Em Vừa Nhát Lại Vừa Ngọt

Chương 1:




Edit: Thỏ Vw
Beta: Gà Vw
Ly pha lê thủy tinh được làm thủ công vô cùng tinh xảo, có thể thấy thành ly màu trắng tựa bông tuyết, thật sự là xinh đẹp. Chỉ là dù xinh đẹp, nó cũng chỉ là một cái ly đựng sữa bò mà thôi, sữa bò có màu trắng ở bên trong cũng sẽ không thay đổi thành mỹ vị mê người.
“Rượu, rượu, tớ muốn uốnguống rượu, không phải sữa bò!” Hướng Vãn Vãn cực kì không vui gây ồn ào, phụng phịu đem khuôn mặt nhỏ phồng lên,vừa trắng vừa mềm, giống như cái bánh bao, làm người ta không kiềm chế được muốn đưa tay đến xoa bóp.
Trong lòng Tô Thanh cũng có ý nghĩ đó, liền duỗi tay sờ mặt bánh bao kia, đem Hướng Vãn Vãn không chút phản kháng để ở trong lòng, không chút để ý nói: “Nơi này chỉ có sữa bò, uống hay không uống.”
Hướng Vãn Vãn không phục, nói: “Nơi này là quán bar, sao lại chỉ có sữa bò? Tớ muốn uống cái loại mà các cậu uống, gọi là Whiskey gì gì đó, không muốn uống sữa bò.”
Hơn hai mươi năm uống sữa bò lớn lên, cô cảm thấy trên người mình đều có một cỗ mùi vị của sữa.
“Cậu nói cái gì?” Tô Thanh nhàn nhạt liếc nàng một cái, nhẹ giọng hỏi.
Hướng Vãn Vãn: “……”
Rụt rụt cổ, nàng ủ rũ nói: “Không có gì.”
Tô Thanh ngồi xuống ghế sô pha, diện mạo thanh tú dáng hình thon dài đem rượu đưa cho cô.
Ngón trỏ đeo nhẫn kim cương ở dưới ánh đèn phản xạ ra lộng lẫy lấp lánh, Tô Thanh cười nói: “Nói cách khác, hôm nay là thời gian tụ tập bạn bè, cái người kia…… Hoa hậu giảng đường, giễu cợt cậu?”
Hướng Vãn Vãn ủy khuất gật gật đầu, thấp giọng nói: “Còn không phải là tìm được bạn trai có tiền sao? Có cái gì mà đắc ý chứ, tớ không có bạn trai, đó là vì tớ không tìm, nếu tớ tìm, khẳng định có thể tìm được người so với bạn trai cô ta tốt hơn một ngàn lần một vạn lần.”
Tô Thanh đưa rượu lên miệng uống, nói: “Lúc ấy cậu nên nói như vậy với cô ta, bây giờ nói với tớ thì có ích lợi gì?”
Hướng Vãn Vãn: “……Tớ không dám, nếu cô ta nổi cáu, thì tớ phải làm sao bây giờ?”
Nói đến chuyện xưa của Hướng Vãn Vãn cùng vị hoa hậu giảng đường này, chính là oán hận chất chứa sâu nặng. Vị hoa hậu giảng đường này vẫn luôn là tâm cao khí ngạo, lại không ngờ rằng sau khi gặp Hướng Vãn Vãn, cuộc sống đang xuôi gió xuôi nước giờ lại gặp phải tường đá rồi, suốt ba năm trung học hoàn toàn bị Hướng Vãn Vãn ép tới không dám ngẩng đầu.
Không nghĩ tới tốt nghiệp nhiều năm như vậy, vị hoa hậu giảng đường này, vẫn là ghi hận Hướng Vãn Vãn thật sự.
Một cô gái ngồi bên cạnh cười nói: “Vãn Vãn lúc đó cậu nên trực tiếp nói cho bọn họ biết thân phận của cậu, cổ đông của tập đoàn WK, để xem bọn họ còn ai dám ở trước mặt cậu khoe khoang nữa hả? Đem tiền của cậu đập chết bọn họ.”
Hướng Vãn Vãn a một tiếng, nói: “Tại sao tớ lại không nghĩ tới ý này chứ?”
"Vì cậu ngốc.” Tô Thanh nói.
Lời này cô ấy có thể nói, những người khác lại không dám nói theo, nếu bọn họ nói theo, ngày mai việc bọn họ nói Hướng Vãn Vãn ngốc có thể sẽ truyền tới trong tai tám vị thanh niên tài tuấn Hướng gia kia, có ngốc mới đi nói như vậy.
Gục mặt ở trên bàn trà pha lê, Hướng Vãn Vãn than vãn: “Tớ cũng muốn tìm bạn trai a ~”
Bên cạnh một cô gái mặc sườn xám hơi hơi mỉm cười, nói: “Bạn trai thì có gì tốt? Cậu nhiệt tình với hắn, hắn ngược lại còn cảm thấy cậu tự cam chịu hạ thấp bản thân. Nghe tớ nói, Vãn Vãn cậu có tiền, hoàn toàn liền có thể đi tìm một nam sinh viên trẻ tuổi, cậu kêu hắn đi hướng đông hắn tuyệt đối không dám đi hướng tây.”
