Giang Sơn Mỹ Sắc

Chương 474: Tam quan (2)




Đại Miêu Vương gặt đầu nói: "Đã rõ ràng gặp nhau. Tây Lương vương, ba Tư cùng không dị nghị, đem Lý Hiếu Cung mời tiến vào đây".
Đan Ba Cửu vui mừng nhướng mày, lại cổ gắng tự ức chế ung dung thản nhiên, nhưng mà công phu trấn tình của hắn hiển nhiên còn kém không ít, Tiêu Bố Y thoáng nhìn, âm thẳm càn nhắc Lý Hiếu Cung sẽ xuất bài như thế nào. Dù sao liệu địch tiên cơ nói ra đơn giản, lại cằn quá nhièu phán tích phán đoán. Từ khi hắn nhập đất Ba, đã không ngừng cùng Lý Hiếu Cung đấu trí.
Đại Miêu Vương lại tiếp tục nói: "Vốn bảy trà cùng ngưỡi bên ngoài không quan hệ, nhưng Mã Chu này dám uống Lương tám cổ, trước đó chưa từng có. ta cũng kính hắn một ly. Mã Chu này nói chính là ý ta. ta lại mời hắn một ly nữa".
"Cha, ngưỡi này nói không chừng..." cốt Lực Da nói.
Đại Miêu Vương rốt cuộc thờ dài một tiếng. "Nếu có người cam tám uống xong Lương Tâm cổ, cam nguyện vi cứu huynh đệ. tự nhận Thắt Tình cổ làm thuốc dẫn chịu cả đời tra tấn. cho dù có làm bộ. ta mắc lừa cũng là cam tâm tình nguyện". Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
Cốt Lực Da quét nhìn qua Tẩn Thúc Bảo. Mà Chu, không lời nào để nói. Đại Miêu Vương lạnh nhạt nói: "Bốn chén trà trước uống rất nhanh, chi là tới cùng ta đàm phán, không cần châu báu trân quý. không cằn từ ngữ hoa lệ trau chuốt, ta muốn xem chi là. lấm lòng của ngươi! Tấm lòng này ta đã xem qua, hơn nữa vào mấy tháng trước đã bắt đầu xem. Các ngươi đểu cho ta kính quá nhanh- lại làm sao biết, ta chi ngại kính còn quá chậm".
Tiêu Bổ Y mắt lộ ra sự cảm khái, đứng dậv ôm quyền thi lễ nói: "Miêu vương hiểu rõ đại nghĩa, bồn vương kính người một lễ. Lễ này không là vì kết minh, chi là vì người Miêu có một thống lình như người".
Hắn nói thành tám thành ý, đám người Lang Đô Sát Sát lại xấu hồ khó tả. nào dám có chút bắt màn. Đại Miêu Vương run run đứng dặv hoàn lễ nói: "Ta cùng kính Tây Lương vương một lễ. không vì kết minh, mà là vì thiên hạ có minh chủ như người".
Hai người chậm rãi ngồi xuống, còn chưa nói gì. xa xa một người đi tới. mim cười nói: "Ta cùng kính Miêu vương, Tây Lương vương một lễ, chi trông mong thiên hạ thái binh! "
Mọi ngưỡi hướng ra phía ngoài nhìn lại. chi thấy được một công tử văn nhã đi tới. lại là lẻ loi một minh.
LÝ Hiếu Cung khi đi tới. áo nhẹ đai lòng, phong độ nhẹ nhàng. Đan Ba Cửu tuy lửa cháy đến nơi vội vàng xao động. Lv Hiếu Cung trên mặt lại không có bắt luận vẻ lo lắng gì.
Có lè. hắn khi nào cũng đều là như thế. vô luận thành công thất bại. tính toán người khác hoặc là bị người tính toán.
Ánh mắt Vân Thùy từ Tiêu Bố Y rơi vào trên người Lý Hiếu Cung, lại từ trên người Lý Hiếu Cung nhìn về phía Tiêu Bố Y. Nàng phát hiện hai người này có chút giống nhau, nhưng lại hoàn toàn khác biệt. Hai người này đểu là người trầm ổn dị thường, núi lở ờ trước mặt cũng không biến sắc. càu tám đấu giác mưu kế chồng chất. Nhưng Lý Hiếu Cung nhiều hơn chút âm nhu, Tiêu Bố Y lại nhiều hơn phẩn dương cương. Lý Hiếu Cung có lẽ phong lưu phóng khoáng, so với Tiêu Bố Y đẹp trai hơn rất nhiều, nhưng mà Vân Thủy không thể phủ nhận. Tiêu Bố Y khi cười rộ lẻn cũng mê người tới cực điểm. Lý Hiếu Cung thắng tại khí chất phiêu dặt. Tiêu Bố Y ung dung thản nhiên, nhưng lại hơn ỡ khí thế trầm ổn.
