Editor: thanh huyền
Suy nghĩ một chút, Mặc Tử mở miệng, "Một trăm vạn!"
Nghe thế, Hi Hi khinh thường gợi lên nụ cười, không trả lời.
Mặc Tử nhíu mày, "Cậu không hài lòng?"
Hi Hi tiếp tục chuyện của mình, căn bản coi như không nghe được lời anh nói, một trăm vạn, cho là nhiều sao!
Mặc Tử bất mãn, "Cậu nghĩ muốn cái gì?"
"Mặc Tử, không phải tôi nói thành ý của anh sao, thành ý của anh cũng chỉ như vậy, anh không có tiền đồ như vậy!”
"Mả mẹ nó!" Bị nhất đứa bé nói, đây là một chuyện bị sỉ nhục đến cỡ nào!
"Vậy cậu muốn thế nào?" Mặc Tử hỏi.
"Quyền phụ trách đại lý lần sau, cho tôi!” Hi Hi nói.
"Lòng tham không nhỏ!” Mặc Tử nói.
"Vậy anh đổi hay không đổi? Người thú......." Vừa nói, Hi Hi vừa dẫn dụ.
"Không đổi!" Mặc Tử kiên quyết không đổi, chút chuyện này, không đáng.
"Mẹ kiếp, quên đi, không đổi tôi xóa.......” Nói Hi Hi kéo thật dài âm cuối, làm bộ muốn xóa bỏ.
Mặc Tử nghĩ, do dự một chút, cuối cùng vẫn mở miệng, "Để cho!"
"Làm gì?"
“Được, thành giao!" Mặc Tử nói.
Nghe Mặc Tử nói, khóe miệng Hi Hi gợi lên một nụ cười.
Lúc này, Mặc Tử nhịn không được chửi bới, "Mẹ kiếp, cậu thật là độc ác!” Bọn họ mấy người này cùng Hi Hi giao tiếp, không chiếm của bé một chút tiện nghi, trái lại chiếm không ít tiện nghi của anh!
"Quyết định, tôi lập tức phát qua cho anh!”
Hi Hi vừa mới dứt lời, Mặc Tử bên kia lập tức biểu hiện trạng thái.
Tạp Ni không bình tĩnh, có loại kích động muốn đạp máy.
"Hi Hi!!!" Lúc này, Tạp Ni ở bên kia cắn răng nghiến lợi kêu một tiếng.
Thế nhưng bản lĩnh Hi Hi đã rất thâm hậu, căn bản không nhìn.
"Nói chuyện, nếu không tôi sẽ đập máy tính!”Tạp Ni một chữ một mở miệng, ngôn ngữ tràn đầy tức giận.
"Tốt, anh đập, dù sao số liệu tất cả trong máy của tôi, anh đập tôi có thể khôi phục!”Hi Hi không nhanh không chậm nói.
Trời biết, lúc Hi Hi nói ra những lời này, Tạp Ni thực sự thiếu chút nữa đập máy tính.
Bởi vì một câu nói phía sau của Hi Hi, mới ngưng được động tác của anh.
"Chỉ là hệ thống nội bộ Hợp Tung sẽ phải chịu tổn thương, nếu như người khác thừa lúc vắng mà vào, vậy cùng tôi không có quan hệ!” Hi Hi nói, làm cho động tác của Tạp Ni dừng lại.
"Xem như cậu lợi hại!" Tạp Ni cắn răng nghiến lợi nói.
"Vậy là tôi tự tra ra, còn chính là nói cho tôi biết?” Hi Hi hỏi.
"Tôi nói!" Tạp Ni cuối cùng độc ác, quyết định bán đứng Hoa Hồng!
Nghe được nói Tạp Ni những lời này, lúc này Hi Hi mới nở nụ cười, "Cho sớm thì có phải xong rồi không!”
Tạp Ni có dáng vẻ, nếu Hi Hi ở trước mặt anh thì anh sẽ giết bé.
Cũng may Hi Hi không nhìn thấy!
Vì vậy, Tạp Ni lấy địa chỉ Hoa Hồng, còn có phương thức liên lạc cho Hi Hi.
Không có Tạp Ni, Hi Hi cũng không tra ra được.
Kết quả Hi Hi lấy được địa chỉ câu nói đầu tiên là, "Cám ơn nhiều!"
"Khách khí!" Tạp Ni một chữ một nói, thực sự hận Hi Hi không thể ở trước mặt của anh, lại cái mông nhỏ, hung hăng đánh một trận.
Hi Hi nói, "Thế nhưng Hoa Hồng nói chuyện với anh cũng đã ẩn địa chỉ rồi!”
Tạp Ni, "..."
Nguyên nhân Hi Hi tìm không được!!!
