[Esport] Siêu Quỷ

Chương 1: Chiến đội UK (1)




Tóm tắt chương: Thắng thì được khen, thua thì bị chê.
______
Với việc còn một năm nữa Giải vô địch Liên Minh Huyền Thoại( LOL) toàn thế giới mới kết thúc, tháng 11 tới ngày kỳ chuyển nhượng tuyển thủ được mở ra, những sự thay đổi về nhân sự của mỗi đội đều có sức hút được chú ý đến, đặc biệt là chiến đội UK năm nay.
Xét cho cùng, chiến đội UK thực lực rất mạnh, họ đã thể hiện rất tốt trong Giải mùa xuân, Giải mùa hè và Đại hội thể thao liên lục địa trước đó, họ còn tham dự Giải vô địch thế giới với tư cách là hạt giống số một của LPL ( Giải đấu thể thao điện tử LMHT cấp cao nhất khu vực Trung Quốc đại lục) và họ được dự đoán là những người giành được chức vô địch.
Nhưng mà ai cũng không nghĩ tới đội hùng mạnh này sẽ thất bại ở vòng bảng đầu tiên của Giải vô địch thế giới, trong lúc nhất thời trên mạng tràn đầy tiếng cười nhạo cùng nghi ngờ.
" Giải thi đấu thế giới, đây là sự mạnh của đội hạnh giống số 1 à? Thật hài hước."
"UK mạnh thứ 16 UK mạnh thứ 16 UK mạnh thứ 16 UK mạnh thứ 16, fans đừng nói cái gì mà phân tổ tử thần, các người không phải muốn đoạt giải quán quân, sao ngay cả vòng loại bảng mà không làm được?"
*phân tổ tử thần nguyên văn là 死亡分组 hay còn gọi là bảng tử thần, tức là bảng có các đội tuyển mạnh.
"Nói thật, ngày đầu tiên đã thua không dễ nói nên cái gì, dù sao đánh có tới có lui, nhưng trận cuối cùng để thua sẽ phải về nước mà còn đánh thành như vậy? Toàn bộ quá trình bị nghiền nát, huấn liên viên BP có vấn đề về trạng thái cũng không đúng, Thành ca carry lấy mạng cũng chẳng được."
*Carry: Tướng hoặc nhân vật yếu đầu trận nhưng cuối trận lại rất mạnh.
"Tôi thật sự không ủng hộ nổi nữa."
"Lạc Vũ Triết ra đây tạ tội đi, gắp chân ra rau à, AD một chút cũng không có tác dụng gì, có bao nhiêu động tác vô nghĩa trong cả trận đấu."
*gắp chân ra rau ( theo edit được hiểu) 菜得抠脚 là một thuật ngữ có trong LMHT bên Trung Quốc, chỉ những người chơi liên tục chết đi.
*AD: tướng gây sát thương bằng đòn đánh như xạ thủ.
" Nào các bạn fans hâm mộ, hãy ra đây và khoe khoang về UK của các bạn đi."
" Lạc Vũ Triết giải nghệ được không? Lạc Vũ Triết giải nghệ có được hay không?"
"Tôi cũng không biết nên bắt đầu mắng từ đâu..."
" Có kéo hông, UK nhận bao nhiêu tiền bên đối diện thế, giờ biết thi đấu giả rồi à?"
*kéo hông 拉胯 là phương ngữ tại Bắc Kinh, từ này thường dùng để miêu tả biểu hiện kém cỏi của một người nào đó, đồng thời ẩn dụ cho việc một người vào thời điểm quan trọng lại rơi mắt xích, nghĩa gốc là người đã xụi lơ thành một đống bùn nhão. Trong tiếng Thổ của Bắc Kinh, còn có nghĩa là chịu thua. Nghĩa đen: ngay cả xương hông cũng bị kéo lên mặt đất.
Những đánh giá trên như vậy tràn ngập trên mạng, chiến đội UK chịu rất nhiều áp lực dư luận, hoàn toàn tôn trọng ý định của tuyển thủ, kỳ chuyển nhượng sau khi giải đấu thế giới kết thúc đã phát hành những tin tực nặng nề.
