Bạc Tuấn Phong nói: “Ông nội, ông đừng ép cháu”
“Sao cơ? Ông ép cháu? Rõ ràng là cháu đang ép ông. Cháu không muốn cho ông sống yên ổn”
Bạc Ngạn Thiên tức giận nói: “Tuấn Phong, cháu là cháu đích tôn mà ông xem trọng nhất. Ông sáng lập Bạc Vân, bởi vì tin tưởng cháu nên ông mới giao Bạc Vân vào tay cháu. Nếu bây giờ cháu vì một người phụ nữ, dám làm trái ý ông, chỉ cần ông còn sống một ngày, sẽ không dễ dàng để cháu làm loạn như vậy”
“Nếu sau này cháu nhất quyết muốn đưa người phụ nữ đó về nhà, ông có thể cho cháu quyền thừa kế, cũng có thể lấy lại”
Giọng nói uy nghiêm mạnh mẽ dường như chấn động đến điếc tai.
Tuy Vân Ngọc Hân nghe vậy vô cùng sửng sốt, cô ta không thể nào ngờ rằng Bạc Ngạn Thiên sẽ dùng quyền thừa kế của Bạc Vân để uy hiếp Bạc Tuấn Phong.
Vừa kinh ngạc, cô ta cũng vừa cảm thấy hưng phấn, không ngờ trong mắt ông cụ Bạc, cô ta chiếm giữ một vị trí có trọng lượng đến như vậy, điều này khiến cô ta càng vững niềm tin, không lo ngại gì.
Bạc Tuấn Phong nghe vậy, hơi nheo mắt lại.
Anh biết những lời này thốt ra từ miệng ông cụ Bạc, chẳng qua chỉ là những lời nói nông nổi trong lúc tức giận.
n bãi bỏ quyền thừa kế, liên quan đến quá nhiều lợi ích, đặc biệt là đối với một gia tộc hào môn như nhà họ Bạc, chỉ cần rục rịch là ảnh hưởng đến toàn cục.
Nhưng thực sự đã chọc giận anh rồi, Bạc Ngạn Thiên thật sự lại làm ra chuyện như thế này.
Bạc Tuấn Phong cũng không dễ dàng bị ông ta uy hiếp.
Bởi vì anh biết rằng, nhìn vào nhà họ Bạc từ trên xuống dưới, ngoài anh ra còn có ai đủ khả năng đảm nhiệm vị trí này.
Bạc Tuấn Phong là đứa cháu mà Bạc Ngạn Thiên hài lòng nhất, còn là cháu đích tôn.
Năng lực, khí phách trong số con cháu nhà họ Bạc không ai sánh kịp, anh nghiễm nhiên trở thành ứng cử viên nặng ký cho vị trí gia chủ tương lai của nhà họ Bạc.
Trong mắt Bạc Ngạn Thiên, nâng đỡ một đứa cháu thứ lên vị trí cao, là một việc khó có thể chấp nhận.
Huống chỉ, tuy nhà họ Bạc không thiếu người xuất chúng, nhưng cho dù đặt ai trước Bạc Tuấn Phong cũng khó có thể cạnh tranh lại.
Bạc Ngạn Thiên dám huỷ bỏ quyền thừa kế, ngày mai cổ phiếu của tập đoàn Thiên Ngạo sẽ rơi xuống cực điểm trên thị trường chứng khoán.
Uy hiếp anh ư?
Bạc Ngạn Thiên nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Bạc Tuấn Phong, lạnh lùng nói: “Mày đừng cho rằng tao không dám. Trên đời này, không có chuyện gì mà Bạc Ngạn Thiên tao không dám cả. Mày đừng cho răng tao yêu chiều mày, thì mày được sủng mà kiêu. Thân là người thừa kế nhà họ Bạc, làm việc gì cũng phải có mấu chốt”
Bạc Tuấn Phong đột nhiên cười lạnh một tiếng: “Cái gọi là mấu chốt của ông nội, chính là cháu lấy con gái của gái nhảy sao?”
Bạc Ngạn Thiên đột nhiên giật mình.
Sắc mặt của Vân Ngọc Hân ngồi một bên cũng hoàn toàn cứng lại.
Bạc Tuấn Phong nói: “Ông nội luôn miệng nói Vân Giai Kỳ là do gái nhảy nuôi lớn, nếu như ông nội đã xem thường người phụ nữ tên Lý Uyển Đồng kia như vậy, tại sao lại yêu thương cốt nhục ruột thịt mà bà ta sinh ra như vậy?”
“Mày đừng có so sánh Ngọc Hân với người phụ nữ kia” Bạc Ngạn Thiên tức giận không chịu nổi.
Rõ ràng Bạc Tuấn Phong biết, cái tên Lý Uyển Đồng kia là tai họa, không được nhắc đến, vậy mà anh còn dám nhắc đến.