Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 273: Chiến Phong Ma (1)





“ Ha Ha..!! ”
- Phong Ma nghe thấy A - Long nói thế liền cười haha không cho là đúng, hắn bây giờ tuy chỉ là một đạo phân thân không đủ gây sức ép là mấy, dù sao cũng là phân thân được tách ra từ bản chính, cũng không thể nào mang sức mạnh của bản chính,chỉ là nắm giữ 3 phần sức mạnh của bản chính mà thôi, nhưng cũng kế thừa toàn bộ ý thức và lập trường của bản chính, nghe thấy A - Long nói như thế, hắn không thế nào kìm nén lại nụ cười trào phúng, hắn tuy chỉ nắm giữ ba phần, không thế nào là Niết Bàn Cảnh hư ảnh khổng lồ khi nãy được, mà là Thiên Mệnh Cảnh, đứng đường Thiên Mệnh Cảnh có 9 cái mạng, trong khi phân thân này có tới tận 5 cái,lại nghe một cái khai mạch sâu kiến de dọa, thử hỏi xem có bật cười hay không kia chứ, hắn mặt đầy vẻ khinh thường nhìn A - Long nói!
“ Hắc Ma!! Tuy ta không có ý xem thường ngươi, nhưng với thực lực của ngươi, cùng vài con sâu cái kiến bên cạnh ngươi kia, ngươi cho rằng có thể chạm tới gấu áo của ta sao? ”
- Nói tới đây sau lưng hắn từ từ ngừng kết một cái ngai bằng xương trắng, nhàn nhạt ra lệnh cho đám ma binh mà hắn truyền thống từ ma giới kia tới đây nói!
“ Xông lên....va lấy đầu toàn bộ bọn chúng về đây cho ta, đặc biệt là tên Hắc Ma đó, ta muốn hắn sống và nhìn tất cả người sau lưng hắn..bị ta từ từ hành hạ tới chết như thế nào ”
- Nghe thấy mệnh lệnh của Phong Ma, đám ma binh, ma tướng hét lớn, trong mắt tràn ngập hung quang,hai mắt đỏ sọng lên, từng tiếng ma hống chối tai không ngừng vang lên,ma khí ngập trời, mấy vạn ma binh,trên tay cầm ma khí của ma tộc điên cuồng lao tới đám người A - Long như một cơn sóng lớn đổ tới, mà mấy trăm người A - Long chỉ như một mảnh gỗ nhỏ bị lưu lạc ở trong đại dương mênh mông, thấy thế khuôn mặt A - Long phát lạnh ra lệnh!
“ Giết sạch bọn chúng cho ta..!!! ”
Ám Vệ nhìn nhau,chỉ trong vài giây do dự, liền lấy ra một viên thuốc, uống ngay vào trong bụng, viên thuốc này giúp ức chế thần kinh, khiến người kích thích cuồng bạo,không sợ hãi chiến đấu mà cực kì khát máu, chỉ cần thấy máu liền trở nên hưng phấn, chỉ cần không bị chém giết thì dù có bao nhiêu vết thương trên người cũng không khiến họ cảm thấy đau đớn, nhưng viên thuốc này là thuốc cấm,chỉ được phép sử dụng khi bị địch vây khốn, mở đường máu thoát thân mà thôi, bình thường không được phép sử dụng bởi bị hậu quả của nó rất đáng sợ, sử dụng thuốc này càng lâu máu huyết trong người càng cạn kiệt dần,tới khi khô hết máu tới da thịt tinh hoa, cuối cùng là tính mạng, và trở thành một cỗ xác sống chỉ biết chiến đấu mà thôi,đây là một trong những loại thuốc kích thích mà kiếp trước khi làm nhiệm vụ A - Long hay được cấp trên phát cho sử dụng khi cần thiết, và bây giờ nó lại một lần nữa xuất hiện ở thế giới này, chỉ có điều là hắn đã cải tiến để phù hợp với con người thế giới này hơn mà thôi!
