Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 312: Thử kiếm!




- Lăng Thanh Tuyền thấy lão nhân được gọi tên là Từ đại sư này, ánh mắt cực kì si mê nhìn vào thanh kiếm trên tay nàng, giống như thanh kiếm này mới là đại mỹ nữ, chứ không phải nàng vậy!
- Lăng Thanh Tuyền nghĩ không sai, lão nhân này tên là Từ Vị xuất thân từ một gia đình thợ rèn ở một thôn gia nhỏ, từ bé lão đã học cha các rèn,vì thủa nhỏ, gia đình hắn rất nghèo, với cái bụng đói rèn đúc từng món nông cụ,thậm chí lượm từng mảnh sắt vụn, rồi đi đốt than để có thể đốt lò rèn, làm từng cái nông cụ,cho phàm nhân bán lấy tiền cơm hàng ngày, có khi ế ẩm phải đem nông cụ,chấp nhận giá thấp đổi lấy tiền, cuối cùng cha mẹ lão cũng chết sớm, chỉ để lại lão một căn nhà trống trơn và cái bếp rèn vì nhà quá nghèo, ngay cả cây kẹp gắp kim loại nóng từ trong lò cũng phải bán đi trang trải tiền thuốc cho cha mẹ!
- Lão quyết chí làm thợ rèn mạnh nhất, lão đi vào núi,với kiến thức mà cha lão truyền cho, đào từng kim loại khoáng mạch cũ,thu gom từng tí khoáng kim loại, vào rừng đốt củi lấy than, mặc kệ ma thú truy sát, lão một đường chạy trốn, do không có kẹp sắt lúc nấu khoáng ra kim loại, vì năm đó nhà quá nghèo nên bán đi, tay lão với thực lực Võ Đồ tầng 1 chưa tới, mới chỉ mở ra được 4 cái phàm mạch, chỉ mạnh hơn người thường một ít mà thôi, từ đó lão sử dụng hộ thân đấu khí yếu ớt của mình, rèn ra món đầu tiên, chính là cái búa cùng cái kẹp, tác phẩm đầu tiên cũng là hai món lão đeo sau lưng bây giờ,dù lão đã tiến giai, vượt bậc về chất thành Linh Giả lão vẫn sử dụng để rèn pháp khí bằng chính chiếc búa cha để lại, và cái búa nhỏ và cái kẹp sắt năm nào!
- Lão đã sống 200 năm, nhưng không vợ không con,cũng chỉ có mấy đệ tử cũng chấp nhất như lão, cũng yêu thích rèn đúc vũ khí, đối với lão và đệ tử mỹ nhân chỉ là hồng phấn khô lâu, đối với lão Lăng Thanh Tuyền có đẹp đến mấy, lão cũng không cảm thấy hứng hay để ý bằng thanh Liệt Diễm Kiếm trong tay nàng cả!
- Thấy ánh mắt của lão, Lăng Thanh Tuyền thần sắc do dự, cuối cùng nàng ném ánh mắt qua Lão Tổ của Thánh Anh Giáo, cũng là gia gia của nàng, là Lăng trưởng lão trong lời Từ Vị, lão lúc này nhìn cháu gái mình, nhẹ nhàng quẩ trách mắng yêu nói!
“ Thanh Tuyền, từ đại sư là cao cấp Luyện Khí Sư, trong luyện khí đều là bậc thầy tông sư, ngươi cứ đưa món vũ khí ngươi vừa mới mua được cho đại sư xem thế nào, chẳng lẽ người sợ Từ Đại Sư cướp của ngươi sao”
- Mọi người nghe thấy những lời này, ai có tâm nhãn đều nhìn ra, Lăng Trưởng Lão trong lời là chỉ cây dâu mà mắng cây hoè,ai cũng có thể nghe ra, Lăng Trưởng Lão nói là răn dạy con cháu,nhưng mà cũng nói cho Từ Vị rằng
“ Tuy ngươi là cái cao cấp Luyện Khí Sư, ngươi cũng không nên mất thân phận mà đi tranh cướp vũ khí yêu thích của một cái tiểu bối ”
- Những đệ tử đi theo Từ Vị sắc mặt vô cùng âm trầm không tốt, còn Từ Vị cũng nghe ra ý của Lăng Trưởng Lão kia, lão cũng khoát khoát tay, ngăn đệ tử phát nộ kia ra, lão cũng không quan tâm người ta nói gì, đối với lão, lão không có hứng cướp đồ yêu thích của người khác, mà là lão thành tâm muốn quan sát vũ khí của người chế tạo ra thanh vũ khí này là làm như thế nào, lão biết những vũ khí tầm thường!
