Đừng Vờ Ngoan Ngoãn

Chương 92:




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tả Đào cúi đầu chọc bàn phím.
Cậu thực sự không ngờ rằng mình lại mắc phải sai lầm ngu ngốc như vậy, lại còn rơi vào tình huống như thế này.
Nhưng còn may, cũng không tính đến xấu hổ đến vô pháp hô hấp nông nỗi. cũng không đến nỗi xấu hổ đến mức không thở được. Suy cho cùng, trong khoảng thời gian này, trong cuộc đời cậu xuất hiện quá nhiều trò hề, đã dạy cho cậu cách trưởng thành, hiện giờ cũng có thể thản nhiên đối mặt với những tiếng la hét gần như muốn sập xuống mái nhà này.
Đều là trường hợp nhỏ, không sao.
Chỉ là cầm nhầm bàn phím thôi mà. Trên thực tế, ngoại trừ màu sắc ra, kết cấu của hai cái bàn phím này không hề khác nhau tí nào, cũng không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào tới thao tác.
Huống hồ lui một bước nói, cậu và Tống Thời Hàn nhận chính là cùng một đại ngôn, ai dùng cái nào thì có quan trọng gì đâu?
Tả Đào vừa nghĩ đến những chuyện này vừa điều chỉnh biểu tình trên mặt. Nhưng điều đó ngăn được cậu chột dạ đeo tai nghe lên, ngăn cách thanh âm trong thính phòng.
Cái chuyện bị cắn CP ngay trước mặt với chuyện lén lún thâm nhập vào fanpage để xem CP, là hai thể nghiệm hoàn toàn khác nhau.
Nhưng mặc dù tai nghe có thể tách biệt tiếng cổ vũ của khán giả nhưng chúng không thể tách biệt giọng nói của bình luận viên.
Thậm chí còn muốn càng thêm rõ ràng.
Bình luận viên A: "Hả? Tại sao tai của Pink lại hơi đỏ thế?"
Bình luận viên C: "Hình như hơi đỏ, có phải do quá nóng hay không, liên hệ nhân viên công tác giảm nhiệt độ thấp xuống một chút?"
Bình luận viên B lắc đầu: "Không ổn. Tôi thấy hôm nay họ đều mặc quần áo mùa hè, lỡ may lát nữa mà lạnh, Hàn Thần lại không mang áo khoác ha ha ha ha."
Không một câu nào đề cập đến những chủ đề hot gần đây trên Internet mà từng câu chữ đều dẫn nhịp để ăn dưa với khán giả.
Khán giả xem trực tuyến quả thực sẽ hào hứng hơn khán giả trực tiếp.
【 a a a, đây là phía chính phủ đi đầu cắn đường sao? 】
【 Cho nên CP tôi cắn là thật đúng không?!!! 】
【 Lần trước là công viên giải trí, lần này cũng nên đến...... Hí hí hí, tôi nhớ trong một bài nào đó, Wind cũng đã từng mặc quần áo của Hàn Thần đúng không, Hàn Thần sẽ tạo cho chúng ta một làn sóng lớn trong trận đấu mùa hè hôm nay sao? / xoa tay.jpg】

【Pink đã mặc đồ của Fire từ lâu rồi, bạn là fan giả đúng không. 】
【 Cái đó không giống, trước kia là trước kia, hiện tại là hiện tại, tính chất kém quá nhiều/ Holmes.jpg】

Tả Đào: "......"
Hắn nghĩ thầm đủ rồi.
Trong giọng nói nội bộ Wildfire ——
Tư Tranh đang uống nước dừng lại, suýt chút nữa phun ra: "Những bình luận viên này... nói chuyện cũng khá giỏi đấy nhỉ?"
Cat: "Vẫn luôn nói liền không thú vị."
Vương Thu cũng đồng ý: "Đúng vậy. Nhưng có lẽ là do người mới đến, có lẽ là khẩn trương, thấy mọi người phản ứng nhiệt liệt, liền theo bản năng mà nói cái đề tài này."
Trong khi mọi người đang nói chuyện, ở phía sau vẫn mơ hồ nghe thấy giọng nói chửi bới của Khương Minh.
"Mẹ nó, ban tổ chức thuê những bình luận viên này ở đâu." Hai con mắt của Khương Minh biến thành hình viên đạn bay qua, nhịn không nổi, nói: "Chỉ cần có chút chuyên nghiệp thì sẽ không bắt lấy chuyện này nói mãi không dứt?"
Vẫn chưa hết giận mà bỏ thêm câu: "Không được, đợi lát nữa xuống đài tôi liền gọi điện cho ban tổ chức, toàn làm cái gì không biết."