Nhưng mà nhất định phải thùa nhận một điểm là. hai ngưỡi kia đang suy nghĩ cái gì, nguỡi bình thường đều sẽ không đoán được. Vân Thủy khi nghĩ tới đâv. cũng có chút đau đẩu. Miêu nữ đa tình, cùng giống như phụ nữ Trang Nguyên. sè thích những người tuấn tú phong lãng như vậy. Nhưng trước kia. cũng có một người nào như thế đi tới Ba Thục... kết quả là... Khi nghĩ tới đây. Vân Thủy bĩu môi. có chút khinh thường. Gia gia nói không sai. vết xe đổ thê thảm vẫn còn đau đớn trong lòng, nàng sẽ không đạp lên vết xe đổ. Nam nhân, trông đẹp mắt. quá nửa là không có gì tốt. Ánh mắt lại từ trên người hai người dời đi, đã rơi vào trên người Tần Thúc Bào. nhìn thấv hắn lại đang nhìn sang Lý Hiếu Cung, chân mày khóe mắt đều giặt giặt. Vân Thủy thẩm nghĩ, hắn tráng Thất Tình cổ, lại vẫn có thể kềm chế thống khổ. thật sự cùng không đơn giản, chi là mấy ngày không gặp. cảm giác hắn lại gầv gò đi rất nhiều. Nàng khi nhìn Tẩn Thúc Bảo. không có chú ý tới có ánh mắt cũng đang nhin minh, trong sự ngưỡng mộ mang theo sự tự ti.
Ai cũng cảm thấy Lý Hiếu Cung sẽ giương cung bạt kiếm tới. ai cũng cho 1'ẳng Tiêu Bố
Y sẽ trợn mắt nhin lại, dù sao hai người này ân oán quá nhiều. Sử Đại Nại nắm tay nắm chặt, lại bị Tần Thúc Bảo giữ chặt lại. Nhìn thấv Tiêu Bố Y vẫn nỡ nụ cười. Sử Đại Nại rốt cuộc buông lòng nắm tay ra. Những ngày này tôi luyện. đã cho hắn biết, nắm tay mặc dù cứng, nhưng nhiều khi, cũng không phải là phương pháp giải quyết vấn để tốt nhất!
Lý Hiếu Cung ánh mắt từ trên ngưỡi Tiêu Bổ Y xẹt qua. mim cười, thoáng qua hướng về phía Đại Miêu Vương thi lễ nói: "Lý Hiếu Cung cung chúc Đại Miêu Vương thân thể khoé mạnh, phúc thọ song toàn. Khách không mời mà đến. kính xin tha thứ".
'"Đích xác là khách không mời mà đến" Đại Miêu Vương lạnh nhạt nói. ai cũng không biết tám tình của hắn giờ phút này.
Đại Miêu Vương nhin Lý Hiếu Cung thật làu. Lý Hiếu Cung mặc dù ung dung thản nhiên, nhưng trong lòng cũng nhịn không được có phẩn nồi da gà. Hắn xác thực như Tiêu B ố
Y suy đoán. vẫn chú ý tới cuộc đàm phán này. Hắn hiện tại lòng nóng như lửa đốt. nhưng mà hắn còn có thể khống chế rất tốt thẩn sắc của minh. Tin tức Đại Miêu Vương đi vào Ba Tây, hắn rất sớm đã biết rõ. hắn cũng đã cẩu kiến Đại Miêu Vương trước tiên. Nhưng muốn gặp Đại Miêu Vương tuyệt không phải là chuyện đơn giản như vậy. bởi vì Đại Miêu Vương từ sau khi gặp qua Thục Vương Dương Tú, cùng không có gặp qua người ngoại tộc nào.
Hắn đã sớm hiểu hiểu rõ Đại Miêu Vương đã không để ý tới chính sự người Miêu, lúc này mới cực lực lòi kéo đám người cốt Lực Da. bất động thần sắc xa lánh Tiêu Bố Y. Nào đâu nghĩ đền Đại Miêu Vương đột nhiên dẫn theo ba Tư giá làm Ba Tây. Điểu này làm cho LÝ Hiếu Cung nhiều ít cảm thắv không ổn. Mà càng làm cho hắn cảm thấv không ổn là. Tiêu Bố Y lại có thể đơn giản được gặp Đại Miêu Vương, hơn nữa lần đẩu tiên gặp mặt lại bày ra bảv trà kết minh! Ti mi bố trí trước mắt đã gặp phải sự sụp đồ trí mạng, hắn không thể không một lằn nữa lo lắng sau này sẽ phải làm như thế nào. Cũng may hắn trước kia trải đường hiện tại đã phát huy tác dụng. Đan Ba Cửu phái người nói cho hắn biết. Đại Miêu Vương đã cùng với Tiêu BÓ Y bảy trà kết minh. Lý Hiếu Cung rốt cuộc ngồi không yên, lập tức cầu kiến. Hắn vốn một mực ỡ lân cận Miêu trại Thương Khê. đến rắt nhanh, khi nhìn thấy chén trà trên mặt bàn, trong lòng hắn chợt thót lên. nhưng vẫn còn chưa có rối loạn trận cước, bởi vi hắn hiểu rẳng còn có cơ hội hòa nhau, bảy chén trà này tuyệt không phải dể uống như vậy.
