Dụ Tội

Chương 87:




Hạ Vân Phong không vừa lòng với kiểu hình dung này của Tần Diễm, y duỗi tay đụng đến công tắc, đèn lại sáng lên. Lần này Tần Diễm trực tiếp đi vào phòng tắm, thái độ Tần Diễm vĩnh viễn đều là như vậy.
Không lạnh, không nóng.
Nhi tử luật sư này của y hơi ngạo mạn……
Tần Diễm rất ít liếc mắt nhìn Hạ Vân Phong, hắn cảm thấy nam nhân Hạ Vân Phong này không giống hắn, tuy nam nhân này là lão ba hắn, nhưng giữa bọn họ căn bản không có cái gì gọi là phụ tử thân tình.
Hạ Vân Phong đóng cửa lại, đi theo Tần Diễm vào phòng tắm. Tần Diễm đã sớm cởi quần áo ở trong phòng tắm chờ y, Hạ Vân Phong cởi áo ngủ, đặt áo ngủ ở trên bồn rửa tay.
Y đi chân trần đến bên cạnh Tần Diễm, Tần Diễm mở vòi sen ra, nước ấm vọt tới bả vai Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong chậm rãi đi tới bên cạnh hắn, y cầm trong tay khăn mặt thay Tần Diễm xoa xoa ngực.
“Không khí lực.” Tần Diễm lập tức vạch ra sai sót của hắn.
Hạ Vân Phong hơi dùng thêm chút sức, con của y yêu cầu, y sẽ tận lực làm.Tuy bây giờ y rất muốn nghỉ ngơi, nhưng y cũng rất thích ý giúp nhi tử tắm rửa.
Hạ Vân Phong thay Tần Diễm chà lau thân thể, động tác y rất chậm, Tần Diễm cũng đứng lên lấy sữa tắm đặt ở bên cạnh, nặn lên trên làn da mềm dẻo của Hạ Vân Phong……
“Bình thường ngươi đều thay Ngao Dương tắm rửa như vậy?” Tần Diễm có chút đăm chiêu nhìn y, vươn tay xoa sữa tắm trước ngực Hạ Vân Phong. Bàn tay hắn ở trên người Hạ Vân Phong chậm rãi vẽ vòng.
“Ân.” Hạ Vân Phong gật đầu, nhưng nghĩ nghĩ lại thong thả bổ sung thêm một câu,“Bình thường lúc ta giúp Ngao Dương tắm rửa không có cởi quần áo, chỉ giúp hắn tắm, không có cùng nhau tắm.”
“Ta đây có phải chiếm tiện nghi ngươi rồi hay không?” Tần Diễm đang thay Hạ Vân Phong thoa sữa tắm. Hắn vốn không muốn động thủ thay Hạ Vân Phong thoa, nhưng động tác Hạ Vân Phong chậm quá, hắn phải thoa thử cho Hạ Vân Phong một chút để làm mẫu.
“Không có.” Hạ Vân Phong chậm rãi lắc đầu, cũng chỉ nói: “Đều là con ta, không có gì khác nhau.” Y nói chuyện hữu khí vô lực, khiến Tần Diễm có chút không thoải mái.
“Ngươi giúp ta tắm rửa như vậy, lại sờ không ngừng, nếu ta không phải nhi tử ngươi, ta sẽ nghĩ ngươi đang ăn đậu hủ ta.” Tần Diễm đột nhiên nói y như vậy, làm cho động tác Hạ Vân Phong tạm dừng lại hết. Hạ Vân Phong không nghĩ tới Tần Diễm lại trực tiếp như vậy.
“Đáng tiếc ngươi là nhi tử ta.” Hạ Vân Phong đưa khăn mặt tới tay Tần Diễm, y tiếp nhận sữa tắm trong tay Tần Diễm, thoa ở trên người hắn.
Hai tay của y ở trên người Tần Diễm di chuyển, từ trước người tới sau lưng, từng nơi Hạ Vân Phong đều rất cẩn thận thoa. Động tác y rất chậm, chậm đến nỗi làm cho hắn hoảng hốt.
