Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Chương 169.1: Tâm đế vương, sâu không lường được (1)




"Ách, mũi của ta . . ."
Cả người đâm sầm thẳng vào, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy cái mũi của mình đau nhức, sau đó, lập tức đưa tay bưng kín mũi.
Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo kia, cũng bởi vì bị đau mà làm cho mặt đầy nếp nhăn.
Chỉ là, đến lúc Đồng Nhạc Nhạc bưng cái mũi, ngẩng đầu nhìn một cái, khi nhìn thấy rõ ràng nam nhân đứng ở trước mặt nàng thì cả người sửng sốt đứng ngây ra ngay tại chỗ.
Nam nhân này mặc trên người cẩm bào màu đen thêu hình rồng quấn quít, lưng thắt Kim Yêu Đái, đầu đội mũ nạm châu báu, mặt đẹp như ngọc.
Khí phách vương giả từ lúc sinh ra, càng là tự nhiên lộ rõ!
Mà người này không phải ai khác, đúng là Huyền Lăng Thương!
Thấy Huyền Lăng Thương đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình , đôi mắt Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là nhướn lên một cái, lập tức, dường như mới nghĩ đến cái gì , cuống quít quỳ rạp xuống đất , hé mở làn môi hồng, mở miệng nói.
"Hoàng thượng thứ tội, nô tài là không có lòng dạ!"
Nghĩ đến người mà mình vừa rồi đụng vào chính là Huyền Lăng Thương, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc liền một hồi căng thẳng ảo não.
Phải biết rằng, Huyền Lăng Thương chính là đương kim hoàng thượng. Mới rồi chính mình cứ như vậy đâm thẳng vào, chính là phạm vào tội lớn, nếu như Huyền Lăng Thương trách tội xuống ... . .
Liền vào lúc Đồng Nhạc Nhạc lòng dạ rối bời, nam nhân trước người, lại chỉ là im lặng đứng ở nơi đó, không nói một lời.
Đối với nam nhân tỏ ra trầm lặng ít nói, càng khiến cho Đồng Nhạc Nhạc lòng dạ rối bời .
Chỉ cảm thấy tâm can mình, giờ phút này phảng phất bị mười lăm cái thùng đè lên, tâm thần bất định, thấp thỏm bất an.
Cũng không biết qua bao nhiêu thời gian, Đồng Nhạc Nhạc rốt cuộc không nhịn được sự im lặng như thế , không khỏi ngẩng đầu nhìn một cái, trộm ngó nam nhân trước người.
Đối đầu, cũng là một đôi huyết mâu nheo lại sâu xa khó lường .
Thấy vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc giật nảy lên một cái, lập tức lập tức cuống quít cụp đôi mắt xuống, trong lòng nghi hoặc lại căng thẳng.
Lại thế nữa!
Gần đây, nàng luôn cảm giác cái nhìn của Huyền Lăng Thương hình như trở nên là lạ.
Nàng luôn tại lúc lơ đãng phát hiện, ánh mắt của Huyền Lăng Thương , luôn nhìn nàng chằm chằm.
Hơn nữa, ánh mắt của hắn nhìn về phía nàng cũng cực kì kì dị cổ quái.
Hình như, đang tìm tòi nghiên cứu cái gì, lại nghĩ ngợi đến cái gì, cực kì phức tạp.
Mỗi lần bị Huyền Lăng Thương dùng ánh mắt sâu xa khó lường như thế để nhìn mình , rốt cuộc chỉ khiến trong lòng Đồng Nhạc Nhạc một hồi lòng dạ rối bời.
Trước đây, nàng luôn sợ hãi lo lắng, phải chăng là thân phận của mình bị Huyền Lăng Thương đoán được , Huyền Lăng Thương mới có thể nhìn chính mình như thế.
Chỉ là sau này suy nghĩ một chút, hẳn là không đúng a!
Nếu như Huyền Lăng Thương thật sự biết nàng là nữ nhân, thì có thể nào không nói một lời, cũng không xử trí nàng đây! ?
Chỉ là, nếu không phải hắn đoán được chính mình là thân phận như thế , tại sao mấy ngày gần đây, ánh mắt của hắn nhìn nàng luôn kỳ quái như vậy! ?