Với tư cách là huấn luyện viên trưởng của đội, dù xem xét ở khía cạnh nào, Khương Minh đương nhiên hy vọng rằng công chúng sẽ chú ý nhiều hơn đến màn trình diễn và thành tích của các đội viên nhà mình, mà không phải về những chuyện khác. Kể từ khi thành lập đội, trên mạng đã có những nghi ngờ về họ, ngày thường không nói, trong những lúc như thế này, không thảo luận liên quan đến trò chơi mà cứ nhắc đến những vấn đề này thực sự sẽ gây ảnh hưởng xấu đến bọn họ.
Bình luận trên mạng vẫn được đổi mới không ngừng, phần lớn đều có cùng một cái nhìn.
【 Cười chết, những bình luận viên này biết khán giả thích xem gì mà, hehe~】
【 Tuy là như vậy, mọi người vẫn nên chú ý tới thi đấu đi, đừng để lật xe. 】
【 Hiện tại Wildfire đăng lấy lưu lượng? Chỉ dựa vào mánh lới Fire và Pink đúng không, khó trách thành tích kém như vậy. 】
【 Ha ha ha, tôi còn nhớ lần trước bọn họ phối hợp đến nát nhừ, sẽ không qua thời gian dài như vậy, vẫn không hề có tiến bộ đó chứ? 】
【 Có thể có tiến bộ gì, chờ hết ván để Pink lại khóc cho mọi người coi sao ha ha ha? 】
【 Đừng sảo đừng sảo, chuẩn bị thi đấu rồi! 】
Ở phía bên kia, chỗ ngồi của Reborn.
Hiển nhiên cũng nghe được những gì bình luận viên nói, Wind cũng vài lần giương mắt nhìn về phía đối diện, hắn có chút bực bội mà nhíu mày, sắc mặt khó coi không ít.
Trò chơi nhanh chóng bước vào giai đoạn Cấm/Chọn.
Không giống như tình huống đã đoán. Sau một vòng cấm dùng xong, bên phía đối diện vẫn cấm Đại Tư Tế và U Hồn Minh Thương như cũ, mà bên này, Khương Minh cũng cấm một số pháp sư tương đối mạnh mà Wind hay dùng, còn những vị trí thì cho người đi rừng và người đi đường trên tự do chọn.
Năm phút sau, trận đấu chính thức bắt đầu.
Có lẽ suy xét đến chuyện đây là ván thứ nhất, bên phía Reborn chọn con đường ổn định, mỗi lần muốn có dấu hiệu đánh nhau liền lập tức lui lại, điều này càng hấp dẫn khẩu vị của mọi người.
Mãi đến giữa trận, Cat và Tống Thời Hàn sau khi trang bị lên, mạnh mẽ mở mấy đợt sóng, tiết tấu mới xảy ra biến hóa.
Trận đấu nhanh chóng kéo dài đến hai mươi hai phút.
Sau khi người đi rừng của Reborn xoát xong lam, trực tiếp tốc biến lao thẳng lên. Vương Thu đột nhiên không kịp phòng ngừa bị hoảng sợ, sau khi đánh một bộ kỹ năng lên người Wind thấy thế lập tức lùi lại, ngay trước khi phát ra tín hiệu, Tư Tranh bên kia đã từ đường trên nhảy xuống đánh ngã mấy người, Tả Đào cũng ngay sau đó từ đường dưới đuổi tới, nháy mắt đoàn chiến chạm vào là nổ ngay.
Ngày thường khi cùng các chiến đội khác hẹn huấn luyện không có cảm giác mãnh liệt như vậy, chờ đến lúc thật sự thi đấu, Tả Đào mới bừng tỉnh ý thức được, rất nhiều phối hợp được hình thành một cách vô hình hoàn toàn không cần giao lưu liền có thể hình thành.
Từ trước luôn hâm mộ các chiến đội khác có sự ăn ý ngầm, bọn họ hiện giờ cũng có thể dễ dàng làm được, thậm chí có thể làm càng tốt hơn.
Sau khi Tống Thời Hàn thu hoạch lượng máu còn lại của ba đối thủ chỉ bằng một chiêu lớn, bầu không khí tại hiện trường trực tiếp tăng lên đến đỉnh điểm!
Khi đó, Cat nhân cơ hội quay người lao vào hố rồng, hợp tác với Vương Thu để thu phục được con rồng lớn.
Sau khi Tư Trong sống lại, anh ta lập tức dịch chuyển đến trung lộ, vào phút thứ 28, mọi người lấy được BUFF của đại long, phá hủy toàn bộ chặng đường, giành chiến thắng trong ván đầu tiên.