“Đúng vậy, hiện tại không phải đang thịnh hành chó con tiểu chó săn sao? Hẳn là cũng có thú vị điểm khác biệt.”
“Tiểu chó săn còn chưa tính, chó con tính cái gì?” Một người khác cười nhạo một tiếng, lời nói thấm thía:“Đàn ông nha, muốn tìm, liền tìm những người thân thể khoẻ mạnh, bằng không lúc trên giường, hoàn toàn không dùng được, vẫn là có cơ bắp tốt.”
Lúc này ở trong phòng đều là những người phụ nữ không phải có tiền thì chính là có thế của thành phố B, từng lời nói ra đều là sự thật lộ liễu, làm người nghe đều cảm thấy ngượng ngùng cực kỳ.
Hướng Vãn Vãn che lại khuôn mặt đang từng chút nóng lên, chỉ là lời mấy người kia nói lại rơi vào tai cô không xót một chữ nào.
Tô Thanh gõ gõ bàn trà, nói: “Được rồi, Vãn Vãn không giống với chúng ta, cô ấy là đứa trẻ ngoan, mọi người đừng đem cô ấy dạy hư.”
“Cái gì mà dạy hư? Người tồn tại cả đời, chính là muốn thư thái, tớ có tiền có thể làm chính mình trở nên càng vui sướng, tại sao lại không làm?” Có người phản bác, “Tớ không có kiên nhẫn đi hầu hạ đám đàn ông thúi đó, lúc yêu đương còn tốt, sau này kết hôn, nào là phải xem sắc mặt người nhà hắn, còn phải đề phòng hắn dùng tiền bao gái, bao lớn mặt a. Thư Nhã kia, cậu nhìn xem hiện giờ bộ dáng của cô ấy như thế nào? Ra khỏi nhà còn phải cùng Lục gia người ta nói một tiếng, nếu là tớ sớm đã không chịu nổi nữa.”
Người các cô nói cũng ở trong cái vòng này, đại tiểu thư của Thư gia - Thư Nhã, Hướng Vãn Vãn cũng từng gặp qua, là một cô gái tính tình thập phần ôn nhu, đáng tiếc lại gặp người không tốt, lần trước Hướng Vãn Vãn thấy cô ấy, vốn dĩ là một người đầy đặn động lòng người lại biến thành một người giống như chỉ còn da bọc xương, làm người nhìn liền không thoải mái.
Hướng Vãn Vãn vẫn là thích dáng người đẫy đà của cô ấy khi đó, trắng nõn sạch sẽ, cười rộ lên không biết có bao nhiêu ôn nhu.
Đáng tiếc……
Nghĩ đến một bộ dáng kia, Hướng Vãn Vãn đột nhiên lại không nghĩ sẽ tìm bạn trai, thật là quá khủng bố.
“…… Bao dưỡng một người bạn trai, ý nghĩ không tồi a.”
Nhìn nhóm thanh niên bên làm bạn bên cạnh mấy người kia, một đám thoạt nhìn vừa anh tuấn lại soái khí, quan trọng chính là biết nghe lời a, không hài lòng, lấy tiền là có thể làm cho bọn họ chạy lấy người, đến dễ đi cũng dễ.
Vừa nghĩ, cô duỗi tay cầm lấy ly sữa bò trên bàn uống một ngụm, chỉ là mới uống liền suýt nữa phun ra: “Đây là cái gì?”
Chất lỏng lạnh băng từ yết hầu rót xuống bụng, lập tức truyền đến cảm giác nóng rát, mà trên mặt, một cổ nhiệt độ đằng nhiên dâng lên, khuôn mặt trắng nõn lập tức liền đỏ lên.
Tô Thanh ai một tiếng, nói: “Cậu uống chính là rượu của tớ.”
Hướng Vãn Vãn cúi đầu, quả nhiên thấy ly sữa bò của mình vẫn đang ở trên bàn, mà mình trong tay đang cầm là một ly rượu.
“Cậu cảm giác thế nào?” Tô Thanh lập tức quan tâm hỏi.
Hướng Vãn Vãn đôi mắt đều đỏ: “ Cay……”
Tô Thanh lại tức vừa buồn cười, nói: “ Cái này cũng không phải nước trái cây, sao có thể không cay? Cậu đến sô pha nghỉ ngơi một chút đi, chờ đến lúc đi tớ lại gọi cậu dậy.”
Hướng Vãn Vãn gật gật đầu, đứng lên đi đến trên sô pha nằm xuống, cảm thấy đầu có điểm vựng.
Cô là lần đầu tiên chạm vào rượu, cảm giác say dần dần đến, trong đầu một mảnh hỗn độn hôn mê, mà trên mặt lại là nóng rát, còn cảm thấy cả người đều nóng lên.
