Thông tin truyện

Đừng Học Tiến Sĩ Sẽ Thoát Ế

Đừng Học Tiến Sĩ Sẽ Thoát Ế

Tác giả:

Thể loại:

Đam Mỹ

Nguồn:

thiendu666.wordpress.com

Trạng thái:

Full
1  2 3 4 5 6 7 8  9 10
Đánh giá: 9.7/10 từ 5579 lượt
Tên gốc: Đừng đọc bác, sẽ thoát đơn
Thể loại: Hiện đại, ngọt sủng, 1v1, HE
Editor: Hoàng Chiêu Hy

Văn án

Quá trình học tập và thi lên Nghiên cứu sinh của Văn Định vô cùng gian nan, vất vả.

Giáo viên hướng dẫn suốt ngày sai vặt, bạn bè thì kiếm chuyện bắt chẹt, thầm thích giáo sư dạy toán điển trai trường bên cạnh nhưng mà một câu cũng chưa thể nói với người ta.

Hiếm lắm mới có một cuối tuần nhàn rỗi thì hàng xóm chơi đàn, tiếng đàn còn khó nghe hơn tiếng lợn bị chọc tiết.

Văn Địch trở mình ngồi dậy, gửi tin nhắn trong group WeChat: Chơi nữa tôi kiện cậu tội gây rối trật tự công cộng.

Hàng xóm: Vào ban ngày 55 decibel mới là gây rối trật tự công cộng, trước khi báo cảnh sát thì kiểm tra âm thanh trước đi.

Hàng xóm: Còn nữa, không được chất rác ngoài hành lang, cậu cũng không phân loại rác.

Văn Địch cãi nhau với hắn, kết quả bị công kích cá nhân: Ồ, cậu thích Shakespeare à? Chả trách, nói chuyện chẳng có tí logic nào.

Văn Địch sôi máu.

Shakespeare là tượng đài văn học, là chủ thể nghiên cứu của cậu, là người thầy tinh thần của cậu, đứa nào chê Shakespeare đứa đó là rác!

Cuối cùng Văn Địch cũng có cơ hội làm quen với phó giáo sư. Vì tìm đề tài mà ngồi dự thính lớp hình học phức của anh.

Văn Địch: Em thấy một chiếc cốc in dải Mobius, em nghĩ nó hợp với thầy lắm.

Biên Thành: Dải Mobius là một bề mặt không định hướng, không thuộc về phạm vi của hình học phức.

Văn Địch:...

Biên Thành: Gần đây cậu đang nghiên cứu về cái gì?

Văn Địch: Phân tích “Xin Tùy Ý Thích” từ góc nhìn của văn hóa Nho giáo.

Biên Thành: Shakespeare? Ông ta không có logic, nói về ông ta còn chẳng bằng nói về việc phân loại rác.

Phó giáo sư toán học giết người bằng lời nói (công) X nghiên cứu sinh Anh ngữ nói tục chửi thề (thụ)

Chút hài hước chút học thuật và xíu dễ thương một cách kỳ quặc.

Dò mìn:

Công là anti-fan của Shakespeare

Editor có lời:
Gu em hài ngọt sủng đó giờ, các thím cứ yên tâm nhảy hố!!!

Mình va phải bộ này khi đang lạc lối tuổi đôi mươi vậy nên mong rằng bộ truyện này sẽ là liều thuốc tinh thần cho những ai đang hoài nghi nhân sinh, chới với không biết nên làm gì, sau này sẽ ra sao, bởi vì các nhân vật trong truyện ai cũng có những khúc mắc cuộc đời, cũng từng lạc lối nhưng rồi bọn họ đã có thể quay trở lại đúng vị trí mà họ thuộc về. Đây cũng là lý do mình cần mẫn mần suốt hơn một tháng này =)))

Dành tặng những ai sắp, đang và đã đọc truyện (rồi cày lại) một câu nói của Shakespeare:

“The night is long that never finds the day” – Macbeth (Đêm có dài bao nhiêu thì bình minh cũng sẽ đến)