Gặp Lại Em Sau Ba Năm

Chương 10: Kéo người về




Sau khi cố gắng tập trung tinh thần làm việc, thì phần công việc còn lại Ninh Dư giải quyết trong vòng 50 phút. Có hơi lố thời gian cô dự kiến, nhưng phần càng về sau thì lại càng hơi khó vẽ biểu đồ và viết tóm tắt. Làm cô hơi đau đầu. Đẩy nhanh tiến độ như vậy làm Ninh Dư cũng cảm thấy muốn kiệt sức tới nơi. Cô đọc kỹ lại báo cáo, sau đó không dám chậm trễ gửi các file tài liệu và bảng báo cáo vào mail cho tổng giám đốc. Xong xuôi hết liền thở hắt ra một hơi.
“Anh Triệu, em gửi tài liệu và báo cáo cho Tổng giám đốc rồi ạ.”
Quách My liền trợn mắt nhìn cô, nhanh dữ vậy?
“Được được, em nghỉ ngơi chút đi. Đợi anh một lát anh đưa việc này cho em làm.”
“Cái tên họ Triệu kia, cậu bắt nạt người mới à?” Quách My nghe Triệu Khang lại định giao việc cho Ninh Dư liền cao giọng hỏi cậu ta. Dù sao cũng là người mới, vắt kiệt sức lao động thật đấy.
Triệu Khang cười gượng.
“Tiểu Dư à, em mệt không? Xin lỗi em nhé, thực sự là do bọn anh vừa vào công ty, lượng công việc nhiều quá. Anh cũng đang kiếm thêm nhân lực...”
Ninh Dư mỉm cười nhìn Triệu Khang và Quách My, lắc nhẹ đầu.
“Không sao đâu ạ, hơi mệt một chút thôi.”
“Một chút cái gì chứ, em giỏi lắm rồi đó. Hồi lúc chị mới bắt đầu làm với Chu tổng, phải nói là làm xong một việc là cả một ngày luôn đó.”
Ninh Dưng đột nhiên hơi khựng lại. Chu…tổng? Ý là tổng giám đốc họ Chu sao?
“Chu...Chu tổng sao?”
Quách My chớp chớp mắt nhìn Ninh Dư. Không phải là chưa biết tên tổng giám đốc chứ?
“Ừm, Chu tổng. Em muốn hỏi gì sao?”
“Tổng giám đốc, họ Chu ạ?”
Triệu Khang lập tức chen vào.
“Ừm, Chu tổng giám đốc Chu Tử Hiên đó. Anh quên giới thiệu tổng giám đốc với em.”
Ầm!
Ninh Dư vừa nghe ba chữ Chu Tử Hiền, mắt liền tối sầm...
Chu tổng...
Chu Tử Hiên...
Thái tử gia ở nước ngoài về....
Cao gần 1m90...
Đẹp trai....
Là anh sao? Thực sự trùng hợp như vậy sao?
Ninh Dư choáng váng thật rồi. Sẽ không phải trùng hợp như vậy đi. Anh về nước rồi sao? Cô không có nhận được tin tức gì hết, thực ra sau khi anh đi, cô vùi đầu vào học hành và làm việc nên cũng không có quá nhiều thời gian liên lạc cùng bạn bè nữa...Có lẽ vì vậy nên cô cũng không nhận được bất cứ tin tức gì về Chu Tử Hiên.
Triệu Khang và Quách My nhìn Ninh Dư vừa nghe xong tên sếp thì mặt hết xanh lại xám, trông như sắp té xỉu đến nơi vậy. Cả ba còn đang trên mây thì tiếng chuông điện thoại nội bộ của Triệu Khang vang lên.
Reng...Reng...
“Alo, Chu tổng.”
“Hả?...Vâng vâng, em nói cô ấy mang vào cho anh....vâng...vâng.”
Cúp điện thoại, Triệu Khang quay sang nhìn Ninh Dư.