Chiến đội UK_ lyz ( Lạc Vũ Triết) đảm nhiệm vị trí AD tuyên bố giải nghệ, tuyển thủ đường giữa kiêm đội trưởng alone( Lý Trung Định) tuyên bố giải nghệ và trở thành huấn luyện viên của chiến đội UK.
Hai tuyển thủ đều là những lão tướng, vốn đã tới thời điểm giải nghệ, tuy rằng họ là lão tướng đã rèn luyện được tâm lý tuyệt vời để loại bỏ ngoài tai những lời dị nghị, nhưng chiến đội UK dừng chân ở top 16 không thể tách khỏi phong độ sai lầm của họ, thực sự họ không thể vượt qua rào cản này.
Cái nghề tuyển thủ tàn nhẫn này, thời kỳ đỉnh cao của một tuyển thủ cũng chỉ được vài năm, họ không đánh nổi nữa, càng không nên kéo chiếu đội đi xuống được.
Lạc Vũ Triết ban đầu nghĩ rằng năm nay điểm số của anh ấy tốt, điều đó chứng minh anh ấy vẫn kiên trì được một năm nữa. Còn ở tình cảnh này, anh không còn mặt mũi nào đối mặt với đồng đội, có lỗi với mọi người đã vất vả cả một năm qua, càng có lỗi hơn với bản thân mình hơn.
Khác với Lạc Vũ Triết dự định sau khi giải nghệ sẽ livestream, alone( Lý Trung Định) lựa chọn ở lại làm huấn luyện viên. Ngay trước đó vốn đã có tính toán này, bởi vì yêu thích đấu trường, muốn từ phương thức khác có thể một lần nữa xuất hiện trên sân khấu.
Liên tiếp hai tuyển thủ chiến đội UK rời đi, vị trí trống rỗng sẽ bị những người khác nhòm ngó, dẫn đến có các loại suy đoán khác nhau.
Chiến đội UK vốn đã có người thay thế dự bị đường giữa, là pine, một tân binh trước đó được đề cử từ trại huấn luyện trẻ, lần này alone( Lý Trung Định) giải nghệ vừa vặn bổ sung. Còn vị trí AD thì không rõ, cư dân mạng phân tích tới phân tích đi, thúc giục bọn họ qua mua tuyển thủ.
Về phần chiến đội UK, mọi người sa sút mấy ngày liền khôi phục lại như thường, nên ăn nên ngủ, việc huấn luyện vẫn phải huấn luyện.
Khi nói về thực lực của thể thao điện tử, thắng chính là thắng, thua chính là thua. Thắng thì được khen, thua thì bị chê, lâu nay tuyển thủ vờ như chả thấy những bình luận trên mạng.
Trong phòng huấn luyện, tuyển thủ phụ trợ Tôn Tư Mạc vừa kết thúc một trận đánh hạng, nhìn vị trí đã được thu dọn bên cạnh, trong lòng có chút không rõ tư vị, thở dài một tiếng, lấy điện thoại di động ra gọi điện cho chủ nhân của vị trí này trước đây.
Tôn Tư Mạc chính là tên thật của anh, ID trong Liên Minh Huyền Thoại vừa đơn giản lại thô bạo, gọi là yaowang, mọi người còn gọi anh là Dược Vương.
Nghe nói anh ấy có xuất thân từ thế gia đông y, cả đại gia đình làm nghề đông y, từ tên của anh cũng kỳ vọng anh nối bước, thế nhưng người này lại không có thiên phú đấy, không có ý định học trung y ngược lại muốn trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp.
Tôn Tư Mạc: "Lão Lạc, đâu đấy? Oa!, ông đem mọi thứ cùng bay về nhà mà không nói cho bọn tôi biết... Không có việc gì, chuyện là hỏi ông gần đây thế nào, nhìn thoáng một chút, không phải chuyện này đều cùng nhau bị mắng sao, dù sao ngày thường cũng bị mắng à, chỉ là lần này bị mắng có hơi hung dữ một chút. Cho ông mược acc nhỏ cùng anh em đi giảm nhiệt nhé?"
Tôn Tư Mạc: "Ôi, là anh em cùng nhau cõng nồi, lần sau bọn này còn tìm đến ông ăn cơm... được được được, tôi mời ông, đây chính là tình yêu baba đây dành cho ông."
