Duy Ngã Độc Tôn

Chương 824: Khế ước linh hồn!




- Có muốn giữ mạng sống hay không?
Tần Lập híp mắt, ngữ khí lành lạnh hỏi.
Tên lùn xanh này liều mạng gật đầu như gà mổ thóc, trong ánh mắt tràn ngập cầu xin cùng khát vọng nhìn Tần Lập.
Trong lòng Tần Lập âm thầm cười lạnh, hắn không có một chút đồng tình với tên lùn này. Lúc được thế, còn muốn lấy mạng mình, muốn cắn nuốt mình nữa. Một thân thực lực của thứ này đã đạt đến cảnh giới Thánh Chủ đỉnh, nếu như không có mình ở đây, sợ rằng mấy người Nam Cung Tử Lăng gặp phải nó, sẽ thật sự gục ngã trong tay thứ này.
Hiện giờ ra vẻ đáng thương, chẳng qua đây chỉ là bản năng cầu sống mà thôi. Nếu mình thật sự muốn giết nó, e rằng sẽ lập tức biến thành một khuôn mặt khác.
- Nếu muốn giữ mạng, vậy thì rất đơn giản, chúng ta bàn bạc điều kiện.
Sắc mặt Tần Lập vừa đổi, biến thành bộ dạng cười hì hì. Nhưng như vậy lại càng khiến cho trong lòng tên lùn xanh này run sợ, không biết cuối cùng trong lòng người trẻ tuổi giống như ác ma này đang nghĩ cái gì.
Nhìn tên lùn xanh đôi mắt to tinh thuần vô tội, trong lòng Tần Lập cười thầm, nói:
- Muốn giữ mạng, ngoan ngoãn đi theo bên cạnh ta năm mươi năm!
Tên lùn xanh do dự một chút, gật đầu. Trong lòng biết không đáp ứng hắn, sợ rằng sẽ lập tức bị hủy diệt. Sát khí trên người cường giả nhân loại trẻ tuổi này quá mức dọa người, nhất là sát ý lạnh băng truyền tới từ trên thanh kiếm kia, giống như có được linh tính, khiến cho linh hồn tên lùn xanh cũng phải run rẩy.
- Ừ, mỗi khi ta muốn luyện đan, Người phái cung cấp máu huyết cho ta!
Cuối cùng Tần Lập nói ra yêu cầu của mình. Máu huyết Thứ Long Ngạn không riêng gì chỉ luyện chế Bệ Ngạn Kim Đan, nắm giữ thủy hỏa phong trong tay, vượt qua đại thiên kiếp. Thứ Long Ngạn là một loại thần dược xa xưa, đã hóa thành hình người, máu huyết của nó vô cùng thần kỳ, có thể cho thêm máu huyết của nó vào trong rất nhiều loại đan dược, nâng cao phẩm chất đan dược.
Thậm chí trực tiếp uống nó, cũng có thể nối xương đắp thịt!
Một thứ bảo bối như vậy, không giữ lại bên người, trực tiếp hủy diệt thì quả thật là đáng tiếc!
Tên lùn xanh này mặc kệ, bản thân nó chính là tinh quái hóa thành từ thần dược xa xưa. Sau khi hóa thành hình người, mỗi một giọt máu trong cơ thể nó đều vô cùng quý báu, dùng vô giá để hình dung cũng không quá đáng.
Lập tức nó liền hiện ra thần sắc quyết liệt, nhìn về phía Tần Lập lắc đầu kiên quyết nói:
- Nhân loại trẻ tuổi, ngươi quá tham lam rồi. Ta có thể đáp ứng một lần cho ngươi một chút máu huyết vô cùng quý báu của ta, nhưng ngươi muốn rút lấy tùy lúc, là chuyện tuyệt đối không thể nào, ta không thể đồng ý!
- Chết cũng không đồng ý?
Tần Lập híp mắt, vẻ mặt lành lạnh hỏi.
- Chết cũng không đồng ý...A a a a a, đừng động thủ, đừng động thủ, ta...ta đồng ý, ta đồng ý được không!
