Mà ở cách đó không xa, trên du thuyền không tính là lớn, có một người, nhìn hai người ôm hôn, buồn bã không thôi........
"Chủ tử!" Lúc này, Ảnh Tử từ phía sau đi lên, nhìn bóng lưng Tiêu Dật, cô đơn là anh không biết nên nói cái gì.
"Đi!" Lúc này, Tiêu Dật mở miệng nói.
"Chủ tử, vì sao không cho Lâm tiểu thư biết!?" Ảnh Tử có chút bất mãn, có chút yêu thương chủ tử của mình.
So sánh với Lâm Tử Lam, chủ tử và Mặc Thiếu Thiên quen biết Lâm tiểu thư lâu hơn, yêu sâu đậm hơn, hiện tại kết quả là như vậy, anh thấy không đáng thay Tiêu Dật.
Nghe được Ảnh Tử nói, khóe miệng Tiêu Dật gợi lên một nụ cười châm chọc, "Biết có thể thế nào!?"
Từ lúc ở não Lâm Tử Lam lấy con chip ra, anh đã có một loại dự cảm, sẽ mất đi cô!
Không nghĩ tới, là thật!
Thế nhưng Ảnh Tử có điểm không kềm chế được, "Chủ tử, không được liền đoạt lấy!”
Giành?
Nghe thế, Tiêu Dật cười nhạt, "Giành được người, sẽ giánh được tâm sao?”
Ở Pháp, Lâm Tử Lam ở lâu như vậy, cô cũng không có thích anh.
Hiện tại đoạt lấy, sẽ chỉ làm cô càng căm hận anh.
Trước đây, khi anh cho rằng, yêu một người, phải nghĩ biện pháp để cho cô ở lại bên cạnh mình.
Anh cũng làm qua như vậy, sự thực nói rõ, sẽ chỉ làm cô cách mình xa hơn.
Như vậy, anh tình nguyện đứng ở xa, nhìn cô... chúc phúc cho cô...
Nghe Tiêu Dật nói, Ảnh Tử không biết nên nói cái gì, nhưng khi nhìn dáng vẻ Tiêu Dật, tim anh yêu thương không dứt.
"Được rồi, trở lại đi!" Lúc này, Tiêu Dật lần thứ hai nói một tiếng, sau đó xoay người rời đi.
Ảnh Tử không dám ngỗ nghịch, cũng chỉ có thể đi theo.
Mà bên kia.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cuối cùng, ở phút thứ mười, người dẫn chương trình mở miệng.
Lúc này Mặc Thiếu Thiên mới buông Lâm Tử Lam ra.
Hôn mười phút, cũng không sợ hít thở không thông!
Sự thực chứng minh, hô hấp Mặc tổng rất tốt.
Mặt Lâm Tử Lam có chút say, dù sao trong bụng vủa cô còn có đứa bé, sao có thể so với Mặc Thiếu Thiên.
Chỉ là nhìn người phía dưới kích động như vậy, Lâm Tử Lam cũng không nói gì thêm.
Mặc Thiếu Thiên hôn mười phút.
Tin tức này nếu như truyền đi, cũng tuyệt đối là đầu đề a!
Nhìn mọi người kích động như vậy, Mặc Thiếu Thiên cười cười, "Tôi phải đưa vợ xuống nghỉ ngơi, mọi người cứ vui vẻ ca hát, tiếp theo giao cho phù dâu và phù rể đi!” Nói xong, Mặc Thiếu Thiên cười cười, mang theo Lâm Tử Lam đi xuống.
Lúc này, người dẫn chương trình nói tiếp, phần cuối cũng không quên pha trò một phen, "Nhìn ra, lượng hô hấp Mặc tổng tốt!"
Phía dưới đều cười lên.
"Được rồi, tiếp theo còn có càng nhiều thú vị, phù dâu cùng phù rể hôm nay, biểu diễn!”