Đứng lên chập choạng đi toilet, vặn vẹo bắt tay, cũng không biết là ai đang dùng ở bên trong, cửa khóa trái.
Ủy khuất mím môi, Hướng Vãn Vãn không có biện pháp, chỉ có thể đi toilet công cộng, cô thất tha thất thểu đi ra ngoài,chỉ là vừa ra lại đột nhiên đụng phải một bức tường thịt.
“…… Đau!”
Che lại cái mũi ngồi xổm xuống, trong nháy mắt nước mắt liền thi nhau chảy xuống, hai mắt đẫm lệ mơ hồ, cô thấy một thân ảnh màu đen ngồi xuống phía trước mình, hỏi: “Tiểu thư, cô không sao chứ?”
Hướng Vãn Vãn ngẩng đầu lên tới, chớp chớp mắt, nói: “Đau, anh mau nhìn xem, cái mũi của tôi có phải là bị đụng đến sụp rồi hay không, có phải rất khó coi hay không?”
Cô hoàn toàn không biết tư thế này của mình là hoàn toàn không có tính phòng vệ, cằm hơi hếch lên, môi đầy đặn hồng nhuận, còn có lông mi chớp chớp như là hai cái quạt nhỏ, nhìn qua giống như là đang mời hôn.
Người kia nhìn nàng chớp chớp đôi mắt, như là có một cọng lông vũ trong lòng đang gãy lên gãy xuống, không nhịn được duỗi tay nhẹ nhàng sờ lên, chưa kể hai hàng lông mi này còn rất dày.
Đôi mắt bị người ta chạm, Hướng Vãn Vãn theo bản năng nhắm mắt, trong miệng bất mãn nói: “Anh làm cái gì thế?”
“Khụ!” Lục Tử Khiêm ho nhẹ một tiếng, cũng cảm thấy chính mình vừa mới là si ngốc.
Hướng Vãn Vãn lại hỏi: “Anh còn chưa có trả lời tôi, cái mũi của tôi có phải là bị đụng sụp rồi hay không?”
Lục Tử Khiêm cẩn thận đánh giá một chút, vô cùng nghiêm túc lắc lắc đầu, nói: “Không có, vẫn còn rất xinh đẹp.”
Hướng Vãn Vãn thở dài một hơi nhẹ nhõm, nói: “ Cái mũi của tôi chính là đẹp nhất, giống như ba ba vậy, ông tôi nói, cái mũi ba ba tôi rất đẹp lại cao.”
Lục Tử Khiêm duỗi tay đỡ cô lên, Hướng Vãn Vãn say đến ngã trái ngã phải, men say mông lung nhìn anh.
Ở trước mặt nam nhân này, cho dù là ánh đèn ảm đạm cũng không thể che dấu được hào quang trên người anh, dáng người cực kỳ cao lớn, Hướng Vãn Vãn chỉ đứng tới xương quai xanh của anh, ngẩng đầu có thể thấy khuôn mặt anh tuấn của anh.
Lớn lên cũng thật đẹp……
Hướng Vãn Vãn nghĩ trong lòng như vậy, còn không biết rằng, đôi tay mình cũng đã sờ lên ngực người ta.
Lục Tử Khiêm: “??” Anh cảm thấy, có phải bản thân gặp phải tiểu lưu manh rồi hay không, còn là một tiểu lưu manh mềm ngọt giống như cái bánh trôi vậy.
Hướng Vãn Vãn lại không biết trong lòng anh suy nghĩ cái gì, trong đầu cô chỉ còn lại có một ý niệm.
“…… Muốn tiểu chó săn, còn phải có cơ bắp……”
Mà cơ thể này, sờ lên ngạnh bang bang, lại không phải cái loại cơ bắp phồng lên xấu xí, mà là đường cong lưu sướng, tràn ngập cảm giác đàn ông.
Hướng Vãn Vãn trong lòng cao hứng, bắt lấy người nói: “Tôi sẽ bao dưỡng anh, tôi có rất nhiều rất nhiều tiền, anh cùng tôi ở bên nhau đi.”
Lục Tử Khiêm: “…… Ha?”
Trong nháy mắt, anh cảm thấy có chút không thể tưởng tượng. Cho tới bây giờ, không biết có bao nhiêu phụ nữ muốn ngã vào lòng anh, đây vẫn là lần đầu tiên nghe đã có người muốn bao dưỡng anh.
Có điều ngữ khí của Hướng Vãn Vãn là dò hỏi, giọng điệu mềm mại, ngay cả gương mặt kia nhìn qua cũng là trắng trắng mềm mềm, cho nên thật ra Lục Tử Khiêm trong lòng cũng không có tức giận, chỉ cảm thấy buồn cười.
“…… Rất nhiều rất nhiều tiền, chẳng lẽ còn có thể có nhiều tôi?” Anh thấp giọng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.