Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 306: Cổ Thần Huyết Tửu




- Hoàng Khiếu Thiên tràn ngập nước mắt, vô cùng u oán nhìn A - Long, như một cái oán phụ nơi khuê phòng, bị nam nhân của mình khi dễ hành hạ chết đi sống lại, bây giờ sức cùng lực kiệt, lại bị nam nhân của mình tiếp tục đòi hỏi tiếp nữa, A - Long nhìn thấy ánh mắt này cũng nổi hết da gà,có chút xấu hổ nên nói!
“ Đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó a, ta nhớ ta không có khi dễ gì ngươi a ”
Hoàng Khiếu Thiên lệ nóng rưng tròng,lấy ra một cái ngọc giản thu hình, hắn rót linh lực vào, bên trong xuất hiện hình ảnh, hai người đang nói chuyện, đó là hai nam tử,rõ ràng là A - Long cùng Hoàng Khiếu Thiên đối thoại nãy giờ, nhưng khi tới đoạn bị A - Long cướp đồ, thì quả ngọc giản trên tay của Hoàng Khiếu Thiên kia răng rắc một tiếng, trở thành phấn vụn, Hoàng Khiếu Thiên tức nổ phổi muốn sùi bỏt mép, đang muốn lấy ra bằng chứng, A - Long khi dễ hắn, thì lại bị bóp nát khi nào không hay, hắn muốn ngất xỉu, tay run run chỉ vào A - Long không nói nên lời, A - Long lại mất trí đại pháp,và tuyệt chiêu da mặt dày hơn tường thành của hắn nói!
“ Cái Gì.... ”
- Hoàng Khiến Thiên trong lòng nhỏ máu,tự trách mình hôm nay ra đường không đi qua lửa trừ tà,lại không mặc quần áo sạch sẽ trước khi ra đường, nên ra ngoài mới gặp một tên vô lại như thế này, con hàng trước mặt mà là Cổ Thần như lời sư phụ nói sao? Rõ ràng còn hàng này là một tên trộm a, không đúng trộm cũng không phải, mà là cướp phải là thổ phỉ đạo tặc mới đúng a,Hoàng Khiếu Thiên bây giờ, ánh mắt cực kì ai oán, và thù hận như một tiểu mỹ nhân, bị đạo tặc đem lên núi rồi cùng đồng bọn, thay phiên nhau cường bạo vậy!
A - Long có chút xấu hổ, biết mình hành sự có hơi quá đáng, hắn ho khan nói!
“ Bộ sư phụ ngươi,trước khi đưa cho ngươi cái này, sư phụ ngươi không nói cho ngươi hay sao ”
“ Sư phụ ta nói chỉ cần đưa cho ngươi, căn dặn ta tuyệt đối không được uống trộm, nhưng mà ta trăm công ngàn khổ đưa cho ngươi, ngươi không được lời cảm ơn, còn cướp của ta ”
A - Long lại vô sỉ đáp!
“ Cám ơn Khiếu Thiên huynh đệ,ngươi tới cũng đã tới rồi, đồ cần đưa cũng đã đưa rồi, ngươi mau về đi thôi” nói xong A - Long lại chỉ tay về phía cửa ra vào nói!
“ Cửa chính ở đằng kia a, huynh đệ thông cảm, dạo này vi huynh bị mấy cái lão bà ở nhà ép giữ quá, các nàng muốn kiếm cái tiểu tử dây dưa với nàng cho đỡ buồn chán, huynh đệ thấy đó ta nhiều cái lao bà có chút khổ cực, cày ngày cày đêm, đau lưng mỏi gối, huynh đệ đi thong thả, vi huynh không tiễn nhé,à đừng quên đóng cửa nha, aizzz đẹp trai cũng là cái tội a, ta đã tự hứa với lòng... sẽ không ham mê sắc đẹp thế gian nữa, nhưng lòng ta không thể nào chịu đựng được, nhưng bông hoa xinh đẹp bị vùi dập a”
Hoàng Khiếu Thiên,thấy tên nào đó vô sỉ đến cực điểm, thổi gia trâu ghê quá, hết cả phần da trâu cho hắn thổi, hắn ghẹn họng trăn trối, hắn biết mình đã sai, tên này không phải là thổ phỉ,còn là một tên cực kỳ vô sỉ a, thấy A - Long sắp góp gió thành bão,mà hắn không nói được câu nào, hắn như nuốt phải con ruồi, nhảy lên cực kì tức giận chỉ mặt A - Longmắng to!