Tên lùn xanh vừa nói một câu chết cũng không đồng ý, liền cảm giác thanh bảo kiếm yêu dị kia đã cắt vào cổ mình, dòng máu quý giá vô cùng bắt đầu bị rát đi. Điều này làm cho nó sợ đến hồn phi phách tán, vội vàng đáp ứng không ngừng, cảm giác được lưỡi kiếm kia đặt ở trên cổ hắn lạnh đến tận xương, khẳng định chảy máu rồi!
Máu của ta rất là quý giá đó!
Trong lòng Thứ Long Ngạn đang đổ máu, chỉ hận bản thân mình vì sao lại nổi lòng tham lam, trộm gà không được, ngược lại còn đây bản thân vào trong. Nó vừa hối hận trong lòng vừa nghĩ: Tạm thời đáp ứng hắn trước là được! Cũng không có gì lớn lắm, sẽ luôn có cơ hội bỏ chạy! ở trong khu vực Tử Long cổ Khoáng này nguy cơ khắp chốn, hắn là một nhân loại, làm sao có thể quen thuộc hơn ta sinh trưởng ở nơi này?
Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm hút sạch máu huyết Thứ Long Ngạn vừa chảy ra, nếu không có Tần Lập áp chế, sợ rằng nó đã bắt đầu hút lấy máu huyết bên trong cơ thể Thứ Long Ngạn rồi.
Loại máu huyết cực phẩm này, Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm cũng thật là ưa thích!
Chính là vì như thế. Thứ Long Ngạn mới không dám sinh ra lòng phản kháng, nó sợ hãi thanh kiếm này thậm chí còn vượt qua nỗi sợ hãi với Tần Lập.
- Điều kiện thứ ba, vì phòng ngừa ngươi bỏ trốn chúng ta tiểu nhân trước quân tử sau, ngươi cần phải rút một tia linh hồn bổn nguyên giao cho ta bảo quản. Năm mươi năm sau, ta tự nhiên sẽ trả lại cho ngươi!
Tần Lập nhàn nhạt nói, giống như đang nói một chuyện nhẹ nhàng bình thường.
Mặc dù không biết cái gì là tiểu nhân cái gì là quân tử, nhưng lời này Thứ Long Ngạn lại nghe rất rõ ràng, lập tức liền hét ầm lên:
- A a a a a! Tuyệt đối không được. Nhân loại ti bi, nhân loại tham lam, ngươi phải trả giá đắt vì sự đê tiện cùng tham lam của mình! Không có ta dẫn đường, ngươi sẽ không ra khỏi khu vực này đâu! Ta chết cũng sẽ không giao bổn nguyên linh hồn cho ngươi!
Lần này, tên lùn xanh Thứ Long Ngạn đã thật sự nổi giận rồi. Không như những chuyện khác, máu huyết không còn thì có thể tái sinh, nhưng nếu linh hồn bổn nguyên bị người ta rút lấy một tia, vậy chàng khác nào hoàn toàn giao sinh mệnh ở trong tay đối phương. Điều này đối với tinh quái như nó mà nói, còn khó chịu hơn là chết, căn bản không thể nào nhịn được nữa.
Tần Lập cũng biết yêu cầu này của hắn quả thật quá đáng. Nhưng Thứ Long Ngạn nhưng này căn bản không phải là một kẻ an phận, không làm như thế, tất nhiên lúc nào nó cũng sẽ nghĩ tới việc bỏ chạy, thậm chí ở thời khắc mấu chốt, còn có thể mưu hại mình.
Tần Lập cũng không muốn ở bên người mình lúc nào cũng có một trái bom hẹn giờ, có ngày ngày phòng trộm, nào có ngày ngày phòng cướp?
Suy nghĩ một chút, ngữ khí Tần Lập trở nên ôn hòa hơn nói:
- Ta hiểu rất rõ tâm tư của ngươi. Ngươi sợ rằng sau khi ta nắm giữ bổn nguyên linh hồn của ngươi, liên vẫn khống chế ngươi, nắm giữ sinh tử của ngươi, Phải không?