- Đều không có dòng thuộc tính,có dòng thuộc tính là do người sử dụng ôn dưỡng cẩn thận, sử dụng lâu ngày hay ra một chiêu thức, cuối cùng ngừng kết thành trận chú tru thiên, chỉ cần nạp năng lượng đủ vào liền có thể đánh ra, kẻ không biết gọi là thuộc tính mà thôi,mà vũ khí có thuộc tính từ lúc chưa nhận chủ,thì phải là cao cấp Chú Tạo Sư, phải dùng tinh hoa cả đời khắc nên Chú Trận ẩn giấu trong Trận Pháp trong vũ khí, nhưng mà tới 9 Dòng, mà là do Hắc Ma chế tạo, lão muốn biết Hắc Ma làm như thế nào, lão biết vũ khí có dòng thuộc tính nếu không có gì xảy ra bất trắc, ôn dưỡng hẳn hoi thì có 90% sẽ trở thành Thần Binh trong truyền thuyết a, huống hồ gì có tận 9 dòng thuộc tính,đánh chết lão cũng không tin vũ khí này chỉ có 9 dòng thuộc tính!
- Đối với người ngoài tìm ra một bí cảnh cường giả bế quan đột phá thất bại mà chết đi là một kho báu, nhưng mà đối với lão thanh Xích Hoả Kiếm này đối với lão, hay bất kỳ Luyện Khí Đại Sư nào có tâm huyết, dùng cả đời nghiên cứu và phát triển, liền là một báu vật vô giá a,lão lúc đầu không để kiện vũ khí tầm thường này vào mắt, lão đến nơi này chủ yếu là muốn mua trao đổi vật phẩm tốt để luyện chế vũ khí mà thôi, lão cảm thấy thanh vũ khí này chưa ra khỏi vỏ,thì cực kì tầm thường, do một cái luyện khí mới vào nghề chế tạo ra,có mua cũng chỉ là để đệ tử tham khảo mà thôi, nhưng khi thanh kiếm này ra khỏi vỏ, lão đã lầm, lão cực kì lầm rồi, lão thấy được một điều không thể nào tin tưởng được, lão thấy một tuyệt tác!
- Lăng Thanh Tuyền cũng cực kì thông minh, nàng cũng biết, không nên đắc tội một cái Luyện Khí Đại sư, trừ khi là tông phái của ngươi không muốn tự rèn đúc vũ khí, nàng cũng sợ lão nhân này cướp đi vũ khí, nhưng mà dù có cướp thật,nàng cũng phải đưa a, đó cũng không phải việc của nàng có thể lo lắng a, Lăng Thanh Tuyền ánh mắt cực kì phức tạp, tuy lòng không nỡ, nhưng mà vẫn đưa thanh kiếm cho Từ Vị!
- Từ Vị từ từ xem thanh kiếm trên tay, lúc này mọi người trong đấu giá trường đều một mực quan sát, dù sao đấu giá hội này, tới tận 5 ngày lận mà, mà năm ngày, đối với Võ Giả Vương Cấp trở lên, đặc biệt là Linh Giả, năm ngày chỉ như một cái chớp mắt mà thôi, lúc này mọi người đều có xung động,muốn Từ Vị nói ra thanh vũ khí này là đồ dởm, một tay hủy diệt thanh vũ khí này, bọn họ thật không cam tâm,khi thấy kẻ khác có được món vũ khí giá hời như cho này, bọn họ không thể cướp, thì muốn nó bị hủy diệt ngày trước mặt, con người rất ích kỷ, bọn họ thà tin thứ đó không tồn tại, còn không bao giờ chấp nhận thứ mình không có được từng có thể là của mình, rơi vào tay kẻ khác là thần khí!
