Trong mắt Hải Thông Thiên lập tức lộ ra vẻ kinh hãi tột độ, bật ra một tiếng kêu nhỏ, khó khăn lắm cố nghiêng đầu né qua một bên. Trong nháy mắt tập trung toàn thân nguyên lực lên vai trái, đồng thời cánh tay phải buông Lý Cầm ra, vận nguyên lực hung hăng tống một quyền vào ngực Tần Lập!
Là một cường giả cảnh giới Hợp Thiên, phản ứng của Hải Thông Thiên có thể nói rất nhanh!
Nhưng không nghĩ rằng thanh lợi kiếm này trong tay Tần Lập kia lại sắc bén như thế, Hải Thông Thiên chợt cảm giác vai trái mình hơi mát lạnh, tiếp theo đó kéo tới một cơn đau nhức kịch liệt!
Lực đạo của quyền tay phải lập tức giảm đi rất nhiều lần, đánh vào ngực Tần Lập, nhưng cũng chấn cho thân thể Tần Lập bay ngược về sau. Ngay sau đó, Hải Thông Thiên gài lên một tiếng thảm thiết. Cánh tay trái của lão tới tận bả vai vậy mà bị một kiếm của Tần Lập chém đứt lìa!
- Tần Lập! Lão tử phải giết ngươi!
Hải Thông Thiên điên cuồng rít gào cũng không hề để ý tới vai trái mình máu phun tung tóe, thân mình lão nhảy vọt lên như mãnh hổ vồ mồi. Cả cánh tay phải bùng lên một ngọn lửa màu lam, ngọn lửa hừng hực chợt tách rời nắm tay của Hải Thông Thiên đánh úp về phía Tần Lập.
Tần Lập tuy rằng bị trúng một quyền phun ra một ngụm máu tươi, nhưng không có tạo thành vết thương trí mệnh. Trong nháy mắt hắn dấy lên chiến ý điên cuồng, trên thân kiếm Ẩm Huyết toát ra một đạo kiếm khí màu tím thật dài, quát về phía nắm tay bám theo ngọn lửa của Hải Thông Thiên.
Ầm!
Từ chỗ va chạm ầm ầm bùng nổ phát ra một lực lượng khổng lồ, Lý Cấm ngã trên mặt đất bị cỗ lực lượng này đánh trúng lập tức bay vèo vào trong động, ầm một tiếng đụng trên vách tường trong hang động, sau đó rơi xuống nằm một đống không biết sống chết thế nào.
Mà Hang Tiên Nữ này hoàn toàn không chịu nổi một kích kinh thiên động địa của hai cường giả tuyệt thế, ầm ầm đổ sụp xuống.
Đám thiếu nữ ở bên ngoài kinh hoàng bỏ chạy tứ tán, nhưng vẫn có ba bốn người bị luồng năng lượng bùng nổ này quét trúng, thân mình tất cả đều bay tung lên, rơi mút ở xa, thân bị thương nặng!
Hải Thông Thiên từ trong túi lấy ra một viên đan dược, trực tiếp ném vào miệng, ngay sau đó rống giận đánh tới hướng Tần Lập.
Đây là lần đầu tiên Tần Lập trực tiếp đối mặt với một võ giả cảnh giới Hợp Thiên!
Mặc dù đánh lén chém đứt một cánh tay của Hải Thông Thiên, nhưng dưới uy áp vô cùng cường đại của đối phương vẫn khiến Tần Lập có cảm giác hãi hùng kinh khiếp. Nếu như không dùng đánh lén mà đối mặt trực tiếp, Tần Lập tự biết sức mình khảng định không phải đối thủ của hắn!
- Văn trưởng lão! Mau tới giúp ta!
Đến lúc này Hải Thông Thiên vẫn còn tưởng rằng Tần Lập là từ bên ngoài thoát khỏi Hoàng Kim Cự Hổ trở về, vô tình gặp lão mới tiến hành đánh lén. Mặc cho lão nghĩ tới rách da đầu cũng không thể tưởng tượng là Văn trưởng lão võ giả cảnh giới Dung Thiên cường hãn đến cực điểm, không ngờ đã chết ở dưới kiếm của Tần Lập!