Tạp Ni thực sự muốn phát điên a a a a!!!!
Hi Hi không nhìn Tạp Ni phát điên, cầm địa chỉ liên hệ với Hoa Hồng.
Kết quả, dẫn tới cuộc chiến tranh của Mặc Tử cùng Tạp Ni!
....................
Hoa Hồng đang uống rượu đỏ xem ti vi, thấy có điện thoại di động kêu lên, không chút để ý cầm lên.
Thế nhưng khi nhìn đến dãy số, cả người Hoa Hồng bật dậy.
Nuốt xuống rượu đỏ, Hoa Hồng giả vờ trấn định, ở trên ghế sô pha, lười biếng nhấn phím trả lời.
"Alo..." Tiếng nói mị hoặc truyền qua.
Hi Hi ở điện thoại bên kia, nghe được tiếng nói của Hoa Hồng, dĩ nhiên không khỏi nổi da gà, lúc này mới bao lâu không gặp, tiếng nói tại sao như vậy.
Thế nhưng lời này, Hi Hi làm sao dám nói? Hoa Hồng nhất định sẽ giết bé!
Hắng giọng một cái, Hi Hi mở miệng, "Hoa Hồng?"
"Là tôi!"Hoa Hồng mở miệng, tiếp tục uống rượu đỏ, giả bộ cao ngạo.
"Em là Hi Hi!" Hi Hi mở miệng.
"A, có chuyện gì không?" Hoa Hồng tiếp tục không lạnh không nhạt lên tiếng.
Nghe Hoa Hồng nói, Hi Hi nghiến răng nghiến lợi, giỏi lắm!
"Có a!" Hi Hi mở miệng.
"Có chuyện, cần chị hỗ trợ! "
Nghe thế, Hoa Hồng cảm thấy không vui, chỉ có lúc muốn giúp một tay mới nhớ tới cô sao?
"Chuyện gì?" Hoa Hồng hỏi, giọng nói không mặn không nhạt, làm cho người khác không nhìn ra bất kỳ tâm tình gì.
"Kỳ thực cũng không có chuyện gì, gần nhất thiếu chút nữa bị đánh lén, cho nên.......”
Nghe được Hi Hi nói, rượu đỏ trong miệng Hoa Hồng thiếu chút nữa phun ra, cô lập tức ngồi thẳng, mở miệng, "Cậu nói cái gì?"
"Không có gì, ngày hôm nay thiếu chút nữa bị đánh lén, cho nên tìm chị giúp một chuyện!”
"Người nào làm!?" Hoa Hồng hỏi, còn lộ ra một chút khẩn trương.
"Không biết!"
"Mẹ kiếp!" Hoa Hồng mắng, theo Tạp Ni học tập, lập tức lộ ra ngoài.
Kỳ thực Hi Hi nghĩ, Hoa Hồng có đôi khi nói thô tục, còn là rất có cá tính.
Không thấy, thế nhưng nói trực tiếp như vậy, thuận miệng như thế.
Thế nhưng nghe giọng Hoa Hồng rất lo lắng cho mình, Hi Hi còn rất hưởng thụ.
"Làm sao vậy?" Hi Hi hỏi.
"Nói cho tôi biết mọi chuyện......." Nói được một nửa, Hoa Hồng chợt nhớ tới cái gì, nghe trong lời nói của Hi Hi mang theo mỉm cười, Hoa Hồng hỏi, “Cậu đang thử thăm dò tôi?”
"Không có, em xin thề, đây là sự thật!”Hi Hi giơ tay lên thề!
Nghe Hi Hi nói, Hoa Hồng lúc này mới hài lòng, tiếp tục mở miệng, “Tìm tôi có việc gì?”
"Chị bây giờ ở nơi nào?" Hi Hi hỏi.
Hoa Hồng suy nghĩ một chút, mở miệng, "Hawai!"
"Chị tới Hawai để làm gì?”
"Nhiệm vụ hoàn thành, nghỉ phép!"
Hi Hi, "..."
"Buổi sáng ngày mai, sau khi em tỉnh dậy, muốn nhìn thấy chị!” Hi Hi nói.
"Dựa vào cái gì cậu muốn nhìn thấy tôi, tôi phải trở về?”
"Được rồi, chị không nên trở lại, nhưng nếu như tay súng bắn tỉa kia xuất hiện, em sẽ không may mắn như thế!”Hi Hi nói.
Lời này, hoàn toàn là cố ý nói cho Hoa Hồng nghe.
Quả thực, Hoa Hồng nghe vậy, trực tiếp chửi bới, "SHIT!"
"Chuyện không liên quan tới tôi!"
"Đúng vậy, mặc kệ chuyện của em, em tự sinh tự diệt được rồi!” Hi Hi nói.
