Đừng Vờ Ngoan Ngoãn

Chương 113:




Sau khi cúp điện thoại, Tô Nguyệt Yểu gửi tới một tấm ảnh chụp màn hình.
Nội dung trên ảnh chụp màn hình rõ ràng là giao diện email, giống như những gì cô nói trên điện thoại -- Thầy Tả biết con trai mình hiện tại đang làm cái gì sao?
Ngoài câu này ra không có thêm nội dung văn bản nào cả, chỉ có đoạn video đính kèm ở cuối. Tả phóng to hình ảnh và nhìn vào cột người gửi..
Vừa rồi lúc cùng Tô Nguyệt Yểu nói chuyện điện thoại có mở loa ngoài, những gì cô nói mọi người đều nghe thấy được. Mọi người chỉ vây quanh màn hình nhìn thoáng qua, ánh mắt lại đồng thời mà dừng ở trên người Tống Thời Hàn.
Trong số họ, chỉ có Tống Thời Hàn là người tiếp xúc với Wind nhiều nhất, bọn họ tựa hồ đều đang chờ đợi câu trả lời của Tống Thời Hàn.
Tống Thời Hàn rũ mắt nhìn, liền thu hồi ánh mắt, thần sắc so với vừa nãy lạnh đi không ít.
Nhìn thấy vậy, Tả Đào lật điện thoại lại đặt lên bàn trà rồi cáu kỉnh nói "chết tiệt". Cậu hiếm khi chửi bới trước mặt mọi người, nhưng lần này cậu thực sự không nhịn được.
Lúc trước cậu theo đuổi Tống Thời Hàn cứ thế làm fans cho tới bây giờ,
Năm đó khi FTU không có hề trong dự triệu giải tán, Tống Thời Hàn làm đội trưởng, vì thế trên lưng đeo rất tiếng mắng trong một đoạn thời gian dài.
Ngày thường Tống Thời Hàn cũng không quá thích tiếp nhận phỏng vấn, lúc đối mặt với camera, thần sắc cũng luôn lạnh nhạt, không biết ăn nói giống như những người khác trong đội, cho nên liền có tin tức nói ngày thường Tống Thời Hàn ở trong đội cũng thích lạnh mặt, vẫn luôn lấy tính cách nói một không nói hai, mọi người bởi vì chịu không nổi hắn bạo lực lạnh, trong đội đã sớm sinh ra khập khiễng, chỉ là không nghĩ tới sẽ lựa chọn trong trận thi quan trọng nhất giải tán.
Trong khoảng thời gian ngắn, hơn phân nửa hóa khí của fans đều dừng ở trên người Tống Thời Hàn.
Nhưng tình huống thật sự là như thế nào công chúng không biết, nhưng bọn họ chẳng lẽ còn không rõ ràng sao?
Vì cái gì mà FTU từ bỏ thi đấu, và vì cái gì lại giải tán, trong lòng bọn họ biết rõ ràng.
Tất cả mọi nguyên nhân là do Tống Thời Hàn sao?
Không phải.
Nhưng từ đầu đến cuối, lại không có một người đứng ra vì anh giải thích.
Tống Thời Hàn rõ ràng toàn tâm toàn ý chỉ muốn thi đấu cho thật tốt, mà chuyện coi trọng nhất cũng chỉ đơn giản là cùng các đồng đội kề vai chiến đấu đạt đến đỉnh cao.
Mỗi ngày anh đều vắt óc nghĩ ra chiến thuật, nhưng quay đầu liền bị đám người Wind bán ra ngoài, mãi đến cuối cùng không giấu được nữa, những người đó lại vẫn còn cứ giảo biện, nói cái gì mà đều vì suy nghĩ cho căn cứ.
Lúc phát hiện những việc này, Tống Thời Hàn sẽ suy nghĩ cái gì? Anh lại âm thầm chịu đựng những chuyện gì?
Rõ ràng không phải một người thi đấu, nhưng anh lại một mình lẻ loi cõng gánh nặng đi trước.
Có đôi khi Tả Đào thực sự không thể hiểu tại sao trên đời này lại có nhiều kẻ rác rưởi lại kiếm cớ cho những ham muốn ích kỷ của mình như vậy.
Hiện giờ thật vất vả mới thoát khỏi, kết quả lại ra chuyện này.
Lại là Wind.
Nếu không có Wind, mẹ nó hiện tại Tống Thời Hàn đã tỏa sáng đứng ở sân thi đấu của thế giới.
Chỉ nghĩ đến những điều đó, Tả Đào không khỏi cảm thấy đau lòng.
