Giáo Hoàng Phản Nghịch

Chương 42:




“Đáng giận!” Nam Cung Việt hung hăng đập bàn, đối mặt với tình huống hiện tại, gã thật sự thực phẫn nộ, rõ ràng là tiến hóa giả, nhưng đối mặt với âm mưu quỷ kế hiện thực, vậy mà sẽ bất lực như thế. Đáng chết, đáng chết, bất kể là bản thân không cứu được Hiên Viên Kiệt, hay là những kẻ khác, cũng đều đáng chết cả.
“Được rồi, đừng đập bàn nữa.” Thần sắc Trưởng Tôn Kỳ tràn ngập không kiên nhẫn, y cũng thực phiền.
“Cậu không phải rất thông minh, có rất nhiều chủ ý sao, cậu nói đi, hiện tại phải làm sao mới có thể cứu ra A Kiệt ra được đây, A Kiệt nằm trong tay bọn họ, Hiên Viên gia cũng rất kiêng kị mà không dám ra tay.” Nam Cung Việt rít gào với Trưởng Tôn Kỳ, vẫn luôn biết đấu tranh chính trị tàn khốc, chỉ là lại chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày, những tàn khốc đó sẽ phát sinh trên người bọn họ, thật sự là quá ngây thơ, bị gia tộc bảo hộ thật quá tốt. Cho rằng bản thân cái gì cũng hiểu, chỉ là so với đám cáo già xảo quyệt, đám khốn nạn không chỗ nào mà không cần tích cực kia, bọn họ vẫn là quá non.
“Có thể có biện pháp nào chứ, hiện tại mấy người đó đều một lòng hãm hại A Kiệt, chúng ta căn bản là không có cách nào lật lại bản án giúp A Kiệt, trừ phi hiện tại có người xuất hiện nói, những việc này không có quan hệ với A Kiệt, mà là do hắn làm.” Trưởng Tôn Kỳ xoa xoa đầu tóc của mình, suy sụp dựa trên sô pha.
Nam Cung Việt cũng suy sụp theo một chút, sau đó đột nhiên trở nên phấn chấn, “Đúng rồi, gánh tội thay, chỉ cần có người nguyện ý gánh tội thay cho A Kiệt, A Kiệt liền không có việc gì nữa rồi.” Sức tưởng tượng của Nam Cung Việt phong phú hơn Trưởng Tôn Kỳ rất nhiều, những bộ phim điện ảnh, tiểu thuyết kia cũng không phải là xem lãng phí. “Trên đời này, chỉ cần có đủ ích lợi, nhất định sẽ có người nguyện ý gánh tội thay cho A Kiệt,” Nam Cung Việt càng nghĩ càng có thể, “Chúng ta cũng không phải là muốn người kia chết, sau khi cứu được A Kiệt, chúng ta có thể tận sức cố gắng để giữ được người kia một mạng.” Lời này của Nam Cung Việt đúng là đang an ủi chính mình, cũng là đang thuyết phục Trưởng Tôn Kỳ.
Giữ một mạng sao? Sao có thể dễ dàng như vậy được chứ, đấu tranh chính trị tàn khốc, hiện tại Trưởng Tôn Kỳ đã cảm nhận được, phá hủy kế hoạch của những người đó, người gánh tội thay kia, làm sao sẽ có kết cục tốt được, Nam Cung Việt có thể ngây thơ, nhưng là y không thể, cũng không thể. Chỉ là không thể không nói, đây xác thật là một biện pháp tốt, giữa Hiên Viên Kiệt cùng những người khác, Trưởng Tôn Kỳ lựa chọn những người khác.
Trưởng Tôn Kỳ gật gật đầu, Nam Cung Việt thấy Trưởng Tôn Kỳ gật đầu, miệng cười toác lên nói, “Vậy hiện tại tớ lập tức đi tìm người ngay.” Nam Cung Việt xúc động lập tức muốn đi ra ngoài.
“Chậm đã.” Trưởng Tôn Kỳ kêu người lại, nhìn ánh mắt nghi hoặc của Nam Cung Việt nói, “Cậu cho rằng tùy tiện một người là có thể gánh được tội danh hiện tại cho A Kiệt sao? Người không có phân lượng cùng bối cảnh nhất định, là không có tư cách. Cậu phải tìm được một người thích hợp, có trọng lượng cùng tư cách, cũng có trí tuệ, mới có thể gánh được tội danh của A Kiệt.” Trưởng Tôn Kỳ nói rõ ràng nan đề hiện tại.