*cõng nồi ý chỉ nhận tội thay cho người khác.
*hành hành hành( được được được) 行行行 kiểu như là bị nói líu lưỡi.
Hai người nói lung tung thêm vài câu, Tôn Tư Mạc cúp điện thoại, lúc này mới phát hiện ra vài người huấn luyện viên đang nhìn chằm chằm anh.
Đối mặt với ánh mắt dò hỏi, Tôn Tư Mạc nhún vai: "Nghe nói đã khá hơn nhiều, còn có tâm tư cùng tôi nói giỡn, bất quá trong lòng vẫn còn có chút khổ sở."
" Mấy ngày nay tôi không có dám đăng Weibo, dù sao cũng đều là mắng tôi." Người đi đường trên Tạ Anh Tuấn nói nói một tiếng 'chết tiệt'. " Lại thua nữa rồi, gần đây đánh đấu hạng đều không tốt, pine đợi lát nữa cũng anh đí đánh đôi rank Hàn đi."
Tuyển thủ pine tự biết chính mình cần phải liều mạng huấn luyện, vừa nghe Tạ Anh Tuấn muốn tìm đánh đấu hạng, lập tức đáp ứng.
"Thành ca" Tôn Tư Mạc dò hỏi người đối diện một tiếng.
"Tìm được người đi đường trên...?"
"Chưa, còn đang xem lại."
Đối diện đó nam nhân có tướng mạo anh tuấn, đang ngồi ở trước máy tính mang tai nghe chăm chú nhìn trận thi đấu trên màn hình - đó là trận đấu của chiến đội UK trong vòng loại Giải thế giới. Đồng thời bàn tay xương khớp rõ ràng cầm bút viết gì đấy ở trên sổ.
Người này chính là tân đội trưởng chiến đội UK, tuyển thủ đi rừng Tần Thành.
Nếu chỉ nhìn diện mạo như vậy, rất khó có thể liên tưởng anh với một tay đua điên cuồng, dù sao diện mạo anh quá mức xuất chúng, khác hẳn với hình tượng 'gầy dơ xương' hoặc 'bụ bẫm ' và ' mặt đầy mụn' trong mắt người thường, thậm chí có người nói đùa nếu Tần Thành giải nghệ ngày nào đó còn có thể tham gia tuyển tú xuất đạo.
Tôn Tư Mạc: "Ông vẫn còn tiếp tục à, đã xem bao lâu rồi?"
" Không cam lòng." Tần Thành bất đắc dĩ lắc đầu, tạm dừng video dựa lưng, duỗi người. " Tôi thấy vấn đề cũng rất lớn, tâm lý tiểu Long xảy ra vấn đề, dưới tình huống lão Lạc bị cắt chết trước căn bản không nên mở đường đánh."
"Loại vấn đề này để lại cho huấn luyện viên mới đi, tôi đoán alone đã viết xong bản thảo, mắng chúng ta từng người một. Tôn Tư Mạc hướng Tần Thành vẫy tay. "Đừng xem nữa, ông đến đấu với tôi một trận đi."
Tần Thành tắt video: "Được."
"Đừng xem nữa, tâm lý của chúng ta lúc đó đều xảy ra vấn đề, hiện tại đều nói toàn bộ thành viên thi đấu giả. Nếu thật sự thi đấu giả ngược lại tôi có tiền rồi, nào giống bây giờ thảm như vậy, tiền cùng cúp đều không, thảm quá thảm rồi." Tạ Anh Tuấn lau đi khuôn mặt mập mạp của mình, giống như đang cổ vũ người khác mà cũng giống như đang cổ vũ chính mình.
"Cố lên các anh em, năm nay không được thì sang năm lại đến, rửa mối nhục xưa. Thành Ca vẫn là nam người mẫu esport, Dược Vương gia nghiệp lại lớn, pine vẫn còn trẻ và có một tương lai tươi sáng. Còn tôi cũng chỉ có một thân đầy mỡ này."
Tôn Tư Mạc 'phi' một tiếng: " Ông cút đi, tôi láy gia nghiệp ở đâu ra, ngược lại chỉ có một núi thảo được đang chờ tôi thừa kế."
