Giáo Chủ Của Chúng Ta Bị Heo Ủn

Chương 5:




Mơ mơ màng màng bị làm đến bất tỉnh.
Tỉnh lại cũng chỉ là một lúc sau, đập vào mắt vẫn là khuôn mặt dữ tợn của Lão mổ heo. Cả người bị hắn ôm vào trong ngực, câu được câu không vỗ về bờ lưng trần trụi.
Giáo chủ cũng lười giãy, nhắm mắt buộc chính mình chìm vào giấc ngủ.
Lại nghe được Lão mổ heo nói bên tai: “Gần đây có một suối nước nóng, ngày mai dẫn ngươi đi xem.”
“Không đi.”
“Cũng không cần ngươi đi đường, ta sẽ cõng ngươi qua.”
“Không đi. Đừng cho là ta không biết ngươi muốn làm gì.”
“…” Lão mổ heo phản ứng lại, bật cười: “Đừng nghĩ ta hư hỏng như vậy, ta là muốn ngươi ngâm suối thoải mái một chút, mỗi ngày nằm trong phòng không đi ra ngoài, thật sự là sợ ngươi buồn hỏng rồi.”
“Không đi.” Y hiện tại bị người đuổi giết, sao dám ra ngoài. Huống hồ Lão mổ heo này nói không làm gì liền thật sự không làm gì sao! Tin hắn liền có thể ngốc đến độ đi tìm chết.
Nhưng giáo chủ liên tục từ chối cũng không có cái (trứng) gì dùng.
Y hiện tại ốm yếu tựa như đóa hoa trong gió, thổi nhẹ một cái đều có thể ngã. Cho nên chạng vạng tối ngày hôm sau Lão mổ heo bế người lên, liền mang ra khỏi phòng.
Gian nhà nát này của hắn nằm một mình ở chân núi, xây kề bên một dòng sông nhỏ uốn lượn mà đến. Bên bờ sông cách đó không xa có thể thấy được vài hộ nhà dân thưa thớt.
Lão mổ heo vẫn luôn bế giáo chủ đi, trong lúc đó giáo chủ im lặng không lên tiếng, liền chờ đến khi nào hắn hết sức thả y xuống. Không nghĩ rằng vừa bế liền bế đến tận nơi.
Suối nước nóng kia nằm ngay cạnh bờ sông dưới chân núi, cao hơn bờ sông mấy tấc, nước ấm trong hồ tràn đầy chảy róc rách tới bờ sông đá cuội ngổn ngang. Lão mổ heo bế giáo chủ qua sông nhỏ, đặt người ở bên một tảng đá lớn.
“Ngươi ngâm đi, ta canh chừng cho ngươi.”
Giáo chủ: “…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.