- Lúc này trong sự mong chờ của mọi người, Từ Vị lúc này cầm thanh kiếm, ngã ngồi ra phía sau, lão là một cái Linh Giả,đẳng cấp Bán Bộ Thiên Mệnh Cảnh, lão có thể miễn cưỡng làm ra pháp khí Thiên Mệnh Cảnh, lúc này lão ngã ngừa ra phía sau như một cái lão nhân tuổi già sức yếu, trong ánh mắt mọi người không thể nào tin được, lão nâng thanh kiếm trên tay, quan sát như bảo vật quý giá nhất, lão lúc này lệ nóng rưng tròng,lúc này đệ tử lão muốn đỡ lão đứng giậy, nhưng lão vùng vẫy như một lão nhân giận dỗi, luyện khí sư tâm tính cổ quái, mọi người có thể hiểu, nhưng mà lão làm như thế này,ngay cả đệ tử của lão cũng không hiểu ra sao?
“ Sư phụ, người làm sao vậy...!!! ”
- Một đệ tử lúc nãy muốn đỡ sư phụ mình dậy, khi nãy hỏi lại sư phụ đang ngồi dưới đất của mình, lúc này Từ Vị mới lau đi nước mắt trên mặt mình, nhưng lão càng lau,nước mắt càng chảy xuống, lão không phải buồn mà khóc, lão khóc vì quá hạnh phúc, lão nhìn thấy gì đây, thanh kiếm này được rèn luyện từ hơn 10 loại thủ pháp khác nhau, ngay cả cả lão cũng chỉ nhìn ra 1 trong số đó là thủ pháp đã thất truyền của tộc người lùn trong truyền thuyết, lại còn thủ pháp của ngưu đầu nhân trong truyền thuyết, lại thủ pháp nén ép pha chế hợp kim mà lão không hề hay biết, đừng nói là cách luyện và pha chế hợp kim rõ ràng đây là kim loại rất bình thường đâu đâu cũng có thể kiếm ra, mà có thể tạo ra tuyệt thế kiếm này,mà càng nhìn lão càng nhìn không thấu, mà ngay cả trận pháp lão nhìn không ra,mặc dù lão mở ra Thiên Nhãn!
- Một trong những thứ mà Linh Giả khao khát có được nhất, cũng nhìn không thấu bên trong thanh kiếm này rốt cuộc là thứ gì, lão chỉ nhìn thấy thứ gì là mấy chục hàng chữ, khắc lên trên đó là dòng thuộc tính của Vũ Khí này, mà chỉ có người cầm và được sự đồng ý của chủ nhân mới cho xem mà thôi,thanh kiếm đây không phải 9 dòng thuộc tính mà là 12 dòng thuộc tính a,lão đọc được 3 dòng bí ẩn kia, lão không khỏi bái phục người chế tạo ra vũ khí này, lão xem như sống một đời nay đã uổng, lão một đời không có ân sư chỉ điểm, chỉ có tự mình tìm kiếm, mà học hỏi thành tài,cuộc đời bao nhiêu đắng cay hôm nay xem như được bù đắp!
- Nhưng lão cũng không nói, nhưng cũng không ai biết ba dòng thuộc tính ẩn kia là gì, chỉ có Lăng Thanh Tuyền sau này gặp nguy hiểm, nàng mới phát hiện ra dòng thuộc tính này mà thôi, lúc này lão cung kính đưa trả lại thanh kiếm cho Lăng Thanh Tuyền nói với Lăng Trưởng Lão!
“Đa tạ Lăng trưởng lão đã thành toàn ”
- Mọi người ở đây thoáng ngây dại ra, mọi người ở đây cũng không ai hiểu cái kia là chuyện gì xảy ra, mọi người cho rằng Từ Vị cảm ơn vì đã được Lăng Trưởng Lão nói thánh nữ nhà mình cho lão nhận thanh vũ khí đó xem xét, mà vui mừng cảm tạ, nhưng vì sao Từ Vị kia cảm ơn chỉ có lão và A - Long là biết mà thôi, Lão cảm ơn cũng không phải vì được Lăng Trưởng lão kia nói con cháu cho Từ Vị mượn, mà là lý do khác, lúc này Lăng Trưởng Lão cũng cùng mọi người một cái ý nghĩ, lúc này Lăng Trưởng Lão mặt hoa cúc cười tươi, vô cùng hãnh diện nói!