Nam Cung Việt nghe xong Trưởng Tôn Kỳ nói, cũng hiểu được, lại là vẻ mặt giận dữ, thật vất vả mới tìm được biện pháp, sao lại không tìm được một người thích hợp cơ chứ. Nam Cung Việt nhìn về phía Trưởng Tôn Kỳ, sau đó phát hiện, Trưởng Tôn Kỳ cũng không có vẻ như đang suy tư người được chọn, ngược lại là đang khó xử, “Cậu có người được chọn?” Nam Cung Việt đặc biệt nhạy bén vào một vài thời điểm lập tức phát hiện chỗ đặc biệt của Trưởng Tôn Kỳ.
“Ân.” Trưởng Tôn Kỳ khẽ lên tiếng, thời điểm nói ra điểm khó xử với Nam Cung Việt, y cũng đã bắt đầu sàng chọn danh sách, sau đó phát hiện một người được chọn thích hợp.
“Ai? Mau nói!” Nam Cung Việt phi thường sốt ruột ép hỏi.
Trưởng Tôn Kỳ nhíu mi, sau đó nói ra người y chọn, “Trác Cẩn Khác.” Bởi vì là người này, y mới khó xử.
“Sao lại là y?” Nam Cung Việt cũng nhíu mày, bởi vì chọn người này, gã cũng cảm thấy khó xử. Trác Cẩn Khác cùng bọn họ một đường hoạn nạn, dù sao cũng là có ân có nghĩa cả, quăng Trác Cẩn Khác ra gánh tội thay, tâm Nam Cung Việt cũng rất bất an, “Không có người khác để chọn sao?” Lúc này Nam Cung Việt rất không muốn thế.
“Trác Cẩn Khác có trọng lượng, trong Nghịch Thứ, chỉ ở sau chúng ta, mặt ngoài nhìn qua là ba nhà chúng ta làm chỗ dựa cho Trác Cẩn Khác, chỉ là Trác Cẩn Khác dù sao cũng có thân phận trong Trác gia, lợi dụng tốt, có thể kéo cả Trác gia cũng hãm hại A Kiệt xuống nước cùng, quấy đục tình huống hiện tại. Đây là nguyên nhân tớ cảm thấy y thích hợp nhất. Còn có thích hợp hơn nữa hay không, cậu để tớ lại suy nghĩ một chút nữa.” Thời điểm Trưởng Tôn Kỳ suy nghĩ đến Trác Cẩn Khác, cũng đã bắt đầu chế tạo một vài kế hoạch.
“Xem xem lại đi.” Lúc này Nam Cung Việt cũng do dự, nhưng là một ngày sau, đã không cho bọn họ chờ đợi được nữa, bởi vì mấy người đó muốn thừa dịp thời điểm Hiên Viên Kiệt còn chưa không thức tỉnh, xử quyết Hiên Viên Kiệt. Hiện giờ có Hiên Viên gia níu kéo, giữ lại cho bọn họ một chút thời gian, nhưng cũng không thể quá lâu được, bọn họ cần phải cứu Hiên Viên Kiệt ra ngay.
“Không có cách nào nữa, chúng ta chỉ có thể tìm Trác Cẩn Khác thôi.” Nam Cung Việt quyết đoán lựa chọn, so với Hiên Viên Kiệt, gã cũng chỉ có thể thực xin lỗi Trác Cẩn Khác mà thôi. Tuy rằng thực xin lỗi, nhưng là gã không có biện pháp nào.
Sau khi Trưởng Tôn Kỳ đánh giá thế cục trước mắt, cũng chỉ có thể thở dài, đồng ý với Nam Cung Việt, cùng Nam Cung Việt đi tìm Trác Cẩn Khác. Gần đây Trác Cẩn Khác bởi vì chuyện của tiểu đội Nghịch Thứ, mà bị cấm túc ở nhà, cũng không có đi đâu, cho nên tới vừa lúc, Trưởng Tôn Kỳ cùng Nam Cung Việt lập tức tìm được Trác Cẩn Khác.
Trác Cẩn Khác mở cửa, có chút ngoài ý muốn khi thấy hai người, khách khí mời hai người tiến vào, mời hai người ngồi xuống rồi rót nước cho hai người.
