Em Vừa Nhát Lại Vừa Ngọt

Chương 4:




Edit Missa
Beta Thương
Không thể không nói, hành động vừa rồi của Lục Tử Khiêm vẫn khiến cho Hướng Vãn Vãn rất vui vẻ, đôi mắt cô gái trẻ vì sung sướng mà long lanh làm người khác nhìn đến liền nhịn không được mà cười theo.
Lục Tử Khiêm thế mà tự nhiên duỗi tay cầm tay cô, ở trong ánh mắt của Hướng Vãn Vãn kinh ngạc, cười nói: “Như vậy sẽ không có người tới xin Wechat.”
Hướng Vãn Vãn vừa nghe cảm thấy rất có đạo lý, nghĩ nghĩ đi tới bên phải Lục Tử Khiêm, lấy tay trái của mình dắt lấy tay anh, nói: “Dắt tay này, nếu không em sẽ không chơi di động được”
Lục Tử Khiêm gật đầu, tùy cô đi.
Kế tiếp chính là Lục Tử Khiêm vừa đẩy xe mua vật dụng, vừa phải chú ý an toàn của cô gái bên cạnh, liền sợ cô bị người đâm hoặc là đụng vào người.
Hướng Vãn Vãn có chút không phục, nói: “Em chơi di động rất có kinh nghiệm, tuyệt đối sẽ không đâm trúng người đâu mà.”
Sau đó vừa quay đầu liền đụng vào đồ trên kệ để hàng.
Hướng Vãn Vãn: “……”
Lục Tử Khiêm nhịn cười, gắt gao bắt lấy tay cô, nói: “Không có việc gì, em chơi di động, anh sẽ nhìn em.”
Hướng Vãn Vãn nhăn lại cái mũi, vừa rồi có chút mất mặt làm cho cô có chút e lệ, đơn giản liền cất điện thoại đi.
“Mua mỳ Ý, lại mua mấy quả cà chua, buổi tối làm mỳ Ý cho em ăn.” Lục Tử Khiêm cầm một túi mỳ Ý, thấp giọng hỏi.
“Anh làm chủ là được, em không chọn.”
Nếu cô nói như vậy, Lục Tử Khiêm cũng không hỏi cô nữa, muốn mua cái gì liền chính mình quyết định.
Hướng Vãn Vãn đi theo bên người anh, cúi đầu nhìn đôi tay đang nắm của hai người, khe hở ngón tay gắt gao dựa gần khe hở ngón tay, người không biết còn cho rằng bọn họ bên nhau đã lâu, sợ là hoàn toàn không nghĩ tới bọn họ mới nhận thức chưa được một ngày.
Nghĩ nghĩ, nàng giơ lên nắm tay của hai người, cầm di động chụp một bức ảnh, sau đó đăng lên Weibo của mình.
# không biết buổi tối anh ấy sẽ làm cái gì ## hình ảnh #
Hai bàn tay đang nắm chặt, một to một bé, nhìn một cái là có thể nhận ra một cái là tay con trai. Hơn nữa không thể nghi ngờ, cái tay kia còn rất xinh đẹp, tuyệt đối thỏa mãn vô số ảo tưởng của tay khống, khớp xương rõ ràng, ngón tay thon dài, phía dưới lộ ra một đoạn cánh tay nhìn qua còn có chút cơ bắp.
【 Mẹ nó, đẹp như vậy, liếm liếm liếm 】
【Bàn tay khác hình như là tay con trai, đại đại đang hẹn hò sao? 】
【 Đại đại đang hẹn hò, đang hẹn hò…… Khẳng định là bạn trai, tay bạn thật là đẹp mắt, này một cẩu lương 】
【 Tôi thế mà từ trên một bàn tay nhìn ra hai chữ gợi cảm, tay bạn trai đại đại thật đẹp】
【 Tay đại đại cũng rất đẹp a, vừa thon vừa dài, đôi tay này thật con mẹ nó đẹp 】
Dưới Weibo liền nhanh chóng có một đám người tụ tập. Là một người họa sĩ nhỏ có chút danh tiếng trong ngành, Weibo của Hướng Vãn Vãn cũng có vài vạn fans, một giây sau phía dưới liền có một đám fans trung thành comment.