“ Từ đại sư người khách khí quá rồi ”
- Tư Vị cũng cười đáp lễ,sau đó nói với Lăng Trưởng Lão, lão cực kì hạ thấp tư thế nói!
“ Cả đời ta chưa từng ngỏ lời cầu xin ai,nhưng hôm nay trước mặt toàn dân thiên hạ, mong Lăng Trưởng Lão thành toàn ta một cái tâm nguyện, dù ta có chết cũng cam lòng ”
- Mọi người một lần nữa trầm mặc, đệ tử bên người Từ Vị khuôn mặt trở nên biến sắc nói!
“ Sư phụ, ngươi đang nói lung tung cái gì vậy ”
- Lúc này Lăng Trưởng lão sắc mặt khẽ biến, lão cũng có thể đoán ra cái gì tiếp theo, lão cũng rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan a, nếu Từ Vị muốn thanh kiếm này, lão thân là lão tổ của Thánh Anh Giáo cũng rất khó giải quyết a,một là đắc tội một luyện khí đại sư, hay là làm tâm cháu gái nguội lạnh, đường đường là gia gia, cướp món đồ yêu thích của cháu gái, để hiếu kính người ngoài, lão thật sự không cam lòng a,chẳng lẽ lão lấy món vũ khí khác đưa cho cháu gái, nàng sẽ đồng ý sao,mà có đồng ý, sẽ có thanh kiếm nào giúp làm cho cháu gái, nhân kiếm hợp nhất được hay sao,huống hồ gì thanh kiếm kia lại giúp cân bằng lực lượng, giọng như rèn ra chỉ để cho cháu gái hắn mà thôi!
- Nhưng mà vấn đề qua trọng bây giờ là Thanh Kiếm này chỉ có một lần nhận chủ mà thôi,xoá đi ấn ky,thanh kiếm này sẽ hủy, nhân kiếm hợp nhất rồi, kiếm hủy người thương, mà cho dù là hủy đây là hành động đập nồi lấy sắt đem bán a,điều này lão làm được sao, lão làm được, cháu gái làm được sao, huống hồ gì Triệu Nhã cũng nói không cách nào xoa đi ấn ký Linh Hồn cùng Tinh Huyết nữa, mà xoá đi rồi thì cũng khiến trận văn bị hủy, dù có đưa kiếm cho đại sư thì cũng là thanh kiếm hỏng hóc, cũng trước sau khi đắc tội đại sư a, mặt Lăng Trưởng Lão vô cùng khó xử, ngay cả Lăng Thanh Tuyền cũng ôm chặt vào thanh vũ khí, nay nàng có cảm giác như một phần thân thể mình vậy, ý quyết tuyệt không thương lượng đã lộ ra!
“ Từ Đại Sư chuyện này người xem thế nào.... Hay là... ”
- Từ Vị là người thế nào, sống mấy trăm năm lão làm sao không nhìn ra ý nghĩ của mọi người ở đây kia chứ, lão khuôn mặt có chút không vui, lão từ khi nào trở thành loại xem vũ khí của người liền muốn cướp a,lão là loại hạ cấp đó sao,lão có chút sinh khí, ngắt ngang lời của Lăng Trưởng Lão sau đó mới nói ra ý nghĩ của mình!
“ Ta biết trong đầu ngươi có ý gì, ta ở đây có thể cam đoan, ta không có bất kỳ ý định muốn cướp hay nghiên cứu hay làm khó gì các ngươi cả ”
- Nghe thấy lời này của Từ Vị đám người Thánh Anh Giao cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó thần kinh lại một lần nữa căng thẳng, Lăng Trưởng Lão khuôn mặt có chút xấu hổ, trong đó là sự nghi hoặc nói!
“ Vậy từ đại sư có tâm nguyện gì, cần Thánh Anh Giáo chúng ta giúp một phen sao? Nếu trong tầm có thể, Thánh Anh Giáo ta nguyện giúp hết mình ”
“ Tốt...!! ”
- Từ Vị nghe được lời này của Lăng Trưởng Lão,lão không vòng vo tốt một tiếng, khiến sắc mặt Lăng Trưởng Lão khẽ trắng, lão có cảm giác mình vừa mới nhảy xuống hố do người ta đào sẵn, lão muốn nói gì đó, nhưng mà hành động tiếp theo của Từ Vị khiến lão im bặt, thu lời muốn nói vào miệng, lúc này Từ Vị lấy ra một thanh kiếm vô cùng đẹp dẽ,người nhìn thấy khí tức ngút người và độ sáng bóng kia, mọi người nhận ra kinh hô!