Nhưng Tần Diễm lại tùy ý hắn chậm, chỉ là cảm thấy Hạ Vân Phong không có khí lực gì, bộ dáng lười biếng vậy thực hiển nhiên không giỏi hầu hạ người khác. Nhưng hắn nghe nói lão ba này của hắn đã ăn rất nhiều đau khổ để leo lên vị trí này ở Bắc đường như hiện nay, cũng tốn không ít tâm huyết. Một người nam nhân như vậy, qua vài năm suy đồi, càng ngày càng lười rồi.
Tần Diễm chỉnh lớn nước……
“Nóng quá.”
“Như vậy mới rửa sạch.” trong lời nói Tần Diễm tựa hồ ẩn hàm ý gì đó, Hạ Vân Phong cũng đã nhận ra. Y trầm mặc nhìn Tần Diễm, cảm thấy nhi tử này giống như đang nói y bẩn.
Hạ Vân Phong tắm xong đã mặc áo ngủ đi ra ngoài, y chỉ phụ trách thay Tần Diễm tắm rửa, không phụ trách thay Tần Diễm mặc quần áo, Tần Diễm có tay có chân thì tự mình đi làm.
Hạ Vân Phong mới vừa ra phòng tắm đã bị Tần Diễm kéo vòng trở lại, đè ở cạnh cửa: “Lão ba, lần sau nếu rảnh, chúng ta lại cùng nhau tắm.” Hắn nói xong, lấy ngón tay lau đi giọt nước ở cằm Hạ Vân Phong.
“Được.” Hạ Vân Phong gật đầu.
“Ta đi đây.” Tần Diễm giống như không chút để ý buộc lại đai lưng áo tắm, hắn cũng không thèm nhìn tới Hạ Vân Phong, liền đường hoàng rời đi. Lần này là thật trở về nghỉ ngơi, Hạ Vân Phong cũng mệt mỏi rồi.
Hạ Vân Phong vừa mới tiến vào phòng ngủ, liền nhìn thấy Hoằng Dạ ngủ ở trên giường. Hoằng Dạ tựa vào trên giường, chăn đắp ở bên hông, cả lưng đều lộ ở bên ngoài. Hắn nghiêng đầu, sợi tóc nhỏ vụn che lại đôi mắt, hắn im lặng tựa vào trên giường ngủ.
Sau vài lần ở chung, Hạ Vân Phong phát hiện Hoằng Dạ rất thích nằm sấp ngủ……
Hoằng Dạ đã ngủ, Hạ Vân Phong cũng không tính đánh thức Hoằng Dạ. Đêm nay Hạ Vân Phong và Hoằng Dạ nghỉ ngơi cùng giường, chỉ là Hoằng Dạ ngủ rất trầm, y cũng mệt mỏi không muốn động.
Phải biết rằng, nam nhân lười biếng thay nhi tử tắm rửa cần hao phí rất nhiều tinh lực. Ngày hôm sau Hoằng Dạ vừa tỉnh lại liền ôm Hạ Vân Phong ngủ thêm nửa ngày.
Hạ Vân Phong hơi híp mắt, toàn thân vô lực nằm ở trên giường mềm mại, y căn bản không muốn rời giường. Hai người ở trên giường nằm đến giữa trưa, Hoằng Dạ tựa vào bên cạnh Hạ Vân Phong, có chút đăm chiêu nhìn Hạ Vân Phong, còn Hạ Vân Phong lại là nghiêng đầu, lười biếng nhìn lại hắn, khoảng cách giữa hai người rất thân mật……
“Tỉnh?” ngón tay Hạ Vân Phong tinh tế vuốt cái mũi thẳng đẹp của Hoằng Dạ, động tác y rất lười, lộ ra vài phần thưởng thức……
“Ân.” Hoằng Dạ bắt lấy tay y, ôm chặt thắt lưng y, làm cho cả người y đều dựa lại đây. Đôi môi Hoằng Dạ hôn khóe môi Hạ Vân Phong một cái, hôn môi xong lại thả Hạ Vân Phong ra, ngồi dậy, bắt đầu mặc quần áo.
