Em Đừng Hòng Chạy

Chương 56: Hoa Hồng Héo 1 .




Khách sạn Courtyard - Bangkok.
Quáng Phiên mặc kệ sự đời đứng một bên hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác không màng đến kế hoạch ba cô gửi khi trước.
Trong giây phút im lặng vốn có Trương Bân vội vã đi vào úp xuống bàn một tấm hình cô gái trẻ nghiêm giọng nói.
- Phiên Phiên, cách duy nhất dụ cậu ta đến chỉ có cô gái này.
- Em gái của hắn sao?
Trương Bân lắc đầu, ông trầm ngâm một lúc lâu rồi mới ngửa tấm ảnh lên trước sự tò mò của Quáng Phiên.
- Tình nhân của hắn.
" Hoa Hồng!"
- Chú Bân, đây …
- Đúng, Hoa Hồng chính là nhược điểm của hắn. Việc của con chỉ cần đưa nó đến Khu E còn lại cứ để chú.
Cô nhớ lại những ngày tháng bị Ngữ Âm lên mặt trong tổ chức lại không can tâm. Quáng Phiên nghĩ rất lâu rồi mới gật đầu thỏa hiệp.
- -----
Hơn 5 giờ chiều Quáng Phiên bịt khẩu trang đội mũ kín mít rời khỏi khách sạn Courtyard. Cô lên một chiếc xe con màu đen đến địa điểm đã được định sẵn.
[ Biệt thự ngoại thành ]
Không khí nơi đây có chút náo nhiệt, ai nấy trong nhà đều nhanh nhanh chóng chóng trang trí, chuẩn bị khắp nơi của căn nhà.
Đèn điện, hoa cành, vật trang trí đều được chuẩn bị kĩ càng …căn biệt thự như biến thành một ngôi nhà khác. Lộng lẫy hơn, màu sắc hơn hình dáng cũ của nó.
Ngữ Âm tỉnh dậy chỉ muốn nằm lì trên giường. Nhũng tiếng hô hào, sai bảo của dì Phương khiến cô có chút tò mò bước lại tấm cửa kính nhìn xuống phía sân của căn biệt thự.
“…”
Cùng lúc đó, hai nữ giúp việc vừa hay mở cửa bước vào cầm theo đồ dọn dẹp mở cửa bước vào.
- Cô Tô.
- ừm.
Ngữ Âm thấy sắc mặt của đám người sợ hãi trước mặt cô luôn trốn tránh ánh mắt cô khiến cô có chút hoài nghi.
- Sắp có sự kiện gì sao!.
- vâng. Ngài Lục sắp…
- Này, im lặng đi chuyện không nên nói đừng có nói. Đuổi việc như chơi đấy.
Nữ giúp việc kia vừa định mở miệng đã bị người bên cạnh ngăn lại khiến Ngữ Âm có hoài nghi lớn hơn. Cô gật đầu rồi bước lại bàn làm việc không hỏi thêm gì nữa.
Cô mở ngăn kéo tủ cầm chiếc usd còn lại lên cắm vào máy tính … Một loạt giấy tờ,tư liệu làm ăn trái phép, buôn bán trẻ em,mại d*m của Quáng Quang đều gom đủ trong chiếc usd này …
Quá khứ của ông ta từng bị tố cáo gói gọn trong một bức thư. Bỏ vợ bỏ con, giết người chiếm đoạt tài sản …thật khiến người ta rùng mình.
Ông ta thu nhận cô dưới sự cho phép của ba cô rồi chính tay ông ta ép ba cô vào tù …ông ta rốt cuộc muốn làm gì đây. Ông ta và Lục Cảnh Thành rõ ràng chưa từng tiếp xúc tại sao lại quay ra đấu đá nhau.