“ Thiên Mệnh Pháp Khí, không những là Thiên Mệnh Pháp Khí mà là cái loại phẩm chất ưu tú trong Thiên Mệnh Pháp Khí nữa chứ, không ngờ Từ Đại Sư lại có được món bảo vật, vạn kim khó cầu này! ”
- Mọi người thay phiên nhau, nghị luận lúc này Từ Vị ánh mắt cực kì luyến tiếc nhìn thanh kiếm vô khuyết trong tay, lão vuốt ve như vuốt ve người vợ yêu thương, ánh mắt cực kì không nỡ, cuối cùng nói ra lời, khiến mọi người im bặt không thôi, không có cách nào có thể giải thích!
“ Thanh Tuyền hiền chất, ngươi hãy sử dụng vũ khí mới mua của mình, một kiếm toàn lực chém lên vũ khí này của ta, đây là tác phẩm ưu tú nhất của ta, cả đời ta kiêu ngạo vì nó, ta tính lúc chết đi, muốn đem nó chôn cùng, hiền chất chỉ cần một kích toàn lực, chém lên thanh kiếm này, bất kể ra sao,ta cũng sẽ không trách tội hiền chất, chỉ cần chém ra một kiếm, thanh kiếm này cũng sẽ là của hiền chất, đây là thanh kiếm mà ta kiêu ngạo nhất, dùng cả đời sưu tập thiên tài địa bảo bồi dưỡng nó, hôm nay ta tới đây cũng chỉ là muốn mua ít thiên tài bồi dưỡng nó, nhưng hôm nay ta đã thôi ý định đó rồi ”
- Lúc này mọi người ở đây nuốt nước bọt đánh ực một cái, mọi người ở đây đang thầm ghen tỵ với hồng phúc của cái kia Lăng Thanh Tuyền, ước sao người cầm thanh xích diễm kia không phải là mình vậy kìa, mọi người ánh mắt có ao ước, cuồng nhiệt, ghen tuông thậm chí là đố kỵ,mọi người ở đây biết là cái gì đang xảy ra, chỉ cần chém một kiếm, liền có Thanh Thiên Mệnh chi kiếm trong tay la quà ra mắt, dù chỉ có 1 thanh kiếm trong đó mất đi, thì 1 trong hai cũng là bảo vật trấn tông trấn phái a!
- Nếu Xích Diễm Kiếm kia chém sứt hay mẻ được thanh Thiên Mệnh Pháp Khí kia, thì cũng là bào vật trong bảo vật a, phải biết rằng Xích Điễm Kiếm kia là một cái Chân Hồ Cảnh pháp khí a,còn 9 dòng đặc tính kia mọi người ếm nhẹ xem thường, không phải mọi người ếm nhẹ, mà là bọn họ thà tin trên đời này không có vũ khí như thế còn hơn, mà chỉ cần chém một kiếm, liền không tính có thể làm tổn thương cái kia Thiên Mệnh Pháp Khí kia mà không bị trách tội a,thậm chí còn được tặng thêm một thanh vũ khí nữa, mà nếu trong lúc va chạm, có bị gãy đi thành kiếm thì cũng được một thanh kiếm khác bù vào, mạnh mẽ hơn nhiều lần hỏi có ai ngu mà không làm hay không!
- Lăng Thanh Tuyền đối mặt ánh mắt không hề che giấu ôn nhu của Từ Vị,nàng lúc này mở miệng nàng cũng là nữ nhân quyết đoán, nàng lúc đầu cãi lời gia gia cũng muốn mua thanh kiếm này cho được, nàng biết là Hắc Ma là kẻ không tầm thường,nàng muốn mua thanh kiếm này cũng là vì muốn tạo quan hệ tốt với Hắc Ma!
