Giam Cầm

Chương 16:




” Thật nhàm chán!”
Hai tay chống cằm nhìn ra phía ngoài ban công, cô sâu kín thở dài. Lạp Phi Nhĩ đã hai ngày chưa trở về, cô có chút lưu luyến hương vị trên người anh, mỗi buổi tối đều lăn lộn qua lại không ngủ được, đành phải đứng dậy ngơ ngác ngồi ở bên ngoài ban công, anh rốt cuộc khi nào thì mới có thể trở về đây?
Đột nhiên, một tiếng vang thật lớn truyền đến, cửa phòng bị đẩy ra, cô căng thẳng nhìn chằm chằm vào cửa, không nghĩ tới cư nhiên đó là___cha cô
“ Anh Anh, Anh Anh...”
Trên người ông nồng nặc mùi rượu, miệng không ngừng gọi tên mẹ của cô.
“ Ông uống say!” Khuynh Tâm đi qua dìu ông đi vào bên giường ngồi xuống, vừa định giúp đi rót chén nước, không nghĩ tới ông lại ôm lấy cổ cô đem cô đặt dưới thân mình
“ Ông làm cái gì? Mau thả tôi ra!” Cô kịch liệt từ chối muốn đứng lên “ Tôi không phải mẹ... Ông buông ra...”
“ Anh Anh, em chính là Anh Anh, vì cái gì lại muốn cự tuyệt tôi, vì cái gì? Vì cái gì? Tôi yêu em...”
Trái tim của cô gần như hoàn toàn bị cảm giác sợ hãi chiếm giữ, bởi vì, cô tinh tường nhìn thấy trong mắt ông nổi lên một tầng dục vọng, hai tay hơi nhăn nheo vươn ra vuốt ve gò má cô
“ Em vẫn không yêu tôi sao? Vẫn chỉ yêu anh trai tôi sao? Vì cái gì? Tôi còn chưa đủ sao? Còn chưa đủ yêu em sao? Vì cái gì không thể yêu tôi...” Ông thống khổ nỉ non.
Ông đang nói cái gì? Rốt cuộc đang nói cái gì? Mẹ không phải vẫn luôn yêu thương cha sao?
“ Tôi biết là tôi không tốt, sau khi anh trai chết không lâu tôi không nên cường bạo em, không nên cầm tù em, chỉ là tôi thật sự yêu em, vì cái gì sau khi có con với tôi em vẫn không chịu ở lại bên cạnh tôi? Vì cái gì...”
“ Không...”
Hai mắt Khuynh Tâm mở to, ông ấy, cường bạo mẹ cô? Trời ạ... Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Trên khuôn mặt già của ông phủ kín nước mắt. Cô điên rồi, thật sự sắp điên rồi, ông rốt cuộc là ai, ông ta rốt cuộc đã đối với mẹ của cô làm những chuyện gì?
“ Vì cái gì em lại tàn nhẫn đối với tôi như vậy? Đến ngay cả lần cuối cùng cũng không muốn để tôi thấy em... Vì cái gì... Em nói cho tôi biết đây rốt cuộc là vì cái gì...”
Ông không ngừng lay động người cô, cho dù cô có khóc có đá, có đánh, ông cũng hoàn toàn không chịu ảnh hưởng, khiến người khác không khỏi hoài nghi ông thật sự mới có năm mươi mấy tuổi hay không
“ Anh Anh, Anh Anh... Tôi yêu em... Tôi muốn em...” Ông ta bắt đầu điên cuồng xé rách quần áo trên người cô
“ Ông điên rồi!” Khuynh Tâm bắt lấy một bàn tay của ông “ Tôi là của con gái của ông.. Tôi không phải mẹ... Không phải... Mẹ, bà ấy đã chết lâu rồi! Ông hiểu chưa? Bà ấy đã chết!”
“ Không... Anh Anh không có chết, em chính là Anh Anh của tôi, em chính là cô ấy, tôi sẽ không buông em ra nữa! Sẽ không !” Ông lại tiếp tục ở trên người cô du động, vô luận cô có giãy dụa cũng không thể tránh thoát sự kiềm chế của ông!.
||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới) |||||
“ Không cần... Buông, cầu ông, buông ra.”
Cô đã đủ ô uế, đừng lại để trên lưng cô đeo thêm tội danh loạn luân, cô nhận không nổi, thật sự nhận không nổi! ..
“ Anh Anh, Anh Anh...” Ông dùng lực gặm cắn lấy cổ của cô, tay không ngừng tại trêm người cô dao động...
“ A... Không cần... Không cần... Cứu em... Lạp Phi Nhĩ, cứu em... Toàn, Khải, cứu em..”