Hoa Hồng, "... Cậu cố ý?" Hoa Hồng hỏi.
Tuyệt đối, lúc Hi Hi nói lời này, là cố ý kích của cô!
Nghe thế, Hi Hi cười hắc hắc một tiếng, "Chị Hoa Hồng thân ái của em, em nào cố ý? Người ta nhớ chị không phải sao?”
"Nhớ tôi? Nhớ tôi mà không liên hệ với tôi?”
"Tạp Ni nói chị đang chấp hành nhiệm vụ không phải sao? Em làm sao có thể quấy rối lúc chị đang làm nhiệm vụ, thật sự, em nhớ chị!” Hi Hi vừa đấm vừa xoa.
Dáng vẻ này, đối với Hoa Hồng đặc biệt dùng được.
Thế nhưng dáng vẻ này, cũng giới hạn vì là Hi Hi sử dụng, đổi thành người khác, sớm đã bị Hoa Hồng giết chết trong nháy mắt!
Quả thực, nghe thế, khóe miệng Hoa Hồng không khỏi gợi lên, nhưng vẫn mạnh miệng, “Hừ, bớt lắm lời!”
Nghe tiếng nói của Hoa Hồng, Hi Hi chỉ biết, Hoa Hồng động tâm, vì vậy cái miệng nhỏ ngọt hơn.
"Em nào có ba hoa? Em nói là sự thật, em nhiều lần lấy tin tức bên phía Tạp Ni, thế nhưng anh ấy không có nói cho em!”
"Phải không?"
"Đúng vậy!"
"Ngày hôm nay em phải mất thật nhiều hơi sức mới lấy được, thế nào anh ấy cũng không cho!”Hi Hi nói, dáng vẻ ủy khuất.
Nghe vậy, Hoa Hồng nhíu mày, là thế này phải không?
Cô trước đây cho Tạp Ni địa chỉ liên hệ của cô, chính là vì muốn anh cho Hi Hi, không nghĩ tới lại như vậy!
Nghĩ như vậy, Hoa Hồng âm thầm cho Tạp Ni một món nợ.
Thế nhưng Tạp Ni ủy khuất, người tốt không chịu nổi!
Đáp ứng chuyện của Hoa Hồng, bị Hi Hi đào ra không ít bí mật, còn bị Hoa Hồng âm thầm ghi một món nợ!
Ngoài dặm không biết!
“Chị Hoa Hồng thân ái, nếu như chị nghỉ phép xong rồi, cũng nhanh trở về, bảo bối làm mấy món ngon cho chị!”Hi Hi bắt đầu ở trong điện thoại lấy lòng.
Kỳ thực, lúc Hi Hi nói, Hoa Hồng cũng đã động lòng, thế nhưng vẫn muốn cứng rắn, “ Thế nhưng tôi đang nghỉ phép!”Ngụ ý, không phải một chốc là có thể trở về!
Dù sao đối với Hoa Hồng mà nói, cô nhất định phải cho Hi HI biết, tầm quan trọng của cô, cô rời đi lâu như vậy, thậm chí ngay cả điện thoại cũng không gọi.
"Nghỉ phép lúc nào cũng có thể, về sau có thời gian, bảo bối cùng chị đi, chị mau trở về đi!” Hi Hi ở trong điện thoại nói không ngừng.
"Khụ khụ, để tôi suy nghĩ!”
Nghe khẩu khí Hoa Hồng, hay là muốn giả bộ.
"Vậy được rồi, chị thực sự muốn một thời gian, quên đi, ngày mai em ra cửa cẩn thận một chút, mặc áo chống đạn, nhưng súng bắn tỉa thường bán vào nơi nào? Tim? Còn có đầu?” Hi Hi bắt đầu nói hù dọa Hoa Hồng.
Hoa Hồng nghe, cũng nhịn được nghĩ tới tình cảnh của Hi Hi.
"Ai, quên đi, bất kể là trái tim hay là đầu, đều giống nhau, một phát bắn trúng, đều như vậy!”
Hoa Hồng, "..."
"Được rồi, đã khuya lắm rồi, Hoa Hồng thân ái, đi ngủ sớm, em đã mấy ngày không ngủ, đi ngủ trước, ngủ ngon!” Nói xong, Hi Hi không để cho Hoa Hồng cơ hội nói chuyện, trực tiếp cúp điện thoại.
Hoa Hồng nghe được một nửa, lúc này mới phản ứng lại, còn chưa kịp nói gì, điện thoại đã bị cúp.
Nhìn điện thoại, Hoa Hồng nhịn không được ném qua một bên.
"Chết tiệt!"
Hoa Hồng đứng dậy, trực tiếp thu dọn đồ đạc, dự định rời đi!