Duy Ngã Độc Tôn

Chương 803: Tinh không cổ lộ!




Bùm!
Vòng xoáy bảy màu phóng lên trời cao!
Một con đường xưa tinh không trải đầy sao trời sáng chói, xuyên qua vũ trụ, khí thế tràn đầy, vô cùng to lớn! Một đầu nối liền với đỉnh nóc Thần Miếu, đầu còn lại, vô cùng vô tận!
- Trời ạ! Tinh Môn đây sao? Thật là hùng tráng! Có thể thấy cảnh này, cuộc đời này đã không đáng tiếc nữa!
Một lão quái lệ rơi đầy mặt, không khỏi kích động. Đây là một nửa bước Thánh Chủ cấp bậc hoá thạch sống đến từ Nam Cương, thọ nguyên gần hao hết. Đối với người như bọn họ mà nói, có thể nhìn thấy được tràng diện này, dù là lập tức chết ngay cũng cam lòng.
- Sớm mai nghe đạo, chiều chết cũng thỏa lòng...
Tần Lập nhẹ giọng nói.
- Sớm mai nghe đạo, chiều chết cũng thỏa lòng, đúng là như thế!
Một lão quái hoá thạch sống bản thổ Trung Châu thì thào.
- Mặc kệ đối mặt với cái gì, ta nguyện làm tiên phong!
Một vị nửa bước Thánh Chủ Đông Hoang, cũng là lão quái hoá thạch sống đã một vạn năm sáu ngàn năm, lớn tiếng nói.
Nói xong, hắn lao người lên trước, thân thể tản ra một cỗ khí tức lẫm liệt, không chút do dự lao thẳng vào tinh không cổ lộ.
Tiếp đó, lại có vô số người tiếp bước theo sau, dấn thân đi lên tinh không cổ lộ.
Có Người còn đang do dự, nhưng càng có nhiều người đều lao vào tinh không cổ lộ. Nơi Thần Vực, đó là một nơi tràn ngập thần bí, là nơi mà tất cả cường giả Giới Hạ đều hướng tới.
Bọn họ ở Giới Hạ căn bản không cách nào đột phá đến cảnh giới Thánh Chủ. So với việc yên lành ở lại Giới Hạ chờ hao hết thọ nguyên, không bằng đánh cược một phen. Nếu như có thể tiến vào nơi Thần Vực, đồng thời đứng vững ở đó, dù là không cách nào đột phá đến cảnh giới Thánh Chủ nhưng vào lúc còn sống có thể bước trên mặt đất nơi Thần Vực, cũng không tiếc nuối nữa!
Dù sao, ngay cả đại năng Thái cổ như Hô Diên Bác cũng chưa từng bước đến nơi Thần Vực vẫn luôn lấy làm tiếc nuối, càng đừng nói các võ giả đời sau.
Người nào không muốn tiến vào nơi Thần Vực?
Nhìn vô số người bắt đầu tiến vào tinh không cổ lộ, vốn những người còn do dự, cũng đều dao động, có một số người bọn họ, trước khi tới đã sớm làm xong chuẩn bị, nhưng còn có rất nhiều người trước khi đến chỉ là xem náo nhiệt. Nhưng hiện giờ đến nơi này, nếu như lúc này không vào tinh không cổ lộ, một khi nơi này đóng lại, vậy thì chỉ có thể tiếc nuối cả đời!
Vì vậy, có một số người vốn còn do dự, cũng cắn răng lao vào tinh không cổ lộ.
Sống chết có mệnh, phú quý tại trời. Một đời người, không đánh bạc một lần sẽ không cam lòng!
Tinh không cổ lộ này tuy có thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng chỉ cần người vừa tiến vào Tinh Môn thoáng cái liền không thấy bóng, không ai biết bọn họ đi về phương hướng nào.
Tuy rằng không biết sẽ làm cho người ta cảm thấy khủng bố, nhưng phần nhiều sẽ làm người ta hiếu kỳ, sẽ không nhịn được muốn đi dò xét!
Rốt cuộc, còn có người kiềm chế cỗ xung động trong lòng. Bọn họ đều đang e ngại, sợ rằng chờ đợi bọn họ không phải là thần dược, mà là giết chóc!
Nơi Thần Vực nhiều năm như vậy, làm sao không có tuyệt thế cường giả? ở Giới Hạ bọn họ là những nhân vật đỉnh cao đứng trên thế giới, nhưng đến nơi đó, có khả năng chỉ là một khối đá kê chân cho ngươi khác.
Loại chênh lệch này, không phải người nào cũng có thể thừa nhận. Bọn họ không muốn đánh bạc, thọ nguyên bọn họ còn rất dài. Hơn nữa những người quyết định không đi nơi Thần Vực, hầu như đều tin rằng hôm nay cánh cửa Thần Miếu đã mở ra, như vậy khẳng định sẽ còn có cơ hội tiến vào!
