu giá, bán được giá trên trời mấy chục ngàn đô la, bây giờ đã là nhà thiết kế mới nổi có tiếng trên thế giới thiết kế, ngưỡng cửa cuộc thi thiết kế cao như vậy, mùa này chắc là theo hướng quốc tế rồi, tôi nghĩ xem, nhà thiết kế ngoại quốc được vào vòng trong có người nào…
- Cũng không thể nói như vậy, tuy nói có nhà thiết kế ngoại quốc tham gia, nhưng đây là cuộc thi tổ chức ngay mảnh đất Hoa Hạ, vả lại thông thường mặc định là cuộc thi thiết kế châu Á, đạt được quán quân đa số là người Hoa Hạ, mùa trước là một bất ngờ lớn, mùa này, tôi đoán chừng chắc tới lượt nhà thiết kế Hoa Hạ rồi, lợi ích không thể nhường cho người ngoài, tôi cảm thấy quản lý Mặc có khả năng nhất.
- Đúng rồi, quản lý Mặc là sinh viên hàng đầu khoa thiết kế, tốt nghiệp trường danh tiếng… trong nhà là hào môn, tầm nhìn cũng không giống nhau…
- Vả lại những thiết kế tham dự cuộc thi từ trước đến nay, đều rất tiêu chuẩn.
Tiếng tăm của Mặc Lan trong nhà họ Mặc, trước giờ đều rất tốt, xuất thân là một mặt, mặt khác thiết kế cũng khá tài hoa, lúc đầu tuy làm rấy lên vụ đạo nhái thiết kế của Đường Lạc Lạc, nhưng theo thời gian trôi đi, mọi người cũng không mấy để tâm, lúc này nhắc đến Mặc Lan, gần như mọi người đều nhận định rằng, quán quân cuộc thi thiết kế lần này, chín phần mười chính là chị ta.
- Cũng không nhất định đâu.
La Thư Vũ bên cạnh nhìn lướt qua Đường Lạc Lạc đang im lặng vẽ bản thiết kế, không tham gia tranh luận.
- Lần này bộ phận thiết kế chúng ta chỉ có hai người vào được vòng chung kết, một người là quản lý Mặc, một người chính là Lạc Lạc, tôi cảm thấy Lạc Lạc tuy kinh nghiệm không phong phú bằng quản lý Mặc, nhưng thiết kế rất có phong cách riêng, khác với đại chúng, có lẽ quán quân là Lạc Lạc cũng nói không chừng?
- Cô ấy?
Nhã Thanh cười phụt thành tiếng.
- Vào vòng chung kết thắm nhan cầu phật đi, một người mới, lòng tham sao lại lớn như vậy, còn dám so sánh với quản lý Mặc? Người này, có thể ăn may một lần, còn ăn may được bao nhiêu lần nữa, phải nói ban giám khảo đúng là sơ suất, khẩu vị rất đáng nghiên cứu đó, tôi thấy được chọn trúng chưa chắc ai ai cũng có bản lĩnh đâu.
Dừng bước tại cuộc thi luôn là nỗi đau trong lòng Nhã Thanh, cô luôn cảm thấy bản thân tài hoa xuất chúng, không ngờ lại thua cho Đường Lạc Lạc, mắt nhìn Đường Lạc Lạc đánh vào vòng chung kết, lúc này sao có thể bỏ qua cơ hội bôi nhọ Đường Lạc Lạc, ngầm ý rằng ban giám khảo không công bằng, mắt thẩm mỹ có vấn đề.
- Cũng không thể nói như vậy được.
Giao tình giữa La Thư Vũ và Đường Lạc Lạc trước giờ không tệ.
- Nghe nói ban giám khảo rất có uy quyền, còn mời về nhà thiết kế Petrovs có tiếng trên quốc tế, mắt nhìn sao có thể có vấn đề được, dù thế nào cũng chuyện nghiệp hơn chúng ta phải không?
- Được rồi được rồi, mấy người đừng làm ồn nữa, chúng ta đặt cược đi, dám không? Cược Lạc Lạc một đền ba, cược quản lý Mặc, một đền hai, sao nào?
Một đồng nghiệp tính cách hoạt bát sắp xếp lại, mọi người lần lượt sáp đến, khá có hứng cứ nói to.
- Tôi cược quản lý Mặc!
- Tôi cũng cược quản lý Mặc!
- Tôi thích phong cách thiết kế của Lạc Lạc, nhưng tôi cược quản lý Mặc!
Trong chốc lát, mọi người nóng lòng muốn cược thử, đều đưa tay moi tiền từ trong túi, vậy là không một ai cược Đường Lạc Lạc.
La Thư Vũ bực mình.
- Cuộc thi thiết kế đâu phải so về địa vị hay gia cảnh, tôi cược Lạc Lạc!
- Hừ, cũng không biết Đường Lạc Lạc cho cô bao nhiêu lợi ích, nhiều người như vậy, đến lúc đó đền chết cô.