Ai cũng biết, phù dâu và phù rể của Mặc Thiếu Thiên, đội ngũ khổng lồ.
Nam đẹp trai nữ xinh gái.
Lời này vừa nói ra, mọi người cũng rất mong chờ biểu diễn kế tiếp.
Vì vậy, âm nhạc vang lên.
Đúng lúc này, xuất hiện đôi đầu tiên.
Là Cảnh Thần cùng Tiếu Ly, sau khi hai người đi tới, bắt đầu khiêu vũ.
Hơn nữa, là điệu waltz.
Nam suất nữ tịnh, hai người nhảy rất là đẹp.
Người phía dưới đều nhìn sững sờ, mà một bên Trần Mặc, ánh mắt càng thâm trầm.
Giờ này khắc này Cảnh Thần, giống như là thay đồi thành một người khác, xinh đẹp làm cho không người nào có thể dời đường nhìn.
Vì vậy, lúc bọn họ ưu nhã nhảy xong liền đi sang một bên.
Tiếp, âm nhạc thay đổi, xuất hiện một đôi, cũng chính là Lưu Ly cùng Trữ Xá.
Mà bọn họ nhảy lại là điệu Tăng-gô, tối hôm nay Lưu Ly, giống như là vẫn hoa sơn chi ưu nhã nỡ rộ, thanh thuần, thanh nhã, hơn nữa, bản thân cô cũng rất thích hợp với vũ đạo này, cùng Trữ Xá hai người hợp tác, cũng có thể nói là thiên y vô phùng
( kết hợp hài hòa).
Sau khi hoàn tất, Từ Từ cùng Vân Dục xuất hiện.
Bọn họ nhảy là điệu hoàn toàn (k hiểu điệu gì luôn).
Hoàn toàn vũ cũng không phải hoàn toàn, nhảy dựng lên cũng rất nóng.
Tiếu Ly vừa thối lui qua một bên, thế nhưng con ngươi lơ đãng nhìn Từ Từ cùng Vân Dục khiêu vũ, con ngươi híp lại.
Cảnh Thần ở một bên nhìn, kỳ thực, Tiếu Ly nhất định là có tình cảm đối với Từ Từ, nếu không phải, giờ này khắc này, sẽ không lộ ra ánh mắt như thế.
Hiện tại, chính anh bỏ lỡ cơ hội này!
Từ Từ nhảy, tối hôm nay cô, giống như là một bông hoa hồng thần bí, Cảnh Thần chưa từng có gặp qua một Từ Từ như vậy, mà hôm nay, thật là cho cô không ít ngạc nhiên.
Bọn họ bên này nhảy, Mặc Thiếu Thiên cùng Lâm Tử Lam hai người ngồi ở một bên, tựa sát vào nhau, khóe miệng mang theo cười nhạt, Mặc Thiếu Thiên uống rượu đỏ, Lâm Tử Lam cầm trong tay nước trái cây, hai người nhìn nhau, chủ động tiến tới tới hôn một chút, sau đó ánh mắt tiếp tục xem phù dâu cùng phù rể bên kia biểu diễn.
Kết hôn rồi, luôn luôn cho người mới một chút cơ hội, nếu không, làm sao có thể tăng tiến tình cảm, tăng ma sát đây?
Đúng lúc này, Hoa Hồng cùng Hách Tôn xuất hiện.
Mặc Thiếu Thiên mong đợi nhất là hai người bọn họ ra sân.
Bởi vì từ bản chất mà nói, anh cùng Hách Tôn là cùng một loại người, cho nên, anh càng thêm chờ mong biểu hiện của Hách Tôn.
Là điệu Rum-ba.
Bởi vì âm nhạc vừa vang lên, Mặc Thiếu Thiên đã chắc chắc.
Mà nội tâm, càng thêm vô cùng kinh ngạc.
Không nghĩ tới Hoa Hồng cùng Hách Tôn hai người nhảy điệu Rum-ba.