- Lúc này Ám Vệ khởi động Hồn Binh như một khối bùn kim loại, biến thành một bộ áo giáp trên người tay cầm hồn binh kiếm,vây xung quanh A - Long, chuẩn bị xông lên theo mệnh lệnh của A - Long mà liều mạng chém giết với mấy vạn ma binh này, thấy thế A - Long nhìn qua ám vệ nói!
“ Ta không nói các ngươi..!! ”
- Ám Vệ "..."!
- Hai mặt nhìn nhau, không hiểu ý của Thiếu Gia nhà mình là như thế nào cả, đúng lúc này từ trời tràn ngập Phong Hệ Đấu Khí, gió lốc mây quấn, từng cơn gió sắc bén như giao ập tới đám ma binh kia" Xoẹt Xoẹt " từng tiếng ma rống đau đớn vang trời, máu me văng tung toé,vô số những cơn lốc xoáy như những cỗ máy xay thịt, hút không ít ma binh vào trong và nghiền nát, khi trở lại chỉ còn là một đám sương máu!
“ Trò Mèo..!!!”
- Phong Ma thấy thuộc hạ bị như vậy, gân tay nổi lên, nắm đấm xiết chặt, một ma quyền tràn ngập hoả diễm đánh ra đánh thẳng vào mấy chục cơn lốc xoáy kia " Phanh " một tiếng một nửa số lốc xoáy bị một ma quyền này đánh nát, đang khi lúc Phong Ma đắc ý muốn đánh ra một quyền tiếp theo để hủy diệt hết toàn bộ lốc xoáy, đang không ngừng nghiền nát ma binh của hắn này ra, thì từ trời vô số đạo công kích như mưa bắn tới đầu của Phong Ma!
“ Oanh..!!! ” Một quyền dòn vang nữa lại vang lên,một quyền này ẩn chứa 8 thành lực lượng của phân thân này, một đánh đánh ra đẩy bay những công kích này, nhưng đám thuộc hạ đứng bên cạnh Phong Ma không được may mắn tới như thế,từng tiếng la hét thảm vang lên, từng đạo ma huyết văng lên như mưa rơi trên mặt đất, từng cái xác của ma binh ma tướng bị bắn lủng thành từng cái tổ ong, có tên bị đóng đinh dưới đất không cách nào đứng dậy được, từng tiếng gầm rú không cam lòng của vô số ma tộc trong quân đoàn này của Phong Ma!
- Khi lúc đám người kia nhìn thấy rõ thứ công kích tới là cái gì, thì đó lại là vô số lông vũ sắc bén như dao cạo,bên trong chứa vô số phong hệ lưỡi dao vô cùng sắc bén, cực kì xinh đẹp mà bắn lủng đám ma binh ma tướng kia, ma tộc vốn rất kiêu ngạo thân thể, thân thể bọn chúng chính là một cái vũ khí sống,còn chua tính có ma văn cường hoá cơ thể, không phải muốn làm bọn chúng bị thương thì có thể làm được đâu, đừng lúc này một tên ma tướng trúng phải mấy cọng lông vũ, rút ra từ ngực của mình, bỗng trên lông vũ đó lại một lần nữa xuất hiện dị biến, bên trong lông vũ đó như ẩn chứa muôn ngàn lưỡi đao vô cùng sắc bén, cùng với thiên phú khắc chế thân thể của ma tộc một cách toa diện nhất!
" Bịch bịch bịch..!!! "
- Từng tên từng tên ma tộc ngã xuống, lúc này chỉ chua tới vài giây đã ngã xuống gần vạn cái ma binh ma tướng, một số bị lốc xoáy nghiền chết, một số bị lông vũ từ trời bắn xuống chết, nhìn thấy cảnh này khuôn mặt Phong Ma cực kì vận vẹo,cực kì xấu xí, trong mắt hắn, mấy cái thuộc hạ chết rồi thì chiêu mộ tên khác, nhưng mà chưa tới 1 phút chết hơn vạn,như thế này không phải là đánh mặt hắn hay sao, nếu chuyện hắn đường đường là một cái phân thân của niết bàn cảnh, mà đi giết một cái tiểu bối khai mạch cảnh, mà chết hơn một vạn quân chưa tới 1 phút, thử hỏi chuyện này mà truyền ra ngoài, hắn còn gì là mặt mũi kia chứ, huống hồ đó lại là một cái nhân loại dơ bẩn nhỏ yếu kia chứ,hôm nay hắn phải giết cho bằng được A - Long bằng không tộc trưởng Cự Ma Tộc hắn còn lấy mặt mũi đâu ra mà lăn lộn ở ma giới kia chứ!