“ Ta không cần ngươi cảm ơn ta kiểu chậm biếm như thế,.... Ý ta không phải như thế... người làm người phải có chút liêm sỉ chứ, ăn xong phủi mông đi về là thế nào., ít nhất ngươi cảm ơn ta phải có hiện vật thực tế tí chứ... Đường đường một cái Cổ.... Khục....Ý ta là thân phận của ngươi cao quý như thế, không thể keo kiệt với một tên tiểu thần côn như ta như vậy a,ngươi có nguyên một bình rượu quý, ít nhất cũng phải cho ta nếm một ly, xem như biết mùi vị chứ, làm người không thể tuyệt tình như vậy a”
A - Long vỗ vỗ vai Hoàng Khiếu Thiên,nhìn thấy hoàng khiếu thiên bị hắn chọc cho, chỉ thiếu nữa xắn tay áo sau đó lao lên cùng hắn liều mạng a, ý hắn bảo, hạ hoả, hạ hoả a, sau đó hắn mới cười đầy thâm ý nói với Hoàng Khiếu Thiên đang vô cùng ai oán!
“ Bộ sư phụ của ngươi, khi sai ngươi tới đây, liền không cho ngươi hay thứ ngươi đang cầm trên tay,đó là thứ gì sao ”
Hoàng Khiếu Thiên cũng lửa giận công tâm,không giống như mèo gặp chuột khi nãy,cực kì mất phong độ Thần Côn nói!
“ Mẹ... Ngươi đừng nói cho ta, đây không phải rượu a, đừng nói ngươi cướp đồ của ta là ngươi cứu ta đó a, ta nhổ vào ta không tin, nhanh trả công cho ta.. 1 ly... Không được phải 3 ly, đền bù tổn thất tinh thần cho ta ”
A - Long xoa xoa cằm nhìn Hoàng Khiếu Thiên đầy thâm ý, cái nhìn này khiến Hoàng Khiếu Thiên nổi hết da gà, hắn bây giờ mới nhận ra ánh mắt A - Long có gì đó không đúng, hắn nhanh chóng lùi ra sau, hai tay che ngực, bộ dạng cực kì ghê tởm nói!
“ A - Long... Không phải ngươi nhìn thấy ta, anh tuấn.. ngươi liền có sở thích đặc thù a ”
A - Long cười đầy gian trá nói!
“ Hắc Hắc.... Hoá ra đây mới là bộ dạng thật của Thần Côn ngươi, lúc nãy tới giờ, ngươi nhìn ra cứ làm bộ dạng chuột nhìn thấy mèo, làm ta phát chán a, Hắc Hắc bây giờ ngươi vừa giống Thần Côn bói toán lừa bịp,vừa giống tên lưu manh khi bị người bắt qua tang ngươi đang lừa đảo a”
Hoàng Khiếu Thiên thoáng sửng sốt, sau đó mới hồi người lại, sau lưng áo ướt hết mồ hôi lạnh, lại thấy sắc mặt của A - Long không có gì là tức giận hay trách tội gì cả, hắn lúc này mắng xong được bực tức trong bụng, giọng có chút hoà hoãn nói với A - Long!
“ Ba Ly là ba ly, dù ngươi có khen hay tán thưởng ta, ta cũng không bớt cho ngươi đâu ”
A - Long Hắc Hắc cười nói!
“ Ba ly thì ba ly,nhưng mà ta sợ ngươi, có phúc ăn nhưng không có phúc hưởng a”
“ Ý là sao?, Ngươi đừng trù ẻo ta chết sớm a, có chết ta cũng phải lấy đủ ba ly a”
- Hoàng Khiếu Thiên nghi hoặc hỏi lại A - Long, hắn bây giờ nào giống như một bên nhận lỗi muốn chuộc lỗi bồi thường thiệt hại nữa, mà đối thoại với A - Long như hai người bạn, A - Long không tức giận vì Hoàng Khiếu Thiên lỗ mắng hắn như thế, có chỉ là thưởng thức tính cách ngay thẳng của hoàng khiếu thiên, tính cách này làm hắn rất hài lòng, hắn cũng không cao ngạo vì hắn có huyết mạch cổ thần a, đối với hắn, hắn không nhìn người qua vẻ bề ngoài của họ, hắn cười nói!