Tạ Anh Tuấn xúc động: " Ông nói xem, làm bác sĩ giỏi biết bao, cái nghề này cao quý cỡ nào, còn đàng hoàng, ông hiện tại đánh chuyên nghiệp người nhà ông đầu không nghĩ muốn ông vào gia môn."
Tôn Tư Mạc bình tĩnh nói: "Bởi vì tôi nhận ra học y cũng không cứu được đồng đội, nhưng lại có năng lực phụ trợ."
Tạ Anh Tuấn: "..."
Tôn Tư Mạc nói xong lại thúc giục Tần Thành lần nữa: " Thành ca, không sao chứ?"
Tần Thành còn chưa log được tài khoản, quản lý chiến đội Tiêu Bân đã tiến vào, nhìn bốn người trong đội đều đang trống rỗng, liền nói: " Xem ra tôi đến vừa vặn, đều đầy đủ, pine và Anh Tuấn hủy bỏ trận đi đã."
" Tôi đến đây để nói về tuyển thủ mới." Tiêu Bân nói, "Vị trí mới của alone trước đây chính là pine, sau này cậu ấy xuất phát với đội hình chính, nhưng dù sao trước đó chưa từng thi đấu trận nào, không có cơ hội rèn luyện, lo lắng cậu phát huy không ổn định, sẽ sắp xếp thêm một tuyển thủ đường giữa dự bị nữa."
"Không thành vấn đề ạ." Pine gật đầu, "Em sẽ cố gắng nhiều hơn."
Tuổi của pine mới chỉ mười bảy, còn chưa trưởng thành, là tuyển thủ nhỏ tuổi nhất trong đội hình. Đứa nhỏ này có tâm tính tốt, lại còn biết cố gắng, mọi người trong đội đều yêu thích, luôn được chiếu cố.
"alone lúc trước đấu pháp vừng vàng, pine am hiểu thích khách địa hình đường giữa, đấu pháp lại hung hãn, dám đánh dám liều, thực lực cá nhân không tồi, chỉ là chưa đủ ổn định." Tần Thành chỉ ra vấn đề thẳng thắn, " Nhưng sau này chúng ta có thể thử đấu pháp theo kiểu mới."
Tôn Tư Mạc rời ghê qua ôm bả vai pine: " Chú em cố lên, anh xem trọng chú em."
Pine cũng khoác lại vai Tôn Tư Mạc, và hai người không khác gì anh em tốt của nhau, lúc này pine tràn đầy tự tin.
Trong mọi trường hợp xảy ra, tự tin chính là điều tốt nhất.
Không thể không nói tuổi trẻ tràn đầy năng lượng tích cực, áp suất thất bại trong giải thi đấu cũng sẽ xua tan không ít đi.
"Việc người đi đường giữa dự bị vẫn còn thảo luận thêm, nhưng mọi chuyện sẽ ổn thôi, hãy để nó từ từ." Tiêu Bân tiếp túc, " Có vẻ không ai ý kiến phản đối về việc thay thế người đi đường giữa, vậy tiếp theo là vị trị AD. Lúc trước câu lạc bộ để ý một tuyển thủ Hàn Quốc, ai tôi sẽ không nói, được trả giá cao nhưng câu lạc bộ bên đó không chịu thả người, cũng chẳng có biện pháp nào, tôi sẽ xem Dược Vương có muốn hợp tác với AD nào không, chúng ta tranh thủ tiếp xúc."
Tôn Tư Mạc cẩn thận suy nghĩ một phen, buông tay: "Tôi có quen nhưng không có khả năng đến UK, những AD khác tôi không quen cũng khó nói lắm."
Tần Thành: "Các anh hẳn là còn người được chọn chứ?"
"Xác nhận là có." Tiêu Bân dừng lại một chút, nhìn Tần Thành rồi nói tiếp,
" deerlet"
Tần Thành lúc này: "..."
Tiêu Bân vừa dứt lời, phòng huấn luyện xuất hiện không khí trầm mạc một lúc.
Ngoại trừ pine, Tôn Tư Mạc cùng Tạ Anh Tuấn trên mặt đều xuất hiện điểm cười, có thâm ý khác.
_____
Tác giả có điều muốn nói:
Tản văn, không hố.
Bối cảnh mùa giải hư cấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.