Dược Thần

Chương 1651: Tam Đại Gia Tộc(2)




- Các ngươi cẩn thận, đại hán kia hẳn là Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, ngoài ra trong bọn hắn còn có hai gã ít nhất là Nhật Diệu thiên thần trung kỳ!

Ai Tư ho ra một ngụm máu tươi, khàn giọng nói.

Nhóm tinh anh chiến sĩ vừa mới chạy tới, trên mặt còn có vẻ phẫn nộ lẫn khinh thị hiện tại biểu tình ngưng trọng, trong đôi mắt nhìn qua Long Tháp Tư tràn đầy kiêng kỵ.

- Như thế nào, các ngươi cũng muốn không phân biệt thị phi?

Long Tháp Tư dừng lại cự chùy trong tay, khóe môi hiện lên tia cười nhạt, quát lạnh nói.

- Không phân thị phi? Hừ, hiện tại biết cầu xin tha thứ rồi sao? Không có cửa đâu, mặc kệ nguyên nhân sự tình là vì chuyện gì gây ra, các ngươi dám can đảm hung hăng càn quấy trên Lôi Đình Đảo, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Sắc mặt ba gã tinh anh đội trưởng lạnh lùng, nhìn Long Tháp Tư với vẻ mặt vô cùng dữ tợn, trong miệng phát ra tiếng gào thét tràn ngập hận ý, tiếng rống tràn ngập sát ý tựa hồ chỉ hận không thể đem Long Tháp Tư bầm thây vạn đoạn.

- Giết, giết chết bọn hắn, mấy người này tội không thể tha…

- Làm cho bọn hắn hài cốt không còn, chết không chỗ chôn…

Mấy người khác cũng bắt đầu gào thét, đôi mắt đỏ thẫm, hiển nhiên hoàn toàn không thèm nghe theo lời nói của Long Tháp Tư, thần sắc căn bản không hề có chút muốn cứu vãn.

- Động thủ!

Trong đó tiểu đội trưởng đầu lĩnh nổi giận gầm lên một tiếng.

- Bá! Bá! Bá!

Mười tám tên Nhật Diệu thiên thần đồng loạt phóng tới chỗ Long Tháp Tư, bao vây quanh người hắn, đồng thời xa xa trên bầu trời thật nhiều đội ngũ chiến sĩ tuần tra cũng chạy tới, cầm vũ khí trong tay đem cả thiên không đoàn đoàn bao vây, hiển nhiên không cho nhóm người Kiệt Sâm cơ hội chạy trốn.

Một Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong tính toán là thứ gì? Kiến nhiều cắn chết voi, nhiều người đồng loạt ra tay, mặc cho thực lực của hắn cường thịnh bao nhiêu cũng không khả năng chiến thắng.

- Đại nhân?

Trên đất trống, Xích Ký nhìn qua Kiệt Sâm.

Ánh mắt Kiệt Sâm đã hoàn toàn âm lãnh xuống, hắn đã nhìn ra đám chiến sĩ tuần tra hay tinh anh kia vô luận là nhóm đầu tiên hay hiện tại chạy tới từ đầu tới cuối hoàn toàn không có ý tứ muốn nói chuyện đạo lý thị phi, bọn hắn đã hoành hành trên Lôi Đình Đảo vô số vạn năm, hiện tại đối mặt với đoàn người Kiệt Sâm dám giết chết thành viên của bọn họ, mặc kệ nguyên nhân gây ra là vì sao, ai đúng ai sai, trong nội tâm bọn hắn chỉ có một ý niệm, đó là đem đoàn người Kiệt Sâm dám phản kháng bọn hắn triệt để giết chết.

Đây là phương cách mà vô số vạn năm qua bọn hắn luôn dùng xử trí những người đã dám mạo phạm tới bọn họ.

- Đã như vậy…

Ánh mắt Kiệt Sâm lạnh như băng, khóe môi hiện lên tia cười lãnh khốc:

- Chuẩn bị thoải mái giết chóc, giết cho tới khi nào bọn hắn thanh tỉnh mới thôi, để cho bọn hắn biết rõ, rốt cục ai mới là lang sói, ai mới là cừu dê!

Thanh âm lãnh đạm của Kiệt Sâm vang vọng khắp cả con đường, lạnh giá tới tận xương.

Trước đó chỉ đứng yên lặng sau lưng Kiệt Sâm, hiện tại bốn người Xích Ký, Tác La Tư, Minh Đế cùng Ba Xá Mỗ trong đôi mắt cũng tuôn ra hung mang lạnh lùng.

- Vậy thì mặc sức tàn sát!

Đây là lời hò hét trong lòng bọn họ, bởi vì trước đó không có mệnh lệnh của Kiệt Sâm cho nên bọn họ cũng đã áp lực thật lâu.

- Sát!

Xa xa, mười tám tên tinh anh chiến sĩ vừa vây quanh Long Tháp Tư, rốt cục phát ra công kích hung mãnh.

- Động thủ!

