Đừng Vờ Ngoan Ngoãn

Chương 78:




Không cùng Đinh Lỗi không trò chuyện quá lâu, sau khi hẹn gặp nhau vào cuối tuần sau, Tả Đào úp điện thoại và đeo tai nghe vào.
Khương Minh và những người khác hành động rất nhanh, Tả Đàomới gia nhập đội tùy chỉnh, không lâu sau, mọi người đều đã có mặt, đội đang bên cậu là các thành viên của đội hai Wildfire.
Bên đối diện, ngoại trừ Khương Minh, chính là đội hình xuất phát.
Đoạn thời gian trước bọn họ đều ước luyện với chiến đối của CLB khác, cơ bản không cùng huấn luyện với đội hai, lần luyện tập này nhìn qua đều là những người khác, những người lần trước đòi Solo với cậu giờ đã bị thay thế vì kết quả không đạt yêu cầu.
Trong thể thao điện tử, đồ ăn là nguyên tội. Từ lúc bạn tham gia trại huấn luyện thanh niên, cuộc thi đã bắt đầu, dù sao trước mặt bạn cũng chỉ có mấy vị trí, chỉ có nỗ lực hết mình trong một đám người thì mới có cơ hội bứt phá.
Dù đã lao tới nhưng tiếng bước chân vẫn không thể dừng lại. Có rất nhiều người ưu tú, lần lượt xuất hiện như măng sau mưa, nếu lơ là cảnh giác một chút, bất cứ lúc nào cũng sẽ bị người khác thay thế.
Đã quen với nhịp điệu này, Tả Đào hoạt động cổ tay, cho dù là dùng tài khoản ZZ để bồi luyện cũng không tính toán đối đãi có lệ.
Chỉ là sau khi ánh mắt dừng lại trên ID của đám người Tống Thời Hàn một lúc, cậu vẫn nhịn không nổi mà sâu kín thở dài một hơi.
Vào giờ phút này, trên đời không này có ai khó khăn hơn cậu.
Nước lũ tràn vào đền Long Vương, người trong nhà đánh người trong nhà.
Đặc biệt là vừa rồi lúc nói chuyện với Đinh Lôi, lại dẫn dắt cậu nghĩ tới một chuyện——
Để tránh bị ngã ngữa, cậu cần phải nỗ lực duy trì hình tượng của ZZ. Nói cách khác, khi cần thiết, cậu sẽ sử dụng phong cách của ZZ để giao tiếp với mọi người.
Chỉ có như vậy, mọi người sẽ không nghi ngờ rằng có mối liên hệ giữa ZZ và Pink.
Pink quá ngoan ngoãn, còn ZZ quá hư.
Họ là hai người đến từ hai thế giới khác nhau.
Bây giờ nghĩ lại, cách đây không lâu, cậu còn vì hình tượng ngoan ngoãn của mình mà phải lừa gạt đủ thứ, mặc dù nói rằng cậu không cần phải thể hiện sự ngoan ngoãn của mình đến mức tận cùng, nhưng ai có thể nghĩ đến vừa xoay người sang chỗ khác liền cùng ác bá ôm nhau.
Có thể thấy, cuộc sống quả thực chính là một vở kịch.
Phần Cấm/Chọn đã kết thúc, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Tả Đào chọn Dưỡng Hồn Sư, đây có thể coi là anh hùng tiêu biểu của ZZ. Bạo lực, tà ác, đại ma vương của hẻm núi. Tuy là vị trí hỗ trợ nhưng về giai đoạn sau của game, sau khi tích đủ trang bị và sát thương, AD còn phải chuyển sang hỗ trợ cho cậu.
【 Wildfire - Hạo Hạo: Thầy ZZ, anh chơi Dưỡng Hồn Sư ạ? 】
AD của đội thứ hai nhìn thấy Tả Đào chọn Dưỡng Hồn Sư, có lẽ cũng biết rõ phong cách của ZZ, nên hỏi một câu.