Tên lùn xanh khuôn mặt nhỏ tràn ngập bi phẫn, dùng sức gật đầu, lên tiếng nói:
- Chẳng lẽ không phải sao?
- Đương nhiên không phải!
Tần Lập chắc như như đinh đóng cột, vẻ mặt kiên quyết nói:
- Ta không phải loại người như vậy. Ngươi xem, ta có thể dùng bổn nguyên linh hồn của ta thề rằng: Năm mươi năm sau, ta khẳng định sẽ thả ngươi đi! Hơn nữa, ta còn có thể đáp ứng ngươi một điều kiện, đó là ngươi sẽ không cần rời khỏi khu vực Tử Long Cổ Khoáng này. Thời gian ta ở đây tối đa cũng chỉ mấy năm, ta sẽ rời đi. Hoặc là sẽ quay về tìm ngươi, hoặc là...sẽ không bao giờ trở về nữa.
- Ngươi đáp ứng ta, kỳ thật không có tổn thất gì quá lớn với ngươi. Ta không muốn giết ngươi, chỉ muốn dùng máu huyết của ngươi luyện chế một chút đan dược mà thôi. Năm mươi năm sau, ta nhất định sẽ trả tự do cho ngươi. Nếu như ta một đi không trở lại, chết ở bên ngoài, khế ước giữa chúng ta tự nhiên cũng giải trừ. Nếu như thế, ngươi vẫn không đáp ứng ta, vậy ta...cũng chỉ có thể giết ngươi, mặc dù có chút đáng tiếc, nhưng ta cũng không còn cách nào khác.
Tần Lập nói xong, tên lùn xanh này lâm vào trâm tư. Một lúc lâu, nó ngẩng đầu lên, vẻ mặt oán độc nhìn Tần Lập, nói:
- Vậy ngươi thề đi! Ngươi thề rằng ngươi sẽ không giết ta, năm mươi năm sau, ngươi phải trả lại bổn nguyên linh hồn cho ta!
Tần Lập mỉm cười, gật đầu nói:
- Được, ta sẽ thề! Tần Lập ta, dùng bổn nguyên linh hồn xin thề: Năm mươi năm sau, nhất định sẽ trả lại bổn nguyên linh hồn cho Thứ Long Ngạn. Nếu có vi phạm, linh hồn ta sẽ chịu hết dày vò, hồn phi phách tán!
Một cỗ lực lượng pháp tắc thiên đạo chợt hình thành trên bầu trời, bắn vào mi tâm Tần Lập, ghi dấu ấn ở giữa tử phủ Tần Lập.
Tên lùn xanh thấy Tần Lập thật sự thề độc, cũng chỉ có thể rút ra một tia lực linh hồn bổn nguyên, giao cho Tần Lập. Giao dịch giữa hai người, coi như hoàn thành.
Tần Lập buông tên lùn xanh này ra, bây giờ hắn đã không sợ nó bỏ chạy nữa. Bởi vì nắm giữ lực linh hồn bổn nguyên Thứ Long Ngạn, chỉ cần Tần Lập vừa động ý niệm. Thứ Long Ngạn sẽ hồn phi phách tán, một lần nữa hóa thành một gốc thần dược xa xưa, tất cả thần trí sẽ biến mất trong thiên địa.
- Công tử!
- Công tử, ngài ở đâu?
- Sư đệ?
Rất xa, truyền đến tiếng kêu gọi của mấy người Hô Diên Kiêu Dưởng.
Tần Lập gọi mấy người Hô Diên Kiêu Dưởng tới, mọi người nhìn thấy tên lùn xanh này vẻ mặt suy sụp, đều chậc chậc làm kỳ quái. Đến khi nghe nói đây là một tinh quái từ một gốc thần dược xa xưa hóa thành hình người, càng thêm vô cùng kỳ lạ hiếm thấy.