- Nàng cũng tin theo cách suy nghĩ của nàng, Hắc Ma là kẻ rất khác người, Hắc Ma có thể biến một đám nô lệ tầm thường trở thành, một đạo quân khét tiếng, khiến người nghe người sợ, hắn có thể biến người khác như thế, thì hà cớ gì thanh vũ khí từ tay hắn làm ra, không bất phàm kia chứ, hắn có thể có thuộc hạ hoặc có thể là hắn, có thể bóp chết được cường giả Niết Bàn Cảnh chỉ xuất hiện trong truyền thuyết, huống hồ gì là một thanh kiếm, hắn cướp bóc không nhiều tiền sao, chẳng lẽ phải bán đi vũ khí của mình làm gì, trừ khi.... Nàng nghĩ như thế, nên mới quyết đoán mua xuống thanh kiếm này, cuối cùng sự quyết đoán của nàng đã được báo đáp, nàng chỉ tốn 7000 Hạ Phẩm Linh Thạch, liền có thể mua xuống bảo kiếm này!
- Giờ lại được một vị đại sư đích thân tới cho nàng dụ hoặc khá lớn a, nàng trong mắt đã ngưỡng mộ cái danh Hắc Ma đã lâu, nàng càng lúc càng tò mò muốn biết, Hắc Ma là người như thế nào, nàng cũng rất tin tưởng ánh mắt của mình, nàng tin tưởng Hắc Ma nói, thanh vũ khí trên tay nàng, y như lời Triệu Nhã nói, có thể đâm xuyên qua Trúc Linh Cảnh pháp khí,cũng có thể chống cự cùng với Thiên Mệnh Pháp khí không rơi xuống hạ phong, huống hồ gì còn có khả năng tự sửa chữa,và bổ sung mà chỉ có loại Pháp Khí Cao Cấp mới có hay sao,nàng rất tin tưởng vào trực quan nữ nhân của mình, nàng tin tưởng vào trực qua không bao giờ sai của mình!
- Lúc này nàng nhìn từ vị,khuôn mặt già nua hỏi!
“ Từ đại sư, nhưng gì người nói là thật sao”
- Từ Vị gật đầu đáp!
“ Từ Vị của ta làm bạn với bếp lò bỏ ra vô số thời gian, rèn đúc ra vô số vũ khí, không biết nói dối bao giờ, nếu hiền chất không tin, ta có thể tâm ma đại thệ ”
- Lăng Thanh Tuyền nhin Từ Vị nói!
“ Từ đại sư, người có thể cho Thanh Tuyền biết nguyên nhân sao đại sư muốn làm như thế hay không ạ ”
- Lúc này Lăng Trưởng Lão kế bên sãn giọng quát cháu gái của mình!
“ Thanh Tuyền ngươi thật hồ đồ, gan ngươi thật lớn, giám hạch hoẹ hay nghi ngờ Từ đại sư hay sao, ngươi còn không mau cùng từ đại sư cúi đầu nhận lỗi mong đại sư tha thứ, và cũng mong đại sự suy nghĩ lại, hai vũ khí giao nhau, ắt sẽ có một cái bị thương, thậm chí là hủy diệt, người không nên a”
- Lăng Trưởng lão lo lắng là thật, lão cực kì Thánh Anh Giáo hắn sợ Lăng Thanh Tuyền nàng đắc tội cái kia Từ Đại Sư,phải biết rằng Từ đại sư có thể không không lấy ra một kiện Thiên Mệnh pháp khí thử thách môn hạ đệ tử, nhưng mà một khi đắc tội, ai nào biết Từ đại sư sẽ lấy ra một hay vài chục vái Thiên Mệnh Pháp khí,nhờ cường giả nhiều như mây trong thiên hạ, tìm Thánh Anh Giáo hắn xúi quẩy kia chứ!
“ Phải đó sư phụ, hay là thôi đì,dù sao thanh kiếm kia cũng là sư phụ cả đời yêu thích, muốn chế tạo một thanh tuyệt đại thần binh kia chứ,Lăng Trưởng Lão nói đúng đó, đừng vì nhất thời kích động mà hủy đi món đồ đã theo người mấy trăm năm ”
- Mấy tên đệ tử tiếc nhỏ rãi cực kì thèm khát thanh kiếm của sư phụ này, bọn chúng nhất định ngăn lại, lúc này Từ Vị kia khoát tay, hắn nào không biết ý đồ của mọi người, hắn cũng biết thứ mà hắn cầm trên tay thế nào trân quý a,thấy Lăng Thanh Tuyền hỏi như thế, lão không tức giận mà mỉm cười đầy ôn hoà nói!