【 Wildfire - Hạo Hạo: Vậy em chơi Khổn Nam, được không ạ? 】
Khổn Nam là một anh hùng AD có kỹ năng không chế, tốc độ tấn công cơ bản hơi yếu, nhưng rất dễ đánh đòn chí mạng, nếu phối hợp với Dưỡng Hồn Sư cùng nhau đi đường dưới, có thể dễ như trở bàn tay mà đánh ra bùng nổ.
【ZZ: OK, mang bay. 】
【 Wildfire - MG: Thầy ZZ, còn em thì sao, em là người đi rừng, em chơi cái gì thì tốt? 】
【 Wildfire - Orange: Chào thầy ZZ, em là pháp sư (*▽*)】
【 Wildfire - Momo: Còn có em, em có nên chọn thịt dày không ạ? 】
Những người này thật sự quá nhiệt tình. Ngậm miệng mở miệng đều là kêu thầy, trong lúc nhất thời Tả Đào còn có chút không kịp phản ứng.
【ZZ: Đã bò đến đội hai rồi, mà còn phải hỏi tôi chơi cái gì sao? 】
【 Wildfire - Hạo Hạo: Không có, mọi người đều là fans của anh, ván thứ nhất muốn tôn trọng ý kiến của anh. 】
【 Wildfire - Momo: Hehe, sau đó cầu xin phun nhẹ một chút. 】
Tả Đào: "......"
Cậu không khỏi bắt đầu suy nghĩ lại, nếu không phải thật sự chơi quá kém, cậu cũng không phải bắt được ai liền phun, cảm giác từ lúc phun tào "Wind lại lại lại lại bị ngài cao quý đánh chết", cái ID ZZ này đều sắp bị mọi người coi thành cứng.
Chu dù thực sự có thanh danh xấu, thì cũng không muốn bị mọi người chơi hỏng.
【ZZ: Không cần, muốn chơi gì thì chơi, tôi cũng không ăn thịt người. 】
Việc đọc kết thúc và mọi người bước vào trò chơi.
Tin tức nội bộ của Vương Thu ngay lập tức được gửi đi.
【 ( thế giới) Wildfire - Qiu: ZZ, hôm nay huấn luyện viên của chúng tôi cũng ở đây, cầu xin ngài hạ miệng lưu tình, không cần quá đả thương người, OK? / Ngầu.jpg】
【 ( thế giới) Wildfire - Qiu: Hy vọng cậu không cần không biết điều, hiểu chứ? 】
Tả Đào gõ nhanh trên bàn phím.
【 ( thế giới) ZZ: Xem biểu hiện của anh. 】
【 ( thế giới) SZ: Ha ha ha! 】
【 ( thế giới) Jm: ZZ đừng để ý đến anh ấy, cứ đánh thẳng tay. 】
【 ( thế giới) Wildfire - Qiu: Khóc khóc TOT】
Phớt lờ lời nói đùa của Vương Thu, Tả Đào mua trang bị, mang theo AD nhà mình đi xuống đường dưới. Biết Tống Thời Hàn đã lâu như vậy, nói thật, Tả Đào từ trước đến giờ chưa từng cùng Tống Thời Hàn đấu với nhau, lần này thật sự sẽ tiến vào trò chơi, vẫn còn có chút chờ mong.
Không tiếp tục trao đổi văn bản nữa, đội thứ hai mọi người đều bật micro lên, Hạo Hạo hỏi: "Thầy ZZ có thể mở micro không?"
【 ( thế giới) ZZ: Không có dụng cụ. Mọi người nói đi, tôi nghe. 】
Hạo Hạo: "Được."
Dưỡng Hồn Sư là anh hùng quá khó phát triển ở giai đoạn đầu, nếu không phát triển tốt ở giai đoạn đầu thì về sau về cơ bản sẽ vô dụng. Đối thủ rõ ràng biết rất rõ điều này, chỉ trong vòng mười phút, Cat và Vương Thu đã xuống đường dưới lần.
Nhưng suy cho cùng, bọn họ đã ở bên nhau rất lâu, việc ngầm ngầm và phối hợp sau nhiều ngày luyện tập đã phát huy tác dụng rất lớn vào thời điểm này. Hơn nữa cũng biết hai người này gần đây luôn cách nhắc cách kết hợp, Tả Đào liền theo bản năng mà phòng bị, vẫn luôn không mất đầu.