“Kiệt thiếu không có việc gì chứ?” Trác Cẩn Khác rất rõ ràng tình huống của Hiên Viên Kiệt, lại vẫn biết rõ còn cố hỏi, thừa dịp Hiên Viên Kiệt hôn mê, Trác Cẩn Khác có cả tá cơ hội để quan sát Hiên Viên Kiệt, không có đi quan sát hướng đi của Trưởng Tôn Kỳ cùng Nam Cung Việt, cho nên cũng không rõ ràng với mục đích của hai người.
“Chúng tôi tới chính là vì A Kiệt.” Nam Cung Việt đi thẳng vào vấn đề, “Trác Cẩn Khác, chúng tôi cần cậu giúp chúng tôi cứu A Kiệt ra.” Thái độ của Nam Cung Việt, thậm chí còn không phải là thái độ hòa ái cùng ăn nói khép nép khi cầu người, ngược lại là phi thường cường thế, mục đích gã tới không phải là vì để Trác Cẩn Khác cự tuyệt, gã muốn chính là Trác Cẩn Khác đồng ý, gã cùng Trưởng Tôn Kỳ đã làm xong tính toán, bất luận là dùng thủ đoạn gì đi chăng nữa, bọn họ cũng phải để Trác Cẩn Khác đáp ứng.
“Các anh cần tôi làm cái gì, tôi có thể giúp nhất định sẽ giúp.” Trác Cẩn Khác thái độ thực thành khẩn tỏ vẻ.
Nhìn thấy Trác Cẩn Khác thành khẩn như vậy, dũng khí của Nam Cung Việt ngược lại trở nên yếu đi, nói không nên lời chuyện để Trác Cẩn Khác đi gánh tội thay, lúc này Trưởng Tôn Kỳ lại quả quyết hơn Nam Cung Việt nhiều lắm, đã tới hiện tại rồi, bọn họ không thể lảng tránh được nữa.
“Chúng tôi hy vọng cậu gánh tội thay giúp A Kiệt.” Trưởng Tôn Kỳ đẩy đẩy mắt kính của mình, hoàn toàn lạnh nhạt nhìn Trác Cẩn Khác.
Trác Cẩn Khác nhìn nhìn hai người, trầm mặc một hồi, sau đó nói “Tôi nghĩ các anh cũng biết, tội của Kiệt thiếu là tử tội, các anh muốn tôi gánh tội thay giúp hắn, là muốn tôi đi tìm chết thay hắn sao?” Trác Cẩn Khác phiếm ra nụ cười lạnh nhạt, đối mặt với hai người muốn y đi chịu chết, bày ra sắc mặt tốt mới là không bình thường.
“Không, chúng tôi sẽ không để cậu chết.” Nam Cung Việt lập tức cướp lời.
Trác Cẩn Khác nhướng mày, “Việt thiếu, các anh để tôi gánh tội thay cho Kiệt thiếu, nói sẽ không để tôi chết, vậy là làm như thế nào, tập hợp lực lượng của ba nhà các anh liền có thể cứu được tôi sao? Việt thiếu, anh tin sao?” Hiện tại Hiên Viên Kiệt gặp tao ương, Nam Cung gia cùng Trường Tôn gia đều lựa chọn trung lập, y gặp tao ương, Nam Cung gia cùng Trường Tôn gia sẽ ra mặt vì y chắc? Trác Cẩn Khác một chút cũng không tin, Nam Cung Việt đầu óc thanh tỉnh cũng sẽ không tin tưởng.
“Trác Cẩn Khác, nếu cậu đáp ứng, chúng tôi nhất định sẽ báo đáp cậu.” Nam Cung Việt cũng biết bản thân đuối lý, phàm là có biện pháp khác, gã nhất định sẽ không muốn làm loại chuyện như vậy.
“Báo đáp?” Trác Cẩn Khác mỉa mai cười, “Việt Thiếu, Trác Cẩn Khác tôi trước nay đều chưa từng có lỗi gì với các anh, cũng từng cùng chung hoạn nạn với các anh, không dám nói có công lao, tốt xấu cũng có khổ lao, không dám nói ân nghĩa đối với các anh, tốt xấu cũng là không rời không bỏ vào thời khắc sinh tử. Chỉ là hiện tại các anh lại hồi báo cho tôi cái gì, là bảo tôi đi tìm chết. Đây là các anh báo đáp sao, ngượng ngùng, tôi không dám nhận.” Trác Cẩn Khác tức giận là rất có lý do, bất kể thật giả, tư thái này là phải có.