Mà nhóm fans này cũng rất rõ ràng Hướng Vãn Vãn trước kia là độc thân, hiện tại cô đã đăng một bức ảnh như vậy các fan một giây liền đoán được cô nhất định là đang hẹn hò, đều rất vui mừng cho cô.
Đặc biệt là, tay bạn trai đẹp như vậy!
Hướng Vãn Vãn nhìn qua bình luận ở dưới, khóe miệng nhịn không được hơi hơi nhếch lên.
Đúng vậy, cô cũng là người có bạn trai, người bạn trai này còn cực kì tốt, lớn lên đẹp trai, chân còn dài, nấu ăn ngon, quả thực chính là hoàn mỹ.
“A, có tiền thật là tốt, may mắn tôi có tiền, mới có thể thoải mái mà chơi như vậy!” Hướng Vãn Vãn trong lòng nhịn không được phát ra cảm thán.
Tài khoản Weibo của Hướng Vãn Vãn, Tô Thanh cũng biết, vừa xem Weibo liền nhìn thấy bài đăng như vậy của cô, ngạc nhiên đến mức mặt nạ đang đắp trên mặt cũng rơi xuống.
“Đây là cái gì? Cậu hẹn hò khi nào?” Cầm di động, Tô Thanh bùm bùm đánh một đoạn tin nhắn gửi đi.
Hướng Vãn Vãn thấy tin của Tô Thanh thì có chút chột dạ, bất quá cô tự nói cho chính mình, cô lại không có làm cái gì phạm pháp, chỉ là hẹn hò với một anh chàng đẹp trai, có cái gì không đúng chứ?
Nghĩ vậy, cô lại yên tâm, một bàn tay đánh chữ đánh rất nhanh.
“Đúng vậy, bạn trai tớ siêu soái siêu đẹp!”
“Cậu có phải hay không bao dưỡng chàng trai trẻ?” Tô Thanh nhất huyết châm biếm hỏi.
Hướng Vãn Vãn: “…… Cậu như thế nào biết?” Lại có chút chột dạ.
Tô Thanh: “……”
Cô (TT) cảm thấy không thể hô hấp được, nếu như bị mấy người con trai nhà họ Hướng biết được em gái mình đang bao dưỡng một tình nhân trẻ, sợ là sẽ phát điên, đến lúc đó mấy người các cô cũng không nghĩ sẽ được yên ổn.
Hướng Vãn Vãn không biết Tô Thanh suy nghĩ cái gì, lại gửi thêm một đoạn tin nhắn: “Bạn trai của tớ lớn lên cực kì đẹp trai, đi trên đường đều có người đến xin Wechat, dáng người đẹp, nấu ăn lại ngon.”
Nhìn đến tin nhắn này, Tô Thanh mặt vô biểu cảm, nghĩ có thể làm một nhan khống như cô (HVV) coi trọng, lớn lên nhất định rất đẹp trai.
“…… Cậu biết thân phận của anh ta sao?” Tô Thanh gõ một dòng chữ, lại đem nó xóa đi, một lần nữa gửi đi: “Buổi tối đi cùng nhau ăn một bữa, cậu mang người đến cho tớ xem, có phải người con trai nhặt được từ đống rác không.”
“Phi phi phi, không phải người con trai nhặt được từ đống rác, Lục Tử Khiêm cực kì tốt!” Hướng Vãn Vãn trong lòng không phục nghĩ.
Nhìn địa chỉ Tô Thanh gửi đến, cô cũng biết Tô Thanh là quan tâm chính cô, liền ngẩng đầu chọc chọc Lục Tử Khiêm, nói: “Buổi tối chúng ta đi bên ngoài ăn cơm đi.”
Lục Tử Khiêm nhìn cô, cũng không hỏi vì sao thập phần sảng khoái gật gật đầu.
Trong nhà đồ vật đều phải chuẩn bị thêm một phần, bàn chải đánh răng, khăn mặt, còn có dép đi trong nhà.
“Cái này, cái này đi vào thoải mái……” Hướng Vãn Vãn cầm một đôi dép lê hình con thỏ màu hồng nhạt đưa cho anh, “Cái này lông mềm mại, đi vào nhất định rất thoải mái, lại đáng yêu.”