Mười lăm phút.
Nền kinh tế của Tống Thời Hàn đứng đầu trong trò chơi. Khương Minh nhìn đúng lúc, khống chế trợ thủ cứng rắn đột ngột tiến vào sân, dùng đại chiêu dự đoán khống chế được người đi rừng và pháp sư đang ẩn nấp trong bụi cỏ bên mình.
Cùng thời gian, Tư Tranh cũng từ đường trên dịch chuyển xuống.
Hạo Hạo tăng tốc tiến về phía trước, dùng kỹ năng khống chế khóa chặt Cat đang tàng hình, hét lớn: "ZZ nhanh lên, em khống chế rồi, em khống chế rồi!!!"
Tất nhiên Tả Đào không hề dừng lại, nhìn thấy cơ hội thích hợp liền kéo bị động lên max cấp, mang theo một đám tiểu binh ở phía sau vọt tiến lên, gắt gao đề phòng vị trí Tống Thời Hàn.
Đoàn chiến chạm vào là nổ ngay, các loại chiêu thức lớn nở rộ, khung cảnh nhất thời trở nên cực kỳ hỗn loạn.
May mắn hơn. Địa hình của làn sóng chiến đấu đồng đội này rất thuận lợi cho họ, trong khoảng thời gian này, Tả Đào phối hợp với người đi rừng bên mình đánh chết Khương Minh, sau đó đem toàn bộ kỹ năng còn lại đánh vào Cat đang bị không chế, sau đó đi về phía vị trí trung tâm đoàn chiến.
Lúc đó Hạo Hạo và Tống Thời Hàn còn đang đua hỏa lực, lúc này máu của hai người đều không nhiều lắm. Bên cạnh, pháp sư Orange trước khi chết cũng thành công nghẹn ra đại chiêu của bản thân, vừa vặn liền dừng ở dưới chân Tống Thời Hàn.
Hạo Hạo nháy mắt hưng phấn. Nếu một mình đấu với Tống Thời Hàn thì hắn không phải đối thủ, nhưng kết hợp với đại chiêu của Orange, trực tiếp làm mất một phần hai máu của Tống Thời Hàn.
Hiện tại hắn chỉ cần kích phát kỹ năng phổ thông là có thể giết chết Tống Thời Hàn.
Đây chính là đầu của Hàn Thần!!
Nếu thắng trận này, hắn sẽ có thể khoe khoang cả năm!!!
Nhưng ngay lúc Hạo Hạo tưởng tượng thật đẹp, ngay lúc nghìn cân treo sợi tóc, bỗng chốc có một thân ảnh thoáng hiện tiến vào, chắn ở trước người Tống Thời Hàn, sau đó là một con ác ma tiến lên cắn hắn.
Hạo Hạo bị hoảng sợ, còn tưởng rằng là chi viện của đối phương, theo bản năng mà bỏ chạy.
Nhưng mà giây tiếp theo, ác quỷ xuyên qua người hắn.
Hắn không chết.
Kỹ năng rõ ràng đánh vào người hắn, nhưng tại sao lại không chết?
Vẻ mặt Hạo Hạo đầy hoài nghi ' trò chơi này bị bug rồi hả '?
Lại nhìn chăm chú một chút.
Không đúng!
Mẹ nó đó không phải thầy ZZ sao???
Hiện trường im lặng một lúc. Mấy người còn sống đều ngơ ngác, mọi người đứng tại chỗ ngẩn người, trò chơi tựa hồ bị mắc kẹt, nhất thời có vẻ buồn cười.
Với tư cách là người có liên quan, Tả Đào cũng bối rối.
Nói thật, cậu cũng rất xấu hổ.
Vừa rồi trận chiến tổ đội quá hỗn loạn, lúc đầu ánh mắt hắn vô thức dõi theo Tống Thời Hàn trong đám người. Nhưng chiêu cuối của những người này quá lóa mắt, khi đến nơi, cậu chỉ có thể nhìn thấy những bóng người mờ ảo và một vài thanh máu màu xanh đỏ giữa những hiệu ứng đặc biệt.