“ Ngươi có biết vì sao sư phụ ngươi, căn dặn nhiều lần, đi đường không được uống, chứ không phải đi đường cẩn thận hay không ”
Hoàng Khiếu Thiên nghe thấy A - Long nói thế, trong lòng hắn liền có chút nghi,vì lý gì mà sư phụ lại tin tưởng hắn như thế, hắn cũng chỉ là cái Chân Hồ Cảnh sơ kỳ trung giai mà thôi, đi giữa phàm nhân có thể nói là đi ngang,không sợ ai bắt bẻ,còn nếu gặp cường giả chân chính,thì thật không đủ để người nhét kẽ răng a!,lúc này lại nghe A - Long trong lời nói có chút trào phúng đá đều Hoàng Khiếu Thiên nói!
“ Có lẽ ngươi không biết loại tửu này, vì sao sư phụ ngươi chân quý như thế, mà lại không để lại dùng, mà lại tặng nó cho ta đúng không ”
A - Long nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Hoàng Khiếu Thiên,tay cầm trên tay bình hồ lô màu đỏ kia sau đó nói tiếp!
“ Thứ này không biết ngươi đã đọc hay sư phụ ngươi đã nói qua hay chưa, ta cũng không biết thế giới này gọi món này là thứ gì, nhưng mà ta biết nó với một cái tên, hồ lô và rượu này gọi là Cổ Thần Huyết Tửu ”
A - Long nhìn qua vẻ mặt có chút trắng xám của Hoàng Khiếu Thiên, có chút trào phúng nói!
“ Để ta cho ngươi hay cái lai lịch của bình này nhé, rượu bên trong chưa nói tới đi, chỉ riêng cái bình của nó, ngươi có biết nó được làm từ cái gì hay không ”
Hoàng Khiếu Thiên có chút kiến thức nói!
“ Làm bằng xương ”
A - Long có chút tán thưởng nói!
“ Ngươi nói đúng, là làm bằng xương, nhưng ta giám cá rằng, ngươi không biết nó làm từ xương của ai đúng không ”
A - Long lòng có chút nặng lại nói tiếp!
“ Nó được làm từ xương đầu, của đám dị ma kia, không phải một cái, mà là ngàn cái triệu cái, mỗi lần đám dị ma kia chết, nó sẽ tự hủy thân thể, mà để gom được một mớ mảnh xương, để có thể làm ra được cái hồ lô này, khó nói thu gom vật liệu đã khó đi, mà để luyện ra một hồ lô này, phải đích thân Cấp Vương của đám Dị Ma đó tự tế luyện mà thành đi, còn rượu ngươi nghĩ được làm từ cái gì, ngươi đoán xem! ”
Hoàng Khiếu Thiên do dự đáp!
“ Từ sinh mệnh chi tuyền ”
A - Long lắc đầu, khuôn mặt làm ra bộ dạng cực kì khinh bỉ nhìn Hoàng Khiếu Thiên!
“ Sinh mệnh chi tuyền,chỉ là hàng để pha loãng ra cho người bình thường uống mà thôi, nhưng do phương pháp này quá độc ác, nên người đời sau không ghi lại phương pháp ”
Hoàng Khiếu Thiên do dự hỏi!
“ Phương pháp gì ”
A - Long cười có chút quỷ dị!
“ Phương Pháp uẩn rượu, từ xác và tinh huyết của Cổ Thần, Cổ Yêu, Cổ Ma tộc làm rượu ”
- Hoàng Khiếu Thiên sắc mặt có chút trắng bệnh, lùi ra xa hơn chục bước, tay run run chỉ vào bình rượu trên tay A - Long,hắn không cho rằng A - Long sẽ nói giỡn chuyện này đâu, hắn giọng có chứa sợ hãi nói!
“ Ngươi đừng nói với ta, thứ rượu ngươi đang cầm trên tay, là được uẩn dưỡng từ tinh huyết máu của ba đại chủng tộc kia đó ”
A - Long giơ ngón tay cái với Hoàng Khiếu Thiên, sau đó ánh mắt nhìn vào bình rượu này, có chút ảm đạm bi thương, hắn lần này không giả bộ mà là bị thương thật hắn nói!
“ Ngươi hẳn là biết tinh huyết đi, thứ đó không phải là huyết bình thường, mà là từ những xương khớp, cốt tuỷ, một cổ thân bình thường cũng chỉ cao lắm là 3 hay 4 giọt thì thôi, kênh nhiều lắm, là lão tổ một tộc, cũng chỉ có 5 hay bảy giọt thì thôi, nhưng mà để làm ra rượu này, vừa tăng tu vi,vừa tăng linh hồn lực, thì phải vừa lấy tinh huyết, vừa rút hồn kẻ đó ra, sau đó tinh luyện vào trong huyết dịch, lại bỏ vào đây, để cái hồ lô này hành hạ linh hồn đó, chết đi sống lại mấy vạn năm, sau đó trở thành chất rượu này ”
- Hoàng Khiếu Thiên nghe thấy thế, càng ngày càng sợ hãi hơn, A - Long thấy hoàng Khiếu thiên sợ hãi như thế, tiếp tục nói tiếp!
