Hái Hoa Tặc, Đừng Chạy!

Chương 16: Buổi tối trăng treo cao cao 2




Edit: Mốc
Vào cái đêm ấy hắn tình cờ gặp gỡ Vương đại nữ hiệp cùng môn đồ của nàng.
Lúc ấy, Ngọc Hồ Điệp vừa từ trên tường thành nhảy xuống ngoài thành, liền gặp được Vương Manh Manh, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện chính là: “Không xong, ta trúng mai phục!”
Lúc ấy hắn đang trốn chạy.
Nguyên nhân, chính là vì siêu cấp nữ hiệp Vương Manh Manh.
Lúc ban ngày ở trong tửu quán nghe được người bên cạnh bàn tán sôi nổi, nói Giang Nam siêu cấp nữ hiệp Vương Manh Manh mang theo Manh Manh phái của nàng, đặc biệt tới nơi này truy tìm và tiêu diệt giang hồ đệ nhất dâm tặc là hắn, sau khi nghe tin tức đoàn người các nàng đã an ổn trong nhà của võ lâm danh sĩ Giang Kim Đao, Ngọc Hồ Điệp bắt đầu cảm thấy đứng ngồi không yên.
Lúc ấy Ngọc Hồ Điệp lập tức ra một quyết định, hắn phải đi, nhất định phải đi rất xa.
Trên giang hồ ai chẳng biết Vương Manh Manh võ công cao cường, nếu như bị nàng bắt được, tám chín phần là chỉ còn đường chết.
Ai biết hắn vừa nhảy xuống tường thành, liền gặp được Vương Manh Manh, chẳng lẽ là…..
Lúc ấy Ngọc Hồ Điệp lập tức kết luận, nhất định là Vương Manh Manh đoán chắc mình nhất định sẽ trốn, cho nên đặc biệt ở chỗ này chờ hắn!
Siêu cấp nữ hiệp quả nhiên lợi hại, ngay cả đường hắn bỏ trốn cũng tính toán vô cùng chuẩn xác, một thành có bốn của, chỗ khác nàng không chọn đi chờ hắn ngay tại nơi này.
Ngọc Hồ Điệp chạy không thoát, chỉ có thể là cùng nàng liều mạng.
Ai biết……
Nghĩ đến đây, Ngọc Hồ Điệp đối với nhận định ban đầu của mình có chút hoài nghi, lúc ấy Vương Manh Manh thật sự bày bố để bắt hắn?
Có thể là nàng căn bản không phải dự định đi bắt hắn, chẳng qua là chỉ là đi ngang qua thành thị nơi hắn lưu lại, sau đó khiến cho tửu lâu này bàn tán, kỳ thật là Vương Manh Manh với một chút võ công và hắn, cũng là vì những lời bàn tán này mà chạy trốn?
Bởi vì căn bản nàng không đủ bản lĩnh bắt mình, lại sợ những người đó buộc nàng đi bắt dâm tặc, không thừa dịp đêm hôm bỏ trốn mới là lạ.
Nghĩ đến đây, sau khi thông suốt toàn bộ sự tình, Ngọc Hồ Điệp rốt cục bừng tỉnh đại ngộ một việc.
Khó trách vào thời điểm hắn gặp Vương Manh Manh, bọn họ mỗi người trong tay đều mang theo một bọc hành lý, ban đầu hắn còn tưởng là vũ khí độc môn của Manh Manh, hiện tại hắn cuối cùng suy nghĩ cẩn thận, đó là bọc hành lý của bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.