Nhắc bản thân cô mới nhớ, Quáng Quang chưa một lần nhắc đến Lục Cảnh Thành nhưng lại luôn nhắc đến Đồng Linh. Không lẽ họ có mối quan hệ gì với nhau? Rốt cuộc vì sao ông ta lại ép ba cô phải vào tù …vì sao phải che giấu tội ác của ba cô.
||||| Truyện đề cử: Đan Đại Chí Tôn |||||
Cô liền mở máy tính lên mạng search hai chữ Đồng Linh lúc lâu cuối cùng nó cũng cho cô một kết quả. Nhìn trên màn hình đến cả mạng xã hội cũng chỉ tìm kiếm được một nguồn thông tin Ngữ Âm có chút do dự khi bấm vào phần tìm kiếm " Đồng Linh - Con gái duy nhất của tỷ phú Đồng Lập "
Ngữ Âm lấy hết dũng khí bấm vào phần tìm kiếm. Một bài viết dài ngoằng hiện ra trước mắt cô. Cô không do dự mà phóng to đọc dòng chữ trước mặt.
" Đồng Linh, con gái duy nhất của tỷ phú Đồng Lập và vợ Dương Sênh. Chuyện tình tay ba của Đồng Linh giữa hai người đàn ông là vấn đề sôi nổi được bàn luận hơn bao giờ hết. Một người là con trai độc nhất vô nhị của Lục Thị, Lục Cảnh Mục có tình cảm sâu đậm. Người còn lại là con riêng của tập đoàn Q, sau khi vợ chồng phu nhân tập đoàn Q qua đời người con riêng đã ngồi lên vị trí chủ tịch tập đoàn Q …
Đọc đến ba chữ Lục Cảnh Mục, Ngữ Âm kinh ngạc không thôi …Đồng Linh dính dáng đến Lục Cảnh Mục, vậy người đàn ông còn lại …con riêng của tập đoàn Q …Cô hoàn toàn không nghĩ được ra thứ gì, hoàn toàn không thể suy đoán …
Cánh cửa phòng đột ngột mở ra, Lục Cảnh Thành bước vào khiến Ngữ Âm vô cùng hoảng loạn. Cô vội rút chiếc usd còn trên máy tính ra giấu xuống ngăn kéo rồi nhanh chóng gập máy tính xuống …
- Em không khỏe sao!
- Không…không có.
Lục Cảnh Thành liếc nhìn cử chỉ lạ của cô liền thở dài, hắn đi đến hôn lên chiếc trán nhỉ của cô rồi bế sốc người cô lên.
- chăm chỉ đến mức quên giờ ăn sao.
- …
Hắn ôm chặt cô vào lòng, từ từ cùng cô xuống lầu dùng bữa tối.
Cảnh Kỳ, Nhị, Ngũ cũng có mặt đầy đủ ở đó đợi họ cùng dùng bữa khiến cô có chút e ngại về hành động ôm ấp của Lục Cảnh Thành.
Xung quanh căn biệt thự đều được trang trí rất lộng lẫy, từ trong ra ngoài đều cắm hoa và đèn điện nguy nga khiến cô không kiềm lòng mà hỏi Cảnh Kỳ.
- Ngũ Cảnh.
- hả. Ba người Ngũ Cảnh đồng thanh đáp lại cô.
- Biệt thự sắp có sự kiện gì sao?
Khi lắng nghe câu hỏi của cô, ba người đều im lặng ánh mắt đều đổ dồn về phía Lục Cảnh Thành chờ đợi hắn nói với cô …nhưng hắn chỉ im lặng dùng bữa.
- Có chuyện gì khó nói lắm sao…
- Đêm nay em cùng Cảnh Kỳ về căn cứ quân sự của Cảnh Ngũ đi.
- tại sao …em …
Chiếc muỗng múc cháo trên tay bỗng ngưng lại, khó hiểu nhìn hắn. Không chỉ cô mà ba người Ngũ Cảnh cũng không khỏi ngạc nhiên …đây là sự lựa chọn của hắn, bọn họ hoàn toàn không có quyền lên tiếng.
- Tôi nói em về đó thì cứ về đi. Đừng hỏi nhiều.
