Gia Đình Cực Phẩm: Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc

Chương 405: Ép Hi Hi ra mặt




Tìm được dãy số Mặc Thiếu Thiên, Hi Hi lập tức nhấn xuống, lúc này, cha đặc biệt dùng được!
Ở A thị, có thể không cho cha mặt mũi sao, cho nên, tìm cha là thích hợp nhất.
Mặc Thiếu Thiên vừa ôm Lâm Tử Lam ngủ, chợt nghe tiếng di động vang lên, nhìn Lâm Tử Lam ngủ say, Mặc Thiếu Thiên lập tức lấy di động ra ấn xuống trạng thái im lặng.
Mặc Thiếu Thiên biết, lúc này người dám gọi điện thoại cho anh, nhất định là có chuyện.
Thật ra, Mặc Thiếu Thiên cảm thấy là Mạc Lương gọi đến, không nghĩ tới thời điểm nhìn đến dãy số, lại là Hi Hi.
Biết bé hôm nay ra ngoài nhận nhiệm vụ, nhưng gọi cho điện cho anh làm gì!
Nghĩ như vậy, Mặc Thiếu Thiên trên giường đi xuống, sợ đánh thức Lâm Tử Lam hướng ban công đi tới.
“Alo, chuyện gì!” Nhận điện thoại, Mặc Thiếu Thiên trực tiếp hỏi.
“Cha, nhanh chút, bảo bối gặp rắc rối!” Hi Hi mở miệng.
Nghe như thế, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, ánh mắt nhìn xa xa, “Này có quan hệ gì tới chuyện của cha!?”
Hi Hi, “…………”
“Cha, cha là là cha con sao?” Hi Hi hỏi.
“Lúc này, có thể không phải!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Hi Hi, “……….”
“Cha, bảo bối cần người trợ giúp!” Hi Hi nói.
“Là trợ giúp con, hay là giúp Hợp Tung!?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.
Hi Hi, “Ách…..này có khác nhau sao!?”
“Đương nhiên là có, nếu là chuyện của con, cha khẳng định trông nom, nhưng nếu là chuyện của Hợp Tung, vậy cùng cha không có vấn đề!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Hi Hi đánh cuộc, cha nhất định còn vì bản thiết kế ở ngôi làng thần bí mà tức giận!
Nhưng mà trước mắt, Hi Hi thật sự có việc gấp, “Cha, cha tốt, người giúp bảo bối được không ……..” Hi Hi nói.
“Đã cho phép các người ở trên địa bàn của cha làm mưa làm gió rồi, còn muốn cha giúp các người, con coi tổn thương ban đầu Hợp Tung đối với Cửa Ngục không tồn tại sao?” Mặc Thiếu Thiên nói.
Phí qua đường anh đều không có thu, còn muốn thế nào!
Hi Hi, “………..”
Cha tuyệt đối là mang thù!
A a a a a a a a!
Hi Hi muốn điên rồi!
“Cha, chuyện này liên quan đến tính mạng bảo bối, chẳng lẽ người thật sự mặc kệ sao?” Hi Hi hỏi.
“Mặc kệ!” Mặc Thiếu Thiên trả lời rất rõ ràng “Nếu không làm được, trở về ngủ!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Nghe thế, Hi Hi biến sắc, “Cha, cha rốt cuộc có giúp không!?”
“Không giúp!”
Hi Hi, “………”
“Cùng lắm thì, thiết kế đồ lại cho cha!” Hi Hi nói.
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên hừ lạnh hai tiếng, “Hàng trị giá mấy chục triệu, một bản thiết kế đã nghĩ thu phục cha!?” Mặc Thiếu Thiên nói.
“Vậy cha nghĩ sao!?”
“Đưa Cửa Ngục chúng ta mộ đám hàng!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Nghe được lời cha nói, Hi Hi cũng cảm giác, cha chính là người nhân lúc cháy nhà chạy đi hôi của, cha con như vậy cũng tính sổ!
“Được, con đáp ứng cha!”
“Cộng thêm thiết kế đồ!” Mặc Thiếu Thiên bình tĩnh bổ sung!
Hi Hi,”…………”
Bé thật cảm thấy, cha hắc (đen)!
Ngay cả con trai mình cũng không buông tha!
Mặc Thiếu Thiên luôn luôn có khái niệm, cha con cũng phải rõ ràng!
Hi Hi cắn răng một cái, “Được, không thành vấn đề!”
