Gặp Gỡ Định Mệnh Tại Tiệm Net

Chương 6:




—— Ai giả mạo? Nắm rõ thông tin rồi hãy nói chuyện, tôi có nói là thủ khoa khối C đâu. Không phải tôi tự luyến, nhan sắc của tôi không cần phải bàn, ít nhất cũng 9 điểm. Yêu quái gì đó không liên quan đến tôi. Bạn gái tôi, hot girl mạng 5 vạn fan nhờ nhan sắc. Chỉ là em gái cô ấy trông bình thường, ngoài điểm số ra thì chẳng có gì đáng để khen. Không sợ các người điều tra đâu, tôi tiết lộ thêm một thông tin nữa, em gái cô ấy năm nay thi đại học được 658 điểm, nguyện vọng đều là do tôi điền. Bây giờ tôi đang ở nhà cô ấy đây.
Tỉnh này, 658 điểm.
Tất cả thông tin đều trùng khớp với tôi, tôi giật mình thon thót, từ bao giờ mà tôi lại vì tình yêu mà học cao đẳng?
Tôi không cam lòng gọi điện thoại cho chị gái.
Tiếng chuông điện thoại cục gạch có phần lớn, giọng nói sốt ruột của chị gái truyền đến: "Gì đấy?"
"Chị ơi, chị điền nguyện vọng chưa?" Tôi phát hiện ra giọng mình run rẩy.
"Điền lâu rồi." Chị gái cười đắc ý, rồi "chậc" một tiếng, hạ giọng nói: "Từ Khải Minh, đừng quậy nữa, em gái tôi đấy."
Đầu dây bên kia truyền đến tiếng tút tút, trước khi cúp máy, tôi nghe thấy giọng nói của Khải Minh, anh ta nói: "Cái đuôi bóng đèn này phiền c.h.ế.t đi được, lúc nào cũng phá đám."
Lúc này tôi chắc chắn người đăng bài viết kia nhất định là Từ Khải Minh.
Hóa ra anh ấy không phải là ánh trăng sáng của tôi, chỉ là tôi tình cờ được ánh trăng chiếu đến mà thôi.
Tiếng động kinh động đến những người xung quanh, người ngồi bên cạnh tôi cựa quậy, kéo áo khoác trắng xuống, ngái ngủ nhìn tôi.
Là người đàn ông đi moto trong đêm mưa hôm đó.
"Sao lại là em?" Anh ta nghi ngờ hỏi, sau đó đưa một chiếc khăn tay cho tôi: "Khóc thành ra cái gì rồi này, lau mặt đi."
Buổi sáng, tiệm net vắng khách.
Bạn nam trực ca đêm đã tan ca, lúc này tôi mới phát hiện trong tiệm net chỉ còn lại tôi và người đàn ông này.
Tôi không nhịn được nữa, òa khóc nức nở.
"Chậc." Người đàn ông xoa xoa tai, có vẻ như hơi bực mình vì bị đánh thức, anh ta giật lấy chuột của tôi, cau mày lướt xem bài đăng.
Nhìn ảnh chụp chị gái bị dân mạng tìm ra, lại so sánh với khuôn mặt sưng húp vì khóc của tôi.
"Hừ" một tiếng, ngón tay anh ta gõ lách cách trên bàn phím, hỏi tôi: "Em thật sự đăng ký học cao đẳng rồi à?"
Tôi lắc đầu, trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành, vội vàng mở trang web đăng ký nguyện vọng, quả nhiên, tất cả nguyện vọng đều đã bị đổi thành trường cao đẳng nghề.
Chắc hẳn hôm đó chị gái đột nhiên giả vờ tốt bụng khuyên tôi ở nhà điền nguyện vọng, chính là để xem trộm mật khẩu đăng nhập của tôi.
Người đàn ông "chậc" một tiếng, kiên nhẫn hỏi tôi: "Vẫn còn một cơ hội sửa nguyện vọng, còn chưa đầy năm phút nữa, có sửa không?"
Tôi nín khóc, khàn giọng nói: "Sửa ạ."
Tôi xóa hết tất cả trường cao đẳng nghề, đến phút cuối cùng, đổi lại nguyện vọng ban đầu, trường đại học Thanh Hoa tôi hằng mơ ước.
Tắt trang web, tôi mới phát hiện ra, vừa rồi anh ta đã dùng tài khoản của tôi, bình luận một câu dưới bài đăng kia - Tên khốn nạn.
Tôi có chút hốt hoảng muốn xóa đi, một bàn tay giữ chặt lấy cổ tay tôi.
Anh ta lười biếng gục đầu lên ghế, ngăn cản hành động của tôi.
"Người bị bắt nạt là em, sao phải chột dạ? Cũng đâu có nói bậy, đúng là tên khốn mà."
Tôi lặng lẽ rút tay về, cúi đầu.
Anh ta chỉ vào nickname trên màn hình: "Hơn nữa, chỉ là một chữ Mộc, làm sao họ biết được là nick của em? Tên thật của em là gì?"
Tôi hít hít mũi, đáp: "Mộc Mộc."
"Ồ," Người đàn ông cười khẽ: "Hai chữ Mộc à."
Tôi không hiểu anh ta cười gì, ngẩng đầu lên bắt gặp đôi mắt sáng ngời của anh ta, anh ta nhướng mày: "Trùng hợp ghê, ba chữ Mộc, anh là Lộ Sâm."
(木=Mộc/ 森=Sâm)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.