“Hôn tôi.” Thế Huân đem tập văn kiện cầm trong tay ném lên tủ đầu giường, ngẩng đầu lên hướng Lộc Hàm nhíu lông mày.
Lộc Hàm sửng sốt một chút, nhưng cũng lập tức cúi đầu đem đôi môi mềm mại của mình thiếp lên, nhẹ nhàng cọ xát qua lại, vươn đầu lưỡi hướng phía trước đỉnh hạ, tựa hồ là muốn đi vào trong miệng Thế Huân.
Thế Huân hé miệng, để đầu lưỡi Lộc Hàm tiến vào, khi đầu lưỡi cả hai quấn quít cùng một chỗ, nguyên bản chỉ là hôn lướt qua nhanh chóng trở nên nóng bỏng, cũng phân không rõ là ai chủ động hoặc ai bị động, đều liều mạng dây dưa hôn mút đối phương. Thế Huân nhắm mắt, chính mình trầm luân theo đuổi khoái cảm mãnh liệt do tình dục mang lại, đàn ông thôi, tình cảm là một chuyện, dục vọng lại là một chuyện khác, huống chi Lộc Hàm vốn chính là một MB do mình bao dưỡng, có đạo lý gì không hưởng thụ.
Thế Huân không buông, Lộc Hàm cũng không dám tránh ra, đầu lưỡi đều bị mút đến đau, hơn nữa tư thế xoay người đứng thẳng rất không được tự nhiên, đứng lâu chân cùng xương sống đều cảm thấy tê dại, nhưng cho dù là như vậy, Lộc Hàm cũng ráng chống đỡ thân thể để Thế Huân tận hứng hôn môi.
“Tiếp tục…” Hai người hôn môi một lúc lâu, ngay cả hô hấp của Thế Huân đều trở nên hỗn loạn, cuối cùng buông lỏng môi Lộc Hàm ra. Thân thể thoải mái tựa vào đầu giường phía sau, vẫn nhắm mắt như trước, miệng hừ ra hai chữ.
Lộc Hàm như cũ hơi cuối thắt lưng, môi hôn lên hầu kết của Thế Huân, đem đột khởi nhô ra hàm nhập vào trong miệng, cũng không dám quá dùng sức hút sợ lộng đau Thế Huân, chỉ là thuận theo hầu kết trượt lên xuống mà nhẹ nhàng liếm lộng.
“Ngô…” Trong miệng Thế Huân phát ra thanh âm rên rĩ thoải mái, giơ tay lên cởi bỏ y phục của mình, đè đầu Lộc Hàm xuống, ý bảo cậu hôn xuống phía dưới.
Nụ hôn lại đi xuống những bộ vị thấp hơn, Lộc Hàm đành phải sửa lại tư thế thành ngồi xổm, đầu lưỡi lướt qua trước ngực Thế Huân, đầu v*, bụng… Trên thân thể kiện mỹ của anh lưu lại từng đạo từng đạo dấu vết nước miếng thấm ướt. Khi đôi môi từ từ hôn đến gần phía quần Thế Huân, Lộc Hàm do dự có nên giúp anh cởi quần ra hay không, thì đột nhiên đầu bị một lực thực mạnh ấn xuống phía dưới, miệng phút chốc dán tại dương v*t đã hoàn toàn cứng rắn của Thế Huân.
“Giúp tôi khẩu giao.” Thế Huân khàn giọng ra lệnh.
Thế Huân nếu đã đưa ra yêu cầu, Lộc Hàm liền nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe theo. Cậu đưa tay đem quần của anh kéo xuống, trụ thịt tử sắc dựng thẳng nhảy ra, Lộc Hàm liền hé miệng ngậm vào.
“Hô…” Trừ lúc hai người lần đầu tiên làm tình Thế Huân say rượu đến lợi hại, không để lại ấn tượng sâu sắc nào. Nhưng ở lần thứ hai lúc ân ái, anh đã phát hiện thân thể Lộc Hàm đối với mình có một lực hấp dẫn rất lớn, sau đó số lần hai người làm tình nhiều hơn, càng thêm quen thuộc với những đụng chạm lẫn nhau. Cho tới hiện tại, anh cảm thấy mình đối với Lộc Hàm căn bản không có nửa điểm sức chống cự, dương v*t chính là bị khoang miệng ấp ám vây trụ hơn phân nửa, Lộc Hàm còn chưa tiến hành phun ra nuốt vào, Thế Huân đã cảm giác được một cổ nhiệt lưu tụ tập dưới bụng, đành há mồm thở dốc để bình ổn dục vọng quá mãnh liệt trong cơ thể. Thế Huân không muốn cứ như vậy mà bắn, tuy rằng Lộc Hàm khẳng định không dám nói cái gì, nhưng chính anh sẽ cảm thấy không còn mặt mũi.
Lộc Hàm cũng từng được Thế Huân khẩu giao qua, biết rõ tư vị mất hồn khi dương v*t hàm vào sâu trong miệng, cho nên cố gắng há miệng thật lớn cố ngậm vào sâu một chút, đến tận khi cực đại quy đầu đi đến chỗ sâu bên trong yết hầu, trong dạ dày nổi lên cảm giác muốn nôn mửa, hô hấp đều trở nên khó khăn, Lộc Hàm mới chịu ngừng lại. Tạm dừng lại một lúc, Lộc Hàm mới chầm chậm phun ra dương v*t, quá trình cực kỳ thong thả, đôi môi mềm mại cùng trụ thịt cứng rắn ma xát, nước miếng vô pháp nuốt vào thuật theo trụ thị chảy vào giữa háng Thế Huân, làm cho bộ lông mao hắc sắc đều ướt sủng dính vào nhau.
“Lộc Hàm…” Giờ này khắc này Thế Huân nhịn không được kêu tên Lộc Hàm, trong thanh âm khàn khàn bao hàm dục vọng nồng đậm cùng khát vọng sâu sắc, bàn tay anh xoa lên đầu hắn, ngón tay luồn vào mái tóc đen nhánh mềm mại nhẹ nhàng lộng trứ. Thời gian khẩu giao càng lâu, nước miếng chảy ra càng nhiều, khi Lộc Hàm tái phun ra nuốt vào dương v*t, tiếng nước vang lên rất lớn, nhóp nhép nhóp nhép thêm kích thích thần kinh Thế Huân, hơn nữa khi Lộc Hàm lần lượt phun nuốt, khoái cảm như từng đợt sóng đánh vào nửa người dưới rồi lan ra từng tế bào trên toàn cơ thể, Thế Huân đã dần dần không khống chế được thân thể của chính mình.
“Được rồi!” Nháy mắt trước thời điểm khoái cảm bùng nổ, Thế Huân quát bảo Lộc Hàm dừng lại động tác.