Phải biết rằng, loại vũ đạo này, phải rất thân mật mới được!
Vì vậy, lúc hai người nhảy đi ra, Hoa Hồng cũng kinh ngạc nhíu mày, ánh mắt nhìn Mặc Thiếu Thiên, Mặc Thiếu Thiên cười cười, ý bảo anh tiếp tục xem.
Mà bên kia, Hoa Hồng giống như nữ thần, kiêu ngạo, lãnh diễm, thế nhưng động tác cũng rất lửa nóng, Hách Tôn thoạt nhìn cũng rất lạnh, thế nhưng lúc khiêu vũ, cũng không bị cản trở.
Lâm Tử Lam nhìn, nhịn không được mở miệng.
"Nếu như không phải tận mắt nhìn, em không nghĩ tới, Hách Tôn có thể nhảy điệu như vậy!” Lâm Tử Lam nhịn không được mở miệng nói.
Nghe được Lâm Tử Lam nói, Mặc Thiếu Thiên cười cười, mắt híp lại, nhìn người phía trên, "Kỳ thực, từ bản chất mà nói, Hách Tôn cùng anh là một loại người!”
Nghe thế, Lâm Tử Lam nghiêng đầu qua chỗ khác nhìn anh, suy nghĩ hồi lâu, cho một câu nói, "Không, anh ta không lạm tình!"
Mặc Thiếu Thiên, "..."
Nói xong, Mặc Thiếu Thiên vươn tay ôm lấy Lâm Tử Lam, "Vợ, lúc này, thảo luận vấn đề này sẽ làm hỏng không khí!”
"Em có thể cho rằng đây là biểu hiện chột dạ của anh không?" Lâm Tử Lam cười hỏi.
"Cá nhân anh cho rằng, đây chỉ là phương thức phát tiết mà thôi!" Mặc Thiếu Thiên nói.
Nghe thế, khóe miệng Lâm Tử Lam gợi lên, "Vậy xem ra, phương thúc phát tiết của Mặc tổng rất không giống người thường!"
Mặc Thiếu Thiên thế nào cũng hiểu được, trong hôn lễ nói cái này, đặc biệt quái dị.
Vì vậy, Mặc Thiếu Thiên nghiêng đầu qua chỗ khác nhìn Lâm Tử Lam, "Người đặc biệt, luôn luôn có phương thức đặc biệt, chỏ là vợ, từ sau khi biết em, anh đã không làm như vậy!"
Nhìn dáng vẻ Mặc Thiếu Thiên, hận không thể xuất phát từ nội ra chứng minh.
Lâm Tử Lam cười cười, không nói gì.
"Em không tin!?"
"Tin a!" Lâm Tử Lam gật đầu.
Nghe được Lâm Tử Lam nói, Mặc Thiếu Thiên cũng cười cười.
Lâm Tử Lam đích thật là tin tưởng, đã đã trải qua nhiều chuyện như vậy, điểm tín nhiệm ấy vẫn phải có.
Lúc này, hai người tiếp tục xem Hách Tôn cùng Hoa Hồng khiêu vũ, Lâm Tử Lam chợt nhớ tới cái gì, "Đúng rồi, người phụ nữ vẫn theo Hách Tôn, lần này có theo tới không?”
"Tới!"
Nói xong, Lâm Tử Lam nhìn bốn phía, "Ở nơi nào? Sao em không thấy?”
"Ở nơi em nhìn không thấy cô ấy, nhìn nhất cử nhất động của Hách Tôn!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Lâm Tử Lam, "..."
Tuy rằng Tô Cẩn nhi vẫn bên cạnh Hách Tôn, thế nhưng đáy lòng Lâm Tử Lam cũng rất kính phục, dù sao hiện tại phụ nữ đi cầu tình như vậy căn bản không còn tồn tại.
Cho nên, Lâm Tử Lam rất kính phục phần dũng khí này.