Hắn tức giận hất phăng chiếc nĩa trong tay rồi đứng lên rời khỏi bàn ăn. Cô vì giật mình mà thìa cháo trong tay đổ xuống chân. Một chút bỏng một chút rát nhưng cô không phản ứng dữ dội chỉ chầm chậm cầm chiếc khăn lâu nhẹ vết cháo trên đùi …
“…”
- A Âm…
- Cô không sao chứ?
- Không sao.
Ngữ Âm tay nắm chặt chiếc muỗng múc cháo liên tục lên miệng. Cô còn chuyện phải giải đáp nhưng tại sao hắn nhất thiết phải đưa cô về căn cứ chứ …xa xôi, tẻ nhạt …dường như cách biệt với hắn.
- ------
Kết thúc bữa tối, Ngữ Âm lên phòng thu xếp đồ đạc. Cô cất hai chiếc usd và một số tài liệu quan trọng vào trong người chỉ khẽ thở dài.
Cô như nhớ ra điều gì đó liền chạy đến chỗ máy tính tìm kiếm nhưng…toàn bộ số thông tin vừa mới ban nãy cô đọc được đều không cánh mà bay. Dù cô có tra đi tra lại bao nhiêu màn hình chỉ hiện ra năm chữ
" thông tin không khả dụng! "
Vậy là sao …?
- Tìm gì thế?
- Một … Một chút tài liệu bên Đông Âu.
Giọng nói dứt khoát của Cảnh Kỳ xuất hiện khiến Ngữ Âm giật nảy mình. Cô vội bấm xóa phần tìm kiếm rồi lắc đầu nhìn Cảnh Kỳ.
- Quên nhắc cô, ban nãy lão đại cho gọi tôi ngăn chặn mạng lưới thông tin rồi tạm thời cô không cần tra tư liệu bên Đông Âu nữa đâu.
- …ừm. " Lục Cảnh Thành nghi ngờ mình sao?"
- Lát nữa xe tới rồi! Cô chuẩn bị nhanh đi.
Ngữ Âm đứng dậy dùng tay ngăn cánh cửa Kỳ đang dần đóng lại.
- cô nói thật đi! Sắp xảy ra chuyện gì rồi sao?
Hai người mặt đối mặt nhìn nhau, nhưng Cảnh Kỳ không nói cô chỉ nhẹ nhàng bỏ tay khỏi cánh cửa rồi rời đi.
- Qua ngày mai cô sẽ biết thôi.
- -------
Con người Lục Cảnh Thành khó hiểu đến mức ngay cả Ngũ Cảnh đồng hành cùng hắn từ năm 15 tuổi vẫn không tài nào hiểu được hắn huống chi người ngoài muốn hiểu hắn như nào…
Hắn một mình ngồi trong phòng rượu uống chết chai này lại đập phá chai kia, tàn phá đến cạn kiệt dần số rượu dãy đầu tiên. Sàn nhà lênh láng rượu vang, những mảnh vỡ cũng nằm ẩn mình trong đống rượu đó.
Tiếng đập vỡ, phá đồ của hắn đều bị người hầu và quản gia đứng bên ngoài chứng kiến nhưng họ chỉ biết bó tay chịu chói …ai dám động vào hắn lúc này chứ. Hắn chẳng khác gì một chiếc núi lửa đang sôi, động vào hắn không tan chảy thì cũng cháy rụi…
Hắn trong phòng hoàn toàn mất lý trí uống rượu li bì còn cô …bình tĩnh sắp xếp hành lí lên xe rời khỏi BangKok trong đêm.
Trước khi rời đi cô rất muốn gặp hắn nhưng phải làm sao đây…hắn không hề muốn gặp cô. Dù cho cô có đứng trước cửa đợi hắn bao lâu đi nữa nhưng hắn lại làm ngơ đến khi cô hết kiên nhẫn rời đi hắn mới nổi loạn đổ lỗi lên đồ vật trong phòng, điên cuồng tàn phá …

Chiếc xe của Ngữ Âm vừa ra khỏi trung tâm thành phố BangKok đã gặp trục trặc giữa đường.
- Có chuyện gì thế.