Tần Lập cũng không nói nhiều, một kiếm nối tiếp một kiếm, mãnh liệt công kích vào Hải Thông Thiên.
Chiến kĩ Thần cấp thật cường hãn, đến ngay cả Hải Thông Thiên cũng có cảm giác có chút nuốt không trôi. Hơn nữa, lão tu luyện chính là quyền pháp Tặc Kỹ cao cấp lấy tinh xảo là chính. Nếu như còn đầy đủ tay chân, bộ quyền pháp này của lão có thuộc tính hỏa vô cùng mãnh liệt!
Để tu luyện hỏa diễm trong quyền pháp, năm đó Hải Thông Thiên đã lặn lội vô số địa phương, rốt cục ở một địa phương cực kì nguy hiểm, tìm được một chỗ có dị hỏa.
Dị hỏa được xưng là thiên ngoại hỏa có lực phá hoại kinh người.
Người bình thường nếu bị dị hỏa dính vào người, dù chỉ dính một chút xíu bằng đầu móng tay, e rằng cũng đủ để đốt cháy chết tươi!
Mà Hải Thông Thiên lại phải dùng dị hỏa màu lam sậm này để tăng thêm uy lực của chiến kỹ của mình! Lão phải chịu nhiều đau khổ, thập tử nhất sinh, nhưng rốt cục cũng làm cho chiến kỹ của mình từ cao cấp tăng lên tới Thứ thần cấp!
Dù sao, chiến kỹ này không phải chân chính là Thần cấp, nhưng uy lực của nó cũng không kém bao nhiêu so với chiến kỹ Thần cấp!
Cho nên địa vị của Hải Thông Thiên ở trong Cực Nhạc Thiên Cung, nếu nói về hàng thứ thậm chỉ lão có thể đứng hạng thứ hai! Kế tiếp sau Văn trưởng lão! Sức chiến đấu của lão so ra phải mạnh hơn Môn chủ Nhạc Vô Nhai!
Một võ giả mạnh mẽ vậy nhả hôm nay lại bị một tên tiểu tử một thân thực lực rõ ràng không đến Hợp Thiên bức cho thành như vậy. Thậm chí Hải Thông Thiên có loại ảo giác: dao động năng lượng từ tiểu tử trước mắt này phát ra chỉ có Thiên cấp đỉnh phong!
Phần hoảng sợ và phẫn nộ trong lòng lão quả thực đã lên tới tột đỉnh.
- Văn trưởng lão! Lão chết tiệt nhà ngươi nếu không ra, lão tử sắp chết đến nơi rồi!
Hải Thông Thiên cực độ phẫn nộ rít gài, ngọn lửa màu lam sậm bùng cháy hừng hực trên cánh tay. Võ giả một khi đạt tới cảnh giới Phá Thiên, liền có xu hướng trở lại nguyên trạng, cho nên cho dù dùng toàn lực công kích, trên người võ giả cũng không thể xuất hiện cái loại hiện tượng lóe ra hào quang dưới Thiên cấp này.
Nhưng uy lực của mỗi một kích đánh ra đều khủng bố đến mức khiến cho người ta cảm thấy run rẫy!
- Lão tử chết đi đối với ngươi có chỗ tốt gì, chẳng lẽ một mình ngươi có thể giết tiểu súc sinh này sao? Văn Uyên Hoành! Ngươi lăn ra đây cho ta!
Hải Thông Thiên không thể kiếm chế cơn phẫn nộ, điên cuồng gào thét.
Tần Lập vẫn im lìm không lên tiếng. Đồng thời với lúc Hải Thông Thiên la hét kêu gọi Văn trưởng lão, hắn tung từng kích từng kích một dẫn chiến trường này chuyển tới bên ngoài vách núi. Tần Lập công kích mãnh liệt một mạch lưu lại mấy vết thương ở trên người lão.
Hải Thông Thiên lại nổi giận lôi đình, vừa toàn lực chống cự lại công kích của Tần Lập, rốt cục không kìm nổi mắng chửi ầm ĩ:
- Văn Uyên Hoành! Ngươi là lão súc sinh! Hỗn đản! Lão vương bát đản! Lão tử nếu chết đi thành quỷ, con mẹ nó, cũng không buông tha ngươi! Lão súc sinh ngươi này ích kỉ tới cực điểm!