Nghe thế cái, khóe miệng Mặc Thiếu Thiên ngoéo một cái, thong dong tự đắc, “Chuyện gì nói đi!?”
“Thiếu tá Tỉnh Nham điều tra con, hiện tại con đang ở nơi này chờ làm giao dịch, còn có vài phút nữa, nhưng mà con đoán, Tỉnh Nham cho người đến bắt hàng của bọn con, nếu bị bắt, chúng ta tất cả đều chết chắc!” Hi Hi nói.
Nghe thế cái, sắc mặt Mặc Thiếu Thiên lập tức thay đổi.
Nếu mới vừa bắt đầu Hi Hi đã nói Tỉnh Nham điều tra bé, anh cũng sẽ không đưa ra nhiều điều kiện như vậy, đã sớm giúp.
Hiện tại nghe được, sắc mặt Mặc Thiếu Thiên nghiêm trọng, “ Con muốn cha làm như thế nào!”
“Thị trưởng với cha quen thuộc không phải sao, cho nên con nghĩ cha gọi điện cho hắn……….” Hi Hi nói.
Nghe thế cái, Mặc Thiếu Thiên hiểu được có ý gì.
“Tốt, cha biết làm như thế nào!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Hi Hi cười, “Con chờ tin tốt của cha!”
Vì thế, cúp điện thoại, vừa cắt đứt, Mặc Thiếu Thiên lập tức gọi cho thị trưởng một cú điện thoại………
Không sai biệt lắm 1 phút sau, Hi Hi nhận được điện thoại của Mặc Thiếu Thiên, khóe miệng hiện lên chút cười, “Được, con đã biết!”
Nói xong, Hi Hi cúp điện thoại.
Lúc này, Hoa Hồng một bên nhìn bé, nhịn không được lườm bé một cái, “ Tôi hoài nghi, rốt cuộc hai người có phải cha con không!”
“Thật ra, cô không cần hoài nghi, nếu là tôi, tôi cũng sẽ làm như vậy!” Hi Hi nói.
Hoa Hồng, “………..”
Được rồi.
Hoa Hồng hết chỗ nói.
“Chỉ là cũng thật là đen tối!” Hoa Hồng nhìn không được châm chọc, thân là người Hợp Tung, như thế nào đều hẳn đau lòng một chút.
“Coi như cha, thu phí qua đường, đã là nhân từ lắm rồi!” Hi Hi nói.
Hoa Hồng, “………..”
Thời điểm hai người đang châm chọc, trên màn ảnh bỗng nhiên xuất hiện cái gì đó, Hi Hi nhướng mày, lúc này, bên kia, Lý Thuận đi theo đối phương từ trên xe đi xuống, hai người hướng bên bờ biển đi đến.
Lúc này, Hi Hi mở miệng,nói với Lý Thuận, “Tôi đã có biện pháp chặn, nhưng chỉ có thể kéo dài vài phút, anh nắm chắc thời gian!”
“Đã biết!”
Vì thế, Lý Thuận theo người kia đi đến bờ biển, thuyền rất nhanh sẽ cập bến.
Mà Tỉnh Nham bên kia.
Một màn vừa rồi hắn đều xem ở trong mắt.
Không nghĩ tới, bọn họ thế nhưng lại có chiêu này.
Wies ở phía sau nhìn, “Không nghĩ tới, bọn họ còn có chiêu này!"
Khóe miệng Tỉnh Nham lạnh lùng gợi lên, xem ra Wies, mục đích của anh ta là vụ buôn bán này, lấy về báo cáo kết quả công tác, nhưng mà đối với Tỉnh Nham mà nói, anh càng coi trọng là thân phận Hi Hi.
Anh nghĩ dùng tất cả các biện pháp để ngăn cản Mặc Tử cùng Tạp Ni, cũng chỉ vì muốn tra ra thân phận của Hi Hi, không tra được, anh làm sao có thể cam tâm!
“Thông báo với bọn họ!” Thiếu tá Tỉnh Nham mở miệng.
Wies gật đầu, vì thế, lại đi thông báo với bọn họ.
Tỉnh Nham dùng kính viễn vọng nhìn bên kia, thuyền lập tức sẽ cập bến.
Lúc này, Wies đi tới, đi đến bên tai thiếu tá nói gì, sau khi nghe được, sắc mặt thiếu tá thay đổi.
Mà lúc này, phía dưới thuyền đã cập bến.
Lý Thuận an bài rất nhanh, mang theo người kia đi lên nhìn một chút, kiểm tra một phen, không có vấn đề gì, mới tiền trao cháo múc.