- Phân Thân của Phong Ma kia giận tím, mặt hét lớn, hắn quả thực đã mất hết mặt mũi a,hắn không biết đem theo mấy vạn quân này là đúng hay là sai nữa, hắn tính làm nhục nhã A - Long một phen, sau đó đem đạo quân này, chiếm đất xưng vương, tạo một chỗ đứng cho tới 100 năm sau,ca ngày đại lục kết nối thì tiến hành đổ bộ vào đây, đã có vùng đất tiếp ứng này, thì khi bước chân vào đại lục này, thì không còn lo sợ bị người ta đánh úp nữa, thấy 1/5 số quân chỉ trong 1 phút bị tiêu diệt rồi, kế hoạch của hắn đổ bể 1/5 thì lấy gì mà làm chỗ đứng, đó mới là mục tiêu của hắn, giết A - Long, thực lực quá yếu, lấy được ưu đãi cũng không có gì cả a,ít nhất phải trăm năm sau, từ tay hành động ra tay lấy cho tốt thì mới được!
“ Toàn bộ xông lên! Giết sạch nhân loại trên đường đi của ta”
- Lúc này từ trời vang lên một thanh âm vô cùng thanh thuý,một bóng người yểu điệu không ăn khói lửa nhân gian, sau lưng mọc ra đôi cánh, mái tóc màu vàng, đường cong gợi cảm khiến người ta muốn sôi trào đáp xuống bên cạnh đám người A - Long,sau lưng nàng là vô số thần tộc thân người, người nào cũng thần phong tuấn lãng, mỗi người đều là tuấn nam mỹ nữ, chỉ có điều sau lưng họ đều có một đôi cánh tràn ngập phong hệ, đây chính là người của Phong Thần Cốc nói tuy lâu nhưng làm lại nhanh, chỉ trong chua tới thời gian 15phút nhưng đã xảy ra vô số chuyện rồi!
“ Lạc Ảnh bái kiến chủ tộc ”
A - Long không nói gì chỉ truyền cho Lạc Ảnh một đạo ánh mắt, Lạc Ảnh thấy trong ánh mắt đó không hê che giấu sát cơ, lạc ảnh mồ hôi lạnh đầy lưng, truyền lệnh với đám thuộc hạ sau lưng nàng!
“ Giết sạch đám ma tộc kia cho ta! ”
“ Giết..!!! Giết..!!!! Giết....!!!!! ”
- Lúc này A - Long mới thu lại tầm mắt, bao phủ toàn thân là Thiên Long Khải, tay cầm Phệ Hồn Tử Thần Liềm Đao đỏ như máu, trên lưỡi đao ân ẩn tiếng kêu khóc của các linh hồn, hắn mở ra độn tốc thật nhanh lao thẳng tiến vào chiến trường trung tâm đám ma tộc này, tay vung vùng lên Phệ Hồn Đao cùng nhau phối hợp với người của Phong Thần Cốc mà chém giết ma tộc, Lạc Anh,Nhị Nữ, cũng chạy theo sau cung nhua lao vào chiến trường này, cả thêm đám người Phong Thần Cốc cũng chỉ có 3000 lao thẳng vào chiến trường gần chục vạn quân của Phong Ma, thấy A - Long tay cầm Phệ Hồn Đao,mỗi một đao liền gặt hái đi không ít ma binh ma tướng của hắn,hắn như một vị vua quan sát con sâu cái kiến đánh nhau mua vui,thấy A - Long đang đánh tới, hắn cười lạnh trong lòng!