Văn trưởng lão thật đáng thương, đã chết còn bị người mắng chửi thê thảm như vậy, nếu lão có thể mở miệng nói chuyện, chắc chắn càng thêm phẫn nộ không thể không nói:
- Hải Thông Thiên! Lão súc sinh ngươi, con bà nó! Đúng là tên đại ngốc! Lão tử đã sớm biến thành quỷ rồi!
Dần dần...Hải Thông Thiên nhận thấy tình hình không thích hợp: Nếu mình mắng chửi hồi lâu như vậy, nhất định là hắn đã sớm ra mặt cùng mình giáp công tiểu súc sinh này rồi! Không phải chỉ là nguyên âm của một đám xử nữ sao? Về phần vì sao thấy chết mà không cứu? Vì bên trong đám xử nữ này căn bản không có tồn tại loại cực phẩm đỉnh lô!
Hải Thông Thiên đột nhiên giật mình, thanh âm tràn ngập hoảng sợ nhìn Tần Lập nói:
- Tiểu súc sinh! Ngươi...ngươi làm gì Văn trưởng lão rồi?
Tần Lập đứng trên không trung lại là hung hăng bổ về phía Hải Thông Thiên một đạo kiếm khí, thân mình tiếp tục bay ra xa, sau đó nói:
- Ta làm sao biết được! Người ta không chừng thấy chết mà không cứu, đứng nhìn ngươi bị lão tử giết chết, có lẽ hắn sẽ rất cao hứng đấy!
- Ngươi thúi lắm!
Hải Thông Thiên chửi ầm lên, khí thế toàn thân hoàn toàn bùng phát ra, nhưng lại phát hiện tiểu tử này hoàn toàn không bị ảnh hưởng khí thể của mình chút nào! Nếu như dùng uy áp, vốn bản thân mình đã bị trọng thương, cụt một cánh tay, dĩ nhiên sẽ không chịu đựng nổi lực tiêu hao như thế!
- Lão tử hôm nay muốn nhìn xem: chỉ dựa vào chính mình có thể bầm thây tiểu súc sinh ngươi thành vạn đoạn hay không!
Hải Thông Thiên nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ rực, xem ra đã quyết tâm liều mạng.
- Lão già kia! Vậy ngươi cứ thử xem! Xem thử ai chết trước, nói trước tự bạo chính là đồ khốn kiếp!
Tần Lập cười hà hà, vẻ mặt đắc ý nói.
- Tiểu vương bát đản!
- Lão vương bát đản!
- A!
Hải Thông Thiên thét lên một tiếng, ngọn lửa trên cánh tay phải của lão chợt bùng lên, thoáng một cái dường như sắp nuốt trọn toàn thân thể của lão.
- Tiểu vương bát đản! Hôm nay sẽ cho ngươi mở mang kiến thức! Dị hỏa của tổ tông ta cửu tử nhất sinh mới thu được, rốt cục mãnh liệt đến cỡ nào! Đi chết đi!
Hải Thông Thiên phẫn nộ gầm lên một tiếng, vầng lửa màu lam kia đột nhiên thoát ly thân thể lão, rít gào cuồn cuộn quét tới hướng Tần Lập!
Một mối nguy hiểm thật lớn phủ trùm lấy Tần Lập. Tần Lập cả kinh, hắn đã từng xem qua giới thiệu về dị hỏa trên bản chép tay của Ô Quận Vương, tuy rằng chỉ có vài câu nhưng cũng giải thích rõ ràng.
- Thiên ngoại chi hỏa, uy lực mạnh mẽ, dính vào trên người không thể dập tắt, chỉ có thể làm tráng sĩ tự cắt tay! Có cường giả thuộc loại người tâm tính khí lực đều vô cùng mạnh mẽ, lại chủ tu chiến kỹ thuộc tính hỏa, có người tìm được dị hỏa, nếu là hạng người điên cuồng có thể dùng dị hỏa luyện thể, nếu may mắn còn sống, tất nhiên sẽ có được thực lực chiến đấu khiến người ta khủng khiếp. Gặp gỡ người như thế phải coi chừng!