Hi Hi ở trên xe nhìn một màn này, tay nắm chặt, thời điểm cuối cùng, ngàn vạn lần đừng có xảy ra chuyện gì!
Nhưng mà, nhìn thấy Lý Thuận lấy được một vali màu đen thì hướng Hi Hi làm một tư thế ok, lấy được vali màu đen, Hi Hi mới thả lỏng một hơi.
Lúc này, Tỉnh Nham nhìn bọn họ, tuyệt đối không thể lãng phí cơ hội này, lúc này, Tỉnh Nham nghiêng đầu nhìn Wies, “Lập tức dùng người của chúng ta, đi ngăn cản bọn họ lại!” Tỉnh Nham nói.
Wies đang chờ những lời này, “Dạ!”
Vì thế, Wies hướng phía dưới chạy tới.
Tỉnh Nham nhìn bến tàu, xem ra, anh đánh giá thấp đứa bé kia!
Từ đầu tới cuối, bé đều không có xuất hiện.
Nhưng mà Tỉnh Nham có một cảm giác mãnh liệt, bé nhất định đang ở gần đây.
Lúc này, Tỉnh Nham đứng ở nơi cao nhất, nhìn chung quanh bốn phía…………….
Mà bên kia.
Lý Thuận lấy được tiền, lập tức an bài người nhận hàng rời đi.
Hi Hi nhìn tần số, “Lý Thuận, bọn họ đi rồi, anh cũng đi nhanh lên!” Hi Hi nói.
Bé tin tưởng, hôm nay Thiếu tá Tỉnh Nham không tìm được đáp án cho mình, nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ đơn giản như vậy.
“Được, tôi đã biết!” Lý Thuận lên tiếng.
Nhưng mà ở phía sau, cảnh báo vang lên, Hi Hi sửng sốt, biết Tỉnh Nham sẽ không từ bỏ ý đồ, nhưng không nghĩ tới, tốc độ của hắn nhanh như vậy.
“Xảy ra chuyện gì!?” Lý Thuận đối với tai nghe hỏi.
“Gặp phiền toái, có người đến đây, là trung tâm chống khủng bố, mục đích của bọn họ là tra thân phận của tôi!” Hi Hi ở tai nghe thảo luận.
Nghe thế, Lý Thuận mới hiểu.
“Tôi không thể ra mặt, chỉ có thể giao cho anh giải quyết!” Hi Hi nói.
Nghe Hi Hi nói, Lý Thuận cũng biết chuyện nghiêm trọng, nếu người quốc tế chống khủng bố biết thân phận Hi Hi, sợ không bỏ qua cho bé, nghĩ đến đây, Lý Thuận lên tiếng,” Tôi đã biết!”
Lý Thuận lập tức cho người rút lui, nhưng mà phía sau, người quốc tế chống khủng bố cũng chạy tới, Wies dẫn đầu, chạy tới bến tàu, ngăn chặn Lý Thuận.
Lúc này, Wies nhìn thuyền đã đi rồi, hiện tại muốn ngăn cản, cũng không kịp, vì thế ánh mắt hướng vali trong tay Lý Thuận.
Lý Thuận giống như biết được mục đích của Wies, nắm chặt vali, ngước mắt nhìn Wies, “Các người là ai?”
Wies nhìn Lý Thuận, “Quốc thế chống khủng bố!”
Nghe thế, Lý Thuận nhíu mày, bỗng nhiên bật cười, “Quốc tế, chống khủng bố!?”
“Các người chặn đường tôi, là có ý gì!?” Lý Thuận nhìn Wies hỏi, đứng ở đó, không hề sợ hãi.
Nghe thế, khóe miệng Wies gợi lên chút cười.
“Quốc tế chống khủng bố, đương nhiên bắt các phần tử khủng bố rồi!” Wies nói.
“Ý của anh là, chúng tôi là phần tử khủng bố!?” Lý Thuận hỏi.
“Có phải hay không, trong lòng anh rõ ràng, vừa rồi các anh làm cái gì, rất rõ ràng!” Wies nói.
“Tôi thật sự không rõ lắm!” Lý Thuận nói.
Thế cục hiện tại, bọn họ tương đối nhiều người, anh sợ cái gì, cùng lắm là tổn hại một chút.
Nhìn dáng vẻ Lý Thuận, Wies cảm thấy hắn không biết sống chết, “Giao vali ra đây!”