“ Thanh Tuyền hiền chất hỏi rất hay, dù sao đây cũng là môn đồ của Thanh Tuyền hiền chất kia mà, ta không thể nào nói rõ mục đích của ta được, dù ta nói các người cũng không hiểu, ta chỉ muốn xem 3 dòng tính năng ẩn giấu còn lại, mà một dòng trong đó, sẽ giúp ta đột phá tâm cảnh,giải khai tâm kết, sau này thực lực ta thăng tiến sẽ trong những gì tiếp theo Thanh Tuyền hiền chất làm cho ta thiếu ngươi cái nhân tình này được chứ ”
- Mọi người như nghẹn họng trân trối, cái kia Từ Đại sư tính tình rất quái gở, trong đó có cực kì kiêu ngạo, mà để một vị cao cấp luyện khí sư, thiếu một cái nhân tình, liền có thể biết ân tình này nặng như thế nào, lúc này Lăng Thanh Tuyền cung kính nói với Từ Vị!
“ Từ Đại Sư, nếu người đã nói như thế, Thanh Tuyền hiền chất chỉ có thể không thể không nghe theo ”
- Nói xong Lăng Thanh Tuyền một lần nữa liền rút kiếm ra khỏi vỏ,nàng không dùng Linh Lực truyền vào thanh kiếm tăng sát thương, mà là chỉ dùng Linh Khí hộ thân, tránh tổn thương khi va chạm, mà dùng man lực của bản thân, chém một kiếm cực mạnh lên trên kiếm của Từ Vị, đang lúc mọi người cho rằng thanh kiếm của Lăng Thanh Tuyền sẽ gãy làm đôi, mũi kiếm nơi va chạm, sẽ đứt làm hai khúc,nhưng điều tiếp theo, khiến mọi người như không tin vào mắt mình một màn tiếp theo!
- Không có hoa lửa bắn ra, không có thanh âm va chạm chói tai, cũng không có cái gì là kiếm gãy làm hai đoạn, mọi người chỉ nghe thấy một thanh âm Xoạt một tiếng, thanh kiếm trên tay Từ Vị bị chém làm hai khúc, đây là Thiên Mệnh Cảnh Pháp Khí nha, mà y như cắt một khúc đậu hũ đồng dạng vậy, mọi người ở đây đều trăn trối khi thấy một màn quỷ dị này, nhưng một màn tiếp theo liền khiến mọi người ở đây, không cách nào tin tưởng được vào mắt mình nữa!
- Lúc này thanh kiếm trên tay của Lăng Thanh Tuyền run lên, như muôn ngàn cái cánh tay bằng Linh Lực xuất hiện, vô cùng hung mãnh bắt lấy thanh kiếm gãy trên tay Từ Vị,dưới sự không thể nào tin tưởng được của mọi người, còn từ vị cực kì thản nhiên, nhìn một màn tiếp theo khiến mọi người chết lặng,mọi người nhìn thấy thanh kiếm trên tay Lăng Thanh Tuyền kia ngay lúc này ra sức cắn nuốt thanh kiếm trên tay của Từ Vị,cực kì chậm rãi cắn nuốt toàn bộ tinh hoa kim loại trong đó, Từ Vị cũng cực kì thưởng thức cảnh này, cuối cùng sau 10 phút chờ đợi trong chết lặng, thanh kiếm trong tay Từ Vị trở thành phế kiếm, không khác gì một thanh thép rỉ là mấy, động vào là vỡ!
- Từ Vị cũng rất vui vẻ đem nữa phần còn lại,cho Xích Hoả Kiếm ăn, cuối cùng Thanh Xích Hoả Kiếm cũng chốc lát, ăn toàn bộ tinh hoa kim loại, thanh kiếm trên tay Lăng Thanh Tuyền kia, từ từ thay đổi giống như vỏ cây lột xác, từ từ tiến giai, cuối cùng từ Chân Hồ hạ phẩm, lên tới chân hồ trung phẩm, chân hồ cao cấp,cuối cùng dừng lại ở Trúc Linh Hạ Phẩm đỉnh phong pháp khí,lúc này Lăng Thanh Tuyền tay cầm kiếm khẽ run run, hỏi từ đại sư nói!