“ Thật là nghé con không sợ hổ mà ”
A - Long dẫn đầu quân, như một mũi tên bắn vào mặt nước yên ả,sau lưng hắn là Ám Vệ, trên đầu hắn là Phong Thần Tôc tác chiến với những dị ma trên không, còn Ám Vệ hộ vệ sau lưng A - Long, nhị nữ Lam Linh, Thanh Lăng một người bên trái, một người bên phải bảo vệ A - Long, lúc này bọn họ như những con thiêu thân lao đầu vào lửa, lúc này vô số ma tộc bao vây xung quanh đám người A - Long, trong mắt của những mà tộc kia lóe lên những ánh sáng kỳ dị vô cùng khát máu, còn Ám Vệ do uống thuốc, với tinh thần hy sinh bảo vệ chủ của họ, không cho phép họ lùi bước, trừ khi thiếu gia,cũng là chủ nhân của bọn chúng ra lệnh rút lui, hoặc người ngã xuống, bọn chúng không còn có thể chiến đấu được nữa, bằng không bọn hắn sẽ không cúi đầu,bọn họ uống thuốc để giảm đi sự đau đớn, và sợ hãi của bản thân để có thể hoàn thành nhiệm vụ, chứ thiếu gia không bao giờ ép bọn họ làm những việc bọn họ không muốn cả,viên thuốc đó chỉ là kích thích tinh thần họ thêm tỉnh táo mà thôi!
“ Giết...! Giết...!!! ”
- Đằng Dực lúc này đang nắm giữ điều khiển một tiểu đội 12 người, hắn là đội trưởng hét lớn ủng hộ tinh thần cho thuộc hạ, hai cánh tay hắn do vậy công pháp, cùng cường hoá đấu khí,và linh lực vào cơ bắp, cơ bắp hắn nổi gân lên quần quận, hắn nâng thanh cự kiếm ngừng kết bằng Hồn Binh,chém tới đầu của một tên Ma Tướng, " Cheng " một tiếng một đao của Đằng Dực chém làm đôi thanh vũ khí của tên Ma Tướng, kia, dư lực chưa hết, một kiếm còn chưa hết liền lực, tiếp tục chém tới đầu của tên kia đạo lãnh mang chém tên Ma Tướng trước mặt ra hai nửa!
“ Giết! Giết! Giết!”
- Thấy Ma Tướng của mình bị một nhân loại mặc giáp đen chém rụng,đám ma binh tướng tốt kia không hề sợ hãi, mà như đánh tiết gà, gầm thét lao lên liều mạng với Ám Vệ, bọn chúng khoá chặt mục tiêu là Đằng Dực, kẻ đã chém đầu ma tướng của bon hắn, một tên Ma Binh nhân lúc Đằng Dực muốn thu kiếm lại chưa kịp phòng thủ,một đao chém lén hòng một kích chí mạng, lấy đầu của Đằng Dực,tên kia hét lớn, một đao với khí thế bổ đôi thiên địa chém tới đầu của Đằng Dực, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, thì " Keng " một tiếng, ma đao của tên kia bị một đầu chiến mâu kẹp lại, không thể nào bổ xuống được nữa!
- Tên kia đang muốn rút lưỡi đao ra chém tiếp thì hắn hét thảm một tiếng, ngực hắn đã bị đầu chiến mâu khác đâm lủng, nhưng ma tộc sức sống rất ngoan cường,hắn muốn dùng tay nhổ đầu mâu kia ra mà lao tới, nhưng lúc này một đầu chiến mâu nữa lại đâm tới đầu của hắn, với kinh nghiệm chiến đấu lâu ngày của ma tộc, hắn liền né mặt qua một bên, chỉ để lại trên khuôn mặt một vết rách lớn, hắn gầm lên giận dữ,nhưng lúc này đầu chiến mâu kia liền quay mặt lại, rút về trước sự kinh ngạc của hắn, lưỡi mâu dùng để cắt và giật những vũ khí từ tay địch kia của nó, đã cắt bay đầu của hắn, đầu hắn bay lên cao cùng với vô số máu huyết từ cổ hắn!