Khó khăn lắm cậu mới có thể xác định được phương hướng của Tống Thời Hàn, thì người gần như đã cạn máu.
Vào lúc đó, đầu óc cậu co giật, cậu gần như cho rằng đám người Tống Thời Hàn là đồng đội của mình.
Phản ứng tay chân còn nhanh hơn cả ý thức, cậu gần như theo bản năng ấn tốc biến, muốn vọt tới chắn tổn thương cho Tống Thời Hàn, đồng thời còn rất ngu ngốc mà quay đầu lại hướng đánh về phía Hạo Hạo.
Chờ đến lúc phục hồi tinh thần, sự tình đã rất xấu hổ.
Sau khi từ từ tỉnh lại, Hạo Hạo còn bị hành động tốc biến ngốc nghếch của cậu mà hoảng sợ, ngón tay dừng ở trên bàn phím.
Nhưng ngại Tả Đào thao tác ưu tú, còn cho rằng trong đó có ẩn ý gì.
Sau một lúc lâu, hắn chậm rì rì hỏi: "Ách. Thầy ZZ, anh đây là?"
Tả Đào: "......"
Nếu cậu nói cậu coi Tống Thời Hàn là AD của mình, thì hắn có tức giận không?
Tống Thời Hàn có lẽ sửng sốt trong giây lát, nhưng sau khi nhận ra điều đó, anh quay người chạy xuống tháp.
【ZZ: Ừ, tốc biến đoạt đầu người. 】
Nhanh chóng trả lời. Tả Đào chỉ có thể đối mặt với nỗi xấu hổ mà cắn răng tìm cách chữa trị. Cũng may vẫn chưa muộn, hcậu tăng tốc đuổi kịp Tống Thời Hàn đã sắp tiến vào tháp, tung ra đòn tấn công cơ bản đến cực hạn, đem người A chết.
Cùng lúc đó, Vương Thu đang muốn nhặt đầu liền từ đường giữa lao tới, dùng đòn tấn công từ xa nhắm vào người Dưỡng Hồn Sư. Tuy nhiên, Tả Đào như có đôi mắt sau lưng, nhanh chóng di chuyển vị trí né tránh, đối mặt với tử vong, đại chiêu vừa vặn hồi phục, quay đầu lại liền đem Vương Thu đánh cho tàn huyết.
【ZZ: Tôi muốn thử trải nghiệm giết thần tượng. Trả lại đầu cho cậu. 】
Tuy rằng còn có chút dại ra, Hạo Hạo cũng không quên tiến lên giết người: "Dạ được!"
Tả Đào nhẹ nhàng thở ra, ít nhất cái đầu do Vương Thu ngàn dặm đưa tới cũng khiến cho lời nói của cậu được mọi người tin phục.
Điều chỉnh cảm xúc, Tả Đào nghiêm trang mà ở trong giọng nói đội chém gió:
【ZZ: Cái này gọi là lưu sát. Đầu tiền là giả bộ có sai sót, khiến cho mọi người bất ngờ rồi giết chết, học được chưa? 】
Hạo Hạo trơ mắt mà nhìn Tả Đào sát bên này tránh thoát đại chiêu mà Thu đánh tới, rồi lại một loạt thao tác phóng quỷ tới cắn nuốt Thu, ánh mắt dại ra mà cảm thán một tiếng: "Thầy ZZ, anh thật là lợi hại......"
【 ( thế giới) Wildfire - Qiu: Con mẹ nó vậy cũng được? 】
Tả Đào một bên ở trong lòng yên lặng xin lõi Vương Thu, một bên gõ bàn phím.
【 ( thế giới) ZZ: Không tồi, tuy rằng não anh không lớn, nhưng ít ra lần này không có đảo ngược.】
【 ( thế giới) Wildfire - Qiu:??? 】
【 ( thế giới) Wildfire - Qiu: Mẹ nó, con dao dài 40m của tôi đâu!!! 】
Tầng trên là phòng tập luyện của đội.