Nhìn đôi dép lê đáng yêu này, Lục Tử Khiêm rất muốn nói từ chối, đáng tiếc nhìn vẻ mặt vui vẻ của Hướng Vãn Vãn, anh chỉ có thể gật đầu bất đắc dĩ: “Vậy mua đôi này đi.”
Đem đồ vật đều mua thêm một phần, lại mua một ít nguyên liệu nấu ăn bỏ thêm vào tủ lạnh, hai người lúc này mới mang theo chiến lợi phẩm trở về.
Về đến nhà là đã giữa trưa, Lục Tử Khiêm đi vào phòng bếp nấu cơm, Hướng Vãn Vãn căn bản không nghĩ sẽ làm, chính là sau khi xem người đứng ở trong phòng bếp bận rộn, ngượng ngùng lười biếng, chỉ có thể chạy tới làm hỗ trợ anh.
“Nếm thử hương vị món này xem thế nào, cần thêm muối sao? Là phải dùng tương ngọt, hay là trực tiếp rải chút muối tiêu rồi ăn như vậy?” Lục Tử Khiêm vừa gắp một miếng tiêu hương xốp giòn nhỏ đưa đến trong miệng Hướng Vãn Vãn, vừa hỏi cô.
Mới vừa chiên xong tiểu bài còn nóng, thịt mềm, còn mang theo chút vị tiêu, ăn cực kỳ ngon, Hướng Vãn Vãn nhịn không được dùng sức gật đầu, mơ hồ nói: “Ăn ngon.”
“Ăn ngon là được!”
Hai người ăn xong cơm trưa, Hướng Vãn Vãn ăn uống no say liền sinh ra lười biếng, ngáp một tiếng, nói: “Em đi ngủ trưa một lát.”
Chờ cô đi đến phòng ngủ chuẩn bị đóng cửa lại mới thấy người đàn ông đi theo phía sau, vẻ mặt khó hiểu hỏi: “Anh đi theo em làm gì?”
Lục Tử Khiêm vòng qua cô đi vào trong phòng, duỗi tay cởi bỏ nút áo sơ mi đang mặc, nói: “Anh là người yêu của em, đương nhiên là muốn ngủ cùng em.”
Hướng Vãn Vãn: “……”
Hoàn toàn không nghĩ tới điểm này, làm sao bây giờ!!
“Anh không thay áo ngủ sao?” Lục Tử Khiêm đã cởi áo sơ mi đểlộ ra nửa thân trên rắn chắc, thân hình đẹp nhìn thật là dụ người.
Hướng Vãn Vãn mặt đã đỏ, đôi chân nhịn không được dịch về sau, lắp bắp nói: “Em, em nhớ ra em còn có việc……”
Người đàn ông trực tiếp bước đi lại đây, đem cô giam vào giữa cánh tay và tường, rũ mắt nhìn thấy lỗ tai hồng hồng của cô, hỏi: “Vãn Vãn, muốn cùng ngủ hay không?”
Hướng Vãn Vãn đột nhiên ngẩng đầu, Lục Tử Khiêm đã cúi người xuống dưới, trực tiếp hôn lên môi nàng, sau đó đem người hôn đến mê muội, còn đem người ôm lên giường, này thật sự là quá không rụt rè rồi.
“Đây mới là hôn môi thật sự.” Lục Tử Khiêm duỗi tay xoa xoa đôi môi vì hôn mà trở nên hồng nhuận của cô, chống thân mình cười nói.
Hướng Vãn Vãn kéo ra chăn đem chính mình bọc lại, coi như nghe không được anh đang nói cái gì, nhưng mà tiếng tim đập lại mạnh mẽ như trống đập.
Bình tĩnh, bình tĩnh một chút, không ăn qua thịt heo, còn không có gặp qua heo chạy sao? Làm gì kích động như vậy?
Hướng Vãn Vãn nói cho chính mình phải thật bình tĩnh.
Có người từ phía sau ôm lấy cô, Lục Tử Khiêm giống như đang hôn đỉnh đầu cô, ôn nhu nói: “Vãn Vãn, buổi trưa tốt lành.”
Chào buổi trưa!
Hướng Vãn Vãn ở trong lòng nhỏ tiếng nói.
Không nên trách cô không nói lớn, bởi vì cô chính là thẹn thùng a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.