- Đám ma tộc kia hai mắt đỏ lên như máu, cực kì hung bạo, miệng tràn ngập răng nanh, mở miệng ra tràn ngập ma khí, giúp trấn áp tinh thần của kẻ yếu đuối,nếu là lính mới chua thấy máu,chưa có kinh nghiệm sẽ bị tinh thần thất thủ mà làm ra sơ hở, bọn chúng muốn lợi dụng sơ hở này giết chết ám vệ,hòng đột phá bên sườn mà đánh tới chỗ A - Long, bắt hai nữ da mềm thịt trắng kia,bọn chúng vừa đặt chân lên đại lục này, bọn chúng muốn nếm thử tư vị thịt người a, thấy thế công dụng của viên thuốc kia càng phát huy mạnh, tiêu đội Ám Vệ của Đằng Dực còn lại rống to ma tộc đã điên cuồng, Ám Vệ còn điên cuồng hơn nữa, lúc này phạm vi quá gần, chiến mâu không còn tác dụng nữa, một vài ám vệ vứt chiến mâu trên tay ném thẳng về phía ma tộc, tay cầm đao kiếm, dao găm nhào về phía trước điên cuồng chém giết liều mạng với quân của Phong Ma kia!
- Từng mảnh xương, lẫn máu huyết cùng da thịt của Mà Binh, Ma Tướng bắn tung tóe trên người những Ám Vệ,bộ áo giáp màu đen của Ám Vệ nay đã trở thành nhiều màu khác nhau, vì ma tộc có nhiều chủng loại nên máu của mỗi tộc một khác, nhưng bọn chúng có một điểm chung, là mùi máu rất tanh nồng, thậm chí là có độc nữa, mặc dù là binh lính của A - Long được trang bị võ trang đầy đủ tới tận răng, nhưng mặt về mặt khác bọn họ bị áp đảo bởi số lượng, và kinh nghiệm của bọn họ là có, nhưng thân thể lại kém xa Ma Tộc, dù sao bo họ là con người, cách đây vài tháng bọn họ còn là nô lệ, bây giờ tay họ cầm vũ khí, trên người mặc khải giáp, nhưng bọn họ vẫn chỉ là lính mới mà thôi!
- Có Ám Vệ mặc dù mặc trên người Hồn Binh Khải giáp dù sao cũng là con người, đánh lâu cũng mệt, dù có mặc khải giáp binh khí bất xâm,nhưng bị đánh trúng nhiều đầu óc cũng sẽ choáng váng, cũng bị mệt mỏi, mặc dù bọn họ là Linh Giả,nhưng chiến đấu thì tiêu hao hơn gấp mấy lần thu nạp,mà con ngươi đã mệt thì sẽ có sơ hở. nhưng cũng bị hai ba ma tộc đè xuống, hay bất chấp bị thương, mà xé xuống một cánh tay,đây không phải Hồn Binh không bảo vệ được họ, mà là cơ thể con người có hạn,một người bình thường không thể nào vật nhau với một con voi được, mặt dù như vậy, Ám Vệ dù có bị xé đi một cánh tay,nhưng cũng không một ai rên dù chỉ một tiếng thậm chí là nhíu, đau đớn đối với họ chính là động lực để chém giết mà thôi, càng đau đớn khiến bọn họ càng thêm tỉnh táo, càng thêm có động lực chiến đấu!
- Lúc này một Ám Vệ thấy đồng đội của mình bị Ma Binh đè xuống, đang bị không ít ma binh vây quanh, như kền kền muốn rỉa xác chết, mà lúc này đồng đội của bọn hắn, đang chuẩn bị,bị ma binh xé thêm một cánh tay nữa, hắn liền xuất đao chém tới giải vây cho đồng đội!
“ Phập..!!! Phập..!!”