“Tiểu Dư à, Chu tổng gọi em đem tài liệu giấy vào cho anh ấy. Anh cũng quên dặn em đem vào. Mau đem vào đi, anh ấy đang xem báo cáo của em đấy.”
Nghe Triệu Khang bảo mình vào phòng Chu Tử Hiên, trong đầu Ninh Dư liền vang lên vài tiếng lộp bộp. Rốt cuộc có phải là Chu Tử Hiên không? Nếu là anh thật thì cô phải đối mặt anh như thế nào đây? Cô vẫn chưa chuẩn bị tinh thần gặp lại anh đâu. Dạo này làm sao thế nhỉ, hôm qua thì đụng trúng một người giống anh, hôm nay Thái tử gia lại biến thành Chu Tử Hiên. Mặc kệ có phải Chu Tử Hiên hay không, trốn trước đi rồi tính! Ninh Dư liền đưa tay lên ôm bụng, gương mặt đẹp bỗng nhăn nhó.
“Ây da...Anh Triệu...hình như bụng em có vấn đề, anh đem tài liệu vào giúp em nhé. Em đi toilet một chút.” Nói rồi không đợi Triệu Khang kịp phản ứng, Ninh Dư chạy ù vào toilet.
Triệu Khang: “...”
Đó là tướng chạy của một người đang đau bụng sao...? Gấp như vậy?
Thế là Triệu Khang đành đến bàn của Ninh Dư, ôm xấp tài liệu Ninh Dư đã phân loại dán giấy note gọn gàng vào phòng Chu Tử Hiên.
Chu Tử Hiên thấy người đem tài liệu vào là Triệu Khang thì hơi nhíu mày.
“Người làm phần báo cáo này đâu? Không phải tôi kêu cô ấy vào đây à?”
Triệu Khang lại thả xấp tài liệu xuống bàn rồi lùi lại.
“Cô ấy đi toilet rồi, anh có gì cần dặn dò sao? Để tôi nói lại với cô ấy.”
Chu Tử Hiên vẫn chăm chú đọc báo cáo.
“Người này làm việc rất ổn, chỉ có điều tốc độ chưa theo kịp cậu và Quách My. Nhưng cố gắng một thời gian sẽ kịp, thậm chí tốt hơn. Tôi muốn chuyển người này lên làm thư ký thứ hai của phòng Tổng giám đốc. Hỗ trợ Quách My.”
Ấy ấy! Thực sự tuyển người rồi kìa. Lần đầu thấy Chu Tử Hiên mở miệng khen một người mới đó.
“Có điều, vẫn có vài lỗi. Tôi muốn nói chuyện với cô ấy để sau này làm việc chung cô ấy không mắc phải nữa.” Nếu năng lực tốt như vậy, vừa có thể hỗ trợ Quách My, vừa có thể nhận thêm một phần công việc. Như vậy anh sẽ có thời gian đi tìm Ninh Dư rồi.
“Mà Chu tổng này...Thật ra cô ấy là trưởng phòng của phòng Marketing. Muốn tuyển lên phòng Tổng giám đốc thì còn phải hỏi ý cô ấy nữa, rồi phải sắp xếp người thay thế cô ấy ở phòng Marketing. Cũng không đơn giản. Hiện tại cô ấy đang là chủ lực ở phòng Marketing.”
Chu Tử Hiên nhíu mày, lại phiền phức như vậy sao. Còn tưởng Triệu Khang bốc đại một người lên làm thôi chứ.
“Cậu tự xử lý với cô ấy đi. Nhất định phải kéo được người về. Còn chuyện trưởng phòng của phòng Marketing, tôi sẽ giải quyết sau. Gửi tôi hồ sở của cô ấy luôn, tôi xem qua một chút.”
“Vâng, tôi lập tức gửi sang.”
Nói rồi Triệu Khang mở cửa đi ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.