Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài

Chương 209: Vợ chồng đÁNH NHAU




Hiện tại người nổi tiếng trên mạng Internet rất nhiều, nhưng trong số đó cũng có một số người rất lạnh lùng, mà nguyên nhân chủ yếu là, cô ấy là con gái của một gia tộc giàu có,riêng bản thân cô ấy cũng là một người giàu có rồi
Đang ở thành phố S, nhưng sự nghiệp của gia tộc trải dài khắp Hoa Hạ, các anh chị em trong gia tộc của họ đều là những con cưng, có thể nói như vậy vì toàn gia tộc đều là những người cực kỳ may mắn......
Cả gia đình đều có sức ảnh hưởng đến công chúng tuyệt đối không thua gì với một ngôi sao nổi tiếng, mà lãnh như thanh chắc chắn là một người có tài, tuy là xuất thân trong gia đình giàu có nhưng là người vô cùng chăm chỉ, có phong cách ăn mặc riêng, hơn nữa còn có nhãn hiệu thời trang riêng, các mốt (mode) là không ai có thể sánh kịp, phong cách đỏ và tím đã duy trì được bốn đến năm năm, chỉ cần hắt hơi một cái là có thể làm nổi bật các thương hiệu rồi.
Tiếc là cô ấy không có ý định tham gia vào đóng phim và truyền hình nếu không có lẽ bây giờ đã trở thành hoa đán rồi..
Nếu ai có thể mời được Lãnh Như Thanh làm đại sứ quảng bá, mặc các trang phục thiết kế của mình, chắc chắn sẽ nhanh chóng thu hút lực chú ý của mọi tầng lớp và được tấn công vào thị trường thời trang cao cấp, nhưng vấn đề là không hề quen biết làm sao mời được Lãnh Như Thanh diện những thiết kế này?
hmm...... Đó là cả một vấn đề.
Nhìn đường Lạc Lạc cau chặt mày, diệp tiểu manh mấp máy miệng: "có lẽ sẽ không mời được đâu...... Quên đi, như mình vừa nói đó hay là cứ để mình mặc đi, tốt xấu gì mình cũng có thể kéo được một nhóm người mua hàng trong taobao không phải sao?."
"khoan đã, " đường Lạc Lạc nhướn mày: "cậu có cách liên hệ với Lãnh Như Thanh không?"
"cách liên lạc với cô ấy à......" Diệp tiểu manh ngây ra một lúc, lập tức trả lời: "thật ra những tín đồ thời trang nổi tiếng trên internet hay gì đó như họ, không giống gì với so với nghệ sĩ lắm đều có người đại diện,Lãnh như thanh này cả phòng làm việc của cô ấy cũng có,mình biết địa chỉ nhưng số điện thoại của cô ấy thì mình không có."
Nói xong diệp tiểu manh lấy cây bút đang đặt trên bàn làm việc của đường Lạc Lạc, viết ra nơi làm việc của Lãnh như Thanh, đẩy tới trước mặt đường Lạc Lạc: "cậu thử xem, biết đâu lãnh như thanh …….điên rồi thì sao."
Tuy là xác suất thành công rất thấp nhưng vẫn thử một lần xem sao.
Đường Lạc Lạc gật đầu, muốn mở đầu thị tường ở Hoa Hạ cũng không hề dễ dàng gì, nếu có cơ hội thì thử một lần xem sao.
Hai cô nói chuyện thêm một lúc nữa, rồi sau đó Đường Lạc Lạc tiễn Diệp Tiểu Manh ra về, cô nhìn thời gian không còn sớm thì gọi điện thoại cho nhâm tử lương.NhẬm tử lương và trần trần chơi trò chơi ở viên rất vui vẻ, vì thế đến khi nhậm tử lương mang trần trần về cho Đường Lạc Lạc,trên gương mặt nho nhắn của trần trần thỏa mãn cười vui vẻ: "Mẹ, có mẹ đi nữa thì tốt,cực vui ạ!"
Trần trần vừa vỗ vỗ cái miệng nhỏ nhắn, trên tay cầm chiếc kem ốc quế vừa cùng kể chuyện cho đường Lạc Lạc nghe.
Nhậm Tử Lương đưa hai mẹ con đến dưới lầu căn hộ cho thuê rồi ngẫm nghĩ, sau khi Đường lạc vừa xoay người chuẩn bị đi thì anh ta lại nói: "Cái đó...... lạc Lạc......"
"có chuyện gì vậy?" Đường Lạc Lạc mỉm cười, quay đầu hỏi nhậm tử lương.
"mấy ngày nay em...... tuy có bận nhiều việc, nhưng là nếu, tôi nói là nếu,nếu khi nào em rãnh thì đến thăm nhà tôi được chứ?" Nhậm tử lương nín nhịn thật lâu mới nói ra, sau đó thăm dò nhìn Đường Lạc Lạc, trong ánh mắt anh ta có một tia kỳ vọng.