Tống Thời Hàn nhìn giao diện tử vong trên máy tính, sau đó ánh mắt rơi vào thi thể nằm bên cạnh Dưỡng Hồn Sư, nhẹ nhíu mày.
Bên cạnh còn có tiếng chửi bới của Vương Thu: "ZZ này thật đáng chết, đây không phải là lừa gạt người khác sao? Chọc chó cũng không ai chọc như vậy đâu? Đem đội trưởng giết chết còn chưa đủ, cư nhiên còn muốn phóng quỷ gặm chết tôi!!!"
Khương Minh: "Ít nói người khác. Chính cậu nghĩ lại, đợt sóng vừa rồi có thể xuống dưới sao? Kỹ năng bị động của Dưỡng Hồn Sư đã chồng lên, cậu đi xuống để đóng vai hồ lô bảo bối cứu ông nội hả?" Chức nghiệp cho phép, hắn cũng mắng câu: "Đây nếu là thi đấu, cậu có thể bị cư dân mạng mắng chết!"
Vương Thu biết rõ đuối lý, thanh âm cũng dần dần yếu xuốn: "...... Đây còn không phải là không thi đấu sao."
33 phút 28 giây, trận đấu kết thúc. Bởi vì trận chiến đồng đội vừa rồi nên họ đã bất ngờ giành được chiến thắng đầu tiên.
Lúc bắt đầu kết toán, mọi người hưng phấn một lúc lâu, trong tai nghe lại truyền đến giọng nói chuyện phiếm của đội hai.
Có lẽ là đang lướt Weibo, ngữ khí của Momo kinh ngạc: "Trời đất, mọi người nhanh lên xem siêu thoại của Hàn Thần và Pink đi, thật náo nhiệt."
"CP siêu thoại? Tối hôm qua tôi xem rồi, giờ cậu mới biết à."
"Không phải, tôi là nói có đồ kỳ lạ xâm nhập."
"Đồ kỳ lạ?"
"Hình như fans của Wind, di...... Bệnh tâm thần?"
"Sao, có dưa?!!"
Tả Đào dựng lỗ tai lên, cầm điện thoại bên cạnh bàn lên, ngựa quen đường cũ ấn vào siêu thoại của cậu và Tống Thời Hàn. Giây tiếp theo, lông mày cậu nhăn nhíu lại, rốt cuộc hiểu rõ tại sao mọi người lại nói có bệnh tâm thần trong siêu thoại của cậu.
【Khi nào Wind lấy quán quân: Hữu nghị nhắc nhở, fans CP đừng quá vui mừng, cụ thể tham khảo CP trước của tôi BE/ cẩn thận bất hạnh.jpg】
Đúng là bệnh tâm thần.
Chạy tới siêu thoại của người khác nhắc tới Wind thì thôi đi, còn muốn nhắc tới CP trước, đây có khác gì ở trước mặt người mới nhắc tới người cũ đâu?
Huống chi Wind ngay cả người cũ cũng không tính, lại nghĩ tới những chuyện đối phương đã làm, Tả Đào càng phiền lòng.
Đầu óc hẳn là có vấn đề chỗ nào.
Tả Đào thành công bị thu hút, lại ấn vào khu bình luận nhìn thoáng qua, rốt cuộc lông mày mới giãn r.
【 Tất cả fans của Wildfire: Cười chết, mang theo ID của mày biến đi. 】
【Mẹ xinh đẹp của Pink: Cho nên Wind là âm hồn không tan sao, sao nơi nào cũng thấy bóng dáng của hắn vậy? 】
【 Quả Đào đẹp nhất: Tôi muốn hỏi một chút, quán quân huynh, loại hành vi này của cậu có khác nào chạy tới nhà người khác tùy ý nổi điên la hét đâu? Thật đáng thương, giống một con chó điên, có cần liên hệ với bên bệnh viên không? 】
【 Chủ nhiệm Mã của bệnh viện Tâm thần Phong thị: Không cần cố ý liên hệ, xem ID của tôi. 】
Rất tốt. Thời điểm mấu chốt, đám fans mẹ của cậu không có làm cậu thất vọng, chỉ thấy dưới Weibo này mắng chửi liên hồi, nhưng cái ID 'Khi nào Wind lấy quán quân ' cũng là một kẻ cứng rắn, bị mắng đến như vậy cũng không sợ hãi, thậm chí còn để lại một đường link ——
【Khi nào Wind lấy quán quân: Mấy người cứ mắng tùy ý, tôi chính là ăn ngay nói thật mà thôi. Trước kia khi Fire và Wind còn ở FTU, so hiện tại Pink hiện tại cắn ngon hơn nhiều, chứng cứ lấy ở đây [ Chuyển tiếp Weibo ' Những điều về Fire và Wind ~']】
Nhưng mà Tả Đào vừa định ấn vào xem, Khương Minh đã thúc giục mở ván thứ hai.