Đây là một đoạn tùy bút của Ô Quận Vương lúc trước tự tay ghi lại. Xem ra, ngay từ thời đại thượng cổ, cũng đã có người làm như vậy. Hơn nữa còn có thành công, nhưng ngay cả Ô Quận Vương cũng nói đó chính là kẻ điên cuồng mới có thể làm như vậy.
Tần Lập lại không nghĩ răng, hôm nay không ngờ mình còn có duyên số gặp một người, tuy nhiên dường như không may mắn lắm.
Đám dị hỏa màu lam đó sau khi theo thân thể Hải Thông Thiên thoát li đi ra, liền với một tốc độ cực nhanh đánh ập về phía Tần Lập, mà trạng thái tinh thần của Hải Thông Thiên cũng theo đó trở nên mệt mỏi hẳn đi.Bạn đang đọc truyện tại - https://trumtruyen.vn
Tần Lập vận dụng toàn thân khinh công tăng lên tới cực hạn, hướng tới cách xa chỗ trú của tiên nữ chạy như bay. Không vì cái gì khác, hắn thật sự là sợ võ giả thực lực mạnh mẽ này tự bạo!
Hiện tại hắn đã không còn tinh lực lo lắng Lý Cầm còn có thể sống sót hay không? Với hắn mà nói: Trước tiên cố gắng dẫn dắt lão già rời chỗ này càng xa càng tốt. Sau đó mới giữ cái mạng của mình, tranh thủ kết liễu lão già này mới là chuyện cần thiết nhất!
Nhưng làm cho Tần Lập có chút không nghĩ tới chính là đám dị hỏa đó, lại giống như con giòi bám vào xương mu bàn chân của hắn, đúng la âm hồn bất tán với tốc độ cực nhanh đuổi theo ở phía sau Tần Lập!
Tiếp ở phía sau, chính là Hải Thông Thiên cất tiếng cười điên cuồng, vừa nhàn nhã tự bôi thuốc bột cầm máu trên vai mình, vừa nói:
- Tiểu vương bát đản! Lão tử đã dùng hết những con bài áp đáy hòm, nếu như còn không thể giết ngươi, vậy lão tử liền tự sát đi được rồi! Ngươi hẳn nên cảm thấy vinh hạnh! Bởi vì ngươi là người thứ nhất trên đời này bức lão tử đến nông nỗi này, cũng là người đầu tiên buộc lão tử dùng dị hỏa đốt chết cháy!
Đám dị hỏa màu lam đó chẳng những giống như có linh tính bình thường đuổi theo Tần Lập, hơn nữa tốc độ cực kì mau lẹ. Mà trọng yếu nhất là năng lượng kinh khủng ẩn chứa trong nó, ngay cả Tần Lập cũng cảm nhận được áp lực rất lớn.
- Lão vương bát đản! Ngươi sao không thử xem?
Tần Lập vừa chạy, vừa mắng:
- Có gan ngươi tự bạo đi! Không sai, Văn trưởng lão chó má gì đó của các ngươi, đã bị lão tử đâm một kiếm xuyên qua đan điền, chết thực thảm. Ha ha ha! Không nghĩ tới hắn còn bị ngươi chửi mắng cả nửa ngày, ta chết cười mất, ha ha ha!
- Ngươi gạt ta!
Một luồng hơi lạnh như băng chạy dàu theo xương sống Hải Thông Thiên lên đến ót, lão phát rùng mình một cái. Càng thấy rằng không giết chết người trước mắt này, suốt tuổi giả của lão sẽ lưu lại bóng ma trong lòng:
- Bản trưởng lão mới không cần! Ha ha! Trước đốt ngươi chết cháy rồi nói sau!
Lúc này Tần Lập đột nhiên quay đầu lại hướng về phía Hải Thông Thiên cười thập phần quỷ dị, nói:
- Ngươi nếu chết đi, đám dị hỏa này sẽ không thể đốt ta được phải không?