——
Thắng ván đầu tiên cũng không phải là điều đặc biệt khó khăn, sau khi ra sân, Tả Đào đi vào phòng tắm rửa mặt, đang định đi ra ngoài thì cửa lại bị đẩy ra từ bên ngoài.
Tả Đào ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy người trong gương, lông mày của cậu khẽ động.
Là Wind.
Không muốn nói chuyện với người này, Tả Đào lắc lắc nước trên tay, vừa định rời đi.
"Pink."
Wind đi đến chỗTả Đào, dừng lại, mở vòi và nói: "Có thể nói hai câu không?" Dừng một chút, lại cười nhìn về phía Tả Đào, nói: "Chúng ta hình như chưa từng nói chuyện với nhau, còn chưa kịp chúc mừng cậu lấy được vị trí xuất phát."
Người xưa có câu duỗi tay không dánh mặt cười, nhưng nhớ những chuyện người này đã làm, Tả Đào thật sự không duy trì được sự lễ phép cơ bản.
"Nói cái gì?" ả Đào mặt không biểu tình nhìn đối phương, giọng điệu rất thiếu kiên nhẫn nói: "Chúng ta hình như không có gì để nói?"
Wind giật mình, có lẽ vì hơi bất ngờ trước thái độ của Tả Đào..
Hắn xác thật có chút ngoài ý muốn. Dù sao thì trước đây hắn cũng chưa tiếp xúc nhiều với Tả Đào, sự hiểu biết của hắn về cậu cũng chỉ giới hạn ở thông tin lấy được từ Internet, cũng liền tự nhiên mà cảm thấy tính cách của Tả Đào hẳn là tương đối mềm, cho nên lúc tiến vào hoàn toàn không nghĩ tới sẽ dẫm vào cái đinh.
Trầm mặc hai giây, Wind nói: "Vừa rồi em đánh không tồi."
Tả Đào "Ừ" một tiếng, làm hắn tiếp tục nếm mùi thất bại: "Anh thì đánh quá tệ rồi."
Nụ cười cuối cùng trên gương mặt Wind không còn giữ được nữa.
"Được rồi, có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi." Tả Đào búng ngón tay, đi thẳng vào vấn đề: "Tôi biết, anh cũng không thích tôi lắm, có chuyện gì cứ nói thẳng là được."
Bầu không khí tại hiện trường vì lời nói của Tả Đào mà rơi vào im lặng.
Vài giây loại sau, biểu tình trên mặt Wind quả nhiên nhạt dần, hắn thoáng đứng thẳng, chỉ là ánh mắt có chút phức tạp hỏi: "Hai người ở bên nhau?"
Trong lời nói của hắn, nhắc đến chính là ai không cần nói cũng biết.
Tả Đào vốn dĩ muốn nói một câu "Anh quản được sao", nhưng lời nói tới bên miệng, trong lòng cậu hiện lên một chút khao khát chiến thắng nào đó, liền thay đổi chủ ý: "Ừ, đúng thì thế nào."
Biểu tình trên mặt Wind cứng đờ một hồi, từ trong túi móc ra hộp thuốc.
Trong lòng Tả Đào kêu gào sảng khoái, nhưng lúc nhìn về phía Wind, vẫn là vẻ mặt bình tĩnh: "Anh còn có chuyện gì sao?"
Wind nhìn cậu một cái, nói: "Đã nhìn ra." Dừng một chút, làm bộ không thèm để ý mà cười thanh: "Hàn ca là người thế nào tôi rõ, anh ấy tương đối mềm lòng, đối với ai cũng rất tốt. Lúc trước khi còn ở FTU anh ấy cũng là thực chiếu cố mấy người chúng tôi."
Wind: "Khi đó tôi cũng không khác cậu là mấy, cũng vừa mới rời nhà đi, là Hàn ca giúp tôi quá nhiều, nhận tôi về ở trong nhà anh ấy một đoạn thời gian, cũng không thu tiền thuê nhà, chứ đừng miễn bàn đến chuyện ở chung thông thường." Nói tới đây, hắn còn khe khẽ thở dài, lại nói: "Cũng giống như trên mạng nói vậy, nếu FTU không có giải tán, tôi với Hàn ca có khả năng......"
"Wind."
Tả Đào bỗng nhiên mở miệng đánh gãy lời hắn nói.
"Ừ?" Thấy biểu tình giữa mày Tả Đào không quá đẹp, Wind mới lại nở nụ cười, hắn cúi đầu châm điếu thuốc: "Làm sao vậy?"
"Lúc trước khi FTU thi đấu, tôi đều có xem qua."