Khuynh Tâm không ngừng kêu gọi tên của ba người, hy vọng bọn họ sẽ đến cứu cô...Bỗng nhiên, áp lực phía trên người của cô đều bị tiêu tan, cô vừa mở mắt ra liền thấy, hoá ra là Lạp Phi Nhĩ, anh tới cứu cô! Anh đem một viên thuốc nhét vào trong miệng người đàn ông kia, sau đó, người đàn ông kia ngã xuống, Lạp Phi Nhĩ đem ông đặt ở trên ghế sa lông, đi đến trước mặt của cô dùng chăn bông đem cơ thể của cô bao bọc kỹ lưỡng.
Khuynh Tâm dựa vào trong lồng ngực của anh khóc rống, tận tình mà khóc để giải toả đi nỗi sợ hãi! Cô rốt cuộc cũng không khống chế được tâm tình của mình!
“ Đừng sợ đừng sợ, anh ở đây, không có việc gì, ngoan, không có việc gì !” Anh nhẹ nhàng vỗ về phía sau lưng cô!
“ Em rất sợ, thật sự rất sợ chính mình sẽ bị ông ấy... May mắn anh đến rồi... May mắn...” Khuynh Tâm đứt quãng nói
“ Không có việc gì, anh sẽ không để cho bất luận kẻ nào thương tổn đến em một lần nữa !”
“ Lạp Phi Nhĩ...”
Giờ khắc này, cô thật sự hy vọng mình có thể cùng anh vĩnh viễn ở cùng một chỗ, vĩnh viễn không cần phải trải qua bất luận sóng gió gì nữa! Bởi vì có anh hứa hẹn, khiến cô cảm thấy cô cũng có thể buông tha cho hai người đàn ông kia ...
Lạp Phi Nhĩ đem Khuynh Tâm ôm đến căn phòng khác, còn người đàn ông kia___ cô vô pháp đem ông gọi là cha, cũng đã bị người hầu đưa trở về phòng
Sau đi tắm nước ấm xong, cô cùng Lạp Phi Nhĩ ngủ ở trên giường!
“ Khuynh Tâm đáng thương, thật sự bị làm cho sợ hãi đi!” Anh nhẹ hôn môi cô một cái
“ Ông ấy... Vì cái gì...” Khuynh Tâm đáng thương nhìn Lạp Phi Nhĩ
“ Hôm nay, là ngày mẹ em rời bỏ ông ấy, mỗi khi đến ngày này, ông sẽ dùng cồn cùng ma túy làm hại bản thân...”
“ Mẹ... Bà ấy không phải thực thương ông sao?”
“ Mẹ em yêu không phải ông, mà là, anh trai của ông...”
Lẳng lặng mà nghe Lạp Phi Nhĩ nói, cô rốt cục cũng từ từ hiểu được chuyện gì xảy ra. Hoá ra mẹ cô yêu chính là anh trai của người đàn ông kia, nhưng bởi vì tai nạn xe cộ, ông ấy đã chết, không nghĩ tới người đàn ông kia cư nhiên đã sớm yêu mẹ cô, hy vọng về sau mẹ có thể ở cùng một chỗ với ông. Mẹ đương nhiên không chịu, bởi vì người bà yêu là anh trai của ông. Sau đó người đàn ông kia lại cường bạo mẹ, còn khiến bà hoài thai, chỉ là mẹ chưa bao giờ yêu ông, cuối cùng có một người hầu đã giúp bà chạy thoát. Sau đó tại thôn chài nhỏ sinh ra cô!
“... Cha vừa say sẽ đi ôm những người xung quanh ông nói là Anh Anh của ông, mà em cùng mẹ em bộ dạng cơ hồ giống nhau như đúc, anh sợ ông... May mắn anh đã trở về, nếu không...” Sắc mặt Lạp Phi Nhĩ có vẻ không được tốt
“ Vậy bây giờ nên làm gì, em rất sợ, em không có cách nào đối mặt với ông nữa..”
Vẻ mặt Khuynh Tâm đầy cầu xin, ngày mai nên làm gì bây giờ? Nếu gặp phải ông cô nên làm gì đây? Cô thật sự không có cách nào coi mọi chuyện đều chưa hề phát sinh qua!
“ Bắt đầu từ ngày mai em cùng anh đến công ty, trên tay anh còn có một chút công việc chưa hoàn thành, không có biện pháp nào ở tại chỗ này cùng em, biện pháp duy nhất chính là đem em theo bên người...”
Khuynh Tâm gật đầu, trừ bỏ như vậy,cũng không có biện pháp nào khác!
Hôm nay thật là một ngày tồi tệ, cô còn cho rằng quá khứ sẽ không thực sự tiếp diễn nữa, chỉ là, cô thật không ngờ, người đàn ông kia kỳ thật không phải uy hiếp lớn nhất, mặt khác hai người đàn ông đó, mới thật sự sẽ đem cô đưa vào địa ngục ma quỷ!
Trải qua chuyện này, cô cho rằng Lạp Phi Nhĩ là đối tượng cô có thể dựa vào cả đời, cho nên, khi anh hướng cô đề xuất đính hôn, cô do dự một chút, nhưng vẫn gật đầu đáp ứng, vì thế, anh quyết định cử hành một bữa tiệc đính hôn long trọng nhất....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.