Hai Thai Năm Bảo: Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan

Chương 813:




Tất cả chứng cứ trên màn hình hiện ra trước mắt mọi người.
“Mọi người có thể tự mô phỏng theo xem cầm dao ngược thế này có thể dùng bao nhiêu sức lực!”
Phóng viên bên dưới nghe vậy cũng nóng lòng muốn thử, bọn họ coi microphone trong tay thành dao gọt trái cây, cầm ngược lại đâm vào đúng là không thể dùng sức quá lớn, lúc đó mọi người bỗng hiểu ra.
“Báo cáo nghiệm thương nói vết dao đâm vào rất sâu, nếu vậy phải dùng một lực rất lớn mới phải. Dù là một người đàn dùng tư thế này cũng khó có thể mượn lực huống chỉ là một người phụ nữ yếu ớt? Rõ ràng là Vân Giai Kỳ đang cầm dao gọt táo thì bị người khác kéo tay đâm vào người đó. Nói cách khác là Vân Giai Kỳ không có đâm người mà là có người nắm tay Vân Giai Kỳ đâm vào bụng mình, đổ oan cho cô ấy!”
Vân Ngọc Hân gấp đến đỏ mặt tía tai: “Tôi không có!”
“Rốt cuộc cô có hay không sớm muộn gì cảnh sát cũng sẽ làm sáng tỏ. Mấy ngày nay chuyện này đã làm mưa làm gió trên internet, Vân Ngọc Hân, cô có dám thừa nhận là do cô bỏ tiền ra thuê người kích động fans bạo lực mạng, đổi trắng thay đen sự thật hay không?”
“Tống Hạo Hiên, anh đừng bôi nhọ sự trong sạch của tôi!”
“Tôi cũng có chứng cứ cô thuê người kích động dư luận đây, cô muốn xem không?”
Mặt mày Vân Ngọc Hân trắng bệch lùi lại, không giữ được bình tĩnh nữa: “Anh đừng nói nữa! Bởi vì anh yêu Vân Giai Kỳ cho nên mới vì rửa sạch tội cho cô ta mà bịa đặt vu khống, vừa ăn cướp vừa la làng!”
“Rốt cuộc ai là người vừa ăn cướp vừa la làng đây, là cô mới phải!” Tống Hạo Hiên chỉ vào Vân Ngọc Hân: “Cô đơn giản là ghen ghét Vân Giai Kỳ có được những thứ cô không chiếm được cho nên muốn đẩy cô ấy vào vũng bùn suốt đời không ngóc dậy nổi, đổ tội khiến cô ấy trở thành người bị cả nước Quốc Hoa này chỉ trích, bây giờ cô đã thực hiện được rồi, nhưng chung quy tà không thể thắng chính! Cô đắc ý không được bao lâu nữa đâu, chờ đến khi Vân Giai Kỳ rửa sạch tội thì cũng là lúc cô thân bại danh liệt!”
“Tống Hạo Hiên, cho dù anh muốn hãm hại tôi cũng không thể không phân biệt trắng đen!”
“Vân Ngọc Hân, cô vẫn không thừa nhận à. Cũng phải, làm sao cô dám thừa nhận chứt Bởi vì cô biết rõ hậu quả khi thừa nhận hơn ai hết! Nhưng cho dù bây giờ cô làm trò trước mặt truyền thông không thừa nhận, không hối cải thì sớm muộn gì cũng sẽ gặp báo ứng cô nên gặp thôi!”
Vân Ngọc Hân cắn chặt răng đến chảy máu. Người đại diện thấy tình huống không ổn lập tức gọi tới bảo vệ tới muốn đưa Vân Ngọc Hân đi. Đám phóng viên xôn xao bao vây chặn đường đi của Vân Ngọc Hân. Vô số microphone đưa tới trước mặt cô ta: “Cô Vân Ngọc Hân, đối với những lời buộc tội của anh Tống Hạo Hiên, cô có muốn nói gì không?”
“Anh ta nói cô vu oan giá họa, thật vậy chăng?”
“Cô Vân Ngọc Hân…”
Mặt Vân Ngọc Hân trắng bệch tránh né không trả lời, cô ta có thể trả lời thế nào chứ, không ngờ Tống Hạo Hiên có chuẩn bị mà đến. Cô ta còn tưởng rằng Tống Hạo Hiên không có chứng cứ gì nên khi nghe tin anh ta muốn mở họp báo thì lén trốn khỏi sự theo dõi của Bạc Tuấn Phong chạy đến đây đối chất với anh ta, rèn sắt khi còn nóng đạp cho Vân Giai Kỳ không còn cơ hội gượng dậy.
Không ngờ lần này ngược lại là tự dẫn lửa thiêu thân!
“Cô Vân Ngọc Hân, xin cô thẳng thắn trả lời câu hỏi của chúng tôi có được không?”
“Nếu anh Tống Hạo Hiên đổ oan cho cô thì cô có thể đứng trước màn hình mượn lực lượng truyền thông của chúng tôi trả lại công bằng cho cô!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.