“ Ngươi cho rằng, một giọt tinh huyết của ba chủng tộc đó nặng bao nhiêu??? Ngươi cho răng linh hồn của những kẻ đó bao nhiêu cường đại sao, cũng không phải để hoá thành rượu đi, nhưng mà ngươi có biết, nếu lúc nãy ta không ngăn cản ngươi rót rượu ra, dù 1 giọt nếu không biết cách rót,cũng đủ biến nơi này thành bình địa hay không, mà ngươi chỉ là truyền nhân của Thiên Cơ Âm Dương gia”
“ Còn nói khó nghe hơn là, người chỉ là người bình thường tu đạo toán thuật mà thôi, ngươi không thể uống rượu này được chỉ là 1/10 giọt, cũng đủ để khiến người mạnh như tổ sư của các ngươi, bạo thể mà chết, đừng nói là ngươi đòi uống ba ly,mà là 1 /10 giọt, rượu cũng có thể bồi bổ chết toàn bộ thiên cơ cốc các ngươi từ trên xuống dưới, đừng nghĩ mở nắp ngửi mùi lên tu vi là ngon, ngươi nên hiểu vật cực tất phản a,sư phụ ngươi không phải lo ngươi uống trộm, mà là lo ngươi mở ra tất chết a”
- Nghe A - Long giải thích như thế, khuôn mặt Hoàng Khiếu Thiên nay đã trắng không còn giọt máu,mà lúc này A - Long lại làm hành động mà khiến hắn xem nữa bị doạ cho hồn xém lìa khỏi xác luôn, hắn thấy A - Long tay làm ra thủ ấn kì lạ lấy ra một tia rượu, mỏng như một sợi tóc, cuối cùng A - Long lấy ra gần trăm bình rượu có chút hương vị gọi là tốt kia, hắn cắt tia rượu mỏng như sợi tóc đó chia đều vào trăm hũ rượu kia, nhưng như phép màu, hàng trăm bình rượu kia, từ rượu trở nên trong vắt kia, trở thành một màu vàng, sau đó quện sóng sánh đặc như mật ong vậy,từ phòng của A - Long bắt đầu nồng nặc mùi rượu, Hoàng Khiếu Thiên chưa uống, nhưng mà mặt đã đỏ, như kẻ say sỉn rồi vậy!
A - Long thấy thế, lúc này nhanh chóng thu lại hơn trăm bình mỹ tửu kia, Hoàng Khiếu Thiên mới tỉnh hồn lại, lại nghe thấy thanh âm của A - Long không biết từ khi nào, lại thấy bình rượu bay tới tay của Hoàng Khiếu Thiên, hắn chưa kịp tỉnh người lại thì lại nghe A - Long nói!
“ Lễ vật bồi tội này, ta rất hài lòng, còn hai lễ vật ngươi đem ra luôn đi, ta không có nhiều thời gian”
- Đang lúc Hoàng Khiếu Thiên đang muốn lấy ra vật gì đó, thì lại bị một tiếng gõ cửa, và thanh âm vô cùng mềm mại của một nữ tử quấy phá,A - Long dùng tinh thần lực, đã biết là ai tới quấy rối, lúc này thanh âm êm dịu kia một lần nữa vang lên bên tai hắn!
“ Triệu Nhã xin bái kiến Hắc Ma công tử,người có thể mở cửa để tiểu nữ tử vào có chút chuyện muốn làm ăn cùng người được không ạ ”
“ Triệu Lão Bản..! Vào đi ”
A - Long mặt không đổi sắc, trong giọng có chút không vui, nhìn qua Hoàng Khiếu Thiên đang do dự không biết có nên uống rượu mà hắn ném cho hay không, A - Long cũng lười nói nhiều nữa, hắn nhận được bình hồ lô rượu này, thử hỏi tâm trạng hắn làm sao mà tốt được kia chứ, thử nghĩ xem nếu hắn biết, đồng tộc con người, bị người chế làm rượu uống, một người thì cũng thôi đi, chứ hàng ngàn hàng vạn người chết, chỉ để làm ra một bình rượu này, quả thật hắn không có tâm trạng tốt được a!
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.