Trước kia anh ta từng ở nước ngoài làm bác sĩ, mặc dù cuộc sống anh ta rất thoải mái, nhưng ba mẹ anh ta nóng lòng muốn có cháu để ôm luôn thúc giục anh ta về nước để thành gia lập nghiệp, khó khăn lắm mới gọi được anh ta trở về nhưng lại ngày nào cũng hỏi anh ta về nhân phẩm của Đường Lạc Lạc, hai người có quan hệ gì, còn bắt anh ta phải dẫn Đường Lạc LẠC về nhà.
NhẬm tử lương bị ép đến không còn cách nào khác, giờ mới dám nói cho Đường Lạc Lạc, nhưng lời nói ra ròi liền thấy hối hận,trong lúc ấy quan hệ giữa anh ta và đường lạc Lạc, dù cho có ném thêm nhiều sương mù khói đạn nhưng trong lòng hai người đều rõ ràng họ không có gì với nhau cả.
Để đối phương đi gặp theo yêu cầu linh tinh của cha mẹ dường như có chút quá phận.
"tới nhà anh sao......?" Đường Lạc Lạc chớp chớp mắt, suy nghĩ một chút lập tức hiểu ra: "Tôi biết rồi, là vì bị hai bác trong nhà bức hôn nên muốn nhờ tôi tới làm cái cớ chứ gì? Được được được,anh sắp xếp thời gian đi tôi sẽ đến."
Nhâm tử lương đã giúp đỡ cô không ít chuyện nếu không mấy ngày trở về này mặc như nguyệt mới không im lặng như thế đâu, đường Lạc Lạc được Nhậm Tử Lương quan tâm,giúp đỡ,có cơ hội thì làm cho anh ta chút việc,cô không chút suy nghĩ đã đồng ý.
Cô Giơ cánh tay lên và vẫy vẫy anh ta, ôm trần trần nhẹ nhàng đi vào nhà.
Nhậm tử lương đứng tại chỗ nhìn bóng dáng hai mẹ con họ, đáy mắt hiện lên tia mất mát.
Cái cớ......
Trong lòng Đường Lạc Lạc thì có lẽ anh ta cũng giống như vậy sao?.
Tuy rằng có không cam lòng nhưng đối phương lại không yêu anh ta,cho dù không cam lòng thì có ích gìđâu?
......
Đường Lạc Lạc tìm nhà trẻ cho Trần Trần cách studio của cô rất gần để thuận tiện cho việc đưa đón,sau hai ngày thích ứng với nhà trẻ thì sáng hom nay cô bắt đầu đi gặp lãnh như thanh, sẵn sàng để thử vận may.
Nơi làm việc của Lãnh Như Thanh cách với căn hộ ở ngoại ô của cô không xa, một tòa nhà có khung cảnh rất đẹp.
Nói là phòng làm việc nhưng qui mô của nó không khác gì so với công ty là mấy, hơn nữa là thiết kế có phong cách, môi trường sạch sẽ, so với nơi làm việc của DưỜng Lạc Lạc thì có phong cách thu hút hơn.
Đường Lạc Lạc mặc bộ váy Ol màu xanh nhạt, thả tóc dài, hết sức tạo cho cô có phong thái chuyên nghiệp.Cô đi vào đại sảnh đưa tay gõ nhẹ mặt bàn;"xin chào, tôi muốn gặp cô Lãnh."
Nhân viên lễ tân là một cô gái tươi trẻ có lối trang điểm đậm,mắt một mí: "cô có hẹn trước không?"
"Không có." Đường Lạc Lạc bất đắc dĩ lắc đầu, nói là thử vận may nhưng thật cô cũng biết có thể gặp Lãnh Như Thanh được hay không, đều là không có kết quả tốt.
Thiên kim nhà giàu lại là người nổi tiếng thì mỗi ngày muốn hẹn gặp Lãnh Như Thanh rất nhiều người, cô cũng không biết nếu hẹn gặp thì sẽ sắp xếp đến bao giờ nữa.
"Không có sao? Vậy cô về cho, hôm nay tan tầm đều sắp xếp không đến, cô lãnh rất bận, nếu tùy tiện chó mèo cũng gặp hết thì không phải thành mở họp fan hâm mộ sao? thật phiền chết. Đi đi đi đi." Nhân viên lễ tan mất kiên nhẫn phủi tay không thèm nhìn đường Lạc Lạc.
Đường Lạc Lạc mím môi, đang tranh thủ suy nghĩ nên làm gì, chợt sau lưng cô vang lên tiếng bước chân dồn dập,cô quay lại thì thấy một người đàn ông trung niên ăn mặc chỉnh tề có vẻ mặt sốt ruột, ông ta trực tiếp lướt qua người cô rồi bước nhanh vào bên trong.