Cậu thật sự chưa thấy qua người nào phiền đến như vậy, nếu có thể đánh nhau mà không bị xử phạt, hiện tại cậu đã trực tiếp chạy tới Reborn, đánh Wind đến lăn lộn khóc lóc xin tha, vẫn chưa thấy hết giận.
Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì mà người này buồn nôn còn phải kéo theo Tống Thời Hàn?
Tống Thời Hàn đã bị hắn đâm sau lưng thành như vậy, còn không muốn buông tha anh. Trước kia liền thích ghé vào người Tống Thời Hàn hút máu, hiện tại không ở cùng một đội, còn muốn vẫn luôn dây dưa không bỏ.
"Hiện tại nói như thế nào?" Khương Minhhâm một điếu thuốc, có chút tức giận nói: "Hay cứ làm theo ý của Tô Bá đi?"
Dựa theo ý của Tô Nguyệt Yểu là, nếu Wind đã khiến sự tình thành ra thế này. Vậy bọn họ cũng không phải giữ lại bất cứ tình cảm nào nữa, tốt hơn hết là nên tiết lộ mọi chuyện lúc đó và giải quyết một lần cho xong.
Dù sao chuyện này bọn họ có lý, nháo lớn đến đâu cũng không sợ phiền phức.
Hơn nữa bên phía Bear chắc chắn sẽ không chấp nhận chậu nước bẩn này, chờ đến khi điều tra ra kết quả. Mặc kệ rốt cuộc có phải do Wind quay hay không, nhưng khẳng định đã qua tay Wind, thông qua lưu lượng lần này, trực tiếp đem các sự kiện năm đó truyền ra ngoài, không cần mua tiếp thị, vừa có gió thổi sẽ trở nên hot.
Chuyện năm đó tuy rằng không có nhiều người biết đến, nhưng các giám đốc điều hành cấp cao của một số câu lạc bộ thể thao điện tử đều biết về nó. Trong số những người đó, có nhiều người lén tiếp xúc với Wind. Suy cho cùng thì đó là một chiến thuật do một cựu tuyển thủ solo thế giới nghĩ ra, chỉ vậy thôi cũng đủ khiến ngươi ta tranh vỡ đầu.
Nếu không, danh tiếng của Wind trong nghề cũng sẽ không tệ đến thế, ngay cả Star của GGF cũng nhiều lần tiết lộ rằng hắn cảm thấy khó chịu với Wind.
Và bây giờ sự việc được đưa ra ánh sáng, họ chắc chắn sẽ không làm xấu mặt CLB của mình. Rốt cuộc chuyện này bọn họ vốn dĩ không chiếm được lý, cho nên vì tránh bị kéo xuống nước, một khi có manh mối, bọn họ chỉ biết điên cuồng liên thủ chèn ép Wind, tính cả Reborn đứng sau lưng hắn.
Chiêu thức này của Tô Nguyệt Yểu là định kéo toàn bộ Reborn xuống nước. Tác quái nhiều năm ắt gặp phản phệ, cứ việc những chuyện này không có xúc phạm tới quy tắc của Liên Minh, nhưng chỉ cần một trong hai việc này lộ ra thôi cũng ảnh hưởng rất nhiều tới dư luận, đặc biệt là chuyện đầu cơ trục lợi bán chiến thuật càng là trực tiếp chạm đến điểm mấu chốt của công chúng. Thanh danh một khi xấu đi, tương lai Reborn muốn phát triển ở trong nước là điều không thể.
Không hổ là Tô Nguyệt Yểu, thủ đoạn hành sự tác phong đơn giản thô bạo. Chủ yếu chính là, chính Tả Đào cũng có một chút tư tâm bên trong —— cứ việc chuyện này đã qua rất nhiều năm, nhưng cậu vẫn muốn vì Tống Thời Hàn chứng minh.
Fire của cậu chưa từng làm chuyện gì có lỗi với đồng đội, năm đó những tiếng mắng mà anh không nên gánh vác trên lưng, hiện tại cũng nên được xóa bỏ.
Nhưng duy nhất không ổn chính là. Bởi vậy, chuyện FTU giải tán tất nhiên sẽ lại một lần trở lại nơi đầu sóng ngọn gió, mọi chuyện trước kia bị vô tình xé mở đến máu chảy đầm đìa, dưới vinh quang còn có gì tồn tại?
