Hôm nay là ngày cuối tuần nên Hoàng Ngọc Niệm không có đi làm, nên hắn cũng không gọi cô dậy. Hôm nay hắn phải đi sớm nên chỉ chuẩn bị được bữa sáng cho cô sau đó đi làm luôn.
Còn cô khi dậy nhìn lên đồng hồ" ôi mẹ ơi, trễ.... trễ giờ rồi" Hoàng Ngọc Niệm bắt đầu cuống cuồng lên chạy khỏi giường vệ sinh cá nhân trong 15 phút, đi xuống nhà mới để ý từ nãy đến giờ không thấy hắn.
Đi vào phòng bếp thì thấy bữa sáng đã được để sẵn trên bàn, lấy điện thoại ra định gọi cho hắn sau đó thì thấy hôm nay là chủ nhật cơ mà?
"Azz.... đầu óc dạo này sao ấy nhỉ? Đãng trí quá"
Tự vỗ đầu mình sau đó vào thưởng thức bữa sáng của hắn làm, cô cũng đã biết nấu rồi để cô tự tập làm quen đi hắn cứ làm thế này mãi cô sẽ ỷ lại vào hắn mất.
Sau đó điện thoại cho Dương Thế Minh, sao hôm nay hắn lại đi làm sớm đến vậy? Không nói cho cô biết gì cả.
"Alo, anh nghe nè" đầu dây bên kia truyền lại một giọng nói ngọt ngào trầm ấm.
"Anh đi làm sớm vậy? "
"Nay anh phải bận kí hợp đồng với công ty nước ngoài nên phải đến sớm, nay em được nghỉ đúng không?"
"Ừm, ở nhà buồn lắm"
"Hay là đi mua sắm đi!! Cho thoải mái, thẻ tín dụng ở trong tủ lấy đi"
"Không cần đâu, em tự dùng tiền của mình em không muốn ỷ lại vào anh "
"Ỷ lại gì chứ? Dù sao mấy cái đó sau này em cũng sẽ quản lý thay anh thôi, cần gì thì sài không cần thì để phòng thân. Nghe anh đi"
"Ừm... được rồi..."
"Sau khi đi mua sắm xong ghé công ty anh, anh và em hẹn hò "
"Hửm? Hẹn... hẹn... hò? "
"Đúng rồi hôm qua em đã tỏ tình với anh còn gì? Thì cũng phải cho em một ngày hẹn hò chứ?"
"Làm sao vào được lỡ người ta không cho em vào thì sao"
"Không sao, chỉ cần tới nơi gọi anh, anh sẽ bảo Tống Xuân Lăng xuống đón em"
"Ừm"
"Ngoan, bye em"
Sau khi ăn bữa sáng xong Hoàng Ngọc Niệm lên phòng lấy thẻ tín dụng trong tủ sau đó lái xe đến trung tâm mua sắm, nếu như là lần đầu hẹn hò vậy cô có nên.... mua đồ đôi không nhỉ?
Làm vậy ngại lắm, nhưng mà cô vẫn muốn có một buổi hẹn hò thật lãng mạn, quyết định vậy đi đã hẹn hò thì phải cho tới cô quyết định đến shop couple.
"Chào mừng quý khách đến với shop couple"Cô nhân viên mở cửa chào đón một cách nồng nhiệt.
"Có rất nhiều mẫu mã mới, quý khách cứ lựa thoải mái nhé"
"Cám ơn"
Hoàng Ngọc Niệm đi đến tủ lựa vài bộ đồ đôi, trông cũng khá đẹp không biết khi hắn mặc vào sẽ tiêu soái đến mức nào nữa...
Ki thấy cái vừa ý Hoàng Ngọc Niệm đưa tay định lấy thì một bàn tay khác chạm vào bộ đồ đó, ngước lên nhìn là Mai hà Ninh là cô ta, người đã dụ dỗ Vũ Hạo Văn.
"Ôh, là Hoàng Ngọc Niệm đây mà.... đã lâu rồi không gặp, dạo này cô sống thế nào rồi? Bị Hạo Văn đá ngay lập tức nắm được Dương Thế Minh? Cô cũng tài thật đấy" giọng điệu chua ngoa của cô ta bắt đầu giở trò mỉa mai cô.
"Thích bộ này sao? Cô có định mua không? Mắc lắm đấy!!" Cô ta cầm bộ đồ trên tay đưa bảng giá ra trước mặt cô.
"Tất nhiên phải mua rồi, đã đến đây không mua vậy làm gì?"
"Hoàng Ngọc Niệm, cô còn giận tôi sao?"
"Làm gì tôi phải giận cô, thật ra anh ta tôi cũng chán rồi không cần sài nữa nên mới tới lượt cô..."
"Hừm, chỉ lâu rồi không gặp, cô ta cũng bắt đầu độc miệng nhỉ" Mai Hà Ninh thầm nghĩ.
"Dù có tiền nhưng tôi lại thấy nó không hề hợp với cô đâu"
"Hahaha, vậy chắc cô mặc hợp sao??" Thật nực cười.
"Đúng rồi, một người như tôi mới hợp thôi, một cô gái quê mùa như cô làm sao thích hợp chứ? Em nói đúng không Hạo Văn" bỗng từ đâu Vũ Hạo Văn đi đến.
"Đúng... em mặc rất đẹp rất hợp"
"Hôm nay đúng xui xẻo lại đi gặp hai người này"