- Ưm...Thiên Vũ đừng vậy.
Vừa đóng cửa phòng lại Thiên Vũ đã xoay người giữ eo cô hôn cuồng nhiệt.
- Hôm nay...hôm nay em đang thấy ạ.
Băng đẩy dịch người Thiên Vũ ra nói. Anh nghe vậy đành bế cố lên giường nằm ngủ. Không nên ép buộc cô lúc này.
_____________
Sáng hôm sau Alex cùng Glenda đi đến nhà của Thiên Vũ. Hai người còn đang ôm nhau ngủ chả biết gì.
- Mời hai người ngồi đây đợi. Tôi sẽ lên gọi thiếu gia xuống ngay.
Bà quản gia đi đến mời hai người ngồi xuống sofa uống trà.
- Khoan đã...cho tôi hỏi.
- Bà cứ hỏi đi.
- Anna, con của tôi. Con bé...ngủ cùng phòng với cậu ấy sao?
- À...chuyện này...đây là việc riêng của thiếu gia, người làm như tôi không có quyền hạn để nói.
- Tôi muốn gặp con gái mình. Con bé ở phòng nào?
Alex không có nói khiêm nhường như vợ mình, ông là đang ra lệnh. Bà quản gia đành phải dẫn hai người đến phòng Thiên Vũ. Bà muốn nói rồi lại cúi xuống đi khỏi đó.
- Mình có nên không anh?
- Nên chứ sao không. Cái con bé này, yêu đương mù quáng rồi.
Alex phẫn nộ mở cửa. Đập vào mắt hai người là cảnh đứa con của họ đang ôm lấy Thiên Vũ ngủ say chả biết gì. Thiên Vũ nghe thấy tiếng động nên mở mắt. Thấy hai người anh cũng chả sợ. Alex còn đang định nói thì Thiên Vũ giơ tay biểu thị " suỵt ". Glenda cũng nắm lấy tay chồng mình lắc đầu.
- Đợi Anna tỉnh dậy cũng không sao.
Hai người đành bước ra khỏi phòng. Thiên Vũ vui vẻ vuốt tóc Băng. Cô gái nhỏ vẫn ngủ không biết gì.
Đến khi tỉnh lại Băng lo sốt vó. Cô cắn móng tay đứng ở trong phòng. Không dám đối mặt với ba mẹ mình. Thiên Vũ đành phải bế Băng xuống dưới. Băng thấy ba mẹ mình liền tuột xuống khỏi người Thiên Vũ. Cô vuốt lại váy, mím môi không dám nhìn thẳng vào mắt họ. Thiên Vũ kéo cô ra sofa ngồi đối diện với hai người.
- Ta cần một lời giải thích.
- Anna con có gì muốn nói với mẹ không?
Băng bấm ngón tay với nhau không biết nói gì.
- Băng và cháu đã có quan hệ.
- Cái gì? Anna Zuckerberg Wang, ta dạy con như vậy à?
Alex nghe được vậy tức điên người. Ông bật dậy chỉ tay về phía Băng. Cô sợ rụt người lại. Thiên Vũ còn ôm lấy cô là Alex tức hơn.
- Anna, con làm mẹ thất vọng quá đấy.
- Con...con xin lỗi...ba mẹ tha lỗi cho con.
Băng lắc đầu quỳ xuống xin lỗi ba mẹ mình. Thiên Vũ kéo cô lên nhưng cô vẫn không chịu đứng dậy. Là cô sai nên phải chịu.
- Con xin lỗi...con sai rồi ạ.
- Sai. Con còn biết sai nữa sao? Hay là đợi đến khi vác cái bụng bầu về mới định nhận sai à?
Băng lắc đầu không dám nói nữa. Cô biết mình đã sai, cô không biết phải làm sao.
Thiên Vũ thật sự không thích cô khóc như vậy một chút nào. Anh bế cô lên phòng phòng khóa cửa ngoài không cho cô ra, một mình nói chuyện với ba mẹ của cô.
- Thằng khốn, tao cho mày cơ hội làm quen con bé mà mày lại thừa nước đục thả câu.
- Làm rồi thì sao hai người muốn gì?
- Mày...
- Tôi chỉ muốn nói cô ấy sẽ là vợ của tôi. Còn gì muốn nói nữa không?
- Cậu không nên làm như vậy. Con bé ngây thơ không thể trách. Chúng tôi còn đang nghĩ sẽ để hai đứa gặp nhau nhiều hơn, vậy mà...
- Còn cần phải gặp nhau sao? Băng yêu tôi và tôi cũng vậy. Như thế chưa đủ à?