Động tác hút thuốc của Wind vì sửng sốt mà thoáng dừng lại, sau đó hỏi: "Sau đó thì sao?"
"Không có sau đó."
Nói tới đây, Tả Đào lại nhíu lại lông mày, khi ngẩng đầu nhìn về phía Wind ánh mắt phá lệ khinh thường: "Lúc trước tôi càm thấy anh chính là quá đồ ăn, hôm nay nói chuyện hai câu, tôi phát hiện ——"
Tả Đào ngáp một cái, nhẹ nhàng bâng quơ mà tiếp tục nói: "Con người anh cư nhiên cũng rất ghê tởm."
"Cái gì?"
Hoài nghi chính mình nghe lầm, sắc mặt Wind khó coi giống như là ăn phải cái gì không sạch sẽ.
"Chẳng lẽ không phải rất ghê tởm sao? Ngay trước mặt tôi, anh muốn nói cho tôi biết, lúc trước bạn trai tôi tốt với anh bao nhiêu?"
"Hay là muốn nói Tống Thời Hàn với tôi ở bên nhau, là bởi vì mềm lòng?"
"Cái thao tác này của anh, quả thực không phải là tiện mà chính là ghê tởm."
Tả Đào không nhanh không chậm: "Nhưng mà tôi có thể hiểu được. Dù sao chuyện như bán chiến thuật, người không ghê tởm thì sẽ không làm được."
Đồng tử Wind chợt co rút lại, có chút khẩn trương hướng ngoài cửa nhìn thoáng qua, sau lại quay đầu lại: "Cậu......"
"Tôi cái gì? Nhưng thật ra anh, anh vừa rồi có một chuyện nói rất đúng."
Tả Đào lại không cho Wind cơ hội nói chuyện, cũng biết hắn đang lo lắng cái gì, thanh âm không giảm: "Bạn trai tôi quả thật rất tốt, cũng rất mềm lòng. Dù sao nếu chuyện đó đổi lại thành tôi, thì anh đã sớm mồ mả yên đẹp."
Biểu tình trên mặt Tả Đào lạnh nhạt tới cực hạn, nói xong liền hướng ngoài cửa đi đến, lúc đi ngang qua Wind, còn đụng vào vai hắn thật mạnh.
"Cho nên, có việc cũng đừng ở trước mặt tôi phạm tiện, trên mạng cũng không được, hiểu không?"
Dứt lời, lại mắng câu đen đủi, Tả Đào vỗ vỗ bả vai, trong lúc kéo cửa, liền ngây ngẩn cả người.
Liền thấy thần sắc Tống Thời Hàn nhàn nhạt đứng ở ngoài cửa, không biết đã nghe bao lâu.
Sau khi choáng váng vài giây, lòng bàn tay của Tả Đào vô tình siết chặt lại.
Mẹ nó, hiện tại quay đầu ấn Wind vào bồn cầu còn kịp không?
Tuy rằng hiện giờ cậu ở trước mặt Tống Thời Hàn cũng không còn dư bao nhiêu cái áo choàng nữa, nhưng cái này không đại biểu cậu từ bỏ hình tượng, ít nhất ở trước mặt bạn trai, cậu không nên là hình tượng ác bá thích đánh nhau, lại hay nháo chuyện.
Cậu vừa mới nói gì ấy nhỉ?
Có vẻ như có rất nhiều lời chửi thề đã được thốt ra...
Tống Thời Hàn sẽ càng thêm thích một bé dễ thương hồng nhạt thích nói lời thô tục sao?
Hiển nhiên, hắn cũng không ngờ có thể gặp được Tống Thời Hàn ở đây. Thấy Tả Đào hơi có chút khẩn trương, Wind nhướng mày, tiến lên hai bước, vẻ tức giận trên mặt được thay thế bằng vẻ mặt vui vẻ ác ý, ám chỉ:
"Hàn ca, hỗ trợ của các anh, thì ra là thú vị đến vậy sao?"
Tả Đào: "......"
Không được, cậu thật sự phải quay đầu đánh người.
Wind như còn muốn nói gì.
Nhưng Tống Thời Hàn đã ngước mắt, chỉ là dùng dư quang hờ hững mà liếc nhìn Wind một cái: "Tiêu Sính, cậu hiện tại quả thật rất ghê tởm."
Wind ngẩn người, huyết sắc trên mặt nháy mắt rút đi.
- -----------------
Huhuhu, ải này chưa qua ải khác lại tới, công việc nó dồn hết cuối năm các ace ạ, cho nên mọi người chịu khó đợi nha, đợi tui qua được 3 cái ải này tui sẽ cố gắng hoàn trong thời gian sớm nhất. huhuhu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.