Nghe nói như thế, Lý Thuận bỗng nhiên nở nụ cười, nhìn Wies, “Anh muốn tôi giao, tôi sẽ giao sao? Dựa vào cái gì? Tôi thấy các người không phải quốc tế chống khủng bố, mà là cường đạo thổ phỉ mới đúng!?” Lý Thuận cười nói.
“Anh………”
Nghe nói như thế, Wies biến sắc, “Anh nói cái gì?”
“Không phải sao? Anh nói anh là chống khủng bố thì là phải sao!?” Lý Thuận hỏi.
“Người ta quốc tế chống khủng bố là bảo vệ hòa bình thế giới, cũng không phải giống các người như vậy, ở đây làm cường đạo thổ phỉ!” Lý Thuận nói.
Mỗi một câu đều hạ thấp nghề nghiệp của bọn họ!
Hi Hi nghe, đều thay người quốc tế chống khủng bố ngồi không yên, cũng may, bé có định lực, biết mình là người quốc tế, đều hận không thể đứng lên biện bạch!
Một màn của bọn họ, Tỉnh Nham đều xem ở trong mắt, biết Wies muốn lập công, giải trừ hiểu lầm của cấp trên với bọn họ, nhưng mà hiện tại, anh chỉ muốn biết thân phận của Hi Hi, thuyền đã rời đi, biện pháp trước mắt chính là ép Hi Hi đi ra.
Cho nên anh cũng không có ngăn cản hành động của Wies.
Anh rốt cuộc muốn nhìn xem, Hi Hi có xuất hiện hay không, xem đứa bé kia có bao nhiêu định lực.
Thật ra hiện tại, anh còn nhiều nghi vấn, nhưng là anh phải khẳng định được chuyện này.
Nếu không tra ra được thân phận của bé, anh sẽ tự mình đi tra.
Lúc này, trên bến tàu, Lý Thuận cùng Wies hai người đều không vừa mắt với nhau, thậm chí, Wies giơ súng lên nhắm ngay Lý Thuận.
Nhìn súng của hắn, Lý Thuận một chút, không có……..chút nào dáng vẻ sợ hãi.
“Anh xác định, anh muốn nổ súng sao!?” Lý Thuận nhìn Wies hỏi.
“Đừng quên, nhìn tình huống trước mắt, cũng là người của tôi nhiều, người của anh ít, hơn nữa, chỉ cần một tiếng mệnh lệnh của tôi, trong vòng 1 phút, còn có thể có nhiều người hơn nữa đến, anh muốn đồng quy vu tận sao (chết chung)!?”
Lý Thuận nhìn hắn nói.
Nghe được lời Lý Thuận nói, Wies nhìn bốn phía, xác thực, tình huống trước mắt người của Lý Thuận nhiều hơn, nhưng bọn họ là trung tâm quốc tế chống khủng bố, không thể sợ uy hiếp.
“Cho dù như vậy, có thể trừ bỏ các người, đều đáng giá!” Wies nhìn Lý Thuận nói.
Nghe thế, Lý Thuận bỗng ha ha ha phá lên cười, “Hiện tại cho anh biết, anh chẳng qua chỉ trừ bỏ một tiểu lâu la trong đó, còn có thiên thiên vạn vạn người, anh xác định, anh có thể trừ bỏ chứ!?” Lý Thuận nhìn bọn họ hỏi.
Wies nhìn, Lý Thuận nói không phải không có đạo lí, nhưng là hiện tại, anh không có nhiều thời gian lo lắng như vậy, hàng đã được chuyển đi rồi, nếu không lấy được tiền, bắt bọn họ, sau khi trở về, bọn họ gặp phải chuyện càng tàn khốc.
Cho nên hôm nay, vô luận như thế nào, anh đều phải mang bọn họ về!
“Hãy bớt nói nhảm đi, giao ra đây!” Wies nhìn bọn họ nói.
Lý Thuận cũng là một cái xương cứng, không sợ nhất đúng là mạnh bạo, nhìn dáng vẻ Wies, anh mở miệng, “Không – có – khả- năng!”
Nghe thế, Wies không nói lời vô nghĩa, giơ súng lên hướng Lý Thuận bắn tới.
Mà ở cùng thời gian, “oanh” một tiếng, phía sau bỗng nhiên nổ mạnh.
Thanh âm chấn động lớn, Lý Thuận thiếu chút nữa ngã xuống, nhưng mà, anh như trước không có đánh mất vali trong tay.
Lúc này, Hi Hi mở miệng, “Lý Thuận, lập tức dẫn người lui đi, nhân cơ hội rời đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.