Vốn tối hôm qua bọn họ có thể ở chung thật vui, nhưng Tần Diễm đột nhiên xuất hiện. Hoằng Dạ tựa hồ cũng không để ý, cũng không có tỏ vẻ bất mãn và mất hứng với Hạ Vân Phong.
Này càng làm cho hảo cảm của Hạ Vân Phong với Hoằng Dạ lại tăng lên không ít. Người này rất thuận tâm ý y, trên cơ bản khi cùng một chỗ với Hoằng Dạ, Hạ Vân Phong rời giường, mặc quần áo, cởi quần áo, cùng chọn cơm đều là Hoằng Dạ phục vụ. Hoằng Dạ đều sẽ thay y an bài tốt, cho nên nếu cùng một chỗ với Hoằng Dạ chuyện gì y cũng không cần lo lắng.
Cho nên một tuần sau, sau khi Hạ Vân Phong phân phó tốt chuyện trong nhà, an bài xong bang vụ của Bắc đường, liền cùng Hoằng Dạ bay đi nước ngoài, tham gia một show thời trang long trọng ở Pháp.
“Hàng năm vào thời gian này đều có một tuần lễ thời trang mùa đông, các nhà thiết kế nổi tiếng đều sẽ tề tụ ở đây để quảng bá thương hiệu thời trang quốc tế hàng đầu sắp tới của quý này.” Hoằng Dạ ngồi ở trong khoang hạng nhất của máy bay, một bên lật xem tạp chí mới toàn tiếng Anh, một bên giảng giải cho Hạ Vân Phong nội dung show diễn lần này.
“Vậy ngươi phụ trách làm gì?” Hạ Vân Phong mang theo cái bịt mắt (dùng che đi ánh sáng để nghỉ ngơi), nhãn thần sau lớp bịt mắt hướng về phía cái bàn. Y nói chuyện thủy chung đều miễn cưỡng như vậy.
“Giới thiệu thiết kế mới, thuận tiện có làm tạo hình cho vài người mẫu hàng đầu.” Hoằng Dạ cầm bút ở trên tạp chí đánh dấu vòng tròn, ngón tay thon dài của hắn rất đẹp, phi thường linh hoạt.
Hạ Vân Phong tháo xuống bịt mắt, liền nhìn thấy Hoằng Dạ viết một chữ SEX lên trên bản tạp chí kia, đánh dấu nơi đó. Trên ảnh là cận cảnh bộ sưu tập áo tắm mới nhất, một vị mỹ nữ mặc áo tắm dáng người nóng bỏng, nằm trên bờ cát sóng vỗ, dáng người đường cong hoàn mỹ có chất, vị mỹ nữ này là mỹ nữ người lai Á Âu.
Rất gợi cảm.
Hơn nữa đủ đầy đặn.
Hạ Vân Phong tiếp nhận tạp chí lật mấy trang: “Nữ nhân này là ai?” Y lười biếng nhìn chằm chằm bức ảnh gợi cảm trên tạp chí, đây là đặc san của show thời trang này, Hoằng Dạ nhất định biết nữ nhân này.
Hoằng Dạ đem tạp chí qua đặt ở phía sau, không cho Hạ Vân Phong nhìn: “Ngươi nhìn ta là được rồi, còn cần gì nhìn nữ nhân, có ta ở đây bên cạnh ngươi là đủ rồi (sặc ăn cả giấm người trên ảnh =..=).”
Hoằng Dạ tiến qua, một bàn tay khóa cái gáy Hạ Vân Phong, một bàn tay nâng cằm Hạ Vân Phong lên, cũng không có hỏi ý kiến Hạ Vân Phong đã trực tiếp hôn lên.
Đầu lưỡi xúc cảm mềm mại lại nóng ướt, Hạ Vân Phong nhắm mắt, cảm giác được đầu lưỡi Hoằng Dạ qua lại liếm lộng những khu vực mẫn cảm trong miệng y, đầu lưỡi y bị ấm áp trêu chọc.