Cô lễ tân muốn ngăn cản, nhưng cô ta vừa mở miệng chưa kịp lên tiếng, đối phương liền lập tức đi tới nơi của Lãnh Như Thanh cách đây không xa,đi vào phòng, phịch một tiếng đóng cửa lại.
"cô Không phải nói là có hẹn trước mới có thể gặp sao?" Đường lạc Lạc thấy khó chịu, bởi vì không có hẹn trước cản không cho cô vào cô cũng không phản đối, nhưng mà,cô có chút tức giận nói: "anh ta không hỏi gì thì sao vào được?"
"cô có thể sánh với người ta sao." Cô lễ tân đánh giá đường Lạc Lạc từ trên xuống dưới, cảm thấy tuy là bộ quần áo có giá trị không rẻ, nhưng nhìn người thì chưa gặp qua, chắc là người không có bối cảnh gì: "cô chưa từng xem qua các thông tin trên mạng sao? Người đàn ông vừa đi vào kia chính là chồng của cô Lãnh, hách chấn thiên..... vợ chồng gặp nhau còn phải hẹn trước à?"
Đường Lạc lạc:......
Được rồi, cô luôn ở Mỹ thì làm sao mà biết đến chuyện ở trong nước được.
Nhưng xem ra, cái người gọi là Hách Chấn Thiên gì kia nhìn hùng hổ như vậy phỏng chừng là đi tìm vợ mình cãi nhau rồi.
Bởi vậy, cho dù đợi cho hắn đi ra, phỏng chừng tâm trạng của Lãnh Như Thanh cũng sẽ không tốt, có lẽ nên đi thôi, hôm nay lại đến một cách vô ích, tóm lại là có chút không thỏa mãn.
Nghĩ đến đây, đường Lạc Lạc do do dự dự mà ngồi xuống sofa, mặt dày không để ý đến ánh mắt sắc như dao của nhân viên lễ tân, giả câm vờ điếc mà chờ lãnh như thanh, biết đâu chút nữa Lãnh Như Thanh tiễn chồng cô ấy ra thì sao?
Biết đâu cô sẽ có cơ hội trực tiếp gặp được Lãnh như Thanh thì sao?
Đường Lạc lạc tính rất đúng, cũng vô cùng kiên nhẫn mà đợi hơn nưa tiếng, hơn nữa cô còn suy đoán rất chính xác, lãnh như thanh một thân màu đen, áo da quần da, cách ăn mặc thật chảnh giống miu nữ đi ra cùng Hách Chấn Thiên, nhưng mà, bầu không khí giữa hai người chẳng vui vẻ gì, thậm chí có thể nói là đầy mùi thuốc súng.
Lãnh như thanh đưa tay đẩy Hách Chấn Thiên khiến anh ta lảo đảo, đôi mắt hạnh xinh đẹp trừng lên, gọng nói cao tám độ: "cút cho tôi, lăn càng xa càng tốt, đừng để tôi nhìn thấy anh cùng với loại tiện nhân kia nữa, mùi của các người thật ghê tởm! Cút, lập tức cút cho tôi!"
Hách chấn thiên có dáng người thuộc dạng trung bình, vì chăm sóc tốt tuổi cũng còn trẻ, nên nhìn thấy anh ta cũng không tệ, nhưng vào lúc này dáng vẻ đó đã mất hết, đưa tay đỡ lấy quầy lễ tân bên cạnh, anh ta có chút chật vật vì mất bình tĩnh,sắc mặt xanh mét: "cô đừng quá đáng, xem dáng vẻ của cô bây giờ đi, lãnh như thanh, tôi nói cho cô biết, đừnglôi kéo người khác, đơn ly hôn cô phải ký đi, đừng hòng chơi xấu!"
"Vậy anh hãy chờ xem, dù đợi cho anh có thối rửa trong đất, tôi cũng không ly hôn, anh cũng không làm gì được tôi đâu." Lãnh như thanh nói xong thở hổn hển tiện tay cầm bình hoa bằng sứ Thanh Hoa đang đặt trên bàn lễ tân nhằm vào Hách Chấn Thiên mà ném tới, hách chấn thiên vội quay đầu né tránh, thấy bình hoa văng trên tường bể nát, sắc mặt liền thêm khó coi, một bên lùi về phía sau, một bên chỉ vào lãnh như thanh dữ tợn nói;"người đàn bà chanh chua! Cô chờ đó...... Không để yên cho cô đâu......"
LÃnh như thanh tức giận đến sắc mặt trắng bệch, hô hấp cũng gấp gáp hơn, nhìn hách chấn thiên đi rồi mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, xoay người vừa định trở về phòng liếc nhìn thấy một người đang ngồi ở sofa, cô nhíu mày, đi vềphía đường Lạc lạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.