“ Từ đại sư, người nói thanh kiếm này còn có ba dòng ẩn thuộc tính nữa, có phải đây là một trong ba dòng thuộc tính mà người nói hay không ”
- Lăng Trưởng Lão nói!
“ Từ đại sư,người có thể cho Thánh Anh Giáo cái nhân tình,nói ra ba dòng thuộc tính còn lại được hay không, người có thể đánh giá là phúc hay là hoạ hay không ”
- Từ Vị nghe thấy Lăng Trương Lão nói thê,ánh mắt cực kì xem thường nhìn tên Lăng Trưởng Lão kia, lão cực kì bất mãn nói!
“ Một người luyện khí sư, muốn âm hại người có rất nhiều cách, có thể pha chút kim loại độc hại lên thân kiếm khi rèn, sau này hủy đạo cơ hay..... muốn hại người có rất nhiều cách, ngươi cho rằng chủ nhân chế tạo thanh vũ khí này,muốn hại ngươi, còn khổ tâm tư làm ra 12 dòng thuộc tính để hại ngươi sao,ta chỉ nói ngươi lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử rồi, ta ở đây cũng trịnh trọng nói với ngươi, ngươi luyện ra thanh kiếm này, mạnh hơn ta gấp trăm ngàn lần, người ta đem bán thanh kiếm này đi, là để tìm ra chủ nhân chân chính của... Sau này, ngươi cho rằng làm ra được một dòng thuộc tính, dễ lắm hay sao, dù ngươi có bỏ hết sản nghiệp ra, cũng không làm ra được một dòng thuộc tính đâu ”
- Lăng Trưởng lão bị Từ Vị mắng té tát, mà Lăng Trưởng Lão cũng không giám cãi lấy một tiếng, người ta là Luyện Khí Đại Tông Sư, cần gì nói đối với lại đùi của Luyện Khí Đại Tông Sư rất lớn a, đi ra ngoài đại giáo cũng phải cung kính một phen,mà lão bị Từ Vị la mắng trước mặt bao nhiêu người, nhưng lão cũng không giám tức giận a, ai bảo lão hỏi cái câu, mà có thể khiến tất cả luyện khí sư ở nhân loại đại lục này, tìm Lăng Trưởng lão hắn tính sổ kia chứ, cãi lại hay bán kính thì Thánh Anh Giáo cũng không cứu được hắn đâu a!
- Lúc này Từ Vị cũng mắng chửi xong,Lăng Trưởng Lão rối rít xin lỗi, không những xin lỗi từ vị,ý còn nói xin lỗi tất cả luyện khí sư ở đây, Lăng Trưởng Lão biết mình lỡ lời, lúc nãy khiến cho bao nhiều luyện khí sư tức giận đùng đùng khoá chặt khí tức của hắn, làm hắn bị hư dọa một phen làm gì không xin lỗi, nghĩa là muốn chết sớm a, Từ Vị một lần nữa ánh mắt say mê như nhìn một đại mỹ nữ, nhìn thanh kiếm trên tay Lăng Thanh Tuyền,ngày lúc này biến hoá thay đổi, nàng sắc mặt cực kì kinh ngạc, khi thấy thanh kiếm của mình,tự nhiên nổi lên 4 dòng chữ, hai câu một bên, nàng ánh mắt nhìn chằm chằm vào thanh kiếm, mà biểu hiện của Lăng Thanh Tuyền cũng khiến khối người trú mục mọi người đọc được những hàng chữ trên đó ghi lại!
« Vũ khí là để giết ngươi! »
« Cũng có thể để cứu người »
- Một mặt kiếm bên kia cũng nổi lên hoa văn như rồng bay phượng múa cực kì uy mãnh viết lên hai câu!
« Sức mạnh thật sự! không phải tước đi sinh mệnh kẻ khác »
« Sức mạnh thật sự! mà là tha thứ cho sinh mệnh kẻ khác »
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.