Lạc Băng nhếch môi..
- Cậu là đang học theo Tô Tuyết Giao định uy hiếp mình đấy à.Có cần mình sắp xếp một cuộc hẹn cho cậu gặp Tử Song không?1
Lời vừa đùa vừa thật nhất là ánh mắt của Lạc Băng lại không có ý cười.Khiến Ân Tố Như tái mặt,vội vàng giải thích..
- Cậu nói gì vậy mình nào dám có ý đó. Mà..mà cậu nói mẹ của Tô Triết uy hiếp cậu à...?
Ân Tố Như vội chuyển đề tài.
Lạc Băng gật đầu gập lại laptop.
- Đúng vậy, bà ta muốn mình phải giữ chiếc ghế Giám Đốc cho Tô Triết.Nhưng tiếc là...
Cô ngừng vài giây, hơi chờm người về phía trước lạnh giọng nói.
- Mình ghét bị người khác uy hiếp.Mà bà ta lại chạm vào cấm kỵ của mình..
Cho nên phải trả giá..
Ân Tố Như cảm thấy sóng lưng cô ta trãi dài luồn khí lạnh.Cô ta cảm nhận Lạc Băng khác trước rất nhiều nhưng thái độ của Lạc Băng không bày xích cô ta cho nên Ân Tố Như không nắm được hiện giờ Lạc Băng suy nghĩ chuyện gì..1
Muốn khai thác nhiều thứ mà không thành công còn bị hù đến mặt trắng mặt xanh..
Ân Tố Như cười khan..
- Bà ta thật ngu ngốc quá mà ...
Cô ta muốn nói thêm gì đó nhưng lúc này điện thoại Lạc Băng lại vang lên là của An Tử Song..
Lạc Băng mỉm cười, nhanh chóng nghe máy..
- Anh tới rồi à? Chờ em một chút, em xuống ngay.
Nói rồi cô vội tắt máy thu dọn một số thứ vào giỏ sách..
- Tử Song đến rồi mình phải đi đây, hẹn cậu khi khác vậy.
Ân Tố Như cười cười cũng đứng dậy mang túi sách lên vai..
- Được..được cậu đi nhanh đi đừng để chồng cậu chờ..Mình xuống cùng cậu..
Lạc Băng gật đầu cùng Ân Tố Như đi xuống sảnh lớn vì thế Ân Tố Như chứng kiến một màn An Tử Song xuống xe mở cửa cho Lạc Băng. Hai người nói với nhau gì đó Lạc Băng cười tít cả mắt.An Tử Song hôn lên trán Lạc Băng đầy thương yêu.Lúc Lạc Băng ngồi vào xe rồi, trước khi An Tử Song ngồi theo vào anh quay mặt dùng ánh mắt lạnh lẽo sắc hơn dao nhìn lướt qua Ân Tố Như..
Ân Tố Như đã cố tình đứng ở xa không dám đến gần chỉ đứng ở ngay cổng chính thế mà khi đối diện với ánh mắt đáng sợ của An Tử Song.Toàn thân cô ta run rẩy, sắc mặt tái đi vội vàng dời ánh mắt tránh né..
Đến khi xe của An Tử Song rời đi, trái tim Ân Tố Như vẫn đập thình thịch khó kiểm soát..Cô ta rõ ràng bị An Tử Song hù dọa quá mức rồi..
......
Tại Lạc Gia.
Mấy ngày qua,sau khi Tô Triết rời khỏi Lạc Gia thay vì giận dỗi hay khóc lóc, lạ thay Tô Tuyết Giao lại rất hiểu chuyện bà còn ngọt ngào xin lỗi Lạc Triệu vì sự nóng giận của bà mấy ngày trước.Còn nói rằng sẽ lựa cơ hội để xin lỗi Lạc Băng và An Tử Song.Sự hiểu chuyện của bà khiến Lạc Triệu dĩ nhiên rất hài lòng.
Cho nên mối quan hệ tốt đẹp của Tô Tuyết Giao và Lạc Triệu trở lại như xưa.
- Trễ rồi sao anh không nghỉ ngơi, em đem sữa cho anh đây này..
Tô Tuyết Giao mang ly sữa đi đến cạnh giường ngồi xuống mà lúc này Lạc Triệu đang còn đọc sách.
Ông ngẩng đầu nhìn qua ly sữa rồi nhàn nhạt nói..
- Em để đó đi,chút nữa anh uống..
- Không được nguội sẽ mất ngon đấy.Anh uống đi rồi muốn làm gì thì làm..1
Tô Tuyết Giao ngọt ngào đưa ly sữa nhét vào tay ông.
Lạc Triệu nhìn bà ta một chút, rồi khẽ gật đầu..
Ông nâng ly sữa uống một hơi là hết, đưa ly không lại cho bà..
Đổi lại nụ cười vừa lòng của Tô Tuyết Giao..
- Được rồi anh nghỉ ngơi đi.Em đem cất ly sẽ lên sau..
Lạc Triệu gật đầu,ông ngẩng đầu nhìn theo bóng lưng của bà ta..Qua mấy giây rồi lẵng lặng cúi đầu đọc sách tiếp...
.....