Nhạc Thanh nhỏ giọng lẩm bẩm, quyết đoán cược Mặc Lan.
Mọi người ồn ào cười nói thành một nhóm, Đường Lạc Lạc luônim lặng không lên tiếng, đứng dậy, đến trước mặt mọi người, suy nghĩ một hồi, rất điềm tĩnh mở miệng.
- Một đền ba?
- Ừa.
Cô gái vừa mở miệng đề nghị lúc nãy gật đầu, có chút xấu hổ mỉm cười, dù sao mọi người đều cược Mặc Lan rồi, tuy là chuyện đương nhiên, nhưng đối diện với Đường Lạc Lạc bị phớt lờ, vẫn có chút ít ngượng ngùng.
Đường Lạc Lạc từ trong túi lấy ra ví tiền của mình, suy đi nghĩ lại, mang tiền lương mới phát hôm qua và toàn bộ tiền lẻ đều moi ra hết, toàn bộ để trên bàn.
- Tôi cược bản thân tôi.
Người khác có thể xem thường mình, nhưng bản thân dù sao cũng phải coi trọng mình, xuất phát điểm của Mặc Lan cao hơn mình, nhưng nỗ lực mà bản thân bỏ qua, sao không dám cược một phen cho mình chứ?
Trong chốc lát, các đồng nghiệp xung quanh đều dùng ánh mắt hết sức ngạc nhiên nhìn Đường Lạc Lạc, bình thường Đường Lạc Lạc không nói nhiều, tính cách lại hiền lành, vì vậy mọi người mới dám nghị luận chuyện cuộc thi thiết kế trước mặt cô, nhưng không ngờ đến…
Nha đầu này lại khá tự tin với bản thân mình.
Nhã Thanh lạnh lùng cười, đánh tan sự tĩnh mịch trong phòng làm việc.
- Có người sắp thua tiền cho tôi rồi, vui quá đi, nói xong rồi đó, đừng nói tôi ỷ đông ăn hiếp cô, đến lúc thua không được quỵt nợ!
Đúng là trò cười, cho dù quản lý Mặc không lấy được quán quân, quán quân sẽ là Đường Lạc Lạc ư?
Cô không phải uống nhiều sữa nhiễm độc đầu óc không bình thường?
Đường Lạc Lạc gật đầu, không nói gì thêm nữa, quay người đi về ghế ngồi, chuyên tâm nghiên cứu bản thiết kế của mình.
Váy cưới… quan trọng nhất, chắc là lãng mạn phải không…
Đường Lạc Lạc đi theo ý tưởng mới của mình tiếp tục suy nghĩ, ngón tay nhẹ nhàng trải tờ giấy trắng trên bànmột bút vẽ rồng điểm mắt, từ từ hình thành trong đầu cô…
Thiết kế là thứ cô thật lòng yêu thích và sở trường duy nhất của cô, trước khi kết quả cuộc thi chưa công bố, cô sẽ không cam tâm chịu thua bất cứ ai..
Đường Lạc Lạc tràn đầy ý chí chiến đấu và lạc quan, mới xứng đáng đứng bên cạnh Mặc Thiệu Đình.
Tràn đầy ý chí chiến đấu như Đường Lạc Lạc, còn có một người, là Mặc Tây Thành đang đi về phía phòng làm việc tổng giám đốc.
Người gặp chuyện vui tinh thần luôn sảng khoái, tâm trạng Mặc Tây Thành gần đây rất tốt, từ khi nghe nói Đường Lạc Lạc và Mặc Thiệu Đình gây gỗ nhau, thế giới của cậu đều là những ngày đẹp trời, gần đây ngay cả đi bộ cũng đi theo nhịp, hôm nay vừa đi làm, liền nghe nói Mặc Thiệu Đình gọi mình qua đó, trong lòng nghĩ tám phần mười là chuyện được nhắc đến trong tiệc mừng thọ của ông nội – đem quyền quản lý nhà họ Mặc dần giao đến tay mình.
Nhìn thái độ của Mặc Thiệu Đình hôm đó, không có dị nghị gì với chuyện này, Mặc Tây Thành lúc này tâm trạng phức tạp, một mặt cảm thấy giao nhà họ Mặc cho mình, sau này theo đuổi Lạc Lạc càng chắc ăn và có trọng lượng hơn, mặt khác, cống hiến của Mặc Thiệu Đình với nhà họ Mặc không thể phớt lờ, tuy quan hệ hai người không như lúc trước, nhưng dù sao cũng cảm thấy như vậy đối với Mặc Thiệu Đình, có chút quá tàn nhẫn rồi.
Mặc Tây Thành nghĩ đến đây, bước chân có chút chậm chạp, vừa ngước đầu đã đến trước cửa phòng làm việc tổng giám đốc, đưa tay gõ gõ cửa, trong cửa truyền đến âm thanh vừa thân thuộc vừa xa lạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.