"Nhìn như vậy trứ, Hách Tôn cùng Hoa Hồng thật ra thật xứng!" Lâm Tử Lam nói, nói đến đây, Lâm Tử Lam chợt nhớ tới cái gì, nghiêng đầu qua chỗ khác nhìn Mặc Thiếu Thiên, "Được rồi, ngày đó anh ở Mặc gia nói câu nói kia là có ý gì!?"
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, "Anh ở Mặc gia một ngày đêm muốn nói rất nhiều, em nói là câu nào!?”
"Chính là câu anh nói Tiếu Cách!”
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên nghĩ tới, nhíu mày, "Ở trong lòng Tiếu Cách, vẫn không thể quên được người kia!”
Lâm Tử Lam gật đầu, "Cái này em biết!"
"Mà người kia, cùng Từ Từ rất giống!"
Lâm Tử Lam, "..."
Nghe thế, Lâm Tử Lam kinh ngạc một chút.
"Rất giống?" Lâm Tử Lam không thể tin được hỏi.
"Ngoại trừ tính cách, tương tự đạt được 90%!" Mặc Thiếu Thiên nói.
Lâm Tử Lam càng thêm kinh dị.
Trên thế giới dĩ nhiên sẽ có chuyện trùng hợp như vậy sao?
Mà ở phía sau, Lâm Tử Lam cũng hiểu mỗi lần Từ Từ nói giám đốc bt chỉnh cô là bởi vì cái gì!
Chỉ là nhìn ra, Từ Từ đối với Tiếu Ly cũng động tâm, nếu như biết chân tướng như vậy, Từ Từ có thể tiếp nhận sao?
Nhìn lên trên, Lâm Tử Lam không khỏi lo lắng.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, "Được rồi vợ, mỗi người đều có mạng của mình, trải qua việc của mình, em vì Từ Từ lo lắng cũn vô ích, chuyện gì muốn xảy ra sẽ xảy ra, tất cả, hãy để tự cô ấy đối mặt!”
Nghe được Mặc Thiếu Thiên nói, Lâm Tử Lam gật đầu, cô cũng rất đồng ý với những lời này.
Xem ra, Từ Từ cùng Tiếu Ly, cũng nhất định phải trải qua nhiều vất vả.
Quên đi, mỗi người đều có tình cảm của mình, bọn họ đều học được yêu thì có được gì, mất gì, như vậy mới biết, mình muốn cái gì, cần gì!
Nghĩ như vậy, Lâm Tử Lam hít một hơi thật sâu, gật đầu, "Ừ, em biết!"
Nhìn Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên vẫn là không nhịn được động tình ôm Lâm Tử Lam vào trong lòng.
Mà Hoa Hồng cũng Hách Tôn cũng vừa nhảy xong, hai người làm một động tác rất nóng bỏng, trong nháy mắt, tiếng vỗ tay nổi lên bốn phía.
Ngay cả người dẫn chương trình một bên, cũng nhìn si ngốc.
Quả thực, là làm cho người ta máu mạch phun trào!!!
Vũ đạo hoàn tất, Hách Tôn ôm Hoa Hồng, Hoa Hồng nhìn Hách Tôn, ánh mắt chạm nhau một khắc kia, Hoa Hồng sửng sốt, từ trên người Hách Tôn xuống dưới, trực tiếp đi sang một bên.
Lúc này, người dẫn chương trình mới hồi phục lại tinh thần, đi tới, nhịn không được cảm thán..
"Thực sự là quá đẹp!" Người dẫn chương trình kích động nói.
"Bốn loại vũ đạo, có đôi khi cũng tượng trưng cho bốn loại cảm tình, ở chỗ này, chúng ta cũng chúc phúc cho phù dâu cùng phù dể sớm tìm được một nửa kia!”
Người dẫn chương trình nói, mọi người ồn ào lên.
Lại làm cho bốn người phù dâu, phù rể đứng một bên trầm mặc......