Giam Cầm Một Bông Tuyết Nhỏ

Chương 74: Đưa Băng đi chơi (2)




Tuấn Triết lái xe đưa Băng đi trên con đường lớn. Băng ngồi trong xe nhìn ngắm ra bên ngoài, chợt nhớ điều gì đó thì quay lại hỏi Tuấn Triết.
- Chị Khiết Khiết sẽ đến chứ anh?
- Ừ anh gọi cho chị ấy rồi. Chị ấy nói bọn mình cứ đến đó rồi hai anh chị ấy sẽ đến sau.
- Vâng ạ.
Tuấn Triết đưa Băng đến khu công viên giải trí lớn nhất nhì New York là công viên giải trí Bryant Park. Mọi người đến đây chơi rất đông. Ở đây vô cùng rộng lớn, còn có nhiều nhà kính to đùng còn cao. Có rất nhiều quầy bán đồ ăn. Được trồng rất nhiều cây và có một hồ nước rộng lớn trong vắt. Còn có nhiều ghế ngồi cho mọi người cũng như cặp đôi đến đây để vui chơi. Nhiều trẻ em đang cười đùa đuổi chạy nhảy khắp nơi. Trông náo nhiệt mà rất nhộn nhịp.
Tuấn Triết đi xuống trước lôi xe đẩy mở ra rồi mới bế Băng ngồi lên. Tuy lúc đầu Băng có hơi ngại và dè chừng nhưng về sau thì cũng không còn để ý lắm. Anh đẩy cô đi đến một chỗ không có nhiều trẻ em chạy nhảy rồi đứng đó lôi điện thoại ra.
- Chị đến đâu rồi?
- Bọn chị đến rồi, hai người đứng ở chỗ nào?
- Ở gần quầy bán kem real_pcy đấy chị.1
- À chị thấy rồi.
Mộng Khiết nói xong liền tắt máy đi nắm tay Trương Tử Sâm đi đến đó.
- Hi Băng, hôm nay cảm thấy thế nào rồi?- Mộng Khiết đi đến ôm lấy Băng.
- Chào buổi sáng.- Trương Tử Sâm vui vẻ cười với Băng và Tuấn Triết.
- Hai anh chị đến hơi muộn đó nhé.
- Em cảm thấy tốt hơn rồi ạ.
- Em hỏi người chị này của mình đi. Xem vì sao đến muộn.
- Anh còn nói à, không phải do anh.... Thôi được rồi, chúng ta đi chơi thôi nào.1
Mộng Khiết bây giờ cướp luôn công việc đẩy xe giúp Băng. Tuấn Triết có vẻ không vui nhưng để hai người con gái đi với nhau cũng được, Băng có vẻ muốn nói rất nhiều chuyện với Mộng Khiết.
Hai người con trai đi đằng sau giống như là hai người vệ sĩ cho hai cô tiểu thư đằng trước vậy.
Đi chơi đến gần trưa thì Trương Tử Sâm nói đến nhà hàng để ăn trưa nên mọi người cũng lật đật xem xem là có nhà hàng nào tốt gần đây không. Cuối cùng cũng tìm được nhà hàng ưng ý vậy là họ lái xe đi đến đó.
Nhà hàng tuy không phải thiết kế theo lối sang trọng hay quý tộc gì. Cũng chỉ giống như bao quán ăn khác nhưng vì Trương Tử Sâm đã ăn ở đây và anh cảm nhận được nhân viên và món ăn ở đây cái gì cũng tốt. Chỉ là chủ nhà hàng không ưa cầu kì nên mới không trang hoàng nhà hàng thôi.
Cô nhân viên đưa họ vào phòng ăn riêng theo bốn người. Trương Tử Sâm lịch sự kéo ghế giúp Mộng Khiết. Còn Băng thì ngồi trên xe đẩy luôn vì bàn cũng chỉ cao đến ngực cô. Nhân viên đưa menu cho cho bốn người rồi ghi lại những món họ gọi ra giấy rồi đóng cửa đi ra. Khoảng chừng vài phút sau thì khay để đồ ăn được đưa đến, bày ra bàn rất nhiều món ngửi thôi cũng thèm.
- Chúc quý khách ngon miệng ạ. Có gì không ổn thì quý khách có thể gọi cho chúng tôi.- Nữ nhân viên nói xong thì đi ra ngoài đóng cửa lại.
Bốn người ăn uống rất vui vẻ, còn có rất nhiều chuyện để nói. Mộng Khiết còn kể cho Băng nghe từ lúc Trương Tử Sâm tỏ tình cô ra sao, rồi ba cô vẻ mặt nghiêm trọng như thế nào. Tuấn Triết thì lại kể về việc dạy học của mình. Băng chỉ mỉm cười nghe họ kể chuyện. Bữa trưa vui vẻ hơn cô nghĩ rất nhiều. Ăn xong mọi người nghỉ ngơi một lúc rồi lại đến trung tâm thương mại để mua sắm. Nhất là Mộng Khiết, cô mua hết cái này đến cái nọ. Còn không ngừng chọn quần áo cho ba người kia. Băng tuy không thích nhưng vì Mộng Khiết nên cô vẫn gật đầu.
- Băng thấy bộ này hay bộ này đẹp hơn?- Mộng Khiết mỗi tay cầm một bộ váy giơ ra đằng trước.
- Cái nào cũng đẹp ạ.
- Hỏi Băng chán chết ra, anh nói xem cái nào đẹp hơn?- Mộng Khiết bĩu môi nhìn về Trương Tử Sâm.
- Theo anh em mặc cái gì cũng đẹp, bộ váy đỏ đó rất tôn da của em còn váy tím thì nhìn quyến rũ hơn. Em lấy cả hai luôn đi.
- Ừ đúng ann nói phải đó. Gói hai chiếc váy này lại giúp tôi.
Mộng Khiết gật đầu quay lại chỗ cô nhân viên rồi đưa hai chiếc váy đấy cho cô ta.
Gói xong Mộng Khiết lại đẩy Băng đi tiếp đến quầy hàng khác. Hai người đàn ông đi đằng sau xách không biết bao nhiêu là túi đồ nhãn hiệu đắt tiền. Tuấn Triết đi đến gần Trương Tử Sâm thì thầm.
- Sao anh trả lời được hay vậy. Em nể phục anh rồi đó.
- Những cái đó còn là bình thường. Cô chị của em còn hỏi anh nhiều thứ oái oăm hơn nữa cơ. Mỗi lần lại phải vẫn động hết công suất của não bộ mới làm cô chị của em không tức giận đó.
- Anh xứng đáng làm anh rể của bọn em. Chịu khó giữ lấy chị ấy nhé chứ chúng em cũng mệt lắm rồi.
Tuấn Triết khoác vai Trương Tử Sâm nói.
- Không cần em nhắc, anh không để cô bé nhỏ đó lại nghịch ngợm chạy đi lạc đâu.
- Hai người đứng đó nói gì thế, nhanh đi đến đây đi.- Mộng Khiết thấy hai người đàn ông đứng lại nói gì đó với nhau liền nói.
- Được rồi, bọn em đang đến đây.
Nói xong Tuấn Triết và Trương Tử Sâm đi nhanh đến đó.
Cuộc vui chơi cuối cùng cũng kết thúc. Mộng Khiết và Trương Tử Sâm ở lại nhà Băng đến tối mới về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.