- Mấy tên ma binh bi tên Ám Vệ kia chém bay đầu, đang lúc muốn chém thêm vài tên giải vây cho đồng đội, thì tên kia bị một ma binh thuộc Thạch Nhân tộc, lao tới ngăn cản, Thạch Nhân tộc trời sinh chậm chạp,chỉ có điều thân thể toàn bằng đá, muốn phá hủy một cục đá di động, lại có thực lực khai mạch tầng 1 2 cũng không phải chuyện dễ dàng,“ Rầm..!!” tên thạch nhân tộc kia biết không phải đối thủ của Ám Vệ thực lực khai mạch tầng 4, hắn liền biến công trở thành thủ,lấy điểm mạnh của mình bù vào điểm yếu, hắn ôm chầm lấy Ám Vệ kia dùng thân thể đè Ám Vệ kia xuống đất, " Rầm " một tiếng, tuy được Hồn Binh Khải bao bọc xung quanh an toàn, nhưng con rùa cũng chỉ có cái vỏ cứng mà thôi, làm sao chịu nổi một quả núi đè xuống kia chứ, trong khi đó Hồn Binh Khải,là do Hồn Binh y như một đống kim loại lỏng,ngừng kết mà thành, lấy tinh thần lúc làm môi giới trung gian mà tạo thành!
- Mỗi một cú đánh lên Hồn Binh Khải,tương đương là tinh thần lực bị suy yếu một phần, càng lúc càng khó duy trì bản thân, tên Ám Vệ kia một lúc đã bị 5 6 cái Thạch Nhân tộc đè xuống, tùy thân thể không bị làm sao, nhưng tinh thần lực bị tổn thương, thất khiếu chảy máu,lúc này tên kìa một bên cánh tay bị Ma Binh chộp lấy!
“ Xoạc..!! ” Một tiếng, bàn tay của hắn đã bị ba 4 cái Ma Binh cầm lấy cùng nhau xé ra khỏi cơ thể, hắn hét thảm một tiếng, nhưng vì hắn là linh mới, lại quá đau đớn, tinh thần lực thất thủ,Hồn Binh Khải tuy mạnh, nhưng không phải vạn năng,chỉ trong một nhất thời mất đi khống chế, sức nặng của 5 6 cái thạch nhân tộc đè ép!
“ Răng Rắc..!!!! ”
- Xương khớp toàn thân Ám Vệ kia bị nghiền nát, hắn trở thành một cái bánh nhân thịt hình người máu chảy khắp nơi, thấy thế đám thạch nhân này không buông, đứng lên,quyền đấm cước đá đánh nát toàn bộ thân thể của ám vệ kia, chỉ còn lại một đám máu loãng cùng với thịt nát, và vô số kim loại lỏng chính là hồn binh ở dạng vô chủ hình thành, thấy cảnh này, một cái Ám Vệ nữa lại rơi vào tầm ngắm của Thạch nhân tộc,lúc này cánh tay bị giật đứt khỏi cơ thể, nhưng hắn rút kinh nghiệm từ đồng đội, không bị đẩy ngã xuống, ngược lại hắn đạp mạnh một cú nát bấy đầu của một tên Thạch Nhân tộc,nhưng thạch nhân vốn cứng rắn, muốn đập bể được đầu nó không phải chuyện dễ, một kích thanh công, nhưng sau đó hắn bị tên Ma Tướng Cấp Cao sử dụng tinh thần lực công kích cho ngây ngốc vài giây, chỉ vài giây là đủ thành bại của một cuộc chiến, một đâm vào lông ngực của Ám Vệ!
- Đau đớn làm cho Ám Vệ kia tỉnh lại, thấy tim mình bị một đao xuyên qua, mặc dù rất đau đớn, hắn biết mình chết chắc rồi, nhưng hắn không chịu nhắm mắt, hắn lúc này chỉ còn 1 tay thôi, bởi vì một tay đã bị người xé ra rồi, hắn cũng muốn sử dụng các chiêu thức, nhưng đây là chiến trường chỉ 1s cũng đủ quyết định thắng thua, công pháp phải có thời gian niệm chú ngữ, cũng phải có thời gian tích tụ, đâu phải muốn ra liền có thể ra đâu, còn chưa tính cự li gần như thế này, bị ép cho nghẹt thở lấy đâu ra thời gian mà múa lửa kia chứ, lấy năng lượng bản thân gia cường lực chém và đấu khí thủ hộ bản thân mà thôi, hắn không phải là Vương Cấp hoá thành Linh Giả,hắn được xem là có thiên phú nhất trong cả bọn, không phải bước qua giai đoạn Võ Giả,hắn không có hồn anh, không thể nào đoạt xá trong sinh, bị đâm một nhát vào tim,coi như đời hắn xong rồi!