“Được rồi, cho dù tôi có giúp đỡ gánh tội thay, Việt thiếu, anh sẽ báo đáp tôi cái gì? Chăm sóc người nhà của tôi, xin lỗi, người nhà của Trác Cẩn Khác tôi, ngoài trừ bọn người Trác gia ra, không có người khác. Mà anh cảm thấy tôi sẽ để Trác gia hưởng thụ phần đáp lễ này sao? Bạn tốt mà Trác Cẩn Khác tôi để ý, đã sớm không ở trên đời rồi,” xác thật đã không ở, bọn Trưởng Tôn Kỳ có thể lý giải là đã chết sau khi tai biến, “Một năm này, ngoại trừ các anh và thành viên Nghịch Thứ ra, Trác Cẩn Khác tôi cũng chẳng có ai là để ý cả. Dùng báo đáp ngay trên người mình, Việt thiếu tính toán thật là tốt.”
“Muốn uy hiếp tôi giúp các anh, Việt thiếu, Kỳ thiếu, các anh có thể sử dụng cái gì để uy hiếp tôi, đều sắp bị các anh hại chết, tôi còn phải sợ những uy hiếp khác sao?” Trác Cẩn Khác chính là đang phá hỏng con đường của Trưởng Tôn Kỳ cùng Nam Cung Việt.
Trưởng Tôn Kỳ cùng Nam Cung Việt đến giờ cũng mới phát hiện, bọn họ chuẩn bị còn chưa đầy đủ, bởi vì bọn họ căn bản là tìm không thấy ra ích lợi cho Trác Cẩn Khác, cùng những thứ có thể uy hiếp Trác Cẩn Khác. Đột nhiên mới phát hiện, Trác Cẩn Khác hình như là tồn tại không chê vào đâu được.
Chẳng qua Trưởng Tôn Kỳ là ai chứ, y nhanh chóng chuyển động đầu óc, vẫn có thể tìm ra lỗ hổng, “Trác Cẩn Khác, cậu cho rằng cậu không giúp A Kiệt gánh tội thay thì sẽ không có việc gì sao? Tôi cùng A Việt không cứu được A Kiệt, nhưng là muốn đối phó cậu, vẫn là rất dễ dàng, nếu như để Hiên Viên gia biết, cậu có thể giúp được A Kiệt, lại cự tuyệt, cậu cảm thấy tình cảnh của cậu ở đây sẽ như thế nhỉ? Ba nhà chúng tôi liên thủ, đối phó cậu, không khó.” Trưởng Tôn Kỳ đã hoàn toàn bày ra dáng vẻ uy hiếp.
Quả nhiên, trên mặt Trác Cẩn Khác trở nên khó coi, đối mặt với hai lựa chọn một là chết sớm, một là chết muộn, sắc mặt ai mà tốt được chứ. Trốn, lấy thực lực cùng thân phận Trác Cẩn Khác biểu hiện ra, có thể trốn được rất xa, nhưng chỉ sợ vào một khắc y cự tuyệt kia, y đã bị vây chết trong tòa thành này rồi.
“Cậu giúp chúng tôi, cũng không phải là không có lợi, chúng ta có thể đả kích Trác gia.” Sau khi uy hiếp xong, Trưởng Tôn Kỳ lại bắt đầu lấy lợi ra dụ, “Cậu chỉ cần nói với những người khác, cậu là người do Trác gia cố ý an bài ở bên cạnh A Kiệt, hãm hại A Kiệt, liền có thể kéo Trác gia xuống nước rồi.”
Trác Cẩn Khác cười, y cũng không có giải thích với Trưởng Tôn Kỳ, y đã từng nói qua với Hiên Viên Kiệt, cảm tình của y đối với Trác gia. Kỳ thật thời điểm Trưởng Tôn Kỳ bọn họ nói muốn y gánh tội thay, Trác Cẩn Khác cũng đã có tính toán đồng ý rồi, chẳng qua, tư thái phẫn nộ bởi vì tình trạng hiện tại, là cần phải biểu hiện ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.