Hai Thai Năm Bảo: Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan

Chương 1040:




Một tay cậu nắm lấy cổ họng Vân Ngọc Hân, một tay kiểm tra lượng đạn bên trong, nạp đạn rồi lên đạn.

“Mở cửa, để anh trai tôi ra khỏi đây!”

Người đàn ông cuối cùng cũng không chịu nổi, hét lên: “Mày đừng có được đằng chân lân đẳng đầu! Bây giờ trong tay bọn tao đã không còn bất cứ vũ khí gì nữa, mày cũng phải thả con đàn bà đó ra đã rồi hẳng nói!”

Tiểu Vũ Minh đáp: “Chỉ cần tôi nhìn thấy anh tôi rời khỏi đây, tôi sẽ lập tức thả dì ta ra!”

“Đến lúc đó anh trai mày chạy rồi, mày tưởng rãng mày cũng có thể rời khỏi đây sao? Nhân lúc tao vẫn còn nhẫn nại, mày mau thả cô ta ra, còn nếu như: mày quyết không nghe, thì mày cũng bồi táng theo cô ta đi!”

“Mở cửa!”

Mấy tên đàn ông chạy đến bên chiếc cửa cuốn, kéo nó lên.

Cung Bắc nhìn về phía cửa cuốn nâng lên, nó được nâng lên không cao lầm, chỉ có thể bò qua.

Tiểu Vũ Minh hét lên với Cung Bắc: “Anh, nhanh lên!”

“Anh không đi, anh muốn đi cùng em”

“Mau đi đi!” Tiểu Vũ Minh nói: “Anh không cần quan tâm đến eml”

“Anh không thể bỏ đi một mình được!” Cậu là anh trai, sao cậu nỡ bỏ mặc em trai mình chứ?

Đám người vô lại kia liền bật cười chế nhạo: “Đúng là anh em nghĩa tình thâm!”

lạng “Thắng nhóc kia, em trai mày không chạy nổi đâu, hay là mày nhân cơ hội này mà chạy đi! Nếu như mày không mau chạy đi, vậy thì cả hai anh em chúng mày đừng có mong hôm nay toàn mạng rời khỏi đây!”

Cung Bắc nhìn về phía cửa cuốn, đột nhiên kiên quyết nói: “Anh sẽ không đi.

Cậu ấy không phải đồ ngốc.

Và Tiểu Vũ Minh cũng không ngốc.

Cả hai anh em họ đều biết rõ rằng, nếu như ngày hôm nay đã bị đám người này phát hiện, vậy thì chắc chắn bọn họ không thế bình yên vô sự rời khỏi đây.

Nếu như Cung Bắc rời khỏi đây, đám người này chắc chắn sẽ thẹn quá hóa giận, nói không chừng vì quá phẫn nộ mà bản chết Tiểu Vũ Minh.

Cậu không dám mạo hiểm.

Cung Bắc cố gắng lấy lại tỉnh táo, nói với đám người đó: “Chúng ta làm một giao dịch đi!”

“Cái gì?”

‘Vừa nghe thấy đề nghị giao dịch của Cung Bắc, đám người vô lại đó liền bật cười chế giễu.

“Oät con, mày có cái gì để giao dịch với tao?”

Cung Bắc đáp: “Tôi sẽ không rời khỏi đây, tôi nghĩ, các anh cũng sẽ không để chúng tôi sống sót rời khỏi đây, vậy thì chỉ băng chúng tôi không đi nữa, với cả chẳng phải các anh cần tiền sao? Các anh để cho chúng tôi một con đường sống, chúng tôi cũng sẽ cho các anh một con đường phát tài. Tôi và em trai tôi làm con tin, các anh có thể lợi dụng bọn tôi để đổi lấy tiền, khi nào các anh lấy được tiền rồi thì thả tôi và em tôi!”

Ngừng một chút, Cung Bắc lại nói: “Chỉ cần cha tôi nhìn thấy bọn tôi vẫn còn sống, chắc chắn sẽ đưa tiền cho các anh, cha tôi có rất nhiều tiền, mấy.

chục tỷ đối với cha tôi không là vấn đề. Nhưng mà nếu như các anh giết chết chúng tôi, cho dù các anh có chạy đến chân trời góc bể, cha tôi cũng sẽ khiến cho các anh biết, thế nào là sống không bảng chết!”

“Cung Bắc.” Tiểu Vũ Minh nhíu mày, không hiểu Cung Bắc có ý đồ gì “Ha ha ha ha! Nhìn mà xem, thẳng anh trai của mày không nỡ bỏ mặc mày kìa!” Người đàn ông bật cười, nói với Tiểu Vũ Minh: “Thế nào, mày còn không mau bỏ súng xuống cho tao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.