Thế giới này, mặc dù có rất nhiều chuyện ly kỳ cổ quái, như là linh thú hóa hình, biến thành nhân loại, không khác gì nhân loại, làm võ giả cao cấp, bọn họ cũng đã thấy qua vô số, đặc biệt trong thân thể Mạc Bắc còn đang chảy dòng máu thần thú Hoang cổ. Nhưng đây là thực vật hóa thành tinh quái, bọn họ thật sự rất ít gặp, dù là nghe nói, cũng chỉ là ở trong truyền thuyết.
Tên lùn xanh cảm giác rất không thoải mái, hừ một tiếng, thân hình chợt lóe biến mất khỏi ánh mắt mọi người.
- A! Nó chạy rồi!
Hô Diên Kiêu Dưởng kinh hô.
- Ai nha! Đáng tiếc quá, lại để nó chạy mất! Thật là đáng yêu mà!
Nam Cung Tử Lăng nói.
- Đúng thế đó, tiểu chút chít kia thật là đáng yêu mà!
Ngọc Châu luôn lạnh như băng sương cũng lên tiếng.
Mấy người Tần Lập một trận hết chỗ nói, thầm than nữ nhân quả nhiên khác với nam nhân, các nàng lại cho rằng Thứ Long Ngạn này rất là đáng yêu...
Tần Lập mỉm cười, nói:
- Yên tâm, nó không chạy thoát được đâu.Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thần niệm khẽ động, bên trong tử khí bên kia truyền ra một tiếng hô đau đớn chỉ thấy một tia sáng xanh lục thoáng hiện, tên lùn xanh kia mang theo vẻ oán độc xuất hiện trước mặt Tần Lập.
Lúc này, nếu mọi Ngươi còn không biết tên lùn xanh này đã bị Tần Lập khống chế triệt để, vậy đúng là ngu ngốc mà.
Nam Cung Tử Lăng đi tới, xoa nắn khuôn mặt nhỏ nhắn của tên lùn xanh này, biểu tình kinh ngạc:
- Nha, da dẻ đúng là mịn màng quá! Thật là, còn tốt hơn cả làn da mình nữa!
- Vậy sao? Muội cũng muốn sờ!
Ngọc Châu cũng đi tới.
Tên lùn xanh vẻ mặt bi phẫn, bị hai nữ nhân cực xinh đẹp hiếu kỳ một hồi xoa đầu, một hồi kéo kéo râu, trong lòng phiền muộn muốn hộc máu.
Trong lòng thẩm hận:
- Nếu như không có khế ước linh hồn, bằng hai nữ tử nhân loại các ngươi, còn chưa đủ cho ta nhét răng nữa!
- Được rồi, đừng chơi nữa. Nó là một con tinh quái thành hình, thọ nguyên còn nhiều hơn chúng ta cộng lại, nó cũng có tự tôn của mình.
Tần Lập nhàn nhạt nói.
Lúc này hai nàng mới buông tha tên lùn xanh không tình nguyện quay trở lại.
Thứ Long Ngạn lần đầu tiên cảm thấy Tần Lập làm người vẫn còn không tệ. Mặc dù hắn cũng chỉ lợi dụng mình, nhưng ít ra hắn cũng chừa cho mình vài phần tôn nghiêm.
Chẳng qua Tần Lập nói câu tiếp theo, làm cho trong lòng tên lùn xanh này hận không thể một cước đá bay Tần Lập vào trong hang động nguy hiểm nhất ở Tử Long cổ Khoáng.
- Máu của nó là thần dược cực phẩm, mỗi người đều phái uống một chút, rất có lợi cho mọi người, ừ, cứ thế đi, đừng khách khí. Tiểu Lục à, ngươi tự mình làm, hay là chờ ta ra tay?
Tần Lập cười hì hì nhìn vào tên lùn xanh, bộ dạng tươi cười kia ở trong mắt tên lùn xanh này, cũng là bộ dạng tươi cười tà ác nhất trên đời.
Má nó...Tiểu Lục?
Con mẹ ngươi mới là Tiểu Lục! Lão tử là Thứ Long Ngạn!
Thứ Long Ngạn!
Trong lòng tên lùn xanh này đang đổ máu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.