Đến cuối cùng, chừng hai ba ngàn người tiến vào tinh không cổ lộ. Thậm chí còn có mấy võ giả Lôi Kiếp đỉnh to gan lớn mật, một đường sử dụng đan dược chống đỡ tới đây, nếu như không tiến vào tinh không cổ lộ, bọn họ sẽ vì kiệt sức mà ngã xuống dưới chết tươi!
Trước sau đều là chết, mấy võ giả Lôi Kiếp này cũng không chút lùi bước vọt vào trong. Tần Lập nhìn mà trợn mắt há mồm, thầm than những người này đúng là có dũng khí mà!
Tinh không cổ lộ, thật là dễ đi như vậy sao? Thân thể Địa Tiên đại năng cũng khó mà thừa nhận áp lực do thời không vặn vẹo mang tới, võ giả Lôi Kiếp? Ảo tưởng!
Bọn người Tần Lập đợi đến cuối cùng, mới nhìn lẫn nhau, Tần Lập đi lên một bước, trực tiếp tiến vào tinh không cổ lộ, Linh Nhi theo sát sau đó, hô to:
- Chờ ta đã. chờ ta đã!
Sáu người Nam Cung Tử Lăng, Hô Diên Kiêu Dưởng, Hạ Văn Vũ, Kiền Kính cùng Mạc Bắc và Ngọc Châu nhìn nhau, không ai lên tiếng, càng không quay đâu, từng người bước vào tinh không cổ lộ.
Tiếp sau bọn họ, lại có chừng trăm người vọt vào trong.
Tinh Môn lóe sáng, tinh không cổ lộ tản ra khí tức viễn cổ thê lương, trải khắp vũ trụ, vô cùng vô tận.
Những người quyết định không tiến vào nơi Thần Vực bắt đầu bay xuống dưới. Mặc kệ nói sao, bọn họ cũng coi như có được kiến thức, những gì trải qua cũng coi như làm phong phú cuộc đời bọn họ. Khi một người cuối cùng hạ từ trên cao xuống chạm mặt đất, trong đại điện Thần Miếu phía dưới đã chen lấn đây người, mọi người đều muốn tận mắt xem bên trong Thần Miếu, tìm xem có bảo bối gì không. Nhưng kết quả, lại làm cho bọn họ cực kỳ thất vọng.
Bên trong Thần Miếu trống không vắng vẻ, ngay cả một bức tranh tường có giá trị cũng không thấy được!
Đúng lúc này, Thần Miếu bắt đầu từ từ rung chuyển. Những người này bất ngờ hoảng lên, đều chạy ra khỏi Thần Miếu. Bởi vì có sự kiện trận pháp bùng nổ trước đó, không ai dám tiếp tục ở lại nơi này, nếu không cái gì cũng chưa có, lại nộp lên tính mạng, vậy thật không có lời.
Tất cả mọi người chạy ra ngoài, cánh cửa Thần Miếu bắt đầu chậm rãi đóng lại!
- A? Cánh cửa Thần Miếu đóng lại rồi!
- Lần sau mở ra, sẽ phải dùng phương pháp gì?
- Sớm biết như thế, còn không bằng vừa rồi tiến vào tinh không cổ lộ!
Một đại năng xuống từ bên trên bóp tay thở dài.Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Tiền bối, tinh không cổ lộ là cái gì!
Chốc lát, những người tụ tập bên ngoài Thần Miếu thảo luận sôi nổi. cái gì cũng nói được.
Đợi cánh cửa Thần Miếu hoàn toàn đóng lại, tòa Thần Miếu vô cùng to lớn này không ngừng rung lên, kịch liệt chấn động, khiến cho toàn mặt đất đều phát sinh cộng hưởng.
Mọi người sắc mặt hoảng sợ thối lui ra sau, không ai biết sắp sửa xảy ra chuyện gì.
- Trời ạ! Nó đang chìm xuống!
Có người hô lên trước, lập tức khiến cho mọi người chú ý.
Quả nhiên, Thần Miếu đang từng chút một chìm xuống mặt đất!
Những đại năng vừa rồi không tiến vào tinh không cổ lộ, nghĩ rằng lần sau còn có cơ hội, trong lòng cũng giống như Thần Miếu này, dần dần chìm xuống.
Tốc độ Thần Miếu chìm xuống càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng dùng một tốc độ khó tin nổi, mọi người hoảng sợ không nhìn thấy được bức rường Thần Miếu nữa, chỉ có thể nhìn thấy một dải tàn ảnh!
Giữa trời đất, núi sông chấn động!
Mọi người đều lập tức nhanh chóng bay lui ra sau, đến cuối cùng. Thần Miếu hoàn toàn chìm xuống lòng đất, vốn nơi Thần Miếu phá đất chui lên là một vùng đất bằng, giờ đã biến thành một cái hố vô cùng lớn, sâu không thấy đáy!
Đã không thể gọi là một hố sâu, quả thật là một vực sâu không đáy mà!
