Dược Thần

Chương 1660: Nhân Vật Trọng Yếu




Tất cả mọi người đang có mặt đều thấy nghi ngờ, đây rốt cục là chuyện gì xảy ra? Như thế nào lúc trước Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng vốn còn nhất định phải giết chết đối phương nhưng hiện tại thái độ lại chuyển biến nhanh như vậy, ngay cả mười năm thời gian đều có thể đáp ứng? Mười năm đối với thần cấp cường giả mà nói căn bản chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi, đây quả thực là Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng đang tận lực muốn thả cho đối phương một con ngựa, lại không cách nào xuống đài, chính mình tự tìm ra một lý do.

Giờ khắc này ánh mắt mọi người đều rơi lên trên người Kiệt Sâm, muốn xem Kiệt Sâm trả lời như thế nào.

- Được.

Kiệt Sâm gật gật đầu:

- Mười năm, ta đáp ứng!

- Ha ha, tốt, như vậy mấy vị đi theo chúng ta đi.

Trên mặt ba người Bảo Uy Nhĩ lộ ra dáng tươi cười, ở bên cạnh sáu người Bác Tạp Y tuy biểu tình căm giận nhưng vẫn không nói gì.

- Đại nhân!

Ở bên cạnh nhóm người Xích Ký xông tới.

- Coi chừng đối phương có lừa dối!

Xích Ký dùng thần thức truyền âm.

Kiệt Sâm gật gật đầu, trên mặt lại tràn đầy dáng tươi cười, theo ba người Bảo Uy Nhĩ cùng nhau bay đi, đồng thời truyền âm cho năm người Xích Ký:

- Các ngươi đi theo ta, yên tâm, trong lòng ta biết rõ.

Nếu như nói ngay từ đầu Kiệt Sâm còn không dám khẳng định, như vậy sau khi Bảo Uy Nhĩ đáp ứng mười năm thời gian, trong lòng Kiệt Sâm đã chân chính khẳng định, đối phương tuyệt đối có chỗ nào dùng được tới mình mới có thể làm ra nhường bước lớn đến như thế, hơn nữa nhất định là có quan hệ tới thân phận linh dược đại sư của hắn.

Chỉ là không biết chuyện này đến tột cùng là tốt hay là xấu, trong nội tâm Kiệt Sâm hiện tại còn chưa thể khẳng định.

Nhưng kỳ thật trong nội tâm Kiệt Sâm còn ước gì đối phương có nhân vật trọng yếu nào đó cần có hắn cứu chữa, nếu như vậy chính mình hoàn toàn có thể đưa ra yêu cầu đòi lấy linh dược Thánh Tộc từ đối phương, như vậy nói không chừng có thể nhẹ nhàng lấy được tin tức về nơi ở của Thánh Tộc.

Một đoàn người tụ tập chung một chỗ.

- Bác Tạp Y, các ngươi lập tức đem nơi này sửa sang lại, sau đó công tác thống kê tổn thất.

Bảo Uy Nhĩ ra lệnh cho sáu người Bác Tạp Y, chợt cười nhìn về phía Kiệt Sâm:

- Mấy vị, theo chúng ta đi.

Lúc này ba người Bảo Uy Nhĩ cùng nhóm người Kiệt Sâm trực tiếp hướng tận sâu trong Lôi Đình Đảo bay đi.

- Được rồi, lưu lại đây một đại đội sửa sang lại kiến trúc cùng đường phố hư hao cho ta, những người khác tiếp tục đi tuần tra khu vực của chính mình!

Bác Tạp Y nhìn qua mấy ngàn chiến sĩ tuần tra trên bầu trời quát lên, thần sắc âm trầm.

Mà vài tên tử bào trưởng lão bên cạnh hắn sắc mặt cũng khó xem, vốn bọn hắn còn kỳ vọng ba người Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng đến nơi sẽ đem đối phương đánh chết, lại không nghĩ tới kết cục lại như vậy, mặc cho là ai bị người công khai ở trước mặt các du khách đến từ mọi nơi trong Thiên Thần Giới đánh cho một trận tâm tình cũng sẽ không tốt.

- Không có gì để nhìn nữa, chúng ta đi.

- Chậc chậc, thật đúng là khủng khiếp, trận đại chiến này là cuộc đại chiến đặc sắc nhất mà ta xem được trong Thiên Thần Giới.

- Ba gã Nhật Diệu thiên thần vô địch cường giả, hơn mười Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả, chậc chậc, đội hình như vậy…

- Không riêng gì thực lực, thanh niên tóc đen kia còn là ngũ phẩm trận pháp đại sư, á thần dược sư, nhân vật như vậy trước kia thậm chí ta chưa từng được nghe qua, cũng không biết từ đâu xuất hiện, ba phương diện tạo nghệ của vị đại nhân kia, ta chỉ cần một phương diện am hiểu, đoán chừng đã có thể đi ngang trong Thiên Thần Giới rồi đi?

