Hắc Hóa Xin Cẩn Thận

Chương 272: Anh gì ơi, tôi thấy ấn đường của anh biến thành màu đen này (13)




Edit: Ư Ư
Thẩm Ngư có chút bực bội, chuyện này liên quan đến hai mạng người, nếu cố rút linh hồn của Ninh Đồng ra thì chắc chắn người phụ nữ này sẽ phải chết, mà nếu như vậy thì cơ thể của Ninh Đồng cũng sẽ bị con quỷ trẻ con kia cắn nuốt.
"Con trai của mình đã chết thì tới bệnh viện làm phẫu thuật là được rồi mà, tại sao lại phải khóa linh hồn của Ninh Đồng ở trong cái thai chết của cô ta?" Thẩm Ngư không nghĩ ra điểm này.
Mạc Bạch nói: "Thành tích của Ninh Đồng đặc biệt xuất sắc, về sau thi đại học chắc cũng sẽ thi vào những trường ở nước ngoài, tính tình cũng ngoan ngoãn nên bị người phụ nữ này nhìn trúng trong hôn lễ hôm đó."
Thẩm Ngư kinh ngạc líu lưỡi, "Người phụ nữ cũng thật đáng sợ, con trai của mình chết rồi mà lại muốn cướp con trai của người khác, sau này có đứa con trai vừa nghe lời vừa học giỏi."
"Cô ta xấu xa như vậy thì dù hậu quả có thế nào cũng sẽ không ai gánh vác hộ cô ta được." Cô cũng nghĩ thông, cười lạnh nói: "Trực tiếp rút linh hồn của Ninh Đồng ra đi!"
"Không được!" Mạc Cạch không đồng ý, dù hắn ta cũng không thích người phụ nữ kia nhưng...... Nói thế nào cũng là một mạng người
Thẩm Ngư đá đá cục đá dưới chân: "Cậu có cách nào làm họ không chết không? Cấm thuật này không thể giải được!"
Mạc Bạch mím môi im lặng suy nghĩ.
Bỗng nhiên Thẩm Ngư kích động nói: "Tôi có cách rồi!"
Mạc Bạch không ôm hy vọng, nhắc nhở nói: "Ai cũng không thể chết."
Thẩm Ngư lườm hắn ta rồi mới nói tiếp: "Tất nhiên sẽ không chết, tôi cần cậu niệm phù chú giúp tôi."
Mạc Bạch có vẻ không tin: "Nếu mạnh mẽ rút linh hồn của Ninh Đồng ra thì cô ta sẽ chết."
"Sẽ không!" Thẩm Ngư giải thích nói: "Máu của tôi là máu cực âm, có thể hấp dẫn dẫn quỷ cũng có thể làm tăng tinh khí, lúc rút linh hồn của Ninh Đồng ra thì cho cô ta uống hai giọt, lại hấp dẫn quỷ trẻ con và Ninh Đồng đi ra, lúc ấy làm hai linh hồn trở về trong thân thể của từng người là được." Suýt chút nữa là cô quên mất chuyện này, máu của cô là Thần Khí đó! Hoàn toàn là một cái bàn tay vàng!
Nhưng cách làm này có một nhược điểm vì khi cấm thuật bị phá vỡ thì sẽ bị phản phệ, sẽ làm người phá vỡ hao hết tinh lực, nhưng cũng chỉ cần tĩnh dưỡng mấy ngày là được.
Mạc Bạch hỏi lại: "Thật sự?"
"Thật sự có thể!" Thẩm Ngư có chút bất đắc dĩ, "Hai người đó sẽ không chết, cậu cứ yên tâm đi."
Mạc Bạch suy nghĩ một lúc lâu mới gật đầu.
Người phụ nữ mỗi ngày sẽ xuống đi bộ không vườn, lúc ấy hai người trói cô ta đưa đến bệnh viện là được.
Sau khi Thẩm Ngư trói người đưa tới bệnh viện thì đóng tất cả cửa sổ lại, để chị Ninh canh ngoài cửa rồi nói với Mạc Bạch: "Đợi lát nữa tôi nói được thì cậu bắt đầu niệm phù chú để dụ quỷ trẻ con đi ra ngoài."
Mạc Bạch gật gật đầu.
Thẩm Ngư lấy ra một cái dao nhỏ, cắn răng cắt vào lòng bàn tay rồi nhỏ vài giọt máu trong trong miệng người phụ nữ kia, một giọt một giọt bắt đầu rơi xuống sàn nhà, sương đen xuất hiện phủ kín căn phòng...
Thẩm Ngư quát to: "Được rồi, nhanh lên!"
Mạc Bạch nhắm mắt lại bắt đầu niệm phù chú, linh hồn từ cơ thể Ninh Đồng và người phụ nữ kia bắt đầu đi ra rồi dần dần trở lại cơ thể của mình.
Thẩm Ngư thấy thế vội vàng dùng khăn cầm máu trong lòng bàn tay, nhưng sương đen trong phòng không tiêu tán mà càng thêm dày đặc, từng cơn gió thổi tới làm cửa sổ run rẩy.
Mười mấy con ác quỷ xuất hiện tham lam nhìn Thẩm Ngư rồi nhanh chóng bay về phía cô
Mạc Bạch thấy có nhiều ác quỷ như vậy bèn nhanh chóng rút kiếm gỗ đào ra, nhưng chỉ có thể tạm thời ngăn cản được một lúc.
Bỗng nhiên Thẩm Ngư trái tim bắt đầu đau đớn, miệng phun máu tươi vô lực ngã xuống mặt đất.
Vì phá vỡ cấm thuật nên cô phải chịu phản phệ.
Vì sao lại ở lúc này, có nhiều ác quỷ như vậy......
Tầm mắt trở nên mơ hồ, cô chỉ thấy một bóng đen nho nhỏ đang đi về phía mình.
Tặng TieuTieuPhuong ứ ứ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.