Chỉ là, cho dù Đồng Nhạc Nhạc nghĩ đến vỡ đầu, đều không nghĩ ra nguyên nhân trong đó.
Giờ phút này, nhìn thấy Huyền Lăng Thương lại dùng ánh mắt sâu xa khó lường như vậy nhìn mình, Đồng Nhạc Nhạc chỉ có cúi đầu xuống, âm thầm căng thẳng.
Cũng không biết qua bao nhiêu thời gian, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy mồ hôi làm y phục ẩm ướt, đầu gối, cũng vì quì lâu mà có hơi ngứa ngáy .
Vào đúng thời điểm này, nam nhân đứng ở trước mặt nàng rốt cuộc mở miệng nói chuyện .
"Hãy bình thân!"
Nam nhân mở miệng, giọng nặng trình trịch khàn khàn.
Vào lúc tháng chạp trời đông giá rét thế này, mặt đất càng tỏ ra lạnh như băng .
Nghe vậy, Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là có hơi sửng sốt, lại tạ ơn đứng lên.
Chỉ là, sau khi Đồng Nhạc Nhạc đứng lên, cũng không dám ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của Huyền Lăng Thương.
Dù sao, ánh mắt của Huyền Lăng Thương, quá mức sắc bén, nàng sợ hãi, nếu nhìn lâu, tâm tư của mình, sẽ bị Huyền Lăng Thương xem thấu.
Trong lòng đang nghĩ ngợi, trên đỉnh đầu, lại lần nữa truyền đến giọng nói khàn khàn của nam nhân.
"Ngươi uống rượu ! ?"
Tuy là câu nghi vấn, nam nhân lại nói phi thường khẳng định.
Nghe vậy, Đồng Nhạc Nhạc không dám giấu diếm.
Dù sao, coi như nàng có muốn giấu diếm, cũng không dấu được.
Chỉ là dáng vẻ say xỉn hiện tại của nàng, lại thêm mùi rượu trên người, là không lừa được những kẻ khác. Huống chi là người khôn khéo như Huyền Lăng Thương! ?
Nghĩ tới đây, đôi môi đỏ mọng của Đồng Nhạc Nhạc mở ra, lập tức nói ra chi tiết.
"Khởi bẩm Hoàng thượng, đúng vậy, hôm nay Thập Tam Gia tâm tình không tốt, nô tài liền cùng Thập Tam Gia uống chút rượu, không ngờ lại luống cuống trước mặt hoàng thượng."
Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, giọng điệu dè dặt.
Nhưng mà, lại cố ý nói ra chuyện Huyền Lăng Phong có tâm tình không tốt .
Dù sao, nàng thật sự không nghĩ ra nguyên nhân, tại sao đang yên lành, Huyền Lăng Thương từ trước tới nay thương yêu Huyền Lăng Phong , sẽ đẩy hắn đến biên cảnh rèn luyện đây! ?
Với cá tính của Huyền Lăng Thương, khẳng định chuyện xảy ra có nguyên nhân!
Cho dù là đối với bằng hữu hay là do quan hệ khác, Đồng Nhạc Nhạc đều muốn biết nguyên nhân.
Liền vào lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc so đo, lại thấy nam nhân trước người, sau khi nghe được lời này của nàng, huyết mâu không khỏi nhẹ nhàng lóe ra một phen, bạc môi hé mở, nhẹ nhàng nói.
"A Phong hắn hôm nay vào cung ? !"
"Khởi bẩm Hoàng thượng, đúng vậy, giờ phút này Thập Tam Gia đang ở bên trong điện Đường Tâm!"
Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, nói ra chi tiết.
Nói xong lời cuối cùng, Đồng Nhạc Nhạc dường như lại nghĩ đến cái gì, hé mở làn môi hồng, mở miệng nói lần nữa.
"Hoàng thượng, Thập Tam Gia thật sự không muốn rời khỏi hoàng cung, Hoàng thượng, tại sao ngài phải đưa Thập Tam Gia đến biên cảnh đây! ? Ngươi cũng đã biết, Thập Tam Gia hôm nay, phi thường không cao hứng, cả người đều gầy đi một vòng!"
Đối với Huyền Lăng Phong, Đồng Nhạc Nhạc một mực coi hắn trở thành bạn tốt để đối đãi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.