- Hắn ngừng kết Hồn Binh trở thành một thanh dao găm, lúc này sức lực hắn đã yếu lắm rồi, hắn dùng cánh tay còn lại của mình, cầm chắc thanh chuỷ thủ tạo thành, muc tiêu chính là tên đã đâm lén hắn,một kích vào tim của tên đánh lén kia, nhưng ma tộc sức sống rất giai mà linh giả cũng như vậy, dưới hồn binh khải,Ám Vệ kia hắn dùng toàn thể sức lực cuối cùng, dùng thân thể tàn hại của mình, ôm chắc lấy tên kia, cùng nhau vật lộn, mà kẻ chỉ có một tay, làm sao có thể chống lại một kẻ hung bạo như ma tộc kia chứ, hắn biết mình thua, không thể nào giết đuôi tên kia, nhưng vẫn cố, hồn binh khải một lần nữa thay đổi, biến toàn thân hắn như một con nhím!
“ Oanh..!!! ”
- Một tiếng quả cầu kia nổ tung, bắn lủng thân thể của vô số ma tộc gần đó,chỉ riêng Ám Vệ có Hồn Binh Khải ở gần đó thì không sao cả, để đánh đổi được vụ nổ này Ám Vệ kia đã mất đi Hồn Binh Khải giết được kẻ thù nhưng hắn lại mất đi thứ bao bọc thân thể, mà trời lại không toại lòng người, những không được bao lâu thì chỗ trống do vụ nổ kia lại một lần nữa bị lấp đầy bởi ma tộc, Ám Vệ kia thấy tên ma tộc kia dưới thân hắn chưa chết, Ám Vệ kia hắn liền rút ra từ thắt lưng một con dao găm, liên tục đâm xuống tên ma tôc xui xẻo kia,,nhưng ma tộc cũng không phải ăn chay, trên tay từng tên cầm ra vũ khí, đánh xuống Ám Vệ kia, mặc dù Ám Vệ kia đang nằm trên một tên Ma Tướng của bọn chúng,hoa máu cùng xương cốt văng tung toé,thế là những Ám Vệ của A - Long lại có thêm một người nữa ngã xuống!
- Đằng Dực đang bị 7 8 tên Ma Tộc quấn lấy, một tắc không rời, hắn thấy cảnh này hắn rất muốn tới giúp, nhưng thân hắn khó giữ huống gì bảo hộ cho ai, dưới hồn binh khải,hai mắt Đằng Dực đỏ như máu,hai tên Ám Vệ vừa chết kia, chính là thanh viên tiểu đội của hắn, hàng ngày cùng ăn cùng tập luyện, cùng nhau vui dùa chơi khăm nhau,bây giờ thấy bọn họ chết trước mặt mà không làm gì được, thử hỏi hắn có điên lên hay không kia chứ, hắn hét to, tay không ngừng vung Hồn Binh Kiếm gặt hái tính mạng ma tộc, hắn hai mắt đỏ sọng hét!
“ Tiểu Ngư, Tiểu Phong ” và đây cũng là tên của hai Ám Vệ kia, Ám Vệ vì tính bí mật nên chỉ gọi số hiệu quân nhân mà thôi, con tên tuổi của họ là bí mật, chỉ có cấp trên của bọn họ biết mà thôi, vì bảo vệ thông tin cá nhân, không vì nhiệm vụ bí mật mà lộ ra thông tin gây tới nguy hại cho gia đình bọn họ, " Tiểu Ngư, và Tiểu Phong" chính là hai ám vệ đã ngã xuống và trút hơi thở cuối cùng kia!
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.