- Những điều cậu gây ra cho con bé trước đây, cậu không nghĩ đến?
- Tất nhiên là có. Tôi cũng đang làm tất cả để cô ấy hiểu được mình. Hai người yên tâm, tôi nhất định sẽ không để cô ấy đau thêm bất cứ lần nào hết. Cô ấy chắc chắn sẽ phải làm Âu Dương thiếu phu nhân.
- Những lời lúc đó cậu nói với tôi. Còn nhớ chứ?
Lần đó sau khi đưa Băng về anh đã gặp riêng Alex để nói chuyện. Anh muốn kết hôn với Băng và Alex cũng đã nói phải đợi xem thái độ của anh đối với Băng ra sao trong vòng một năm.
- Đương nhiên, vì thế nên tôi cũng chưa vội để đưa cô ấy đi đăng ký kết hôn.
- Tôi không đồng ý cho con bé lấy cậu.
- Đồng ý hay không còn phải phụ thuộc vào Băng.
- Cậu... Con bé sẽ không đồng ý.
- Ông chắc chứ?
- Tôi cần lên nói chuyện với Anna.
- Được.
Thiên Vũ suy nghĩ một lúc rồi gật đầu đưa Glenda lên. Anh và Alex lại bắt đầu cuộc hội thoại của mình. Băng thấy mẹ mình liền chạy đến ôm bà.
- Mẹ à...con xin lồi. Con không phải...chỉ là con...
- Anna mẹ muốn con nói xem vì sao con lại như thế.
- Con...
- Anna con nghe này ba mẹ rất yêu con. Con là niềm sống của chúng ta, chỉ cần con thích cậu ấy chúng ta có thể đồng ý, tại sao hai đứa có thể..
- Con...con rất yêu anh ấy.
- Haizz...con nghĩ thằng bé sẽ đối xử với con mai sau tốt như bây giờ chứ?
- Anh ấy không thế đâu mà mẹ...Anh Thiên Vũ rất tốt.
- Mẹ cũng không muốn nói, đây là lựa chọn của con. Dù gì thì mẹ vẫn sẽ ở bên con gái mẹ, nếu cậu ta làm hại con thì nhớ gọi cho ba mẹ. Cậu ta chắc chắn sẽ không yên.
- Cám ơn mẹ đã hiểu. Con thật sự không biết nói sao hết.
- Được rồi. Anna của mẹ đừng khóc nữa, ba con ban nãy cũng là lo cho con thôi, con biết tính ông ấy mà.
- Dạ, là con sai. Ba cũng chỉ là muốn tốt cho con.
Glenda đưa Băng đi xuống. Hai người kia ngồi im chả ai nói với sai câu nào. Băng đi đến gần Alex.
- Ba...con xin lỗi. Con sai rồi ạ.
- Haizz...tùy con. Lần này ba cũng chả thể ngăn cản nổi hai đứa. Vậy hai đứa định bao giờ kết hôn?
- Sao cơ...kết hôn ạ?
Băng còn lo lắng ba mình sẽ không chấp nhận chuyện này vậy mà bây giờ còn tính tới nước kết hôn. Cô cũng đang không hiểu gì.
- Tùy cô ấy nhưng sẽ đi đăng ký kết hôn trước.
- Như vậy cũng được, Anna con thấy sao?
Băng khó hiểu nhìn Thiên Vũ, cô không biết điều gì đang diễn ra ở đây.
- Ba, mẹ ngồi chơi với vợ con đi. Con có việc rồi.1
Thiên Vũ đứng dậy nói còn thay đổi cách xưng hô. Anh cũng đi đến chỗ Băng xoa đầu rồi rời đi. Băng ngồi cùng ba mẹ mình đã nói hết tất cả những chuyện trước đây. Họ còn nói được gì nữa. Lúc đó còn không biết tung tích của cô đâu thì làm sao mà ngăn cản Thiên Vũ làm chuyện động trời đó được. Thôi thì bây giờ để cho hai đứa cưới nhau sớm chứ sao nữa, mà Thiên Vũ bây giờ cũng đã khác hơn. Ngay cả họ cũng nhận ra điều đấy, có lẽ nên thử đặt lòng tin vào anh một lần xem sao.
_______________
Tên nhan đề chương này mình xin phép sao chép từ bộ truyện Vụng trộm không thể giấu nhé.
Cre: Vụng trộm không thể giấu.
Cám ơn bạn Stella đã donate cho mình😘🙆💚. Yêu lắm luôn. Nma mình vẫn chưa biết công dụng của việc donate này là gì ai hiểu giải thích cho mình với nhé. Thanks 😍1