■"Phụ thân, quặn vương ờ xa tới là khách... Không bẳng thinh hắn ngồi trước?" Đan Ba Cửu ờ một bên cung kính nói.
Đại Miêu Vương lắc đầu. "Bay trà kết minh, ghế chi có hai cái" Hắn nói cũng là tình hình thực tế. bời vì hai bẽn ngoại trừ Miêu vương cùng Tiêu Bố Y ra, những người còn lại đều đứng. Vô luận ba Tư Vân Thùv cùng tốt, thủ hạ đại tướng của Tiêu Bố Y cùng được, đều không có chồ ngồi.
Lý Hiếu Cung mim cười nói: "Tại hạ đứng là được rồi, được gặp Đại Miêu Vương, tại hạ đã cảm thấy mãn nguyện".
Đại Miêu Vương không hề đễ ý tới. lại nhìn sang Tiêu Bổ Y nói: "Tây Lương vương..."
"Thì ra vị này chính là Tây Lương vương, tại hạ Lý Hiếu Cung, chính là thủ hạ Đường vương, lần đẩu tiên nhin thấv Tây Lương vương, quả thật tam sinh hữu hạnh" Lv Hiếu Cung như mới nhìn thấv Tiêu B ó Y vậy. Hắn tuy đứng thẳng thi lễ. nhưng trong lời nói cũng không yếu thế. thái độ cũng ít phẩn cung kính.
Tiêu Bố Y lạnh nhạt nói: "Lý Hiếu Cung? A... là thủ hạ của Đường vương?" LÝ Hiếu Cung trong chăn có châm, Tiêu Bố Y càng thêm lạnh nhạt, tuy nhin sang Lý Hiếu Cung, lại như nhin không khí vậy. Hắn hiện tại thân là Tâv Lương vương, đương nhiên không cấn khách khí đối với Lý Hiếu Cung. Lý Hiếu Cung chi nói cùng Tiêu BÓ Y lẩn đẩu tiên gặp mặt. Tiêu Bố Y dứt khoát thùa nhận sự thật này, lạnh nhạt nỡ nụ cười. "Nhớ ngày đó bổn vương thân là Hữu kiêu vệ Đại tướng quân, Đường vương còn đang ỡ Thái Nguyên tiêu phi. Hắn có thể lên làm Thái Nguyên Lưu thủ. bồn vương cũng có chút công lao. hắn một mực nói muốn cảm ơn bổn vương, cho tới bâv giờ. chắc hẳn cùng đã quên rồi".
Tiêu Bổ Y nói mây mù dày đặc. ám chi Đường vương không tuân thủ lời hứa. mọi người hai mặt nhìn nhau, không nghĩ còn có đoạn chuyện cũ này, hôm nay Tây Lương vương cùng Đường vương thế bất lưỡng lập. trước đâv vẫn là một điện xưng thần! Lv Hiếu Cung âm thầm nắm chặt nắm tay, thoáng qua thở phào một cái. '"Đường vương lời hứa đáng giá nghìn vàng, tại sao sẽ quên? Bất quá khi đó Đường vương lằn đầu tiên gặp mặt Tâv Lương vương. Tảv Lương vương hình như vẫn là một Giáo Thư lang? về sau Giáo Thư lang được Tùv đế thưởng thức, lúc này mới trở thành một quan nhân nuôi ngựa?"
Hắn miệng lười không kém. nói thẳng Tiêu Bổ Y xuất thán hèn mọn, mọi người sau lưnTiêu Bố Y g đều thay đổi sắc mặt.
Tiêu Bố Y lại cười rộ lẻn. gặt đầu nói: "Đúng vậy, vấn đề này rất nhiều người cũng biết. Nghĩ đền bồn vương từ một ké áo vải lập nghiệp, có gì không dám nói. Nhưng chính vì như thắ mới biết được cái khổ của dân chúng, mới biết được suy nghĩ của dân chúng, cái này chẳng phải là một chuyện may mắn sao?"
Đại Miêu Vương lẳng lặng nghe, người Miêu cũng rất là kinh ngạc. Vân Thủy càng kinh ngạc. Lúc trước nàng cùng nghe qua một ít chuyện cũ của Tiêu Bố Y. Nhưng còn không biết trên người người này còn có nhièu kinh nghiệm ly kỳ như thắ từ một quan nuôi ngựa đến Tảv Lương vương uy chấn thiên hạ. làm cho người ta khó có thể tường tượng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.