Thấp giọngmà mắng một tiếng, Tả Đào đành phải dùng Weibo ZZ vội vàng để lại một câu —— hì hì, Wind cả đời này đừng mong lấy được quán quân.
Đội hai đều là mấy người thẳng nam nhiệt huyết, không mấy hứng thú với với những tin tức như này, mà chuyển sang nói chuyện về chủ đề khác.
MG: "Tôi khá tò mò, nếu hai người PK thì rốt cuộc là Pink mạnh hơn một chút, hay vẫn là Wind mạnh hơn một chút?"
Hạo Hạo: "Rất khó để so sánh, bọn họ một người là pháp sư, một người là phụ trợ, chơi không cùng một vị trí."
MG: "So sánh thao tác và ý thức thôi."
Nghe đến đó, Tả Đào ở trước màn hình yên lặng trợn trắng mắt, nghĩ thầm những người này thật sự là không gì không giám hỏi.
Vì thế lúc chọn anh hùng ở ván thứ hai, Tả Đào trực tiếp dùng hành động chứng minh chuyện Pink và Wind rốt cuộc ai mạnh hơn.
Lúc ZZ chọn anh hùng, liền yên lặng mà cho Tiểu tinh linh lóe sáng lên sân khấu.
Nếu cậu do dự một giây thôi thì chính là không tôn trọng Tinh Linh Chi Ca, thậm chí còn thay một cái skin màu hồng vào.
Hạo Hạo đầu tiên là nhịn không được mà cười ha ha.
MG hậu tri hậu giác mà nhớ tới cái gì, buồn cười: "Xin lỗi, là tôi mạo phạm, thiếu chút nữa quên thầy ZZ là fans CP của Hàn Thần và Đào thần. Tôi thu lại vấn đề mà tôi vừa hỏi, người mạnh hơn khẳng định là Pink."
Tả Đào nhướng mày.
【ZZ: Ừ, mạnh hơn khẳng định vẫn là Pink tương đối mạnh hơn. 】
Ván thứ hai kết thúc sau 40 phút, dù sao thực lực của đội một cũng cách một khoảng rất xa. Tuy rằng thua, nhưng thành tích của Tả Đào ở đường dưới lại không quá khó coi, ngay cả Hạo Hạo cũng cầm được vài đầu người.
Trong phòng huấn luyện của đội một.
"Chậc, thao tác này của ZZ không đánh chuyên nghiệp thật là đáng tiếc."
Khương Minh thở dài, vừa định tiếp tục nói cái gì đó, liền thoáng nhìn thấy Tống Thời Hàn giơ tay xoa xoa bả vai, vẻ mặt liền khẽ biến: "Không thoải mái?"
Tống Thời Hàn dựa vào lưng ghế: "Còn tốt"
"Vẫn đừng nên cố quá, nhanh đi nghỉ ngơi đi, bác sĩ đã dặn ngày thường không nên huấn luyện quá lâu." Nói rồi, Khương Minh nhìn đồng hồ: "Vừa lúc cũng đến thời gian rồi, hôm nay kết thúc tại đây thppo."
Khương Minh: "Thuận tiện đi lên lầu kêu Pink rời giường." Lại bổ sung: "Để em ấy bôi rượu thuốc cho cậu?"
Tống Thời Hàn lên tiếng, không cự tuyệt mà đứng đứng dậy.
- ------
Chúc mọi người nghỉ 2/9 vui vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.