Lúc này, trên bầu trời xa xa có một bóng người phóng tới như tia chớp, đó là Ô Quận
Vương bế quan ở Viêm Hoàng Sơn, ông ta cũng trợn mắt há mồm nhìn một màn này, khóe miệng kịch liệt co rút, biểu tình trên mặt cực kỳ phức tạp. Một lúc lâu sau, mới khẽ than một tiếng:
- Không ngờ tới lại xảy ra biến hóa như vậy. Thần Miếu lại chìm xuống nền đất. Rốt cuộc là vì sao? Tần Lập, trong thời gian ngắn lão sư không thể trợ giúp con nữa, hy vọng con ở bên kia có thể nhanh chóng đứng vững, đánh vỡ cục điện! Lão sư chờ ngày con phá vỡ vòm trời, quay về Giới Hạ!
Ô Quận Vương nói rồi, lắc đầu, không quay về Viêm Hoàng Sơn, mà bay về phía đông. Trong truyền thuyết, tận cùng thế giới này là Khư...Nơi đó, có bí mật sơ khai hình thành thế giới này.
Nếu Thần Miếu đã chìm xuống, cắt đứt lối thông duy nhất giữa Giới Hạ cùng Giới Thượng, Ô Quận Vương tử nhiên chuyên tâm tư sang bên kia, nói không chừng có thể phát hiện bí mật của Khư, là có thể giải được tất cả bí ẩn.
Ô Quận Vương cười khổ nghĩ thế. Nếu như ông ta cùng Tần Lập đi đến nơi này, như vậy ông ta nhất định sẽ biết tận cùng thế giới này, chính là Khư kia, trên thực tế chỉ là do nam tử áo xanh kia phong ấn mà thôi!
Đương nhiên, nếu Ô Quận Vương có thể lấy được lực lượng phong ấn, nói không chừng có thể trực tiếp phá vỡ vòm trời, lao tới Giới Thượng...
Trọng lực bên trong tinh không cổ lộ, quả nhiên vô cùng cường đại, Tần Lập không nhìn thấy được gì, cũng không cách nào mở rộng thần niệm, chỉ có thể tùy ý để cỗ lực lượng khủng bố này kéo mình đi trên con đường không rõ phương hướng.
Lúc này Tần Lập hoàn toàn phóng ra khí thế Thánh Chủ đỉnh cấp của mình, cho nên mặc dù cổ áp lực này vô cùng khổng lồ, ép hắn có chút không thở nổi, nhưng cũng không có tổn hại gì tới hắn.
Dần dần, Tần Lập đã thoáng thích ứng với trọng lực bên trong tinh không cổ lộ, không khỏi nhắm mắt ngưng thần, bắt đầu tu luyện!
Tần Lập không phải một người đặc biệt chăm chỉ, ít nhất thì hắn rất thích sinh hoạt hưởng thụ. Nhưng vào lúc cân chăm chỉ, hẳn sẽ tuyệt đối không lười biếng!
Giống như bây giờ, Tần Lập biết đây là cơ hội tốt ngàn năm một thuở, áp lực lên người hắn ở nơi này vượt xa áp lực bên trong Hoàng Kim Cung.
Ở chỗ này, Tần Lập còn có thể trắng trợn phóng ra khí tức Thánh Chủ đỉnh cấp, loại cảm giác này hoàn toàn khác với trước kia!
Ở Giới Hạ, mặc kệ thế nào cũng phải khốnig chế lực lượng của mình, không được để lực lượng dư thừa tràn ra bên ngoài, nếu không nhất định sẽ khiến Giới Hạ tan vỡ.
Giới Hạ, là một thế giới không cách nào thừa nhận lực lượng Thánh Chủ!
Có thể khi nam tử áo xanh phong ấn Giới Hạ, cũng đã đặt ra như vậy. Hoặc có lẽ ở thời đại siêu cấp xa xưa, Giới Hạ bị tổn hại nặng nhất, cho nên mới không cách nào thừa nhận được lực lượng Thánh Chủ trở lên.
Loại cảm giác này, kỳ thật rất bó tay bó chân.
Bây giờ lại khác, Tần Lập có thể cảm giác được, ở bên trong tinh không cổ lộ này thì đừng nói là Thánh Chủ, coi như Đại Đế Thần Vương, chỉ sợ cũng khó làm cho cổ lộ này có dao động gì!
Trong thức hải Tần Lập xuất hiện một bức họa, năm đó khi nam từ áo xanh phong ấn các thế giới dập nát, dùng tinh không cổ lộ thật dài nối tiếp các thế giới dập nát với nhau...
Không biết bọn họ thế nào rồi, Tần Lập cảm nhận được thời không vặn vẹo mang đến áp lực bên trong tinh không cổ lộ, trong lòng nghĩ: Mấy võ giả Lôi Kiếp kia, lúc này có lẽ đã sớm thân hình câu diệt rồi?
Loại áp lực này, dù là đại năng Địa Tiên bình thường cũng khó mà thừa nhận. Chỉ có cảnh giới Địa Tiên đại năng đại viên mãn cùng nửa bước Thánh Chủ mới có thể thừa nhận loại áp lực này.
Không biết những người đã chết kia, vào thời khắc cuối cùng có hối hận vì xúc động của mình hay không?
Có lẽ là không!
Tần Lập nghĩ: dù sao, hắn chưa từng hối hận những gì mình đã lựa chọn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.