Hạ Vân Phong không chán ghét Hoằng Dạ hôn y, ngược lại cảm thấy kỹ thuật Hoằng Dạ rất tốt. Hạ Vân Phong ngoại trừ hôn bốn lão bà y từng yêu ra, y sẽ không chủ động hôn người ngoài. Ở trong mắt Hạ Vân Phong hôn môi so với làm tình càng bẩn, hơn nữa Hạ Vân Phong cũng chưa từng có hôn qua giường bạn bên người, nhưng lúc Hoằng Dạ hôn y, y lại không có cảm giác phản cảm.
Đầu lưỡi Hoằng Dạ liếm hôn môi răng của Hạ Vân Phong, bịt mắt của Hạ Vân Phong trượt xuống chặn tầm mắt Hạ Vân Phong.Y chỉ có thể cảm giác được đôi môi mềm mại kia của Hoằng Dạ……
Đầu lưỡi ấm áp ướt át ……
Hạ Vân Phong cảm giác được đôi môi bị nhẹ nhàng mân hàm, đầu lưỡi Hoằng Dạ như có như không dán đầu lưỡi y, ái muội trượt, tinh tế qua lại ma sát……
Động tác Hoằng Dạ rất nhẹ, giống như vì để phối hợp với sự lười biếng của Hạ Vân Phong, hắn đỡ cằm Hạ Vân Phong, nhẹ nhàng mà mân đôi môi Hạ Vân Phong: “Hương vị được không?” Hắn một bên hôn, một bên hỏi Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong không trả lời hắn.
Hắn coi như Hạ Vân Phong cam chịu là thích, chóp mũi hai người lần lượt ma sát nhau, hơi thở giao hòa. Nụ hôn của Hoằng Dạ thực cạn, khẽ cắn đôi môi bị hôn đến mức càng sưng lên đầy đặn kia của Hạ Vân Phong.
Hắn hôn xong mới buông Hạ Vân Phong ra, hắn qua lại ở trên hai gò má của Hạ Vân Phong hôn hai cái: “Nếu nhi tử ngươi bắt gặp ta hôn ngươi như vậy, biểu tình trên mặt khẳng định sẽ rất phấn khích.”
Hạ Vân Phong không nói, chỉ là một lần nữa dựa vào ghế nghỉ ngơi, y kéo bịt mắt nên cái gì cùng nhìn không thấy, đương nhiên cũng nhìn không thấy Hoằng Dạ đang chậm rãi cất di động. (o.O mờ ám thật)
“Tần Diễm biết quan hệ của ta và ngươi.” Hạ Vân Phong tựa vào bả vai Hoằng Dạ. Y hơi say máy bay, không quá thoải mái, ngón tay y tự nhiên chế trụ tay vịn của ghế.
Động tác của y rất thong thả……
Hoằng Dạ lật xem tạp chí, nhìn vào mắt Hạ Vân Phong: “Ngao Dương còn chưa biết.” Hắn vươn tay giữ chặt ngón tay Hạ Vân Phong, tiến đến bên tai Hạ Vân Phong hỏi y có phải muốn hút thuốc hay không.
Hoằng Dạ thực săn sóc.
Nhưng hiện tại Hạ Vân Phong không muốn hút thuốc, y chỉ thong thả nói: “Ngao Dương không cần phải biết chuyện của chúng ta, ta cũng không tính nói cho hắn, hắn rất nhiều việc cũng không hiểu.”
Chuyện của người lớn không cần để cho “ tiểu hài tử” biết, Ngao Dương cái gì cũng không hiểu, cho dù nói cho Ngao Dương cũng chưa chắc Ngao Dương có thể hiểu quan hệ của y và Hoằng Dạ.
Hơn nữa,
Hạ Vân Phong căn bản không có tính nói với Ngao Dương, Tần Diễm cũng chỉ bất quá là ngẫu nhiên gặp bọn họ mới biết được thôi, hơn nữa y và Hoằng Dạ cũng không phải đang quen nhau……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.