Đội tuyển huyền thoại từng có hy vọng sẽ đại diện cho quốc gia tham gia Giải vô địch thế giới trong mắt công chúng hóa ra cuối cùng chẳng là gì ngoài những con sâu mọt, một khi mọi chuyện được đưa ra ánh sáng, liệu sẽ có thêm bao nhiêu đồn đoán?
Dù sao thì đội này cũng là do Tống Thời Hàn sáng lập, trong đó hao phí bao nhiêu tâm huyết không cần nói cũng biết, chẳng sợ hiện giờ đã giải tán, nhưng những vinh quang năm đó lưu lại vẫn còn. Về sau khi cư dân mạng nhắc tới FTU, có lẽ chỉ còn lại trêu đùa và cười nhạo.
Tả Đào là đau lòng Tống Thời Hàn, cậu vô thức liếc nhìn Tống Thời Hàn, còn có chút do dự.
Không liên quan gì đến đám người Wind, nếu có thể nói, cậu ước gì đám người kia trực tiếp chết bất đắc kỳ tử ngày tại chỗ. Nhưng Tống Thời Hàn phải làm sao bây giờ, anh lại một lần bị liên lụy vào, FTU của anh phải làm sao bây giờ?
Cậu không hề muốn Tống Thời Hàn bị người khác phê bình.
FTU là nơi Tống Thời Hàn bắt đầu, cậu không muốn nhiều năm về sau, lúc Tống Thời Hàn nhớ lại khắp nơi chỉ còn lại có lông gà vỏ tỏi.
Tả Đào mấp máy môi, vừa định nói cái gì đó.
"Ừ."
Tống Thời Hàn trước một bước đánh vỡ an tĩnh. Anh khoanh tay, trên mặt không có biểu tình gì đặc biệt, nói: "Liền dựa theo ý Tô Bá mà làm đi."
Tả Đào dừng lại: "Chính là......"
"Chính là cái gì?" Vương Thu ăn xong miếng cuối cùng, giương mắt: "Cảm thấy không đủ hả giận?" Nói rồi, hắn lại khoa tay múa chân làm thủ thế chém đầu, híp mắt nói: "Chúng ta bịt kín mặt, vọt vào Reborn chém người, thấy thế nào?"
Tả Đào: "Được."
"Đều im miệng hết đi."
Khương Minh hút điếu thuốc, ngựa quen đường cũ mở di động tìm người liên hệ, nói: "Anh đi tìm thủy quân. Mẹ nó, đã sớm không vừa mắt wind, hắn thật đúng là có bản lĩnh, lấy một mình lực lượng của bản thân khiến cho căn cứ chúng ta chướng khí mù mịt."
Sau khi xác nhận xong, mọi người bắt đầu thảo luận, mỗi người cầm một cái điện thoại, đều đang chờ đợi thời cơ để chuyển phát Weibo.
"Em đi ra ngoài một chút."
Tả Đào nhéo huyệt thái dương, từ trên ghế sô pha đứng dậy.
Tống Thời Hàn liếc nhìn bối cảnh của Tả Đào, suy nghĩ một chút rồi đứng dậy đi theo cậu.
Vương Thu nhìn lại hướng hai người rời đi, khẽ "chậc" một tiếng, nói: "Đôi tình nhân nhỏ ác độc nào đó, đi WC cũng muốn đi cùng nhau."
Khương Minh dụi điếu thuốc vào gạt tàn: "Ăn thịt dê của cậu để bổ sung sức lực đi."
Vương Thu: "......"
Tả Đào dùng nước lạnh trong phòng tắm rửa mặt, ngẩng đầu nhìn vào trong gương thấy Tống Thời Hàn đi theo phía sau mình, vội vàng giơ mu bàn tay lên lau đi những giọt nước trên mặt, sau đó quay người lại.
Trên trán Tả Đào vẫn còn đọng vài giọt nước, theo động tác của cậu có vài giọt rơi xuống đất.
"Làm sao vậy?" Tống Thời Hàn liếc mắt nhìn trên mặt Tả Đào viết đầy tâm tư nhỏ, khóe môi nở nụ cười bất đắc dĩ.
Tả Đào mím môi: "Không có gì."
"Không có gì?" Tống Thời Hàn hơi nhướng mày, đi tới gần, cụp mắt nhìn Tả Đào.
"Thì......"
Dưới sự chú ý của Tống Thời Hàn, Tả Đào bỗng nhiên cảm thấy ý nghĩ của mình có chút làm ra vẻ, cậu ra vẻ thoải mái mà cười một tiếng, mới nói: "Em chỉcảm thấy không cần thiết phải liên lụy đến FTU."
