Hai Thai Năm Bảo: Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan

Chương 840:




Một tiếng “âm” vang lên. Bình cứu hỏa trực tiếp bay đến đập thẳng vào mặt hắn ta. Hắn ta khit mũi vài cái một cách đau đớn sau đó lùi lại vài bước nhưng nhờ nắm chặt chiếc rìu nên cơ thể hắn ta vẫn có thể chống đỡ được.
Vân Giai Kỳ lợi dụng tình huống trốn thoát khỏi đó. Doãn Lâm đi tới anh ta rút ra một con dao găm ngắn và đâm mạnh vào người đàn ông. Vì đầu tên sát thủ ta chưa phản ứng kịp nên hắn ta không thể tránh kịp, con dao găm đâm thẳng vào dưới bụng hắn ta nhưng hắn đã kịp thời chặn lại đá văng Doãn Lâm ra rồi cầm con dao găm đang đâm dưới bụng coi như là của mình.
“Là tôi… là tôi bất cẩn rồi nhỉ! Không ngờ vệ sĩ như anh có thân thủ tốt như vậy!”
Hắn rút con dao bị gãy ra thấy Doãn Lâm trên người không vũ khí hai bàn tay chẳng có gì càng khiến hắn ta thêm khinh thường.
“Doãn Lâm cẩn thận!” Vân Giai Kỳ nhìn kẻ sát nhân đang cầm con dao găm lao về phía Doãn Lâm da đầu cô tê dại vì lo lắng. Doãn Lâm khóe môi cong lên mang theo chút tà ác, anh †a đột ngột năm lấy thắt lưng nhanh chóng mở khóa rút đai lưng từ lưng quần ra hung hăng ném tới.
Một tiếng “chát” vang lên, chiếc thắt lưng đập mạnh vào cổ tay người đàn ông làm rơi con dao găm của anh ta. Thân máy bay nghiêng một lúc, con dao găm văng xuống sàn và trượt xuống ghế sô pha. Người đàn ông che cổ tay đau đớn giơ chiếc rìu thoát hiểm trong tay lên chém về phía Doãn Lâm.
Doãn Lâm lại ném mạnh chiếc thắt lưng ra và “chát chát” một tiếng, mảnh kim loại đạp vào mặt người đàn ông khiến hắn ta kịch liệt lùi lại. Chiếc thắt lưng trong tay anh ta mượt mà như một chiếc roi.
Nhìn thấy người đàn ông ngã xuống đất, Doãn Lâm ấn vào cơ quan khóa thắt lưng vào móc khóa kim loại tức khắc rút ra một con dao sắc bén. Anh ta nhanh chóng lao tới chỗ người đàn ông dùng một tay thắt lưng khóa cổ tay hắn ta tay còn lại cầm con dao găm đâm xuyên qua gáy hắn ta một cách cơ bản.
“Phụt” một tiếng, máu chảy ra như tên bắn. Tên đàn ông siết chặt chiếc rìu thoát hiểm trong tay mặt tái nhợt như gan lợn vì ngạt thở. Thậm chí hắn ta còn không thể nhận thức được con dao găm đã đâm vào động mạch chủ của hắn.
Hắn quay đầu lại trên trán nổi gân xanh trợn tròn mắt nhìn Doãn Lâm, không ngờ chiến dịch ám sát mà hắn đã lên kế hoạch cẩn thận như thế lại bị đánh bại bởi một tên vệ sĩ!
“Tới đây?”
Tên sát thủ biết mình sắp chết hắn ta đột nhiên nở nụ cười: “ Mày cho rằng… tao sẽ nói cho mày biết sao?”
“Mày không nói cũng không sao.” Doãn Lâm nắm chặt con dao găm đâm vào càng sâu hơn: “Dù sao tao cũng không cần biết”
Tên đàn ông đột ngột duõi thẳng chân không còn sức vùng vẫy. Doãn Lâm lạnh lùng nhìn khuôn mặt ngạt thở và đỏ bừng của hắn ta. Khi anh ta buông lỏng tay cả người hắn ngã nhào xuống mặt đất máu chảy thành vũng. Doãn Lâm thấy hắn †a ngã liền ngồi xổm xuống đánh hơi, tên đàn ông đã không “Nói!” Doãn Lâm lạnh lùng hỏi: “Ai phái mày t còn dấu hiệu của sự sống nên anh ta đá thả tay đá hắn sang một bên.
Vân Giai Kỳ vẫn còn chút nghi sợ: “Người chết rồi sao?”
“Chết rồi”
Vân Giai Kỳ còn chút hoảng sợ. Cô nói: “Tôi thấy hắn ta bước ra khỏi buồng lái, cơ trưởng đâu? Phi công phụ thì sao?
Mọi người không sao chứ?” Doãn Lâm nói: “Để tôi đi xem”
“Ừm/ Anh ta đeo chặt mặt nạ dưỡng khí rồi bước vào buồng lái nhưng lại nhìn thấy cơ trưởng và phi công phụ đang ngồi sụp xuống ghế. Anh ta bước tới nhìn cơ trưởng trước thân thể cũng đã lạnh rồi tuy nhiên phi công phụ thân thể vẫn còn độ ấm.
Doãn Lâm năm lấy micro và bắt đầu gọi về tòa tháp: “Đây là BM1199.May/Day!” Doãn Lâm phát ra tín hiệu cấp cứu trên đài phát thanh và rất nhanh nhiều tòa tháp tiếp ứng: “Đây là tổng đài của Hãng hàng không thủ đô! BM1199 có chuyện gì vậy?” “BM1199 có trục trặc, cần giảm độ cao, yêu cầu các tuyến đường tránh ra” “Đã nhận”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.