- Cô chủ! Xe thủng lốp rồi ạ.
Cảnh Kỳ quay sang nhìn Ngữ Âm vẻ mặt lo lắng không ngoai.
- Tôi liên lạc với Cảnh Ngũ …
- Không cần, chúng ta bắt taxi được rồi.
Cảnh Kỳ lập tức gạt bỏ suy nghĩ của Ngữ Âm sang một bên. Cô vừa đưa chiếc điện thoại ra chưa kịp bấm số gọi đã bị người sau lưng khống chế hất chiếc điện thoại của cô sang một bên.
Ngay sau đó xuất hiện trước mắt bọn họ là một đám người lạ mặt. Bọn chúng cưỡng chế hai cô gái nhỏ và tên tài xế sang một bên.
- A Âm …
- um…
Cảnh Kỳ và Ngữ Âm không nhịn được mà cùng nhau ra hiệu xoay người tung cước hạ ngục đối phương, tiếp đến hai người đánh trả ba bốn tên xung quanh tiến công đến muốn đấu với hai người đều bị đánh ngục không thương tiếc.
Nhưng còn chưa để hai người bỏ chạy hơn chục tên đàn ông to cao lực lưỡng xuất hiện phía sau và phía trước hai người.
- A Âm! Tôi đánh lạc hướng bọn chúng, cô mau đi đi.
- Tôi ở đây với cô!
Cảnh Kỳ một mình đấu với hai tên đàn ông lực lưỡng cô bẻ gãy cánh tay của tên bên trái, nhanh nhẹn luồn qua chân hắn xách cổ tên còn lại dùng súng bắn xuyên tim hắn.
Ngữ Âm càng muốn không để mặc Cảnh Kỳ, cô lao đến dùng dao găm trong người né tránh các đón chí mạng của bọn chúng đâm xuyên cuống họng một tên cản trở trước mặt tiếp sau đó cô đột ngột quay đầu khiến tên phía sau hoảng loạn liền đâm thẳng xuống bắp chân hắn. Tiếng đau đớn gào thét của bọn chúng vang lên u cả một khoảng đất trống. Ngữ Âm phản ứng lại gọi to tên Cảnh Kỳ …
- …Kỳ! Phía sau
Một tên đàn ông nhân lúc Cảnh Kỳ không để ý đã dí chích điện lên người cô khiến cô không kịp phản đòn mà ngất lịm đi.
Chính cô vì không để ý xung quanh liền bị bọn chúng cưỡng chế. Ánh mắt đỏ hoe nhìn về phía Cảnh Kỳ bị bọn chúng ném sang một bên. Nhưng…một giọng nói quen thuộc bỗng vang lên bên tai cô …
- Hoa Hồng! Lâu rồi không gặp.
Quáng Phiên từ phía sau bóng lưng của bọn ngăn chặn cô bước ra đứng trước mặt cô dáng vẻ vô cùng đắc ý.
- Quáng Phiên? Là cô làm sao…
- Đúng! Là tôi. Là tôi hết đấy. Cô thấy sao? Ngạc nhiên lắm phải không!
Vừa nói cô ta vừa áp sát gần Ngữ Âm hơn, cô ta tàn nhẫn đá mạng vào hai đầu gối của Ngữ Âm khiến cô đau nhói quỳ rạp xuống đất. Quáng Phiên nhìn bộ dạng của Ngữ Âm bây giờ thì vô cùng thỏa mãn.
- Quáng Quang đang lừa cô…đợi tôi điều tra…
Quáng Phiên cười lớn, cô ta cúi người bóp chặt lấy cổ Ngữ Âm mỉa mai nói.
- Cần gì phải điều tra! Tôi biết hết rồi …biết tất cả rồi, chẳng có gì thú vị cả…
- Cô …muốn… gì?
Cô ta hả dạ buông ta đứng dậy phủi nhẹ bàn tay vừa động vào Ngữ Âm.
- Thứ Quáng Phiên muốn nhiều lắm nhưng mạng cô là thứ đầu tiên tôi muốn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.