Tống Thời Hàn đầu tiên là trầm mặc một hồi, anh hơi chút đứng thẳng người, hỏi: "Vì cái gì?"
"Có thể là muốn bảo vệ chút vinh quang của giới E-sport trong suốt những năm em học cấp 2." Tả Đào nhún vai, chợt nghênh đón ánh mắt của Tống Thời Hàn, thực trịnh trọng nói: "Em trước kia từng là một fans cuồng của FTU, đương nhiên em chỉ là fans của một mình anh thôi. Mấy cái người căn bá kia đừng được dính đến vinh quang của FTU và anh là do vận khí tốt mà thôi."
"Cho nên không cần thiết bởi vì bọn họ, làm hỏng thanh danh của FTU."
"Em không tức giận sao?"
Tống Thời Hàn không trả lời Tả Đào mà chỉ đưa tay vuốt tóc cậu, trầm giọng nói: "Nếu không phải do hắn, ba em cũng sẽ không đến căn cứ làm nháo loạn."
"Vừa rồi rất là tức giận, nhưng chẳng phải mọi chuyện đã kết thúc rồi sao?" Đôi mày hơi cau lại của Tả Đào nhanh chóng thả lỏng: "Cho nên, hay là thôi đi."
Tống Thời Hàn: "Hử?"
"Lát nữa em sẽ lén lút đi tìm Wind mắng cho hắn một trận." Tả Đào cân nhắc một chút, tiếp tục nói: "Sau đó lại uy hiếp hắn một hồi, nếu hắn còn dám tái phạm, em liền......"
"Liền cái gì?" Tống Thời Hàn ngắt lời, trong mắt hiện lên một tia ý cười.
Tả Đào gãi phần tóc mái có chút ướt át ra sau đầu, cậu thanh niên nhướng mày, nhưng vẫn không nghĩ ra được phải làm thế nào.
Thấy thế, Tống Thời Hàn thở dài: "Anh không sao." Như thể đã hoàn toàn thâm nhập vào suy nghĩ của thiếu niên, vừa nói lời này, anh thuận tay nhéo vành tai Tả Đào nói: "Tả Đào, em không cần vì anh mà nghĩ nhiều như vậy, huống hồ chuyện lúc trước anh đã sớm không không thèm để ý tới. Nếu một hai phải nói để ý cái gì, so với FTU, hiện tại anh càng để ý đến cái khác hơn."
Tả Đào theo bản năng hỏi: "Cái gì?"
"Hỗ trợ của anh."
Giọng nói của Tống Thời Hàn vừa trầm vừa thấp, anh một bên nói một vừa nói vừa dùng đầu ngón tay vuốt ve tai Tả Đào. Gần như ngay lập tức, tai của Tả Đào đỏ bừng lên.
Tống Thời Hàn: "Nói trắng ra một chút. Anh hy vọng hỗ trợ của anh có thể mỗi ngày đều vui vẻ khoái hoạt. Em có thể tiếp tục trương dương, tiếp tục loá mắt, không cần cố kỵ bất cứ điều gì mà chĩa ra mũi nhọn, làm chuyện mà em muốn làm."
"Em có thể tiếp tục làm ác bá hồng nhạt." Có lẽ là nhớ lại chuyện thú vị, Tống Thời Hàn nhìn thoáng qua tóc Tả Đào: "Cũng không cần hiểu chuyện như vậy, cho dù không nói lý cũng không sao, bởi vì em đã có rất nhiều người thích mình rồi."
Tả Đào còn chưa kịp phản ứng, giờ phút này Tống Thời Hàn một lời không hợp liền bắt đầu thả thính, chỉ là tim đập không chịu khống chế mà đập nhanh: "Em......"
"Tả Đào, em cần phải hiểu rõ một chút." Tống Thời Hàn nói.
Tả Đào sửng sốt: "Cái gì."
Tống Thời Hàn nhìn Tả Đào một cái thật sâu, nói: "Bây giờ không phải anh đang chịu đựng. Wind năm lần bảy lượt chọc bạn trai anh không vui, chẳng sợ hôm nay Tô Bá không đề cập tới, anh cũng muốn đem những chuyện liên quan tới Wind năm đó giũ sạch."
Nghe vậy, Tả Đào mấp máy môi.
"Hắn đang làm tổn thương tới em."
Dứt lời, Tống Thời Hàn hơi hơi khom lưng, trước khi Tả Đào kịp phản ứng, cúi người hôn lên môi cậu.
"Anh cũng muốn bảo vệ ánh sáng thể thao điện tử thuộc về anh."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.