Giáo Chủ Của Chúng Ta Bị Heo Ủn

Chương 12:




Ban đêm liền chạy ra ngoài.
Sau đó phí hết cả một ngày mới dạy dỗ mấy tên lưu manh du côn kia sống không bằng chết.
Lại ẩn nấp quay về kỹ quán tính toán tìm ông chủ ép hỏi tung tích của tên đầu heo kia.
Nhưng quan sát mấy ngày, Đỗ lão bản của kỹ quán vẫn luôn tự mình tiếp khách.
Người khách kia đi đường đều không phát ra âm thanh.
Giáo chủ tính toán chính mình hiện tại nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, y tạm thời không muốn dính đến người của võ lâm đ*o.
Mạng của y tiện, thật sự rất quý giá.
Còn phải ở lại để đích thân rút gân tên đầu heo kia, lột da tên đầu heo kia.
Mấy phen khuyên nhủ, mới tạm thời đè xuống ý muốn báo thù trong lòng. Nghĩ đến ngày khác nối lại gân tay đến giết tên đầu heo kia cũng không muộn.
Vừa vặn Võ Lâm Minh truyền ra tin tức, Võ Lâm Minh Chủ muốn thu đệ tử vào cửa.
Thiên hạ thanh niên hào kiệt, phàm là có ý, chính tháng đều sẽ đến đại hội luận võ vứt đi kia.
Nhiều người hỗn loạn, cùng với y trộm lấy mỡ ngọc là không thể tốt hơn.
Giáo chủ dùng chút tiền lấy ra từ kỹ quán để cải trang giả dạng.
Ra khỏi thành.
Đã thành một vị nữ hiệp hiên ngang đầu đội mũ sa*, thân cưỡi ngựa lớn.
(*纱帽.)
=
=

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.