- Hừ, cho dù có đi ngang, nhưng loại địa phương như Lôi Đình Đảo cũng không thể gây đâu.

- Đó cũng phải, được rồi, cường giả cùng chúng ta cũng không quan hệ gì, nhưng cuộc chiến vừa rồi ta đã dùng thần thuật ghi chép lại, đến lúc đó mang về nói không chừng còn có thể bán được không ít thần thạch, hắc hắc…

Toàn bộ du khách đến Lôi Đình Đảo đều đang nghị luận cuộc chiến vừa rồi, vô luận là Lôi Đình Đảo cường đại, mà thực lực nhóm người Kiệt Sâm mạnh mẽ đều bị vô số người cảm khái tán thán, kính nể cùng hâm mộ.

Bất quá bọn hắn cũng biết, loại nhân vật thiên tài như Kiệt Sâm, toàn bộ Thiên Thần Giới chưa chắc tìm được người thứ hai.

Trên bầu trời, nhóm người Kiệt Sâm lướt qua chân trời nhanh như thiểm điện.

Phủ đệ tam đại gia tộc nằm trong địa phương thật sâu trong đảo, cường giả bình thường chỉ sợ muốn bay tới cũng phải một lúc lâu, nhưng nhóm người Kiệt Sâm toàn lực phi hành chỉ sau một lát đã tới.

Tam đại gia tộc chiếm diện tích cực lớn, cả phiến sơn mạch duyên miên đều thuộc về phủ đệ của bọn họ.

Nhóm người Kiệt Sâm theo Bảo Uy Nhĩ dẫn dắt đi tới trong một khu kiến trúc thuộc phủ đệ Ốc Luân Đức gia tộc ngay trong trung ương sơn mạch.

- Kiệt Tư, từ hôm nay trở đi các ngươi sẽ ở lại phủ đệ này.

Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng cùng hai tộc trưởng khác đem nhóm người Kiệt Sâm đưa tới một phủ đệ vô cùng xa hoa, trong quá trình phi hành song phương từng trò chuyện vài câu với nhau, Kiệt Sâm cũng báo ra danh tự của mình, đương nhiên đều chỉ là một ít tên giả.

Vẻ mặt Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng mang theo nụ cười, đồng thời lấy ra sáu tử sắc trường bào cùng sáu mảnh lệnh bài màu tím.

- Đây là trang phục chế thức của tử bào trưởng lão, bình thường có thể không mặc, nhưng khi gia tộc có việc nhất định phải mặc vào…

Nói tới đây, Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng lại cười:

- Đương nhiên, các ngươi chỉ ở lại Lôi Đình Đảo mười năm, bình thường Lôi Đình Đảo cũng không có đại sự gì, chỉ sợ cơ hội các ngươi mặc vào một lần cũng không có.

- Về phần tử sắc lệnh bài, là Trưởng Lão Lệnh của các ngươi, tại Lôi Đình Đảo dựa theo Trưởng Lão Lệnh có thể điều động một đại đội chừng ngàn tên chiến sĩ tuần tra bất cứ lúc nào.

Nói tới đây, ba người Bảo Uy Nhĩ liếc nhau.

- Kiệt Tư huynh đệ.

Bảo Uy Nhĩ nhìn qua Kiệt Sâm, trên mặt tràn đầy dáng tươi cười.

- Ta nghĩ ngươi nhất định rất nghi hoặc vì sao ta biết được ngươi là á thần dược sư thái độ sẽ chuyển biến lớn như vậy đi?

- Ân?

Nhóm người Kiệt Sâm nhìn qua Bảo Uy Nhĩ.

- Kỳ thật, ta có một việc cần nhờ ngươi trợ giúp.

Nói tới đây, Bảo Uy Nhĩ thở dài một hơi:

- Gia tộc chúng ta có một nhân vật trọng yếu trong một cuộc chiến đấu bất hạnh bị trọng thương, nhưng vẫn không thể khỏi hẳn, cho nên chúng ta muốn nhờ ngươi khám cho hắn một chút, hi vọng có thể tìm được biện pháp trị liệu.

Trong nội tâm Kiệt Sâm khẽ động, điều này tựa hồ không khác gì với suy đoán của hắn.

- Người của gia tộc các ngươi hiện đang ở đâu? Nếu như ta đã trở thành trưởng lão của tam đại gia tộc, tự nhiên nghĩa bất dung từ, cho ta đi xem thử.

Kiệt Sâm gật đầu nói, hắn đã quyết định chủ ý, mặc kệ thương thế của đối phương như thế nào, lúc trị liệu phải đem chủ đề kéo lên trên người Thánh Tộc.

- Vậy ta trước tiên cảm tạ Kiệt Tư đại sư rồi, nhưng nhân vật trọng yếu của gia tộc chúng ta hiện tại đang bế quan, kính mời Kiệt Tư đại sư chờ thêm ba tháng nữa chúng ta sẽ mang ngươi đi.

Bảo Uy Nhĩ thành khẩn nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.