Cũng đúng lúc này, Kiệt Sâm lên tiếng quát.

- Ông!

Ngàn vạn đạo hỗn độn khí tức tản mát ra, hóa thành đại trận, lập tức bao phủ toàn bộ quảng trường.

Giờ phút này trong nội tâm Kiệt Sâm đã nguội lạnh như sắt thép, không còn muốn lưu tình chút nào nữa!

Tận sâu trong Lôi Đình Đảo, nơi này là một mảnh sơn mạch liên miên, nhưng trên sơn mạch là từng dãy kiến trúc sừng sững, tạo thành một sơn trang rộng lớn.

Nơi này là chỗ ở của tam đại gia tộc khống chế Lôi Đình Đảo.

Giờ phút này trong một phủ đệ nào đó tại khu kiến trúc trung ương, Bác Tát Khắc đang nơm nớp lo sợ nhìn ra phía trước, ở trước mặt của hắn là một trung niên nhân mặc trường bào màu tím đang đứng thẳng, biểu tình lạnh lùng.

Sắc mặt trung niên nhân áo tìm lạnh như băng, chỉ đứng yên tại đó liền có một loại khí cơ khiếp tâm hồn người tỏa khắp.

Phải biết rằng nơi này là khu trang viện của Ốc Luân Đức gia tộc trong tam đại gia tộc khống chế Lôi Đình Đảo, có thể ở lại nơi này ngoại trừ là thành viên Ốc Luân Đức gia tộc, chỉ còn cường giả chân chính.

Bên trong tam đại gia tộc, chỉ có một loại người có thể mặc áo bào tím, chính là trưởng lão của tam đại gia tộc, cũng là chỗ dựa của tam đại gia tộc mới có thể sừng sững đứng tại Lôi Đình Hải, tung hoành vô số năm trên Lôi Đình Đảo.

Mỗi trưởng lão áo bào tím đều là Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả.

Đại ca của Bác Tát Khắc tên Bác Tạp Y, chính là trung niên nhân, là tử bào trưởng lão của Ốc Luân Đức gia tộc, đây cũng là nguyên nhân mà Bác Tát Khắc chỉ có thân phận tiểu đội trưởng đội tuần tra chiến sĩ lại có thể mời được đám người tinh anh chiến sĩ như Ai Tư ra mặt cho mình.

- Ý của ngươi chính là, chuyện này hoàn toàn chỉ bởi vì ngươi muốn giết chết tên Cát Mễ mà gây ra?

Thanh âm Bác Tạp Y lạnh lẽo vang lên.

- Đúng vậy đại ca, tên Cát Mễ kia lúc trước đệ cũng từng nói qua với đại ca đó.

Vẻ mặt Bác Tát Khắc bối rối đáp.

Hắn có thể không bối rối mà được sao, tuy tam đại gia tộc mặc kệ ai đúng ai sai, đều sẽ đem những người dám can đảm nháo sự trên Lôi Đình Đảo đánh chết, nhưng ngay sau đó chính hắn là người khởi xướng chỉ sợ cũng sẽ gặp phải sự trừng phạt thật lớn của gia tộc, thậm chí có khả năng sẽ bị đánh chết.

- Được rồi, ngươi an tâm lui ra đi, có ta ở đây ngươi sẽ không có việc gì đâu.

Thanh âm Bác Tạp Y lạnh lùng vang lên, làm trong nội tâm Bác Tát Khắc có chút yên ổn.

- Bác Tạp Y trưởng lão, tộc trưởng đại nhân mời ngươi đi qua gặp mặt.

Đúng lúc này ở bên ngoài đình viện truyền vào thanh âm người hầu bẩm báo.

- Ngươi an tâm về trước đi.

Bác Tạp Y gật đầu với đệ đệ Bác Tát Khắc, sau đó đi ra khỏi phủ đệ của mình.

Sau một khắc chỉ nghe tiếng kình phong vang lên, thật nhiều bóng người từ trong phủ đệ Ốc Luân Đức gia tộc bay ra, thật nhanh hướng chỗ huyết sắc thái dương đã dần biến mất bay đi, mà bên trong phủ đệ của hai đại gia tộc khác trong sơn mạch cũng có thật nhiều bóng người bay ra thật nhanh, ba cỗ đội ngũ rất nhanh tụ tập trên không trung.

Trên bầu trời, thủ lĩnh ba đội ngũ gặp mặt nhau, đầu lĩnh ba đội ngũ mỗi đội là hai gã cường giả mặc áo bào tím, tổng cộng là sáu người, năm nam nhân một nữ nhân, đây là sáu tử bào trưởng lão, là cường giả chân chính của tam đại gia tộc, nhân vật Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong.

- Tộc trưởng đại nhân đã nói, vô luận lần này nháo sự chính là ai, rốt cục có địa vị gì, nhất định phải giết chết tại chỗ, giữ vững uy danh của Lôi Đình Đảo chúng ta!

Bên phía Ốc Luân Đức gia tộc, Bác Tạp Y lạnh lùng nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.